Mất chồng vì… ngại!
Vì nhiều lý do, không ít chịu em phải chịu đựng rào cản khá lớn trong đời sống tìn.h dụ.c. Những dè dặt, hạn chế về mặt tâm lý, nhu cầu đôi khi trở thành “lưỡi hái” cướp đi thứ hạnh phúc vốn dĩ phụ nữ phải được tận hưởng.
Nhiều chị em bị ảnh hưởng nhiều bởi tâm lý e ngại, dè dặt với các chuyện tế nhị như sinh hoạt vợ chồng. Điều này ăn sâu vào suy nghĩ, nếp sống, sinh hoạt của chị em, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tuy nhiên trong cuộc sống hiện đại ngày càng cởi mở, những tâm lý này có còn phù hợp, nhất là với chuyện vốn dĩ rất cần thẳng thắn như tìn.h dụ.c lứa đôi?
Không chịu “lăn xả” trên giường
Không thể phủ nhận, vẫn có không ít chị em cho rằng tìn.h dụ.c là một lĩnh vực càng ít đề cập, bàn luận thì càng tốt. Họ thường có tâm lý e ngại, coi chuyện giường chiếu là chuyện nhạy cảm, tế nhị, cùng lắm là chỉ nhằm mục đích duy trì nòi giống chứ không phải để thỏa mãn khoái cảm hay làm khăng khít thêm đời sống tinh thần.
Nhiều chị em thường bị động trên giường chiếu
Chính vì tâm lý này, họ không dám chủ động trong chuyện ấy, không dám “lăn xả” trên giường. Trong khi trái lại, các ông chồng cho biết họ rất hào hứng mỗi khi vợ mình là người chủ động đề cập, dù chỉ trong vài dịp thật đặc biệt. Họ cho rằng phụ nữ cực kì quyến rũ và mời gọi khi ở tư thế chủ động, điều này như một thứ gia vị nồng nàn khiến các quý ông đặc biệt kích thích trước mỗi lần giao hoan.
Video đang HOT
Chủ quan với dấu hiệu suy giảm sinh lý nữ
Mặc dù xã hội hiện đã cởi mở hơn khi đề cập đến đời sống tìn.h dụ.c, tuy nhiên trong tư tưởng của số đông chị em, đây vẫn là vấn đề rất nhạy cảm. Do đó, khi có trục trặc trong “chuyện chăn gối”, đa số các cặp đôi thường cố gắng tự giải quyết. Khi vấn đề đã quá nặng nề, không biết làm cách nào để tháo gỡ họ mới dám tìm đến bệnh viện để nhờ sự tư vấn, điều trị của đội ngũ bác sĩ.
Chủ quan với những biểu hiện của suy giảm sinh lý
Tâm sự trên một diễn đàn, chị N. (kế toán ngân hàng, Nam Định) chia sẻ, mới kết hôn được 4 năm nhưng cuộc hôn nhân của vợ chồng chị “khá nặng nề”. Sau khi sinh đứa thứ hai, nhu cầu “chuyện ấy” của chị gần như không có. Nếu chồng đòi hỏi quá nhiều, chị mới chiều nhưng lại bị đau, cảm giác â.m đạ.o khô rát. Vì e ngại và cho rằng đây là chuyện tế nhị giữa hai vợ chồng nên chị không nghĩ đến chuyện đi khám, cho đến một ngày chị cảm thấy anh không còn muốn gần gũi”.
Điều đáng buồn là trong khi những chị em bị suy giảm sinh lý âm thầm chịu đựng, họ còn phải chịu thêm áp lực rằng hàng trăm cô gái trẻ ngoài kia sẵn sàng ngả vào lòng, chiều chuộng các ông chồng của họ hết mực bất cứ lúc nào.
Quên đi hạnh phúc bản thân
Nhiều chị em luôn cho rằng hi sinh cho gia đình, chồng con là bổn phận của mình. Nhiều phụ nữ sau khi lập gia đình thậm chí từ bỏ cả công việc, từ một cô gái phấn son trở thành bà mẹ “bỉm sữa” đầu tắt mặt tối trong bếp, đầu bù tóc rối.
