Mất đời con gái… bởi anh họ
Tôi năm nay bước vào tuổi 20, cái tuổi đẹp nhất của đời người. Tôi vốn là một cô bé hồn nhiên, vô tư, yêu đời nhưng giờ biến thành kẻ suốt ngày âu sầu. Tôi đang bị strees nặng vì một chuyện thật kinh hoàng.
ảnh minh họa
Tôi được bố mẹ gửi đến nhà bác Hà ở. Bác là chị gái của mẹ tôi. Nhà bác rất khá giả, hai bác đều là cán bộ nhà nước, mới vừa nghỉ hưu.
Bác Hà từ nhỏ đã rất thương và quý tôi. Bác thường bảo trong số con cháu bác thương tôi nhất, vì bố tôi mất sớm, mẹ tôi ở vậy nuôi 3 chị em. Trong 3 chị em, tôi là người học giỏi nhất, năm nào cũng được đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, cấp huyện.
Thi đỗ đại học, tôi lên nhà bác Hà ở. Nhà bác rộng rãi, có mỗi hai bác và anh T ở. Hai bác hiếm muộn, sinh được mỗi một mình anh ta. Giờ 2 bác đã nghỉ hưu, anh ta lại đi làm suốt nên nhà rất hiu quạnh. Các bác muốn tôi lên ở cho vui, nhất là bác gái. Tôi cũng muốn ở đó để đỡ đần 2 bác.
Anh ta hơn tôi 7 tuổi, đã đi làm khá lâu. Đẹp trai, giỏi giang, thành đạt nhưng anh ta cũng có tiếng là người chơi bời. Anh ta yêu đương cũng nhiều nhưng mãi không chịu cưới vợ. Hai bác cũng giục lắm vì nhà neo người, họ chỉ mong có cháu bế.
Video đang HOT
Anh ta đi suốt ngày nên chẳng mấy khi chúng tôi nói chuyện với nhau. Tôi thấy anh ta cũng quan tâm đến mình, ngày lễ ngày tết hay mua quà cho tôi. Nhưng thời gian này, tôi thấy anh ta buồn bã, chán chường, hay đi uống rượu và về rất muộn, tôi cũng không dám hỏi chuyện gì.
Rồi một đêm, khi tôi đang ngủ say, anh ta đi uống rượu say về, mò vào phòng tôi. Khi anh ta đè tấm thân như hộ pháp của mình lên người tôi thì tôi mới tỉnh và lờ mờ hiểu ra mình đang bị cưỡng bức. Tôi tìm cách chống trả quyết liệt. Nhưng sức tôi yếu không thể nào chống đỡ được con hổ đói đang say mồi ấy. Anh ta khoẻ như một con mãnh thú, tôi không tài nào thoát được khỏi anh ta. Sau khi thoả thuê, anh ta lăn ra ngủ không biết trời đất là gì nữa.
Đêm đó, tôi khóc cả đêm trong sự nhục nhã, ê chề. Tôi có ngờ đâu mình lại mắc tội loạn luân với anh họ. Sao anh ta lại làm điều đó với tôi? Sao anh ta lại lỡ cướp đi sự trinh trắng của một đứa em gái. Tôi đã nhủ rằng sẽ không yêu đương, chơi bời gì để tập trung vào học hành, sau này cố gắng kiếm được công việc tốt để lo cho mẹ, lo cho các em. Tôi cũng là người có quan niệm khá nghiêm túc, thậm chí cổ điển, về chuyện trinh tiết. Bạn bè tôi nhiều đứa đã yêu và đã quan hệ nhiều lần, chúng nó coi chuyện đó là bình thường. Còn tôi thì luôn nghĩ mình chỉ trao thân khi nào mình cưới, chồng mình mới là người được nếm trái cấm của mình. Thế mà giờ đây, đời con gái của tôi đã bị anh họ chiếm đoạt. Tôi muốn chết đi để gột rửa sự nhơ nhuốc này.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy, anh ta cuống quýt xin lỗi tôi. Anh ta bảo anh ta say rượu nên không còn biết gì nữa. Vì anh ta đang thất tình và chán nản công việc nên anh ta uống rượu say, không tự chủ được nên mới để xảy ra cơ sự trên. Anh ta cầu xin tôi tha thứ và khẩn cầu tôi đừng nói chuyện này cho ai, nhất là hai bác tôi. Anh ta cũng bảo tôi đừng dọn đi nơi khác vội. Tạm thời anh ta sẽ đi xa, sống ở nơi khác một thời gian, anh ta nhờ tôi chăm lo cho bố mẹ.
