Mất hay được?
Tôi 34 tuổi, đã một lần dang dở, hiện đang sống một mình. Tôi thương một người hơn tôi bốn tuổi, cũng có hoàn cảnh ngang trái, gia đình không hạnh phúc, nhưng chưa chia tay vợ. Vì vậy, tôi và anh ấy đang phải thầm lén.
Chuyện của mình, tôi có tâm sự với cô bạn gái rất thân. Cách đây hai tháng, cô bạn nói muốn gặp bạn trai tôi để khuyên nhủ anh ấy, tôi đã giới thiệu hai người với nhau. Không biết hai người đã nói chuyện gì, mà sau đó tôi thấy hai người hẹn đi chơi với nhau, cô bạn tôi còn nói anh ấy rất hợp với cô ấy! Tôi hoang mang quá. Tôi vốn rụt rè, sống nội tâm và không xinh đẹp, từng trải bằng cô bạn, tôi sợ anh mê cô ấy, sợ cô ấy cướp mất bạn trai của mình. Tôi phải làm sao để ngăn chặn điều đó?
Chị lo lắng, nghĩ cách ngăn chặn là đúng nhưng theo Hạnh Dung, đây cũng là cơ hội để chị nghĩ lại xem thực sự mình đang mất cái gì. Có thể, khi biết được giá trị của thứ có thể bị mất đó, chị sẽ bớt lo lắng và không tìm cách ngăn chặn nữa cũng nên.
Chị có thể sắp mất một người tình, người chị yêu thương, nhưng người đó có yêu thương chị không thì còn phải xem lại. Anh ta đang có quan hệ với chị, lại vẫn có gia đình, hoàn cảnh không hạnh phúc nhưng vẫn chưa (hay không?) chia tay vợ để đến với chị. Khi gặp một người đàn bà khác “xinh đẹp, từng trải” hơn chị, anh ta sẵn sàng hẹn hò đi chơi, dù biết đó là bạn thân của chị. Người đâu mà tham lam đến vậy, “Có một lại muốn có hai/ Có ba có bốn lại đòi có năm”! Rõ ràng, không thể không nghi ngờ anh ta là một kẻ lăng nhăng. Chị mất một người tình như vậy thực ra là “được”: được lại cuộc đời mình. Nếu không sớm phát hiện, chị sẽ phí đời mình để yêu thương và mỏi mòn chờ đợi cho đến lúc anh ta ra mặt lừa dối chị.
Chị sắp mất một người bạn gái thân. Người phụ nữ ấy chủ động trong mối quan hệ kia và rất có thể chẳng tôn trọng gì chị cho lắm, vì cô ta sẵn sàng hẹn hò với bạn trai chị, còn tuyên bố anh ta “rất hợp” với mình, dù biết đó là người chị yêu thương. Bạn bè như vậy, có mất cũng nên mừng, vì nhờ vậy mà chị nhận ra được bản chất thật của chị ta.
Còn một điều phải kiểm tra lại cho kỹ: thực sự họ có hẹn hò không, hay chỉ tại chị quá lo mà nghĩ ra vậy? Nếu đã kiểm tra rồi, biết chắc sự thật như thế rồi, thì trường hợp của chị đúng là một trong những thử thách khắc nghiệt. Tuy nhiên, nếu tỉnh táo, chị sẽ thấy đây không hoàn toàn là chuyện “mất”, mà phần “được” ở trong đó cũng đáng kể. Chị hãy cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn này và đứng vững. Chúc chị tìm được hạnh phúc thực sự của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đến nhà... thầy sẽ cho điểm
Dù bạn gái tôi chăm chỉ đi học, nộp bài tập nhóm đầy đủ nhưng cuối khóa học, bạn tôi lại không có điểm. Và thầy giáo"gợi ý" cô ấy "Em đến nhà thầy sẽ cho điểm".
Ngày bạn gái tôi học đại học, cô ấy có học thêm một lớp nghiệp vụ sư phạm để lỡ sau này không xin được việc đúng ngành thì cô ấy có thể xin làm giáo viên chuyên môn của một trường nào đó. Ngay từ đầu, bạn gái tôi đã lọt vào mắt xanh của thầy giáo chủ nhiệm lớp... và mỗi lần đứng lớp, thầy ta lại tìm mọi cách để tiếp cận bạn gái tôi, rồi sau đó hỏi số điện thoại của từng sinh viên và ngay tối hôm đó, thầy đã nhắn tin "hỏi thăm" cô ấy.
Dù thầy đã rất già và con thầy cũng đã lớn gần bằng tuổi bạn gái tôi... nhưng bản chất vốn có "máu dê" trong người nên ông ta vẫn luôn tìm cách để "gợi ý" bạn tôi đến nhà.
