Mất ‘đời con gái’ vì tin lời… thầy bói
Đến lượt cô và hắn thầy phán: ‘Hai đứa có duyên nợ từ kiếp trước, kiếp này sẽ là vợ chồng’. Rồi bồi thêm: ‘Số cô được nhờ chồng’.
Mấy ngày nay trông cô như người mất hồn, cô chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Có nằm mơ cô cũng chẳng thể ngờ được cuộc đời mình lại có lúc bi đát như thế. Cứ nghĩ đến gã người yêu họ Sở lòng cô lại quặn đau, từng giọt nước mắt mặn chát lại thi nhau tuôn trào.
Cô biết trách ai bây giờ khi mọi chuyện đã lỡ? Trách lão thầy bói phán xét lung tung? Trách gã người yêu bội bạc? Hay trách bản thân mình quá dại dột đã tin vào lời thầy bói nên đã để mất trinh?
Cô biết làm sao bây giờ khi cái quý giá nhất của người con gái chẳng còn nữa? Hàng loạt câu hỏi cứ bủa vây khiến đầu cô như muốn nổ tung.
Cô sinh ra trong một gia đình gia giáo, được cho ăn học đàng hoàng. Bản tính ngoan hiền lại theo học ngành sư phạm nên trông cô lúc nào cũng như một thục nữ dịu dàng, đoan chính. Là người con gái mang nặng tư tưởng truyền thống nên dù cho đã trải qua vài ba mối tình nhưng cô chưa bao giờ cho phép mình đi quá giới hạn.
Cô quan niệm cái quý giá nhất của người con gái là để trao cho người mà mình sẽ lấy làm chồng, như thế chồng mới tôn trọng và yêu thương mình được.
Nhưng ở đời chẳng ai hay chữ ngờ. Dù cô đã vạch ra nguyên tắc yêu không đi quá giới hạn từ trước và luôn tôn sùng nó, nào ai biết được một cô gái như cô lại ‘khôn ba năm dại một giờ’.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Hè rồi, cô vừa kết thúc 4 năm miệt mài đèn sách trên giảng đường đại học. Là dịp để cô vừa nghỉ xả hơi vừa chuẩn bị hoàn tất mọi thủ tục hồ sơ cho công cuộc xin việc sắp tới.
Vừa chân ướt chân ráo về tới nhà cô đã được hắn săn đón nhiệt tình bằng những lời lẽ ngọt ngào mùi mẫn của một kẻ dày dặn kinh nghiệm tình trường. Chưa đầy 1 tháng cô đã ‘đổ cái rụp’ và đem lòng yêu hắn.
Hắn đẹp trai, công việc lại ổn định, bố lại là ‘quan lớn’. Hắn bề ngoài lịch lãm, nói năng lịch sự. Thú thật hắn đã cho cô cảm giác yêu và được yêu hơn bất kỳ người đàn ông trước đó. Hắn hứa hẹn sẽ nhờ bố xin việc cho cô, rồi hai người sẽ nhanh chóng đi đến hôn nhân.
Yêu cô, cũng như những gã trai khác hắn liên tục đòi hỏi ‘chuyện ấy’ nhưng cô không đồng ý. Cô bảo hắn ‘để dành cho đêm tân hôn’, hắn gật đầu nhưng mỗi lần có cơ hội là hắn lại đòi hỏi. Một ngày, hắn rủ cô đi xem bói. Người thầy bói mà hắn nhắc đến là người có tiếng tăm trong vùng nên cô cũng muốn đi thử một lần cho biết.
Tinh mơ ngày chủ nhật hắn đến đón cô. Nhà thầy bói rất đông khách nên ai đến cũng phải xếp hàng chờ đến lượt.
Đến lượt cô và hắn thầy phán: ‘Hai đứa có duyên nợ từ kiếp trước, kiếp này sẽ là vợ chồng của nhau’. Rồi thầy nhìn vào mặt cô nói: ‘Cô có số hưởng thụ, được nhờ chồng’. Nghe thầy phán thế cô mừng như mở cờ trong bụng. Như những gì cô được biết về hắn, thì quả thật lấy hắn cô sẽ không phải lo nghĩ nhiều.
Hắn cười tủm tỉm: ‘Em thấy chưa, anh chắc chắn là chồng của em mà’. Rồi hắn đưa cô đi ăn uống và không quên dụ dỗ vào nhà nghỉ cùng hắn: ‘Trước sau gì em cũng là của anh, giữ thì giữ cho anh chứ cho ai nữa’.
Thấy cô có vẻ ngần ngại hắn giả vờ hờn dỗi: ‘Hay là em không tin tưởng vào tình yêu của anh’, ‘Chắc em còn muốn tơ tưởng đến người khác’…
Rồi chuyện gì đến cũng đến, cô đã trao thân cho hắn và ‘chắc cú’ rằng hắn sẽ cưới cô như lời hắn nói và lời thầy bói phán. Hắn hả hê như một con thú khát mồi bấy lâu đã được thỏa mãn.