Đã hai tháng từ đêm đó, anh ta không về nhà. Từ đêm đó, tôi từ một cô gái hồn nhiên, nhí nhảnh trở nên buồn bã, âu sầu như người mất hồn. Hai bác tôi thấy tôi vậy và rất lo lắng, gặng hỏi mãi tôi nói dối là tôi đang bị thất tình. Hai bác không tin lắm nhưng cũng không muốn can thiệp nhiều vào chuyện riêng tư của tôi. Tôi băn khoăn là không biết có nên có nên cho hai người biết việc làm tồi tệ của cậu con trai quý tử của họ không? Và tôi cũng luôn nghĩ cách để chuyển khỏi ngôi nhà này, để không khỏi nghĩ về anh ta nhiều nữa.
Tôi vẫn sợ một ngày nào đó anh ta lại lặp lại chuyện đó với tôi, tôi thấy thật sự ghê tởm anh ta. Nếu cứ ở đây, có lẽ tôi phát điên mất. Nhưng tôi không biết nói lý do gì để hai bác và mẹ tôi đồng ý để tôi ra ngoài ở. Hơn nữa, để hai bác ở mà không có người chăm lo tôi cũng không yên tâm. Tôi đang rối như tơ vò.
Theo Vietnamnet
Người nhà không muốn tôi lấy chồng Bắc
Em là gái miền Trung còn anh là trai miền Bắc. Khi biết em và anh yêu nhau, bố mẹ em phản đối vì cho rằng quê anh ở quá xa, nếu lấy nhau em phải theo anh về Bắc sống.
Em với anh yêu nhau gần nửa năm. Hiện cả hai làm việc tại miền Trung. Gia đình không muốn em lấy chồng xa nhà vì trong nhà chỉ có hai chị em, em gái tật nguyền, sau này em phải có trách nhiệm lo cho em gái, nếu lấy chồng xa em không thể chăm sóc gia đình. Họ hàng cũng bảo lấy chồng Bắc sẽ rất khổ.
Còn anh là con trai một trong nhà, anh lại làm bên quân đội, tuy giờ anh làm ở miền Trung nhưng có thể sau này về Bắc sống, anh cũng từng nói đến chuyện đó với em.
Hai đứa rất yêu nhau nhưng khi nghĩ đến hoàn cảnh gia đình hai bên như vậy đều rất buồn. Anh bảo nếu sau này chuyển về Bắc thì người chịu thiệt thòi đau khổ nhất chính là em, anh thấy thương em. Em thật sự không biết mình nên làm gì, tiếp tục yêu thì có khả năng sau này sẽ phải đau khổ khi anh về Bắc sống, đồng nghĩa với việc chia tay. Còn giờ chia tay anh thì không thể vì hai đứa vẫn còn yêu nhau rất nhiều. Em nên làm gì? (My)
Ảnh: womanaroundtown.com
Trả lời:
Chào bạn,
Không gian, thời gian và hoàn cảnh là ba yếu tố cơ bản của tình cảm vợ chồng và là chuẩn mực để quyết định yêu hay không. Trong những hoàn cảnh cụ thể, người ta có thể vượt không gian và thời gian để đến hôn nhân, và cũng trong hoàn cảnh nhất định, người ta phải lệ thuộc không gian và thời gian. Đây là những vấn đề rất phức tạp của tình yêu.
Trong trường hợp của bạn, có lẽ chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh nhiều hơn, còn không gian ở Bắc hay ở Trung bây giờ thực sự không đáng ngại nhờ phương tiện giao thông công cộng rất thuận lợi. Cái khó của bạn là cha mẹ có hai chị em mà em gái lại tật nguyền. Trong hoàn cảnh gia đình như vậy thì vấn đề hiếu thảo phải đặt lên hàng đầu. Bạn nghĩ xem nếu đi lấy chồng xa, khi cha mẹ và em có mệnh hệ nào thì ai là người lo? Đây là vấn đề khó nhất đối với bạn.
Còn anh ấy lại là con một, mà anh ấy đã có ý định về quê nên không có chuyện bạn ở lại trong này nếu kết hôn. Hoàn cảnh của hai bạn khó có lời giải nếu như một trong hai người phải xa quê, mà bạn là người nan giải hơn anh ấy. Nếu thực sự anh ấy yêu bạn thì nên ở lại miền Trung vì anh ấy là con một nhưng không có em tật nguyền, còn nếu chỉ vì con một mà buộc bạn về Bắc với gia đình thì tình yêu này quá ích kỷ.
Bạn nên dừng tình yêu lại để tính toán cho gia đình, và bạn là người duy nhất trong niềm tin và mong đợi của cha mẹ và em. Nếu như bạn "chia tay anh thì không thể" thì bạn sẽ rơi vào "có thể bất hạnh".
Chúc bạn sáng suốt.
Theo VNE
Băn khoăn lựa chọn giữa 2 chàng trai Em 24 tuổi, tốt nghiệp đại học được 1 năm nhưng chưa xin được việc làm. Trong chuyện tình cảm em đang có sự phân vân giữa 2 người đàn ông đến với mình. Một anh là người yêu cũ của em, chia tay đã được 6 tháng. Anh cùng quê, hơn em 2 tuổi, hiện giờ làm việc ở Nha Trang. Còn...