Mất đi một người, ta vẫn còn cả thế giới
Hóa ra yêu một người là hạnh phúc nhưng nếu người đó không thuộc về mình thì buông tay người đó càng hạnh phúc hơn. Hóa ra buông tay người mình yêu thương tưởng chừng mất đi tất cả nhưng chỉ là mất đi một người và ta còn cả thế giới cơ mà. Em chưa từng hối hận khi gặp anh biết anh rồi yêu anh nhưng cũng không hề tiếc nuối khi rời xa anh. Có lẽ tất cả bởi một chữ duyên.
Chiều nay mưa nhẹ rơi, gió nhẹ hôn lên tóc em, em đưa tay đón lấy từng hạt mưa, con đường thênh thang rộng mở, lòng em nhẹ nhàng đến lạ. Lâu rồi em không ra phố với váy hoa, không son môi kẹo ngọt, không điệu đà marcara. Lâu rồi nụ cười với em là xa xỉ, à không phải là lâu rồi mà chính xác là từ ngày em biết mình yêu anh, từ một cô bé vô tư em vội trở thành người con gái chững chạc hay suy tư nghĩ ngợi, đôi mắt luôn đượm buồn, chỉ thấy những nụ cười nhếch môi lạnh lẽo.
Lẽ ra khi người ta yêu và được yêu người ta sẽ trở nên vui vẻ lạc quan hơn mới đúng chứ. Có lẽ sẽ như vậy nếu như tình yêu này xuất hiện đúng lúc hoặc giả với một ai đó không phải anh. Bởi em đến sau một người nên cái hạnh phúc đó em không có, em thấy mình trở nên cau có buồn bực, hay ghanh tị, dằng vặt bản thân từng giây từng phút khi bên anh-người đàn ông của người ta. Tình yêu với em luôn phải đổi bằng nước mắt, tình yêu anh dành cho em luôn phải cất đi, phải giấu rất kỹ, sợ người ta sẽ biết và cười vì em đi giành giật tình yêu của người khác. Em phải nhặt nhạnh từng giây phút người ta bỏ ra để được bên anh. Những giây phút bình yên hiếm hoi ấy với em là hạnh phúc – một hạnh phúc không trọn vẹn thuộc về em.
Thế rồi một ngày em bỗng giật mình tỉnh giấc khi con tim đã quá đau, khi lý trí nói với em rằng tại sao phải đi chia sẽ tình yêu của người khác, tại sao phải chấp nhận đứng sau một cuộc tình, tại sao lại đợi chờ trong vô vọng, người đàn ông đó vẫn mãi đâu thuộc về em, tại sao em lại đánh mất chính mình vì một người đàn ông không biết lựa chọn, tại sao không tìm một tình yêu hoàn toàn thuộc về mình…?Hàng trăm câu hỏi ấy đã thức tỉnh em, em biết đã đến lúc phải buông tay anh ra để cả hai tay anh hoàn toàn nắm tay cô ấy, và tay em sẽ dành cho một người khác không phải anh, em bước đi và cầu mong anh luôn hạnh phúc.
Em đã từng rất sợ phải xa anh mất anh, anh với em là hoàn hảo lắm, với em chỉ có anh mới cho em cảm giác bình yên và được chở che.
Thế nhưng hôm nay em biết em đã đánh mất em và nhiều thứ chỉ để đổi lấy tình yêu mang nhiều tội lỗi ấy mà thôi.
Xa anh em buồn và cô đơn nhưng bình yên lắm.
Video đang HOT
Xa anh em không được anh yêu nữa nhưng em vẫn có gia đình quan tâm, bạn bè chia sẽ và một ai đó dõi theo em, nhắc em mặc ấm, thỉnh thoảng chúc em ngon giấc. Em thấy mình vẫn được yêu đấy thôi.
Xa anh em thấy yêu mình và yêu mọi người nhiều hơn, mọi thứ xung quanh em trở nên đẹp vô cùng mà bình thường em bận phải yêu anh nên không thấy được.
