Mất mặt vì vợ quá… nghiêm túc
Cô ấy khá tốt về nhiều mặt, chỉ có điều là quá nghiêm túc.
ảnh minh họa
Vợ tôi tên Hằng, là người hiền lành, chăm chỉ. Ở cơ quan cô ấy là một nhân viên tốt, về nhà cô ấy là người vợ đảm đang. Nhưng quả thật tôi không muốn đưa vợ đi theo trong những buổi gặp mặt của bạn bè. Tại đây mọi người thường thoải mái cười đùa, trêu chọc nhau. Khi nói về một vấn đề gì đó họ chọc ngoáy, bỡn cợt khiến mọi người cười như nắc nẻ thì lúc đó vợ tôi lại tham gia câu chuyện với cách nhìn nhận, đánh giá rất nghiêm túc. Cô ấy chỉ ra mặt này chưa được, mặt kia tạm ổn… Những ý kiến của vợ tôi không sai nhưng nó không đúng lúc khiến cho mọi người mất hứng. Mặt khác tôi cũng thấy vợ mình lạc lõng và tội nghiệp trong hoàn cảnh đó. Còn tôi thì bối rối, ngượng ngùng. Vì vậy có lẽ tốt nhất tôi nên để vợ ở nhà ở những lần sau.
Ở nơi đông người thì thế, ở nhà có 2 vợ chồng cũng không khác gì. Vợ tôi không biết đùa nên làm cho không khí gia đình cứ luôn trang trọng, ngột ngạt và ít tiếng cười. Đôi khi mệt mỏi mà tôi không muốn về nhà vì cứ có cảm giác căng thẳng. Hằng có tính nghiêm trọng hoá vấn đề, chuyện gì cô ấy cũng từ bé xé ra to. Ngày xưa tôi thường hào hứng kể chuyện ở cơ quan cho cô ấy nghe nhưng Hằng luôn thích phân tích, mổ xẻ khiến cho tôi rất đau đầu. Tôi có cần cô ấy “tâm huyết” làm cho mọi chuyện rõ ràng như vậy đâu. Tôi chỉ muốn cô ấy vui vẻ giải khuây với tôi, hoặc ít nhất là im lặng lắng nghe tâm sự của tôi. Tôi đủ sáng suốt để đánh giá và giải quyết mọi chuyện, không cần vợ phải “lên lớp” cho mình.
Video đang HOT
Với người nghiêm túc như vợ tôi, thật sự tôi thấy rất tẻ nhạt và vô vị. Đời người vốn đã nhiều việc và lắm chuyện buồn, vì vậy ta nên khiến cuộc sống nhẹ nhàng, tươi vui hơn bằng cách nhìn đời dí dỏm. Tôi cũng đã nhiều lần bóng gió nhắc nhở nhưng cô ấy lại “lập luận” chặt chẽ khiến tôi cứng họng và mất hứng. Tôi nghĩ tính người không dễ sửa nên có lẽ cứ để thế mà âm thầm chán nản thôi. Nếu ai có kinh nghiệm gì để chữa “căn bệnh kinh niên” này thì xin cho biết để tôi áp dụng. Được vậy tôi rất cám ơn. Thân mến.
Theo Afamily
Mang bầu vẫn bị chồng hành hạ
Ngay sau khi cưới anh tôi đã phải trải qua những tháng ngày hết sức tồi tệ, dù có bầu nhưng tôi vẫn bị anh hành hạ.
Tôi và anh biết nhau do một lần tình cờ anh đến nhà tôi chơi với người bạn học của mình. Lúc đầu, tôi không hề có chút ấn tượng nào với anh, cũng có thể nói là tôi rất khó chịu với anh bởi anh nói rất nhiều và có phần nào thái quá khi nói chuyện.
Từ hôm đầu tiên gặp mặt ấy, tưởng rằng thái độ không mở lòng đón tiếp của tôi sẽ khiến anh chán nản và sẽ chẳng đến lần thứ 2 khi lần thứ nhất gặp mặt mà tôi đã dành cho anh ánh mắt hình viên đạn.
Vậy mà hôm sau anh vẫn tiếp tục đến nhà tôi chơi. Nhưng do không thích anh nên tôi đã trốn trên nhà và không ra tiếp chuyện. Vài hôm như thế, anh không đến chơi nữa, tôi nghĩ rằng anh đã bỏ cuộc và nhận ra thái độ của tôi về anh như thế nào.
Nhưng hơn một tuần sau, không ngờ anh lại xuất hiện trước nhà tôi. Nhìn anh lần này lịch lãm, chững chạc... khác hẳn với hình ảnh của anh những lần trước. Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng sơ vin cùng chiếc quần vải màu đen chỉn chu... Không hiểu sao nhìn anh lúc đó, tôi lại có cảm giác rất thích thú.