Chăm sóc gia đình, con cái được xem là nhiệm vụ chính, quan trọng hơn “chuyện ấy”
Nhiều phụ nữ với suy nghĩ rằng, chu đáo cho chồng con là cách giữ gìn hạnh phúc gia đình. Thế nhưng trái ngang khi nhiều chị em lâm vào cảnh chồng đi ngoạ.i tìn.h dù đã hết lòng lo lắng cho anh ấy vẹn toàn từng bữa ăn, giấc ngủ.
Lời khuyên dành cho chị em là nên cởi mở và quan tâm nhiều hơn nữa đến đời sống tinh thần cũng như tìn.h dụ.c của bản thân, luôn chủ động tìm kiếm những biện pháp cải thiện tâm sinh lý hiệu quả để sẵn sàng đón nhận những giây phút thăng hoa trong cuộc sống lứa đôi.
Theo Saga/Afamily
Chẳng làm điều gì sai vẫn bị cô lập ở công ty
Tôi rất buồn vì bị họ co.i thườn.g, những hoạt động họ chơi riêng và không bao giờ rủ tôi theo.
Tôi không nhan sắc, không giỏi, sinh năm 1993, mới ra trường được một năm sau khi học ngành IT, học lực trung bình khá. May mắn lắm tôi mới được nhận vào làm việc tại một công ty thuộc dạng lớn, mức lương so với bạn cùng lớp là cao. Với năng lực bình thường của mình, tôi nghĩ để tồn tại và không bị cô lập ở đây thì phải cố gắng hòa đồng với mọi người, đặt biệt là người hướng dẫn (là nữ). Phòng tôi có rất ít nữ nên đi chơi đâu cũng sẽ có mấy chị đi chung với nhau, tôi đã cố gắng đi chơi chung, nói chuyện với mọi người nhưng cảm giác như họ không thích mình dù ở ngoài vẫn chị chị em em. Tôi chẳng làm điều gì sai cả, cảm giác mình đã bị cô lập trong nhóm chị em ở đây.
Ảnh minh họa
Tôi rất buồn vì bị họ co.i thườn.g, những hoạt động họ sẽ chơi riêng và không bao giờ rủ tôi theo. Hôm nay tôi đã phải vào toilet để khóc thầm trong đó. Nhiều lần tôi khóc từ lúc bước vào công ty này, không phải vì áp lực công việc mà là áp lực giữa các thành viên trong hội nữ của phòng này. Tôi thật sự rất buồn, nếu như với tính cách hồi còn đi học, ai không muốn chơi với tôi, tôi sẽ nghỉ chơi ngay và tự tạo nhóm riêng cho mình. Giờ tôi đi làm vì tiề.n, cần công việc này, không thể nghỉ chơi với họ được.
Tôi rất ghét nói chuyện với họ, nhưng phải cố giả tạo cười, hòa đồng. Dù không thích làm điều đó chút nào nhưng tôi phải làm, vì nếu ghét họ sẽ chẳng có lợi cho công việc của tôi. Tôi cũng không muốn sống cuộc sống phải luồn cúi, phụ thuộc vào sắc mặt của họ, tôi không muốn bị họ co.i thườn.g. Giờ tôi phải làm thế nào đây khi rất mệt mỏi mỗi lúc tới công ty.
Theo Nhàn/Ngoisao
Tôi bị khủng hoảng khi bắt gặp con trai "tự xử" Mấy ngày hôm nay, sau khi bắt gặp con trai là.m chuyệ.n đ.ó, tôi bị ám ảnh và thấy khủng hoảng vô cùng. Tôi năm nay 37 tuổ.i, có 1 con trai 15 tuổ.i, con gái lên 7. Chồng tôi làm trong một tập đoàn lớn nên thu nhập rất khá, tôi làm phiên dịch trong một công ty nước ngoài, lương thưởng...