Xa anh em lại mỉm cười như ngày xưa, ngân nga câu hát yêu đời.
Xa anh em lại cùng bạn bè đây đó, nói cười vô tư với lũ bạn con trai mà chẳng sợ anh la bảo rằng con gái sao không chịu ở nhà học may vá mà cứ thích la cà.
Xa anh em cứ vác ba lô mà đi nếu thích mà không sợ anh phải giận hờn hoặc lo lắng rủi ro này nọ bởi vì tính anh rất hay lo xa.
Xa anh em lại vô tư và mang nhiều mơ mộng như trước, tiếp tục theo đuổi ước mơ ngày nào chứ không phải đuổi theo anh nữa, em thấy em của ngày nào đã quay trở lại, không còn suy tư đau đớn, không dằng vặt trách móc bản thân, không thấy mình có lỗi với một người con gái.
Hóa ra yêu một người là hạnh phúc nhưng nếu người đó không thuộc về mình thì buông tay người đó càng hạnh phúc hơn.
Hóa ra buông tay người mình yêu thương tưởng chừng mất đi tất cả nhưng chỉ là mất đi một người và ta còn cả thế giới cơ mà.
Hóa ra hạnh phúc rất giản đơn, buông một thứ không thuộc về mình là có ngay hạnh phúc chứ không cần giành giật kiếm tìm.
Em chưa từng hối hận khi gặp anh biết anh rồi yêu anh nhưng cũng không hề tiếc nuối khi rời xa anh. Có lẽ tất cả bởi một chữ duyên.
Theo VNE
Chồng đòi cặp với gái giang hồ để đổi đời
Anh nói theo người ta 2,3 năm kiếm được tiền rồi sẽ quay về với mẹ con tôi...
Hai đứa chúng tôi cùng quê, cùng tốt nghiệp trung cấp kinh tế, chưa công ăn việc làm gì đã vội vàng đến với nhau. Gia đình hai bên không có điều kiện nên khi tổ chức lễ cưới chúng tôi phải đi vay họ hàng, người thân một khoản tiền tương đối lớn.
Ngay sau ngày cưới, vì chủ quan không dùng biện pháp tránh thai nên tôi dính bầu. Vác cái bụng lùm lùm, tôi mang hồ sơ đi khắp các công ty xin việc làm nhưng chẳng đâu họ nhận. Cộng thêm với sức khỏe yếu nên tôi chỉ ở nhà cơm nước và làm việc vặt. Còn chồng tôi chầy chật mãi mới xin được một chân công nhân phụ trách kỹ thuật ở một công ty may xuất khẩu với mức lương ba cọc ba đồng. Vậy là toàn bộ chi phí gia đình trông cả vào khoản lương ít ỏi của chồng tôi.
Thà nghèo khó nhưng có chồng ở bên vẫn còn hơn... (Ảnh minh họa)
Cuộc sống của hai vợ chồng tôi vốn dĩ đã rất khó khăn nay lại càng trở nên eo hẹp. Dù đã tiết kiệm hết mức có thể nhưng cứ đến giữa tháng là chúng tôi lại phải đi vay tiền để trang trải sinh hoạt phí. Có nhiều hôm nhìn mâm cơm nhạt thếch, chồng tôi buồn bã nói: "Chỉ thương hai mẹ con em bầu bí mà phải ăn đạm bạc thế này. Anh là thằng đàn ông mà chẳng nuôi nổi vợ con". Tôi thì thương chồng nhiều hơn, chỉ mong sinh xong để có thể đi làm giúp đỡ chồng.
