Mất chồng vì lỡ ngoại tình
Không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh với người đó, kể cả gia đình hay con cái. Anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 33 tuổi, lấy chồng được 10 năm. Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, chồng tôi là người tốt, tôi có 2 con trai, các con rất khôi ngô ngoan ngoãn, cuộc sống của tôi cả về vật chất lẫn tinh thần đều ổn. Tôi là người phụ nữ không xấu, cũng không phải quá đẹp nhưng sống hòa đồng, thân thiện, hiền lành và tốt bụng, có nhiều bạn và cũng có rất nhiều người yêu quý. Tôi từng là mẫu người phụ nữ rất chung thủy, mà hiện tại khi chưa có ai biết chuyện của tôi họ vẫn nghĩ tôi là người như vậy.
Nhưng sự thật không phải thế các bạn ạ, tôi đang trong tình trạng đau khổ đến tận cùng bởi chính lỗi lầm đã gây ra. 7 tháng trước, tôi có mối quan hệ với một người đàn ông khác, anh ta là bạn cũ từ rất lâu của tôi, chơi thân với anh ta. Cuộc sống của anh ta trong hạnh phúc hôn nhân gặp rất nhiều ngang trái, trắc trở và buồn, anh ta luôn thổ lộ, tâm sự với tôi. Ban đầu tôi chỉ quý anh ta như một người bạn và luôn chia sẻ, lâu dần cho tới một ngày anh ta nói đã yêu tôi nhiều và từ lâu lắm.
Tôi đã rất nghiêm túc từ chối nhiều lần vì hơn ai hết tôi từng có suy nghĩ không tốt về chuyện ngoại tình, nhất là phụ nữ, nhưng không hiểu vì lý do gì mọi chuyện lại đến với tôi tự nhiên như thế. Tôi đã thích anh ta và đã ngoại tình, gặp nhau rất ít nhưng khi có thời gian chúng tôi thường liên lạc qua hòm thư điện tử.
Vào cái ngày định mệnh ấy trong tháng 3 ấy, tôi cũng không hiểu tại sao chồng biết chuyện. Anh đã rất tức giận và đau khổ, tra hỏi và đưa ra bằng chứng là một tập ảnh chụp lại những dòng chữ trong nội dung trò chuyện trên địa chỉ email của tôi. Tôi rất sợ và yếu đuối nhưng dám làm dám chịu, tôi đã thừa nhận tất cả mọi chuyện với chồng và quỳ lạy van xin sự bao dung của anh. Xưa nay tôi chưa từng nói dối chồng bất kỳ điều gì, nên tôi nghĩ chỉ có sự thành khẩn mới mong giảm nhẹ được tội cho mình.
Kể từ lúc đó tôi bỗng như người tỉnh mộng, tôi nhận ra anh và gia đình quan trọng với tôi đến nhường nào. Tôi đau đớn lắm, hận bản thân mình ghê gớm và cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, tủi nhục, ê chề lắm. Chẳng phải tôi đau vì bản thân mà vì nhìn người chồng thân yêu đã bao lâu nay hết lòng vì tôi và gia đình giờ đây chịu đau đớn khổ sở vì mình.
Anh từng nói với tôi rất nhiều lần rằng anh không thể tha thứ cho phụ nữ như tôi, sớm muộn gì anh cũng rời xa tôi, sẽ cưới vợ mới. Câu chuyện đau lòng của tôi giờ đây như mới thật sự bắt đầu: Sau một tháng, anh đã chủ động làm quen với những người phụ nữ khác trên mạng. Rất nhanh chóng anh đã tìm được người tâm đầu ý hợp, vì chồng tôi rất đẹp, phong độ, lại thành đạt.
Video đang HOT
Hàng ngày anh chat, gọi điện, nhắn tin cho cô ấy và không bao lâu sau họ đã là của nhau rất nhanh và còn rất say đắm nữa. Tôi biết rõ mọi chuyện nhưng vì là người gây ra lỗi nên với anh, tôi cũng không dám biểu hiện gì, chỉ biết rằng con tim đang tan nát từng ngày, từng giờ vì những gì đang diễn ra. Tôi đáng phải chịu như vậy, cho dù anh có như thế nào đi nữa tôi cũng không thể ngăn cản hoặc can thiệp được.
