Mất chồng vì bị chứng vô sinh
Tôi đã đi rất nhiều bệnh viện, mỗi bệnh viện chuẩn đoán một kiểu và nhận đơn thuốc về uống, cuối cùng cũng vẫn chẳng có tin vui. Chồng tôi từ lúc đó thì hành hạ tôi rất nhiều, anh thường xuyên đi uống rượu say về và chửi tôi mỗi đêm.
ảnh minh họa
Về làm vợ anh 6 năm nhưng chưa ngày nào tôi thấy hạnh phúc và vui vẻ. 23 tuổi, tôi lấy chồng. Chúng tôi kết hôn sau hai tháng tìm hiểu nhau, chồng tôi hơn tôi 6 tuổi. Ngày cưới của chúng tôi tổ chức tưng bừng và rộn rã, nhưng đám cưới tổ chức khá vội vì bố mẹ hai bên đi xem quá sát ngày nên chúng tôi chưa kịp đăng ký kết hôn. Anh cũng bảo tôi việc đăng ký kết hôn cứ từ từ chưa cần vội vã, khi nào sinh con làm cũng không lo. Nghe anh nói tôi cũng chẳng lấy làm băn khoăn nữa.
Nhưng lấy nhau được 3 năm, rồi 4 năm mà gia đình tôi vẫn chưa có tiếng khóc của trẻ thơ. Tôi đã đi rất nhiều bệnh viện, mỗi bệnh viện chuẩn đoán một kiểu và nhận đơn thuốc về uống, cuối cùng cũng vẫn chẳng có tin vui. Chồng tôi từ lúc đó thì hành hạ tôi rất nhiều, anh thường xuyên đi uống rượu say về và chửi tôi mỗi đêm.
Mỗi khi đi đâu có trẻ con anh đều bảo tôi: “hay là ngày xưa chơi bời rồi phá thai nhiều lần quá nên không có thai được”. Tôi đã khóc nhiều lần thề độc với anh rằng không bao giờ tôi là loại người như vậy nhưng anh chỉ im lặng chẳng nói gì. Bố mẹ anh lúc nào cũng ra vào lườm nguýt rằng họ vô phúc mới lấy phải cô con dâu không biết chửa đẻ. Tôi đau khổ không ăn uống được người càng gầy rộc đi.
Thế rồi bỗng nhiên anh ta đưa một cô gái đã có bầu về nhà và tuyên bố đây chính là vợ của anh ta. Bố mẹ anh ta mừng như bắt được vàng, còn anh ta nói tôi dọn về nhà mẹ đẻ. Tôi nói bao nhiêu năm sống cùng nhau nên tôi không thể ra đi như thế được. Anh ta bảo hiện giờ hai người không đăng ký kết hôn nên chẳng có gì ràng buộc nhau. Tôi phải làm sao bây giờ? (Hồng Vân)
Video đang HOT
Ảnh minh họa. Nguồn internet.
Trả lời cho những thắc mắc của bạn, chuyên gia tư vấn tâm lý Vũ Tuyết Anh chia sẻ:
Trong lúc này điều cần ở bạn là sự bình tĩnh để suy xét mọi việc thật thấu đáo. Chuyện bạn khó có con chính bản thân bạn cũng không hề mong muốn như vậy, hơn nữa bạn đã rất cố gắng nỗ lực để mong có thai. Chồng bạn không biết cùng bạn chia sẻ những nỗi vất vả ấy mà anh ta còn đổ lỗi cho bạn và tìm những lý do để hành hạ bạn điều đó là vô lý và anh ta đã vi phạm vào luật phòng chống bạo lực gia đình.
6 năm vừa qua bạn sống với một người không biết yêu thương bạn mà thậm chí còn tìm cớ để đuổi bạn ra khỏi nhà. Tôi nghĩ có lẽ việc các bạn chưa đăng ký kết hôn có lẽ cũng chẳng còn có ý nghĩa gì bởi bạn có nên chung sống với người chồng cạn tình như vậy hay không?
Nếu các bạn sống với nhau có những tài sản chung thì có thể nhờ đến pháp luật can thiệp. Nhưng điều quan trọng là bạn cần quan tâm đến chính bản thân, giữ gìn sức khỏe và đi khám ở các bệnh viện lớn để tìm ra kết quả chính xác nhất cho vấn đề của mình. Còn với cuộc sống hôn nhân này, tôi nghĩ việc bạn tự do biết đâu lại là cơ hội để bạn tìm đến hạnh phúc khác tốt hơn và bạn sẽ có những niềm vui của riêng bản thân mình. Hãy mạnh mẽ lên bạn nhé!
Theo VNE
"Cho" anh, anh lại nói tôi dễ dãi
Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sao coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ, gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau.
Buồn thật đầu năm chuyển công tác, không biết môi trường mới thế nào? Những đồng nghiệp mới thế nào? Công việc mới có phù hợp với mình không nữa...