Rồi một hôm chồng tôi tình cờ gặp lại người bạn cũ. Nghe nói anh ta làm ăn gì đó ở Móng Cái. Biết hoàn cảnh của vợ chồng tôi, anh ta rủ chồng tôi ra đó giúp việc. Ban đầu chồng tôi không muốn xa vợ nhưng nghĩ lại cứ sống mãi cái cảnh túng quẫn này thì không biết bao giờ mới ngóc đầu lên được. Chồng đi tôi cũng buồn nhưng anh ấy đã quyết tôi cũng không cản được. Tôi đâu biết rằng khi anh bước chân ra khỏi cửa là đã xa tôi hàng ngàn bước.
Anh ấy vừa đi được một tháng đã có tiền gửi về. Khoản tiền gửi đủ cho tôi trang trải, trả nợ lại tiết kiệm được kha khá để sinh con. Nhưng phải cái anh ấy ít về nhà, 2 tháng chồng tôi mới về nhà một lần, mà mỗi lần về cũng chỉ 1, 2 ngày. Đợt tôi mang bầu 6 tháng anh ấy về có vẻ buồn, tôi hỏi nhưng anh không nói. Vài lần tôi cũng hỏi chồng làm gì trên đó, anh ấy chỉ nói giúp việc cho bạn, họ bảo gì thì làm đấy, bảo tôi đừng quan tâm làm gì. Chính vì sự chủ quan đó mà tôi đã đánh mất chồng, đánh mất hạnh phúc của mình.
Khi tôi có bầu đến tháng thứ 8, chồng tôi về đưa ra một tờ đơn ly hôn. Tôi bất ngờ và đau đớn. Lúc đầu tôi nghĩ anh có người khác trên đó nên muốn ruồng bỏ tôi, tôi đã định đập đầu vào tường tự tử nhưng khi thấy tôi như vậy anh cũng khóc theo. Anh bảo thời gian qua anh đi làm giúp việc ở đó cho một nhóm giang hồ. Một người đàn bà có số má trong nhóm đó đã "phải lòng" anh. Bà ta đã lừa ép anh phải "cặp" với bà ta. Gần đây bà ta dọa:"Nếu anh bỏ vợ theo bà ấy thì bà ta sẽ chu cấp đầy đủ cho gia đình mình còn nếu không thì bà ta sẽ gây nguy hiểm cho mẹ con em". Nghe anh nói tôi gần như choáng váng. Hạnh phúc của gia đình tôi giờ lại đang phụ thuộc vào người tình của chồng. Để trấn tĩnh tôi anh lại an ủi: "Anh không muốn xa em nhưng anh không muốn bà ta làm gì tổn hại đến mẹ con em. Với cả anh cũng muốn lợi dụng bà ta để kiếm ít vốn. 2, 3 năm nữa anh sẽ trở về với mẹ con em".
... Một quyết định sai lầm, người chịu thiệt thường luôn là phụ nữ (Ảnh minh họa)
Tôi đau khổ quằn quại mà không biết làm thế nào. Tôi đã sai lầm khi để chồng tôi đi ra đó làm ăn. Thà rằng tôi chịu khổ như trước đây còn hơn giờ bị dồn vào chân tường không có lối thoát. Tôi như bị rơi xuống vực thẳm. Liệu 2, 3 năm nữa anh có còn muốn quay về với mẹ con tôi như lời anh nói không? Tiền bạc lúc đó còn có ý nghĩa gì khi đứa con sinh ra không có cha và khi bên cạnh tôi không còn người mà tôi yêu thương nhất? Chỉ còn một tháng nữa là con tôi sẽ chào đời. Tôi sẽ không sống nổi nếu người ta làm gì tổn hại đến con. Tạo hóa thật trớ trêu khi đẩy tôi vào bước đường này.
Theo VNE
13 năm làm vợ, tôi chưa một lần được 'lên đỉnh' Lấy chồng được gần 13 năm nhưng đến giờ tôi chưa một lần được 'lên đỉnh' như những người phụ nữ khác mà tôi đọc được trên báo. Tôi đã băn khoăn rất nhiều không biết có nên tâm sự những điều thầm kín này không? Tôi chỉ muốn tâm sự xem có nhiều phụ nữ ở trong hoàn cảnh của mình hay...