Nhưng sau đó, hắn nhanh chóng trở mặt và chinh phục người khác. Trước khi đi hắn lộ rõ bộ mặt Sở Khanh của mình và không quên ném vào mặt cô cái cười khẩy cùng giọng nói khinh bỉ: ‘Tưởng gì…’. Còn lại mình cô với nỗi bẽ bàng, tủi nhục.
Cô hận hắn, hận gã thầy bói và hận chính bản thân mình. Giá như cô không tin lời thầy bói, không nghe hắn dụ dỗ thì mọi sự đã không ra nông nỗi thế này…
Theo Tinngan
Bị kết luận vô sinh, vẫn có con trai 3 tuổi
Từ hôm đi khám về tới nay, tôi như người mất hồn. Tôi suốt ngày ngắm nhìn con trai mình và đặt ra những câu hỏi ngu ngốc.
Tôi và vợ cưới nhau được 8 năm nay, cuộc sống của chúng tôi phải nói là rất hạnh phúc. Vợ tôi vừa hiền lành, ngoan ngoãn lại sống được lòng gia đình chồng. Từ ngày về làm dâu, cô ấy chưa một lần khiến bố mẹ tôi phật lòng. Anh em hàng xóm ai cũng khen tôi tốt phước lấy được vợ vừa đẹp người lại vừa đẹp nết.
Bản thân tôi cũng vậy, tôi luôn tự hào về cô ấy. Đi đâu tôi cũng không ngần ngại dẫn cô ấy đi theo. Đã thế, cô ấy còn sinh cho tôi một thằng con trai kháu khỉnh khiến tôi đi đâu cũng chỉ muốn chạy về bên vợ con.
Ảnh minh họa
Khi bé được 3 tuổi, bố mẹ tôi thúc giục hai vợ chồng sinh thêm bé nữa. Nhưng rồi năm này qua năm khác, khi con trai tôi được 7 tuổi mà hai vợ chồng vẫn chưa có thêm tin vui nào.
Tôi sốt ruột bàn với vợ đi khám nhưng cô ấy cứ lần lữa cho rằng do đã uống nhiều thuốc tránh thai nên có thể chậm hơn dự định. Cô ấy cũng không quên an ủi tôi chờ đợi, thậm chí đôi lần cô ấy còn nói: 'Con cái là trời cho anh à, nếu không được mình đành chấp nhận, em nghĩ không cần khám đâu anh à'.
Tôi nghe lời vợ cứ thế chờ đợi, cho tới hôm vừa rồi khi cơ quan tôi có đợt khám sức khỏe định kỳ, tôi nhân tiện kiểm tra luôn vấn đề sinh con. Nhưng khi đọc kết quả một bi kịch đã xảy ra, khiến tôi rơi vào tình cảnh bế tắc như hiện tại. Lúc đó, trước mắt tôi là ông bác sĩ ngoài 50 tuổi, ông vỗ vai tôi kiểu như an ủi.
Ông hỏi tôi rằng: 'Anh đã lập gia đình chưa?'.
'Tôi cưới vợ được 8 năm nay' - tôi trả lời với ánh mắt bối rối.
Ông nghe thế nhìn tôi ánh mắt đầy nghi hoặc nhưng rồi ông đã lấy hết bình tĩnh để nói rằng tôi bị vô sinh và không có khả năng sinh con. Ông cũng nói với tôi rằng 'Anh đừng bi quan, tôi tin rằng khoa học sẽ có cách giúp những người như anh có con theo ý muốn. Tôi hy vọng là như thế'.
Ảnh minh họa
Không còn từ nào diễn tả được cảm xúc của tôi lúc ấy. Tôi đã cố để hỏi rành rọt rằng 'Tôi vô sinh ư?'. Đáp lại tôi ông bác sĩ nói không sót một từ nào về căn bệnh vô sinh của tôi và nói cơ hội sinh con chỉ có 1%. Để tôi tin ông còn gọi một bác sĩ khác vào kiểm tra lại kết quả.
Từ hôm đi khám về tới nay, tôi như người mất hồn. Tôi suốt ngày ngắm nhìn con trai mình và đặt ra những câu hỏi ngu ngốc. Liệu rằng nó có phải là con trai tôi hay không? Liệu điều kỳ diệu 1% ấy đã xảy ra với tôi, hay tôi chỉ là kẻ đổ vỏ đáng thương cho vợ và một ai khác?
Tôi muốn hỏi thẳng vợ mình nhưng tôi sợ quá, tôi sợ sự thật sẽ cướp đi tất cả hạnh phúc của tôi hiện tại? Tôi bế tắc quá mọi người ơi? Xin hãy giúp tôi.
Theo Tinngan
Chồng hơi tí là tát vợ Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, chỉ có vợ nhịn thì mới dung hòa. Còn không, vợ mà to tiếng y như rằng, bị ăn tát ngay lập tức. Cứ tức lên là tát vợ, đánh vợ thành quen tay. Anh đã quen dùng cái tát để dạy vợ. Thật tình, sống với người chồng như vậy, tôi quá mệt mỏi, mệt cả...