Mất niềm tin sau ba lần yêu không thành
Lần cuối cùng nói chuyện với nhau, anh nói: “tình yêu gắn liến với tình dục, nếu không có tình dục thì đó không phải tình yêu”. Một tháng sau anh cưới người con gái khác.
Tôi năm nay 30 tuổi, có công việc ổn định. Ở cái tuổi này nhẽ ra tôi phải có một gia đình để yêu thương chăm sóc, nhưng tiếc thay tôi vẫn lẻ bóng. Trước đây tôi yêu hai người. Người thứ nhất bắt đầu yêu khi bước vào năm thứ hai của đời sinh viên, chúng tôi yêu nhau rất trong sáng và dự định sau khi ra trường có công việc ổn định sẽ làm lễ cưới. Nhưng gia đình chúng tôi không môn đăng hộ đối, tình yêu ấy kết thúc bằng một đám cưới mà cô dâu không phải tôi. Tuy rất buồn nhưng tôi tự an ủi, mình còn trẻ, sau này sẽ tìm được tình yêu đích thức của mình.
Ra trường tôi rất vất vả mà vẫn không xin được việc, điều đó càng khiến tôi mất tự tin để đến với ai. Nhưng cuối cùng trời không phụ lòng người, 28 tuổi tôi ổn định về công việc, cùng lúc đó tôi nhận lời yêu người thứ hai. Cứ mỗi lần đi chơi cùng nhau anh hay đòi hỏi muốn tôi quan hệ nhưng tôi không đồng ý. Tôi muốn được anh giữ gìn đến ngày cưới, việc này đã khiến chúng tôi cãi nhau rất nhiều, mỗi lần như thế tôi thấy buồn.
Rồi một ngày khi tôi gặp chuyện buồn cần đến sự giúp đỡ, chia sẻ từ anh. Nhưng đúng lúc tôi cần anh nhất thì cái tôi nhận được là lời chia tay phũ phàng, lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện với nhau anh nói: “tình yêu gắn liến với tình dục, nếu không có tình dục thì đó không phải là tình yêu”, một tháng sau anh cưới người con gái khác.
Một phần vì yêu cầu công việc, một phần vì chuyện tình cảm, tôi đã chuyển đến một nơi xa nơi tôi sống để quên đi tất cả làm lại từ đầu. Khi đến nơi làm việc mới, tôi nhanh chóng hòa nhập với mọi người và sống rất vui vẻ, nhưng cũng từ nơi đó tôi mới hiểu được rằng có lẽ cái người ta sợ nhất trên đời này là sự cô đơn. Tuy chỉ có một mình nhưng tôi sống rất nghiêm túc, không buông thả.
Tôi không thể hình dung sẽ có ngày bị người ta cưỡng hiếp. Khó khăn lắm tôi cũng chạy thoát được, khi dừng lại thì một nỗi tủi hờn dâng lên trong lòng, tôi chỉ biết khóc và khát khao mình có người đàn ông bên cạnh để yêu thương, bảo vệ. Rồi những lúc buồn tôi thường lên mạng chát với mọi người cho vui, tình cờ gặp anh. Ban đầu tôi chỉ coi anh là bạn vì không tin thứ tình yêu ảo ấy. Nhưng sau vài tháng nói chuyện, chúng tôi đã có chút hiểu và quyết định gặp mặt nhau, rồi tôi nhận lời yêu anh.
Video đang HOT
Anh cũng hứa sẽ cưới tôi làm vợ, nhưng anh muốn chúng tôi có em bé trước cho chắc vì tuổi của chúng tôi không còn trẻ. Anh bảo nếu lấy nhau mà khó hoặc không có con thì cả hai sẽ rất khổ và tôi đồng ý. Vì tôi không chỉ cần anh mà còn khát khao được làm mẹ từ rất lâu rồi. Tuy ở xa nhau nhưng chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc bằng điện thoại, rồi một ngày tôi không thể liên lạc được với anh, tôi chờ mãi cũng không thấy anh liên lạc. Tôi đã điện đến công ty anh hỏi, đồng nghiệp bảo anh đã đi công tác nước ngoài nhưng họ không cho tôi số kết nối quốc tế của anh.
Từ đó đến nay đã 6 tháng rồi tôi mất liên lạc với anh, dù biết anh là người của công việc, có thể anh vẫn ở nước ngoài, nhưng anh có ở đâu đi chăng nữa thì hình như anh đã quên tôi rồi. Người ta bảo: “con gái lấy chồng mang đời mình ra đánh bạc, nhưng yêu anh tôi đã đánh bạc với đời và có lẽ canh bạc này tôi đã thua trắng chiếu”.