Nhưng tôi thật sự rất đau đớn, khi bị chồng phát hiện cũng là khi tôi thật sự nhận ra rằng, người tôi yêu và cần nhất là anh. Tôi đã mù quáng chạy theo những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm và cái cảm giác thật sự được “yêu” của người đàn ông kia mà ngộ nhận đó là tình yêu. Tôi đã sai, đã quá ngu muội để rồi giờ đây cái hậu quả tôi phải chịu nó ngang trái, đau đớn đến thế này.
Nỗi đau mà với tôi không thể nói ra bằng lời được và tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Khi chồng có mối quan hệ với người đàn bà khác, cô này từng bỏ chồng và hiện sống một mình nuôi con, tôi không biết viết làm sao để miêu tả nỗi đau này vì tôi yêu rất yêu chồng. Chưa bao giờ tôi thấy sợ mất anh như bây giờ.
Anh đã nói với tôi, tạm thời hãy chấp nhận sống trên danh nghĩa để nuôi dạy con cái, mọi mối quan hệ của anh tôi không được phép can thiệp hay để ý, kể cả việc nếu anh ấy có con riêng với người đàn bà kia. Tôi biết thân phận mình nên không dám nói hay đòi hỏi gì ở anh, chỉ thấy lo lắng cho anh mà thôi. Tôi sợ lắm khi nhìn anh đau khổ, chán nản hay không vui vì tất cả cảm giác đó như đang xảy ra trực tiếp với tôi vậy.
Đến nay đã 6 tháng trôi qua rồi, mối quan hệ của anh với người đàn bà kia cũng rất sâu đậm. Tôi bây giờ sống mà như đã chết trong từng ấy ngày, tôi chưa một lần được ăn ngon, ngủ yên, phần vì lương tâm cắn rứt bởi lỗi lầm mình gây ra. Nhưng đau hơn cả là vì hàng ngày trước mặt tôi phải chứng kiến việc chia sẻ chồng mình với người đàn bà khác.
Khi về nhà anh nói với tôi “cô hãy tự lo cho bản thân, hãy đi tìm một người để đến với người đó đi. Cuộc sống của tôi với cô không còn tiếp tục hy vọng gì nữa”, đến chết anh cũng không chịu tha thứ cho tôi. Tôi đau lắm, biết chẳng có quyền gì mà ghen tuông hay trách móc anh cả vì tôi đáng tội. Nhưng bản thân anh cũng biết rằng tôi chỉ bị “tai nạn”, tôi ngu muội chứ có thật lòng yêu đương gì người đàn ông kia, và anh cũng biết rõ tôi yêu anh đến nhường nào. Nhưng không một lời quan tâm, chia sẻ, chỉ cho tôi những lời cay nghiệt làm bản thân tôi gục ngã.
Chuyện của tôi ngoài chồng ra vẫn chưa có một ai biết, nhưng mọi chuyện đúng là không thể giấu mãi được, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Gần đây gia đình tôi nói nhiều vì chồng không chịu làm ăn gì cả, chỉ lo chơi bời hết ngày này qua ngày khác. Khi gia đình nói nhiều quá không chịu được, anh ấy nói có nỗi khổ riêng và đã nói ra tất cả mọi chuyện.
Ngày anh nói ra với bố mẹ cũng là ngày tôi quyết định thú nhận tất cả với gia đình, tôi biết chỉ có nói ra lương tâm tôi mới được thanh thản và nhẹ nhõm. Vậy là cả gia đình chồng đã biết, tôi luôn tưởng rằng khi gia đình chồng biết chuyện mọi người sẽ khinh rẻ, coi thường tôi. Nhưng không, giống như tôi đã nghĩ, gia đình có trách móc tôi nhiều nhưng cũng thương tôi không ít vì 10 năm sống cùng, tôi chưa từng có một điều tiếng gì và tôi thầm cảm ơn gia đình mình nhiều lắm.