Lần này không còn trốn tránh anh như lần trước, tôi ra tiếp chuyện anh, ngồi nghe anh nói chuyện rất lâu và được biết, thời gian vừa rồi anh bị ốm nên không thể qua nhà tôi chơi được. Hôm ấy, hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, thoải mái giống như đã thân thiết với nhau rồi. Tự nhiên tôi thấy mình thay đổi suy nghĩ và cái suy nghĩ không có cảm tình với anh đã biến mất khỏi tôi từ lúc nào không hay.
Lòng người thật khó đoán, giờ tôi mới nhận ra cái giá phải trả cho sự vội vàng và mù quáng trong tình yêu của mình (Ảnh minh họa)
Từ đó trở đi, tối nào anh cũng đến nhà tôi chơi. Tôi thừa hiểu rằng khi một người con trai thường xuyên qua nhà con gái chơi là một tín hiệu cho biết rằng, người con gái đó đã làm xiêu lòng người con trai, vì thế tôi tự tin rằng anh thích tôi. Giờ chỉ cần tôi đồng ý nữa là mọi chuyện sẽ xong.
Càng ngày hai chúng tôi càng trò chuyện nhiều hơn. Có khi vừa gặp nhau ở nhà tôi xong, đợi anh trở về nhà hai chúng tôi lại tiếp tục nhắn tin nói chuyện qua điện thoại đến lúc đi ngủ. Cứ như vậy, để rồi trái tim tôi đập thổn thức và nhớ tới anh lúc nào không hay biết.
Tôi nhận lời yêu anh chỉ sau hơn 2 tháng tìm hiểu và hai đứa đã tổ chức đám cưới. Không biết quyết định này của tôi có quá vội vàng không, khi tôi thực sự chưa biết nhiều về anh, mỗi lần nói chuyện hầu như chúng tôi nói chuyện trong cuộc sống, chuyện phiếm là nhiều, hơn nữa từ khi quen anh tôi cũng chưa lần nào được anh mời tới nhà chơi.
Cưới xong tôi có bầu luôn, và cũng kể từ sau ngày cưới ấy, tôi mới nhận ra con người thật của anh. Thì ra cái thói rượu chè cờ bạc hay chửi tục của anh đã được anh che giấu đi trong thời gian tán tỉnh tôi. Tôi cảm thấy anh thật đáng sợ. Có được tôi rồi, anh bỏ mặc tôi, sáng vẫn đi làm nhưng tối về là anh lại nhậu nhẹt với bạn bè, ngày nào cũng thật khuya mới về. Càng đáng sợ hơn khi cứ say xỉn là anh đánh đập, chửi mắng, nhục mạ tôi đủ điều bằng những lời lẽ rất thô bỉ. Đánh chửi xong, khi tỉnh rượu anh tỏ ra ăn năn rồi lại xin lỗi, nỉ non tôi tha thứ. Có lần, vì bị anh đánh, tôi đã bỏ nhà đi hai ngày, anh và gia đình anh phải tìm tôi về. Nhưng rồi anh vẫn chứng nào tật nấy khiến tôi rất sợ.
Tôi đang có bầu mà bị anh hành hạ thế này thì tôi và cái thai trong bụng liệu có thể được yên ổn không. Bố tôi thì bảo bỏ, mẹ tôi thì bảo thôi nhẫn nhịn vì chồng tôi làm kinh tế trong nhà. Tôi chỉ làm nội trợ, những công việc vặt trong nhà. Nếu bỏ anh tôi sẽ trắng tay, còn đứa con trong bụng tôi sinh ra sẽ không có cha, nó sẽ bị người đời, bạn bè nói gì sau lưng đây? Tôi sẽ làm gì để kiếm tiền nuôi con? Nhìn đứa con trong bụng tôi lại thấy xót xa vì nó đâu đáng phải gánh chịu những nỗi đau khổ này. Lòng người thật khó đoán, giờ tôi mới nhận ra cái giá phải trả cho sự vội vàng và mù quáng trong tình yêu của mình.
Theo VNE
Gửi heo đất của anh! Hãy nắm chặt tay anh, tựa vào bờ vai anh để hai ta có thể cùng nhau đi trên con đường mà em đang đi nhé! Chào em- cô bé của sự bình yên! Trời đang mưa, những cơn mưa trái mùa. Từng giọt, từng giọt tí tách bên thềm nhà như nỗi nhớ của anh gửi đến em. Nó không ồn ào...