Giờ đây tôi rất buồn, rất muốn nói chuyện rõ ràng với anh một lần thôi. Nếu anh thật sự không còn yêu tôi nữa thì tôi cũng không có gì để tiếc nuối. Tôi cũng muốn quên anh để làm lại từ đầu, có thể rất lâu nữa tôi mới yêu lại được nhưng ít ra cũng không phải chờ đợi những thứ không thuộc về mình. Nhưng tôi không thể vì trong lòng vẫn còn chút hy vọng từ anh, và điều quan trọng hơn là cả ba người tôi yêu đều bỏ tôi mà đi.
Tôi làm sao có thể yêu thêm khi niềm tin vào tình yêu đã sụp đổ hoàn toàn. Tôi phải làm sao đây khi vẫn khát khao có một gia đình mà niềm tin vào đàn ông đã hết. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Nỗi niềm gái...ế
Xã hội hiện nay xuất hiện nhiều cô gái tuổi đã toan về già nhưng vẫn đi về lẻ bóng. Gắn với các cô gái này là nhiều câu chuyện buồn vui đầy thú vị.
Hình minh hoạ
Vì sao tôi muộn chồng?
Trả lời cho một khảo sát có nội dung như trên tại một mạng xã hội chuyên dành cho phụ nữ, cô Lê Mỹ Thanh, 34 tuổi, ngụ Nguyễn Văn Đậu, Bình Thạnh, TPHCM chia sẻ: "Tôi trải qua ba mối tình. Anh đầu tiên là thời mới ra trường, tình yêu vụng dại, được hai năm thì chỉ vì một giận dỗi vu vơ, chúng tôi chia tay. Một năm sau, tôi quen một đồng nghiệp làm chung công ty. Ban đầu tình yêu cũng vui vẻ, hai đứa hợp nhau lắm nhưng đồng nghiệp mà yêu nhau thì nhiều rắc rối, người ta nói ra nói vào, rồi va chạm công việc, dần dà không dung hoà được. Tôi chuyển việc, hai đứa thôi nhau. Đến lần thứ ba, anh này hơn tôi gần mười tuổi, tôi nghĩ là ổn lắm rồi, tính đến chuyện cưới hỏi, thì đùng một cái... vợ cũ anh ta ở quê (chỉ ly thân nhiều năm nhưng chưa li dị) lên quậy. Thế là xong. Lận đận như là cái số trời, giờ tôi xác định chắc mình ở vậy luôn".
Còn chị Phan Thị Thu Thảo, nhân viên kế toán một công ty kinh doanh vàng bạc ở Phú Nhuận thì cho biết lý do: gia đình đông anh em, cha mẹ làm ăn nợ nần, chị cứ phải xoay đầu này đầu nọ, liên tục kiếm chỗ làm lương cao để phụ giúp gia đình, nuôi em út học hành... Không có cả thời gian đi chơi chứ nói gì đến yêu đương. Khi nhìn lại đã thấy mình ba lăm, mặt mũi người ngợm xơ xác, chẳng có ai yêu...
Có nhiều lý do để biến những cô gái thanh xuân ngời ngời thành "gái ế" lúc nào không hay, như chuyện của chị Thanh và chị Thảo ở trên. Cũng có lý do nghe thì khôi hài, nhưng không phải là hiếm gặp trong xã hội ngày nay, đó là do... ham chơi. Nhiều cô gái, mải vui bạn bè, hoặc do đam mê những thú vui riêng mà... quên cả chuyện yêu đương, chồng con.
Tô Thuý Linh, hoạ sĩ thiết kế làm việc tự do năm nay đã bốn mươi. Tuổi trẻ của mình, cô dành cho những chuyến du lịch "bụi" đường dài. Sắm một cái máy ảnh bán chuyên nghiệp và một số "đồ nghề" khác", cô lặn lội khắp đất nước, từ cổng trời Mèo Vạc cho đến cuối trời nơi đất Mũi, từ Tây nguyên hoang sơ đến những bãi biển miền Trung lồng lộng nắng gió. Kho ảnh của Linh ngày càng dày thêm, thuận chiều với những mối tình chia ly của cô ngày một nhiều. Không phải cô quên yêu, cô cũng yêu nhiều, yêu say đắm, nhưng không người đàn ông nào chịu nổi một người đàn bà chưa từng nghĩ đến chuyện dừng chân lại.
