Mất hết cảm xúc vì lấy người yêu của bạn thân
Mỗi lần chúng tôi ân ái, tôi lại tưởng tượng ra cảnh em đã từng ôm ấp người bạn thân của tôi. Có lẽ đó là quyết định sai lầm nhất cuộc đời tôi khi đón nhận người con gái ấy và lấy em làm vợ. Tôi chưa một lần xúc phạm, cũng chưa một lần khó chịu, cáu gắt với em, nhưng mỗi lần nhìn thấy em là tôi lại bị ám ảnh, bị tổn thương ghê gớm.
Tôi có đọc bài viết &’tôi đã cưới người yêu của bạn thân’ trên chuyên mục Eva tám và thực sự cảm thấy ngưỡng mộ nhân vật trong bài viết. Anh nói đã đón nhận người con gái ấy khi biết cô ấy không còn trong trắng và cảm thấy vô cùng yêu thương và hạnh phúc với người con gái ấy. Tôi cũng đã từng có suy nghĩ như anh, trinh tiết không là gì, con gái mất trinh thì đã sao. Đúng vậy, tôi vẫn cho rằng điều đó không sai, nhưng điều toi cảm thấy sợ hãi nhất là mỗi lần nhìn thấy vợ mình trong bộ đồ mỏng manh, khêu gợi.
Mỗi lần chúng tôi ân ái, tôi lại tưởng tượng ra cảnh em đã từng ôm ấp người bạn thân của tôi và tôi lại cụt hứng, không muốn tiếp tục cuộc &’yêu’ nữa.
Mỗi lần chúng tôi ân ái, tôi lại tưởng tượng ra cảnh em đã từng ôm ấp người bạn thân của tôi và tôi lại cụt hứng, không muốn tiếp tục cuộc &’yêu’ nữa. (ảnh minh họa)
Trước đây, tôi cũng đón nhận tình yêu của em bởi tôi thương em, cảm thông với những giọt nước mắt của em. Mỗi lần em khóc là tim tôi đau nhói, vì dù sao, tôi cũng đã từng thích em trước khi anh bạn thân của tôi tới tán. Nhưng có điều, tôi không may mắn như cậu bạn ấy. Cuối cùng, khi em yêu tôi, tình bạn của chúng tôi không còn thắm thiết nữa, có vẻ như cậu bạn ấy cũng thấy cảm thông cho tôi, nhưng cứ nhìn thấy khuôn mặt của bạn, tôi lại thấy mình giống như người &’ăn lại’.
Video đang HOT
Có thể tôi nói ra những điều này là quá đáng, nhưng thật sự đó là cảm giác của tôi. Còn em, em nói chưa yêu tôi vì còn thương nhớ người cũ. Nhưng hi vọng khi lấy nhau về, chúng tôi sẽ yêu thương và hiểu nhau hơn. Tôi chấp nhận điều đó vì vừa yêu vừa thương em. Nhưng đêm tân hôn, khi biết em không còn trong trắng tôi lại thấy rùng mình. Em thú nhận đã từng qua lại với người bạn của tôi, điều đó càng làm tôi tổn thương.
Có thể tôi nói ra những điều này là quá đáng, nhưng thật sự đó là cảm giác của tôi. Còn em, em nói chưa yêu tôi vì còn thương nhớ người cũ. (ảnh minh họa)
Sau đó nhiều ngày, mỗi lần thấy vợ chiều chuộng mình là tôi lại nổi da gà. Dù sao đó cũng là người bạn thân của tôi, tôi yêu em, lấy em khi em đã là của người khác, thật sự điều đó cứ ám ảnh tôi mãi. Nếu em thú nhận từng quan hệ với người khác, không phải bạn tôi, có lẽ mọi chuyện đã khác. Đằng này lại là người bạn rất thân.
Tôi không muốn trách em vì chính tôi chọn con đường này. Nhưng tâm trí tôi cứ mãi ám ảnh, tôi không thể ngăn lại dòng suy nghĩ ấy, em cứ ám ảnh tôi mãi không thôi, rồi tôi lại tưởng tượng ra nụ cười chế giễu của cậu bạn thân. Đầu óc tôi như muốn nổ tung, tôi không còn cảm giác &’chăn gối’ với vợ nữa. Mới lấy nhau được vài ngày mà tôi đã cảm thấy chán nản lắm rồi, không hiểu tôi có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này không. Liệu có phải tôi đã sai lầm khi chọn em, hay tôi đã quá vội vàng khi tiếp tục cuộc tình còn dang dở của em và cậu bạn thân kia? Đúng là tôi đã sai lầm rồi, giờ tôi phải làm sao? Tôi có lỗi với em nhiều quá!
Theo Eva
Tôi đã cưới người yêu của bạn thân
... Dù tôi biết rằng, cô ấy không còn trong trắng nhưng với tôi chuyện đó không quan trọng. Cô ấy thú nhận với tôi trong nước mắt rằng cô ấy bị phản bội khi đã trao đi 'cái ngàn vàng' quý giá cho người đàn ông mà cô ấy yêu thương nhất cuộc đời. Những tưởng, hai người họ sẽ đến được với nhau, sẽ là một cặp đôi hạnh phúc, nhưng không ngờ duyên số sắp đặt, cuối cùng chúng tôi là vợ chồng.