Rất nhiều chuyện cần chia sẻ cần lắng nghe nhưng thật ra có ai hiểu, có ai chia sẻ giúp tôi một nỗi băn khoăn này không nhỉ? Người mình yêu thì bảo là điều đó không quan trọng với anh, bây giờ điều quan trọng với anh là tôi có lừa dối anh hay không? Thật buồn cười, tình cảm của chúng tôi đâu phải chỉ vài ba ngày? Đã hơn ba năm nhưng với anh nhiêu đó thời gian chưa đủ để anh hiểu về tôi? À không chúng tôi hiểu nhau chứ!?
Tôi chưa biết quyết định chuyển công tác chuyến này của tôi là đúng hay không nữa? Nó quan trọng với tôi nhưng với anh thì không.
Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sau coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau ba năm thôi. Vậy mà tôi đã vội xem anh là chồng, là người sẽ cùng tôi đi suốt cuộc đời này...? Có phải bạn hỏi tôi quá tin người phải không? Thì chắc có lẽ là vậy, tôi đã đặt niềm tin sai chỗ chăng? Tôi yêu anh và hứa giữ gìn cho nhau đến khi cưới sẽ có một đêm tân hôn thật đẹp. Nhưng nào ngờ mọi chuyện không như mình vẫn nghĩ....
Do ham muốn của anh hay do tôi yếu lòng nên đẩy mọi chuyện đi quá xa? Thôi thì "yêu nhau cởi áo cho nhau..." nhưng chỉ được giây phút đó thôi. Anh thăng hoa nhưng lòng đầy nghi ngại về người con gái như tôi? Không có dấu vết gì chứng tỏ tôi là người "con gái"? Da của tôi bị nứt chứng tỏ tôi đã từng mang bầu? Những điều đó là do anh suy diễn và anh áp đặt lên tôi, trong khi tôi chưa từng quan hệ với ai ngoài anh? Thật buồn cười, cuộc đời này thật chớ trêu người ta!
Do ham muốn của anh hay do tôi yếu lòng nên đẩy mọi chuyện đi quá xa? Thôi thì "yêu nhau cởi áo cho nhau..." nhưng chỉ được giây phút đó thôi. (ảnh minh họa)
Con gái mà da nứt nẻ là do đã từng có con? Từng mang bầu ư? Tôi cũng không hiểu nổi cái triết lý ấy ở đâu ra? Tôi không có dấu hiệu nào chứng tỏ thì tôi mất trinh ư? Cũng có thể nhưng tôi không mất trinh vì quan hệ trai gái. Anh một chàng trai hiện đại lại cho rằng những điều trên đang bán đứng tôi? Ôi thật là ngộ, tôi cũng không hiểu nổi do tôi quá ngây thơ hay quá hiện đại hay những kiến thức tôi học được điều là thứ bỏ đi nhỉ?
Nhưng anh, người học cao hiểu rộng lại cho rằng những gì tôi làm, những thứ xung quanh tôi nói lên, tôi là người phụ nữ như thế đó! Anh coi kinh tôi vì tôi đã không giữ được mình trước đêm tân hôn. Đún, tôi đã không đủ bản lãnh để vượt qua cám dỗ của chính mình. Anh coi khinh tôi vì tôi có một mối tình đầu sâu nặng. Còn anh là một chàng thư sinh bước vào đời với tấm chân tình mộc mạc lỡ yêu nhầm một cô gái như tôi?
Bây giờ, 3 năm rồi mà anh vẫn nghi ngờ tôi, tình yêu vẫn chưa đủ lớn để anh gạt bỏ mọi hoài nghi hay là anh quá hết yêu tôi? Cũng có thể, 3 năm qua đã khiến anh mệt mỏi, chán nản, khiến anh cảm thấy không còn sâu đậm với tôi nữa nên anh mới tìm lý do này. Anh muốn quan hệ trước hôn nhân nhưng khi có được tôi rồi, anh lại khinh bỉ và coi thường. Đàn ông các anh thật lạ, tại sao lại cứ đổ hết tội lên đầu phụ nữ? Ai cũng có ham muốn, ai cũng có những nỗi khổ tâm nhưng anh lại không hiểu. Nếu như anh không chủ động trong chuyện ấy, tôi nào ép anh.
Chuyện đã đến nước này, tôi không biết nên làm gì nữa, không biết nên chia tay hay tiếp tục cuộc tình này. Thực tình, tôi còn rất yêu anh, yêu anh vô cùng nhưng làm sao để cố gắng đây, tôi thực sự mệt mỏi lắm rồi!
Theo VNE
Vừa bỏ vợ, người tình cũng phụ bạc Cô ấy thề thốt yêu tôi, tôi bỏ vợ vì cô ấy vậy mà đột ngột cô ấy bỏ đi lấy chồng. Suốt 2 tuần nay, tôi lùng xục tìm cô ấy. Tôi điên cuồng như con thú bị thương vì bị phụ bạc. Đớn đau nhất là tôi vừa ruồng rẫy gia đình, vợ con mình để chạy theo cô ta. Vậy...