Mất chồng chỉ vì ham làm đẹp
Mở cửa ra, chị chết điếng người khi thấy chồng chị đang lúng túng quấn vội mảnh chăn, còn Ngân thì chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng tang hờ hững.
ảnh minh họa
Chị lấy anh được 13 năm, đủ cay đắng ngọt bùi bên nhau. Chị sinh cho anh hai cô con gái khỏe mạnh và xinh đẹp như hai thiên thần. Anh không phải là con trưởng trong gia đình nên cũng không phải lo lắng có người nối dõi. Hạnh phúc thế là viên mãn. Chị cũng luôn có ý thức giữ gìn hạnh phúc của mình.
Chị chơi thân với Ngân từ nhỏ, từ con chấy cắn đôi hai đứa cũng chia sẻ cho nhau. Đến khi lớn lên mỗi đứa lấy chồng một nơi nhưng cả hai vẫn giữ liên lạc để hỏi thăm tình hình hai bên. Từ khi chồng Ngân mất vì bạo bệnh, chị càng ở bên cạnh hỏi thăm an ủi nhiều hơn. Anh luôn nói với chị, nhiều khi còn quý bạn hơn cả quý chồng nhưng chị bảo mấy ai may mắn có được bạn tốt như vậy.
3 năm sau khi chồng mất, có lẽ với chị chắc chị sẽ suy sụp và tiều tụy nhiều lắm. Nhưng Ngân thì ngược lại, cô xinh xắn và béo tốt hẳn ra. Gửi con cho bà ngoại, Ngân mở một cửa hàng ăn uống và phất lên như diều gặp gió. Lúc nào khó khăn chỉ cần chị gọi điện là Ngân biết ngay chị đang gặp vấn đề gì và có mặt trợ giúp. Chị luôn biết ơn Ngân vì cô luôn hiểu chị.
Sau một trận ốm nặng, nhan sắc của chị tàn phai trông thấy. Tóc rụng cả mảng, làn da đen sạm, đôi mắt lờ đờ vô hồn. Con thì nhỏ, chồng thì bận rộn tối ngày, Ngân đã ở bên chị để chăm sóc từng miếng ăn giấc ngủ. Chị cảm động rớt nước mắt, thầm biết ơn người bạn bao năm tri kỷ.
Rồi chẳng biết do Ngân khéo chăm hay do sau trận ốm chị tẩm bổ quá nhiều mà người chị cứ phát phì cả ra. Bao nhiêu mỡ dư trong cơ thể mặc sức tung hoành, cả ba vòng của chị trước đây gọn gàng bao nhiêu thì giờ núc ních toàn thịt. Mà không hiểu sao đã béo chị lại không ngừng tăng cân dù chị đã cố gắng nhịn ăn và tập thể dục. Một lần nữa cô bạn chí cốt của chị lại khuyên chị nên đến bệnh viện thẩm mĩ để hút mỡ. Vậy là chị lại dốc hết tiền trong túi ra để đến bệnh viện giải quyết đống mỡ trên bụng, trên mông, trên đùi chị.
Video đang HOT
Anh nói chỉ cần chị khỏe là anh vui, nhưng Ngân bảo chị muốn giữ chồng thì không chỉ khỏe mà cần phải đẹp nữa. Chị nghe bùi tai, mặc anh và con phản đối. Cứ có tiền là đến spa để làm đẹp. Những lời nói du dương của các cô nhân viên khiến chị bị mê hoặc, lúc nào chị cũng thấy cần phải chỉnh sửa chỗ nọ, hoàn thiện chỗ kia để mình trở nên hoàn hảo hơn….
Anh bắt đầu than phiền chị bỏ bê nhà cửa, con cái. Chị chẳng quan tâm, chị nghĩ chỉ cần đẹp thì anh đã đủ mê rồi. Mà khi chị thẩm mĩ xong, chị bỗng thấy mớ quần áo cũ kỹ chẳng xứng với nhan sắc mới của mình, chị lại vung tay tiền triệu mua những bộ váy áo đắt tiền. Anh nhìn chị ngán ngẩm. Còn đâu người phụ nữ dịu dàng ngày xưa, trước mặt anh bây giờ như một người khác, tính cách cũng thay đổi. Căn bếp lúc nào cũng trống hoác, bố con anh trường kỳ cơm hàng cháo chợ.