Hiện tại chồng tôi vẫn sống như thế, không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh, kể cả gia đình hay con cái, anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Bố mẹ chồng và cả gia đình tôi luôn góp ý, khuyên nhủ, thậm chí còn lên án gay gắt quyết liệt chuyện chồng quan hệ với người đàn bà kia, vì gia đình tôi không muốn vợ chồng tôi tan vỡ, vì con cái chồng tôi có thể quay đầu lại. Nhưng tất cả sự quan tâm đó chồng tôi không hề để ý, nó không thể tác động một chút nào đến suy nghĩ của anh.
Nhà tôi cách nhà người đàn bà kia gần 30 km nhưng chồng tôi không quản nắng mưa, thường xuyên đều đặn sang gặp người đàn bà đó. Ngang trái hơn là anh có thể kể mọi chuyện nhỏ nhất từ những lời nói của gia đình tôi, những cử chỉ hành động của tôi cho người đàn bà đó nghe.
Ngay cả việc tôi quỳ lạy van xin bố mẹ chồng và gia đình chồng tha thứ cho tôi như thế nào anh cũng kể tỉ mỉ cho người đó biết. Gần đây, khi bị tác động nhiều đến chuyện quan hệ yêu đương, anh ấy càng tỏ ra khó chịu, khinh ghét, ghẻ lạnh tôi, thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó. Còn tôi chỉ biết lặng im mà tâm can tan nát.
Không biết bạn đọc có ai từng chịu hoàn cảnh như tôi không, hãy giúp tôi, hãy cho tôi lời khuyên chân thành, tôi không biết mình phải làm gì bây giờ. Ngày nào, đêm nào cũng vậy, tôi chỉ biết oán hận bản thân mình trong sự dằn vặt, đau đớn, tôi suy sụp hoàn toàn, không còn đủ sức để nhìn về tương lai của mình nữa.
Tôi không muốn mất chồng, rất sợ mất anh ấy. Tôi từng nghĩ sẽ cam chịu tất cả ngay cả việc chồng không còn tình cảm gì với mình và bắt buộc mình phải sống chung chồng với người đàn bà khác. Tôi chấp nhận tất cả chỉ để được ở gần anh ấy và quan trọng hơn là các con của tôi không phải chịu cảnh bố mẹ chia lìa. Xin hãy giúp tôi. Cảm ơn các anh chị rất nhiều và mong được nhận những lời khuyên chân thành.
Theo VNE
Sốc: người yêu tặng đồ chơi tình dục trong sinh nhật
Yêu nhau chưa lâu mà anh đã mang đồ chơi tình dục tặng cho tôi. Đó là thứ mà lâu nay tôi vẫn cho là bệnh hoạn.
Bị phụ bạc sau một cuộc tình mà tôi đã gắn bó tới bốn năm, tôi cảm giác như trái tim mình vỡ vụn, tan nát và không thể dung nạp thêm bất cứ ai nữa. Một ngày đẹp trời tôi gặp anh, và lúc đó tôi biết rằng trái tim mình đã đập trở lại, anh làm tôi xao xuyến sau những mất mát tưởng chừng không thể vượt qua.
Anh, một anh chàng hào hoa, thông minh và khéo léo, cũng giống như tôi anh đã trải qua một cuộc tình tan vỡ sau nhiều sóng gió. Chúng tôi đồng cảm với nhau hơn vì cùng phải chịu chung những vết thương do tình yêu đổ vỡ gây ra và có lẽ vì thế mà chúng tôi hợp nhau, hiểu nhau một cách kỳ lạ. Nói chuyện với nhau thú vị, tôi thích cái cách anh gọi tôi trìu mến là "cô bé", tôi ngưỡng mộ sự hiểu biết của anh về cuộc sống và cách nói chuyện đầy hóm hỉnh của anh.