Một số lý do "mang tính thời đại" khác, khá phổ biến, phải nói đến "mê phấn đấu sự nghiệp", "hội chứng chán đàn ông" và "không có cơ hội". Ngày càng nhiều người phụ nữ thành đạt, mải mê cho sự học, cho công danh, đến khi ngoảnh lại đã thấy mình "tuổi băm", nhìn quanh thì toàn thấy đàn ông thấp kém hơn mình, nhìn lên thì đàn ông giỏi đã có gia đình... Lại nữa, trong một xã hội ngồn ngộn thông tin, ngươi phụ nữ có "quyền được biết" hơn xưa rất nhiều, thì sự thất vọng cũng nhiều hơn. Chính những thất vọng đó, cùng với những điều trông thấy trước mắt hoặc tự trải nghiệm đã khiến nhiều người nảy sinh tâm lý "chán đàn ông, sợ đàn ông", và chạy trốn hôn nhân.
Lại cũng có nhiều người phụ nữ, ra trường, đi làm trong những môi trường hạn chế giao tiếp, chỉ toàn cùng giới, cứ miệt mài như vậy, rồi do nhút nhát, không dám tự tạo cơ hội để mở rộng quan hệ, để tìm kiếm, mà rồi trở thành "gái ế".
"Gái ế" cũng lắm niềm vui
Áp lực lớn nhất khi bạn đang là một cô "gái ế", đó không phải là sự thiếu vắng một gia đình đầm ấm, hay chạnh lòng trước hạnh phúc của người khác, mà là "yếu tố ngoại cảnh". Đó là lời than vãn, hối thúc của gia đình, là những câu hỏi thường trực của người đối diện: Sao giờ vẫn chưa chồng?
Ngoài những điều ấy ra, thì "gái ế" không có gì là bất hạnh, thậm chí, xét ở một khía cạnh nào đó, họ hạnh phúc hơn rất nhiều người phụ nữ đã có gia đình. Họ có sự tự do và thời gian để làm điều mình mong muốn. Họ không bị những áp lực và vất vả chờ mình ở nhà sau mỗi ngày làm việc.
Như là một sự bù đắp của số phận, các cô "gái ế" ngày nay thường tạo cho mình một cuộc sống tươi tắn, rộn ràng, ít buồn tẻ, và họ có đủ phương tiện cũng nhưý chí để làm được điều đó. Một cái hay nữa là, các "gái ế" thường tìm thấy nhau để thành một hội, chia sẻ vui buồn, cùng nhau tận hưởng niềm vui cuộc sống.
Trên facebook, có rất nhiều hội được lập ra bởi các cô "gái ế", với những cái tên mang tính tự trào khiến người khác phải bật cười: Hội những cô gái ế đang sốt ruột; Hội gái ế nhưng không sốt ruột; Hội gái ế vì ham chơi; Hội ế vì... kén...
My Hoa, ngụ Lê Văn Sỹ, Phú Nhuận thì có hẳn một nhóm bạn 5 người, toàn "gái ế", đều là những cô gái học với nhau từ thuở trung học. "Đến giờ vẫn chưa đứa nào có gia đình, cũng không có người yêu nốt. Mỗi người một lý do. Đứa thì bị phản bội, rồi chán yêu, đứa vì gánh nặng gia đình, đứa thì không có cơ hội tiếp xúc nhiều... Gặp nhau suốt, nhưng chưa bao giờ mở miệng than thở chuyện muộn chồng. Đơn giản vì tụi mình cảm thấy vui và hài lòng với cuộc sống hiện tại. Khi chạnh buồn, gọi một tiếng, lập tức có nhau, là hết buồn ngay." - cô chia sẻ.
Tất nhiên, nếu nói không buồn, không chạnh lòng, không đôi khi thở dài mơ ước thầm, thì đó sẽ là nói dối. Trong các cô "gái ế" vẫn đôi lần nhói lòng vì một cảnh gia đình ấm áp, vì một khao khát tiếng trẻ thơ gọi mẹ. Cũng không thoát khỏi đôi lúc lạnh lẽo khi nhìn những đôi tình nhân tay trong tay, nhất là vào những dịp người ta cần có đôi.
Theo VNE
Tình yêu là một trò chơi cút bắt Tình yêu giống như trò chơi cút bắt, một người đuổi còn một người cứ mải miết chạy. "Nhớ ngày nào em nói... &'yêu anh' Lời của gió dịu dàng say đắm Câu nói ấy dù còn nghe lặp lại Vẫn không ai như em nói lần đầu" Mới ngày nào anh cất lên câu nói tỏ tình cùng em dưới vầng trăng...