Mặc dù bạn gái tôi luôn đi học đầy đủ, luôn nộp bài tập nhóm đúng hẹn và chưa bao giờ gây ra bất cứ lỗi nào trong suốt khóa học (vì bạn gái tôi rất ngoan và lễ phép)... nhưng cuối cùng, tất cả các sinh viên khác trong lớp đều có điểm, riêng bạn gái tôi thì không.
Khi bạn gái tôi thắc mắc thì ông ta bảo, " Tôi không nhận được bất cứ đề tài nào của em, cũng không thấy em thường xuyên đi học nên điểm em không có là điều tất nhiên". Khi bạn gái tôi định giải thích thì thầy bảo, "Có gì trình bày sau".
Bạn gái tôi đã phải bỏ cả khóa học đó chỉ vì người thầy đốn mạt đó. (Ảnh minh họa)
Sau hôm ấy, bạn gái tôi nhắn tin trình bày các sự việc trên và khẳng định những lý do thầy đưa ra để không cho điểm là không đúng... và như những gì bạn gái tôi dự đoán, ông thầy đó liền gợi ý, " Có gì thì đến nhà thầy nhé, thầy sẽ giải thích cho em biết".
Bạn gái tôi đã nhiều lần bị ông thầy giáo nhắn tin, gọi điện quấy rối... và lần này, bạn gái tôi cảm nhận được có điều "chẳng lành" xảy ra với mình nên không dám đến nhà thầy. Cũng rất nhiều lần bạn gái tôi đã gọi điện để "xin điểm" thầy nhưng thầy vẫn lý do cũ , "Em đến nhà thầy sẽ cho điểm".
Sau nhiều lần giải thích, rồi năn nỉ không được, bạn gái tôi đã quyết định nói cho tôi biết tất cả mọi chuyện. Khi nghe được những uất ức của bạn gái, tôi cảm thấy tức tối vô cùng vì mình không thể làm được gì để giúp bạn gái vì tôi đang làm việc ở Sài Gòn, còn bạn gái tôi thì đang học ở Đà Nẵng.
Nếu ngày ấy tôi ở Đà Nẵng, tôi sẽ đèo bạn gái đến nhà ông thầy "yêu râu" ấy để "làm việc"... nhưng lúc đó, tôi đang có một dự án quan trọng nên không thể nghỉ phép để ở bên cạnh cô ấy. Tôi cũng đã khuyên cô ấy nên rủ một người bạn thân đến nhà thầy nói chuyện và mang theo một chiếc máy ghi âm để lỡ thầy đưa ra "điều kiện" gì thì mình còn có cớ mà kiện. Nhưng bạn gái tôi vốn nhút nhát nên cô ấy không đủ dũng khí để làm điều đó... và cuối cùng, tôi đã khuyên cô ấy bỏ luôn khóa học đó, không cần lấy bằng Sư phạm và sau này nếu có điều kiện thì sẽ học lại.
Tôi rất thương bạn gái mình đã bỏ ra mấy tháng trời đi học, vừa tốn tiền, vừa tốn thời gian chỉ để mong có được tấm bằng trên tay... không ngờ khi học xong lại trắng tay vì gặp phải ông thầy đó. Theo như những gì tôi được biết sau những lần thăm dò qua bạn bè cô ấy thì ông thầy đó đã có "thâm niên" với việc "quấy rối" nữ sinh và thường xuyên không cho điểm những nữ sinh lọt vào "tầm ngắm" của mình. Có không ít cô gái dễ dãi cũng đã chấp nhận "điều kiện" của thầy đưa ra để có được tấm bằng tốt... nhưng cũng không có ít cô gái phải cắn răng chấp nhận không có điểm, không có bằng sau một thời gian bỏ công sức và tiền bạc để học tập.
Nếu như ngày đó bạn gái tôi muốn có được điểm tốt thì chắc chắn là cô ấy đã phải chiều theo nhu cầu thấp hèn của gã giảng viên đó. Và "nhu cầu" ấy tôi không nói ra thì chắc hẳn các bạn cũng hiểu, đó là chuyện gì rồi, đúng không?
Tôi chỉ có một mong ước lớn là các bạn sinh viên nên mạnh dạn hơn, hãy biết đứng lên để tố cáo những gã thầy giáo sở khanh đó để các học sinh, sinh viên không phải nơm nớp lo sợ khi đối diện với họ. Tôi cũng mong các bạn nữ sinh đang rơi vào trường hợp như bạn gái của tôi hãy mạnh mẽ hơn để có hướng quyết định đúng đắn, trừng trị những người thầy phi đạo đức như vậy... để các thế hệ con em chúng ta được sống và học tập trong một môi trường trong sạch.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người cũng yêu người tôi yêu Lá thư này vĩnh viễn không thể đến được tay chị, cho dù sau này mối quan hệ giữa em và N trở nên thế nào. Em giữ nó cho riêng mình, cả những do dự và mối lo sợ cho tương lai này nữa. Nói cho cùng, vì ta trân trọng tương lai nên mới lo sợ, phải không chị? Chị tỏ...