Chúng tôi là bộ ba hoàn hảo. Ngày cô ấy yêu anh bạn thân tôi, đi đâu chơi cậu bạn cũng gọi tôi đi cùng. Tôi biết em như thế. Và rồi, những câu chuyện vui buồn của cả hai người tôi đều được tham gia. Chúng tôi đi đâu cũng có nhau. Ngày ấy, hai người giới thiệu cho chúng tôi cô bạn để tôi có đôi có cặp đi chơi cùng mọi người cho đỡ tủi. Tôi cũng gật đầu đồng ý nhưng tình cảm tôi dành cho người ấy không nhiều, giống như tình bạn thân thiết mà thôi.
Bộ tứ chúng tôi quý mến nhau, đi đâu cũng có nhau. Nhưng mỗi lần đi chơi em lại để lại trong tôi những cảm xúc khó tả. Tôi thích mọi thứ ở em, sự vô tư hồn nhiên trong sáng, sự thoải mái vui vẻ của em khiến tôi thấy mình sống lại những ngày tháng trước đây.Tôi thích con người em ngay từ những ngày đầu tiếp xúc và đến giờ vẫn vậy. Lúc tôi buồn, chỉ cần gặp em là tan hết mọi thứ. Em rất biết cách làm cho người khác vui vẻ.
Bộ tứ chúng tôi quý mến nhau, đi đâu cũng có nhau. Nhưng mỗi lần đi chơi em lại để lại trong tôi những cảm xúc khó tả. (ảnh minh họa)
Người con gái đi bên cạnh tôi chỉ giống như một sự lấp chỗ trống và khiến cho em yên tâm, vui lòng. Nhưng thật tình, tâm tư tôi lúc nào cũng hướng tới em. Rồi cái ngày em nói em chia tay với người yêu, tôi đã mừng thầm trong lòng. Tôi biết, mình như thế là quá ích kỉ nhưng sự thật ấy không thể không thú nhận vì tôi đã quá thích em. Có lẽ, tôi là đàn ông và đang yêu em nên tôi cho phép mình được như vậy. Tôi 'nhảy' vào tán tỉnh em, nói đúng hơn là động viên em, giúp em vượt qua khó khăn này.
Những trận cãi vã với người yêu khiến em hao mòn sức sống, nhìn em gầy đi trông thấy, tôi thương em nhiều lắm! Tôi thấy tội nghiệp người con gái yêu hết lòng ấy, tội nghiệp một trái tim nhân hậu chân tình cuối cùng lại bị người yêu mình phản bội. Tôi lo lắng cho em. Những lúc em cần, chỉ cần em gọi là tôi tới ngay dù em ở bất cứ nơi đâu. Tôi không tiếc bản thân, không ngại công sức đưa đón em, cho em đi những nơi em thích. Mấy tháng trời tôi cứ như thế, nhìn em khóc còn nụ cười chỉ là hiếm hoi. Tôi chấp nhận làm nơi cho em tựa vào, chấp nhận để cho em lấp chỗ trống, không sao cả vì tôi yêu em.
Khi em vừa khóc vừa thú nhận đã trao cho người đàn ông ấy thứ quý giá của người con gái, tôi hiểu rằng đó chính là nỗi đau và sự lo lắng của em trong suốt thời gian qua. Em sợ rồi sẽ không ai chấp nhận em. Tôi ôm em vào lòng, xoa đầu và vuốt tóc em như một lời động viên, an ủi. Với tôi, chuyện đó đâu có quan trọng, chỉ cần tôi yêu em và em dành tình cảm cho tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả.
Em đã ôm tôi và khóc, tôi biết, giây phút ấy em đã tin tưởng tôi. Tôi thấy lòng mình ấm lại.
Thời gian trôi đi, chúng tôi đã yêu nhau được gần 2 năm. Hai năm qua, tôi đã chờ đợi để em quên người cũ và hết lòng yêu tôi. Cuối cùng tôi đã làm được. Chúng tôi yêu nhau, thông cảm và hiểu cho nhau. Em chính là tình yêu đích thực của tôi, tôi đã không chọn lầm người.
Sau đó, chúng tôi cưới nhau khi công việc đã ổn định. Giờ thì có một mái ấm hạnh phúc. Tôi tin rằng, qua bao sóng gió chúng tôi sẽ vững vàng ở bên nhau và có niềm tin vào nhau hơn.
Theo Eva
Bí mật động trời của chồng và chị gái Khi tôi đủ dũng cảm để nói lời chia tay với anh, anh đã khóc lóc và xin tôi tha thứ. Ngày chị đi lấy chồng, chị đã khóc rất nhiều. Tôi ngày ấy còn trẻ, cứ nghĩ đó là vì chị thương bố mẹ, chị nhớ gia đình vì lấy chồng xa, vả lại con gái lấy chồng ai chẳng thế. Nhiều...