Tôi vẫn rất yêu anh, nhưng không thể chấp nhận được sở thích biến thái ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi yêu nhau lúc nào không biết. Mỗi buổi tối không được trò chuyện cùng anh là cả hai đứa đều cảm thấy khó chịu như thiếu đi cái gì đó thật quan trọng trong cuộc sống. Nhưng có lẽ do những tổn thương từ chuyện tình tan vỡ của cả hai người mà sau đó một thời gian khá dài, hình như là gần một năm sau đó anh mới nói lời yêu với tôi.
Lúc được anh tỏ tình, tim tôi như vỡ òa trong hạnh phúc, bởi lẽ bên anh không thiếu những cô gái xuất sắc, giỏi giang theo đuổi. Trong cảm giác ngập tràn sung sướng của tình yêu đó chúng tôi đã trao cho nhau tất cả. Cảm giác được nhỏ bé nằm gọn trong vòng tay anh làm tôi cảm thấy an toàn, dễ chịu. Anh thông minh hóm hỉnh và làm cho tôi cười cả ngày.
Nhưng hạnh phúc không thể chiều theo ý muốn con người. Yêu nhau khoảng chừng được ba tháng là tới ngày sinh nhật tôi. Anh mua quà tặng tôi là một chiếc 'cái ấy' giả. Tôi giật mình, bàng hoàng và có cảm giác như đang từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục. Những suy nghĩ tốt đẹp của tôi về anh dần bị lu mờ theo cái dương vật giả ấy. Phân vân, nghĩ ngợi, hoang mang tôi không thể hiểu được dụng ý của anh là gì, và liệu anh có tốt đẹp như những gì tôi đã nghĩ về anh không? Tôi hoài nghi lý do mà người yêu trước bỏ anh ra đi một cách phũ phàng như thế.
Không thể cứ lo sợ trong hoài nghi như thế được, tôi quyết định thẳng thắn hỏi anh về món quà anh tặng tôi đó. Anh bình tĩnh đến ngạc nhiên và trả lời cũng vô cùng bình thản: "Sao cô bé của anh lại trẻ con như vây? Người yêu anh thì anh mới tặng mấy thứ đồ chơi đó chứ, em không biết nó giúp mình vui vẻ hơn mỗi khi bên nhau thế nào đâu. Lần sau anh sẽ dạy em cách sử dụng, em sẽ thấy rất tuyệt nhất là những lúc không có anh bên cạnh. Bây giờ thế giới người ta đều dùng mà em?."
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. (ảnh minh họa)
Anh nói một cách sành sỏi, trơn tru và không hề bộc lộ chút xấu hổ nào cả. Có thể anh nói đúng, bây giờ nhiều người dùng đồ chơi tình dục. Nhưng vốn dĩ tôi là một cô gái sống và nghĩ theo cách truyền thống chứ không hiện đại như anh. Tôi cho dùng mấy thứ đó là biến thái, là không bình thường. Nhưng người yêu tôi lại có cách nghĩ hoàn toàn khác. Anh quá thoáng, quá mới mẻ trong nếp nghĩ là sử dụng đồ chơi tình dục.
Tôi hoang mang quá, càng ngày tôi càng thấy sợ suy nghĩ đó của anh. Nhưng tôi vẫn yêu anh rất nhiều. Cái quan trọng hơn là tôi đã từng đổ vỡ sau một mối tình, nếu lần này tôi chia tay anh tôi sợ mình không còn đủ can đảm để mà yêu thêm một lần sâu đậm nữa.
Từ ngày nhận được món quà của anh đến bây giờ tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tìm cách bóng gió dò hỏi mọi người xung quanh tôi. Phần nhiều là những người có cùng suy nghĩ như tôi, cho rằng đồ chơi tình dục là một sự biến thái một điều gì đó đáng ghê tởm. Tôi phải làm thế nào khi vẫn yêu anh rất nhiều, nhưng cũng rất ghê tởm sở thích dùng đồ chơi tình dục bệnh hoạn của anh. Tôi không muốn mất anh, nhưng cũng không muốn phải theo sở thích đáng ghê tởm ấy. Tôi phải làm như thế nào lúc này, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi có nên quên đi mối tình oan nghiệt này? Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ. Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình...