Mất gì vài câu nịnh vợ?
Người ta bảo, đàn bà ưa nịnh, vậy thì tội gì cánh đàn ông không nịnh vợ để được lòng vợ, được vợ yêu thương, chiều chuộng và chăm sóc.
Cũng chính từ đó, tôi được mệnh danh là ông chồng dẻo mỏ, chỉ thích nịnh vợ. Được cái, tôi nịnh không kệch cỡm, nịnh khiến vợ vui và hài lòng. (ảnh minh họa)
Có ai lấy vợ lại không muốn được vợ cưng nựng, có ai lấy vợ mà không muốn vợ mình hết lòng vì mình? Xin thưa, chẳng có ông nào không muốn. Nếu mà không muốn thì chắc có vấn đề hoặc là chẳng yêu thương gì vợ hoặc là đã có người khác chiều mình hơn cả vợ. Nhưng mà cái mức độ chiều nó cũng cần có giới hạn, cái này chắc các bà vợ hiểu. Chiều lắm đàn ông sinh hư.
Nhưng, đáp lại tấm lòng của các bà vợ, các đức ông chồng cũng cần biết, vợ mình muốn gì. Đàn bà yêu bằng tai, thế nên, đàn ông hãy dựa vào điểm này mà cho đàn bà được phen mát tai, mát mặt, được phen sung sướng vì có chồng lúc nào cũng tâng bốc mình dù chỉ là… tâng bốc nhé!
Trước giờ, bà con lối xóm, bạn bè đều bảo tôi là kẻ khua môi múa mép. Số là, mỗi lần cất lên lời là tôi bắt đầu kiểu rất hào hứng khen ngợi người xung quanh. Thật ra, có những câu khen cũng chỉ để làm vừa lòng người khác chứ thực tình không phải như vậy. Nhưng mà tôi xét thấy, chẳng có hại gì cả, những lời khen ấy dù chẳng phải thật lòng nhưng lại khiến người khác được vui và tự tin hơn, tôi thấy rất có ích.
Có chị hàng xóm, cũng gọi là chị nhưng hơn tôi cả gần 2 chục tuổi rồi. Chị ấy dù có cháu ngoại nhưng lại rất thích diện. Thế nên, mỗi lần đi ra ngoài là chị ấy lại khoác lên mình một bộ đồ thật là khác lạ, tất nhiên là có hơi lệch lạc so với tuổi. Nhưng nhận thấy chị này rất thích như thế và cũng biết, dù có ai chê bai cũng chỉ khiến chị ấy phiền lòng, suy nghĩ, rồi hỏi đi hỏi lại hết người này đến người kia, để biết chính xác là bộ váy ấy có đẹp không. Dù là phán thế nào thì cuối cùng chị ấy cũng vẫn mặc, vẫn phô ra đường. Vì chị đã thích thì không ai cản được. Nên lần nào gặp tôi chị ấy cũng hỏi câu hỏi giống như hỏi bao nhiêu người khác. Tôi thấy chị có vẻ thích nhận được một lời khen hơn, tôi đã khen chị hết lời thế này. “Trời ạ, em chưa thấy người nào tầm tuổi chị mà lại đẹp đằm thắm như thế. Chị ăn mặc thật là sang chảnh, nhìn trẻ ra chục tuổi ấy. Chị cứ phát huy nhé”. Thấy gương mặt chị ấy rạng rỡ, thần kinh không còn căng thẳng, nhìn có vẻ rất vui vẻ, tôi cũng cảm thấy vui lây. Thôi thì dù là lời nói không thật lòng, lời khen ngợi chỉ mang tính chất động viên, tôi cũng cảm thấy thật vui thay cho chị.
Video đang HOT
Sau lần ấy tôi càng nghĩ, đàn bà thích được đàn ông khen, thích được đàn ông nịnh. Vậy có mất gì câu nịnh vợ mà tôi lại không tìm cách nịnh cho vợ mình cũng được vui như người ta. Ra ngoài tự tin là một điểm mạnh với tất cả mọi người, nhất là những người cần có công việc giao tiếp.
Cũng chính từ đó, tôi được mệnh danh là ông chồng dẻo mỏ, chỉ thích nịnh vợ. Được cái, tôi nịnh không kệch cỡm, nịnh khiến vợ vui và hài lòng. Mỗi lần vợ nấu ăn, tôi đều nói rất khéo thế này ‘em nấu món này ngon gần bằng đầu bếp chuyên nghiệp đấy. Có khi chồng phải đầu tư cho em đi thi master chef (vua đầu bếp), anh chắc là em sẽ ẵm giải’. Nhìn vợ cười sung sướng, tôi thấy vui trong lòng. Tôi bảo, lần sau anh muốn ăn món này, món kia, thế là vợ hào hứng lắm, bảo nhất định sẽ nấu theo tiêu chuẩn của chồng. Đấy, có phải là tôi đã rất khôn khi nịnh vợ không. Và cũng vì vậy, mỗi lần về nhà chồng, vợ rất săm sắn vào bếp, nấu nấu nướng nướng, thể hiện cho cả nhà chồng thấy. Dù không phải quá xuất chúng như lời tôi khen nhưng sự cố gắng và nỗ lực của vợ, cộng với lời động viên của chồng khiến vợ hào hứng, vui vẻ khi ở nhà chồng, vào bếp cùng mẹ chồng. Chiêu này có được không?
Rồi vợ sẽ vui vẻ phục vụ, làm ăn, thậm chí là chiều mình, chiều theo mọi sở thích của chồng. Anh bạn tôi bảo, nịnh vậy người khác nghe thấy họ cười cho. (ảnh minh họa)
Tôi hay nói kiểu này ‘hôm nay vợ anh đẹp quá, ăn mặc gì mà đẹp thế cơ chứ? Hóa ra anh lấy được cô vợ đẹp thế này. Vợ phải phát huy nhé, anh đi bên vợ cũng được thơm lây’. Tất nhiên, không phải cái gì cũng khen ngợi, có những thứ kệch cỡm, không vừa mắt, tôi sẽ khéo léo chê bai. Tôi cũng góp ý nhẹ nhàng ‘giá như vợ thay bộ váy ngắn này bằng chiếc váy ôm sát và dài hơn thì chân vợ anh sẽ như chân người mẫu’. Thế là vợ vui lắm, thoải mái đổi trang phục mà không hề suy nghĩ gì, rất vui vẻ khoe với chồng. Cái cảm giác của vợ cũng khiến tôi cảm thấy vui lắm, vợ chồng hòa thuận bên nhau.
Tất nhiên, không phải lời nói nịnh hót lúc nào cũng là hay, lúc nào cũng là đáng khen. Nhưng một người chồng nịnh vợ, khen vợ thì chẳng có ai có thể có lý do trách cứ cả. Đàn ông khôn là phải biết nịnh vợ, mất gì vài câu nịnh đâu mà không khéo mồm để vợ được lên mây.
Có lần tôi mua hoa hồng, tặng bánh gato, tặng đủ thứ quần áo mà vợ thích nhân dịp sinh nhật vợ, vợ tôi vui lắm, tôi cũng hài lòng. Có gì mà khôngđược chứ, chuyện đó có ảnh hưởng đến ai. Ai cũng vui. Với lại thiết nghĩ, phụ nữ nên được đàn ông đối xử như vậy, nên được chồng tặng hoa, quà và nói lời hay ý đẹp.
Rồi vợ sẽ vui vẻ phục vụ, làm ăn, thậm chí là chiều mình, chiều theo mọi sở thích của chồng. Anh bạn tôi bảo, nịnh vậy người khác nghe thấy họ cười cho. Tôi cười lại, ‘vợ mình mình nịnh, mắc mớ gì ai’. Đúng vậy, nếu là vợ tôi thì tôi tha hồ nịnh, ai nói gì thì mặc họ, tôi chẳng bận tâm. Chỉ cần vợ tôi vui là được.
Theo Eva
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...