Mất hết niềm tin khi phát hiện vợ tìm kiếm người yêu cũ trên Facebook
Trong trái tim tôi giờ dường như vợ không còn quan trọng nữa, nó đã chế.t khi không còn tin vào bất cứ điều gì, đặc biệt là với phụ nữ…
Thực sự chuyện vợ tôi mò vào Facebook của người cũ làm tôi không thể nào tập trung cho công việc, lúc nào cũng có cảm giác bất an. Trước đây khi mới yêu nhau tôi tin tưởng vợ tuyệt đối, từ khi vợ làm việc đó tôi bắt đầu cảnh giác, lần đầu tiên tôi bắt gặp vợ đã khóc lóc, xin tha thứ, tôi cũng chấp nhận.
Sự việc không dừng lại mà vợ nghĩ chuyện đó bình thường nên vẫn tiếp diễn vài ba lần sau đó. Các bạn thử nghĩ xem, mình cho người ta cơ hội để sửa sai nhưng người ta không làm được mà lại tiếp tục thì tính sao? Tôi làm việc ở nước ngoài cùng với ba mẹ, buổi sáng bắt đầu từ 4h sáng đến 18h tối mới về tới nhà, thời tiết nơi tôi làm việc rất khắc nghiệt, nhiệt độ luôn -8 độ đến -12 độ. Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ ngoạ.i tìn.h dù ở nơi đang sống chuyện đó hết sức bình thường. Lúc nào tôi cũng nghĩ tới gia đình, vợ con. Vậy mà vợ vẫn nghĩ đến tình cũ. Thử hỏi một người đi làm xa xứ như chúng tôi có niềm tin để nghĩ vợ sẽ không làm điều gì có lỗi với mình không.
Khi yêu, vợ đã chia sẻ, người tình thứ nhất cô ấy bỏ vì hắn bắt cá hai tay. Người thứ hai cô ấy bỏ vì tính gia trưởng, cấm đoán mọi thứ. Vậy cô ấy vào Facebook của những người đó làm gì. Tôi bỏ ngoài tai những chuyện không hay để đến với vợ bởi tôi thương cô ấy gặp toàn hạng người chẳng ra gì, tiếp nữa vì vợ là tình yêu đầu của tôi. Tôi yêu vợ một cách mù quáng nên bỏ qua nhiều thứ để đến với nhau, vậy mà đáp lại tình cảm của tôi là sự ngoạ.i tìn.h tư tưởng với những con người không ra gì, như thế có đáng để đán.h đổi hạnh phúc?
Sau khi phát hiện sự việc, tôi hết lòng tin vào phụ nữ, giá hồi đó tôi dứt khoát có lẽ giờ trong lòng lại thoải mái. Vợ nói sẽ làm mọi việc để chuộc lại sai lầm, tôi bảo thế đừng dùng Facebook nữa, vợ chấp nhận nhưng chỉ một thời gian cô ấy lại năn nỉ tôi cho dùng, đến lần thứ tư liệu ai còn niềm tin nữa? Tôi và vợ sang nước ngoài được ba tháng thì cô ấy có bầu.
Video đang HOT
Trong thời gian đó tôi vẫn phát hiện vợ tìm kiếm người yêu cũ nhưng cô ấy cãi bay cãi biến rằng không biết. Tôi chẳng muốn cố gắng, tình yêu tôi dành cho cô ấy chưa đủ lớn hay sao mà vẫn phải thậm thụt muốn biết những con người ấy sống thế nào.
Đó là thời gian cô ấy sống cạnh tôi thì tôi mới biết được những việc đó, giờ vợ về nước sinh con tôi biết sao được. Niềm tin chỉ bằng một bàn tay vẫn chưa đủ liệu có thể tin tưởng tuyệt đối khi vợ chồng xa cách. Tôi theo dõi cô ấy qua tin nhắn, Gmail thì bị cho đó là sự xúc phạm, tổn thương, còn việc cô ấy làm với tôi thì như nào?
Trái tim của tôi là sắt đá nên không biết tổn thương sao? Tôi sang bên này làm việc được một năm, đã đặt vé về cách đây vài tháng, rất muốn gặp con vì chưa được ôm con hay chăm sóc cho con ngày nào, thế mà càng đến ngày về tôi càng không muốn.
Tôi cảm thấy bế tắc, tại sao có những việc như thế xảy đến với mình? Tôi đã làm gì sai mà phải nhận kết cục như vậy, có phải tôi là người ăn chả đâu mà vợ tôi phải ăn nem trong tư tưởng? Tôi không phải người rượu chè, cờ bạc, đán.h đậ.p vợ con, lý do gì để vợ hành động những việc đó một cách có hệ thống.
Khoảng cách địa lý đã làm cho chúng tôi ngày càng xa nhau. Trong trái tim tôi giờ dường như vợ không còn quan trọng nữa, nó đã chế.t khi không còn tin vào bất cứ điều gì, đặc biệt là với phụ nữ. Xin được chia sẻ với các anh chị và các bạn thêm vài điều như thế, chân thành cảm ơn.
Theo PNT
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...