Anh buồn và lúc đó chẳng ai khác chính Ngân lại là người ở bên an ủi và chia sẻ với anh. Vốn đã làm chủ một cửa hàng kinh doanh ăn uống, Ngân luôn gọi anh đến và tự tay nấu cho anh những bữa cơm ngon lành nóng hổi. Ngân còn gói đồ ăn để anh mang về cho con. Anh cảm động. Đã mấy tháng rồi anh chẳng còn được thấy những bữa cơm ngon lành và ấm áp ấy nữa. Ngân biết anh cô đơn nên đã ra sức an ủi anh. Càng ngày anh càng thấy có cảm tình với Ngân. Họ lao vào nhau lúc nào chẳng biết.
Chị biết chuyện anh đến chỗ Ngân ăn uống. Nhưng tin Ngân, chị chẳng bao giờ nghi ngờ gì mối quan hệ giữa họ, vì chị và Ngân thân nhau đến thế kia mà. Thậm chí chị còn cảm ơn Ngân vì cô đã lo cho các con chị lúc chị bận rộn. Quá nửa đời người rồi, làm sao mà Ngân dám làm tổn thương chị được nữa….
Thế mà chuyện không ngờ đó đã xảy ra. Trong một lần chị đưa bạn bè đến cửa hàng của Ngân để ăn uống, không tìm thấy cô đâu, vì đã quá quen thân nên chị đi thẳng lên phòng ngủ của Ngân. Mở cửa ra, chị chết điếng người khi thấy chồng chị đang lúng túng quấn vội mảnh chăn, còn Ngân thì chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng tang hờ hững.
Miệng khô khốc, chị hỏi tại sao hai người lại lừa dối chị. Ngân chỉ trả lời bình thản: “Tớ không lừa cậu, anh ấy đến đây bao nhiêu lần cậu đều biết. Chính cậu đã đẩy anh ấy đến với tớ. Nếu cậu im lặng và chấp nhận, chúng ta sẽ giữ quan hệ tay ba như thế này để cậu còn gia đình. Còn nếu cậu không chấp nhận, anh ấy chia tay và sẽ là của tớ. Ok? Cậu chọn cái nào?”.
Trời ơi! Bạn chị đấy sao? Đáng lẽ người ra điều kiện phải là chị chứ đâu phải là Ngân? Tại sao lại như thế? Từng này tuổi đầu mà chị vẫn gieo niềm tin nhầm chỗ? Cùng một lúc, chị đã mất bạn và mất chồng…
Theo blogtamsu
Tôi không thể ngờ vợ mình lại trơ trẽn đến thế!
Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi.
25 tuổi tôi lấy vợ nhưng do vội vàng không tìm hiểu kỹ nên sau khi cưới xong tôi đã hoàn toàn vỡ mộng. Cô ấy vừa lười, vừa bủn xỉn lại hỗn láo vô cùng. Chỉ sau 7 tháng kết hôn tôi đã không thể chịu nổi người vợ như thế và đã chủ động ly hôn. Lúc đó, chúng tôi chưa có con nên cũng không có gì ràng buộc lắm.
Tưởng lấy vợ xong ổn định cuộc sống, vậy mà tôi vẫn là cảnh sống độc thân. Đến tận gần 4 năm sau, gần 30 tuổi tôi mới lại có hứng thú với chuyện gia đình. Khi ấy, tôi quen vợ tôi bây giờ, người cũng có hoàn cảnh gần như tôi. Cô ấy cũng đã qua một đời chồng và có một con gái 3 tuổi. Chúng tôi quen nhau là do mai mối. 2 người có cùng cảnh ngộ nên dễ cảm thông và tới với nhau rất tự nhiên.
Đến khi gần cưới, vợ tôi mới tâm sự, cô ấy chia tay chồng cũ là do trong thời gian đi du học, anh ta có chuyện trai gái để vợ tôi biết được, cô ấy là người thẳng tính và lòng tự trọng cao nên đã chủ động ly hôn mà không cần nghe lời giải thích của chồng cũ.
Cô ấy còn nói, khi ly hôn rồi, định rằng sẽ không lấy chồng nữa mà ở lại nuôi con gái lớn khôn. Nhưng khi gặp tôi thì cô ấy lại muốn làm lại cuộc đời mình. Tôi thấy hạnh phúc vì điều đó. Vì yêu và thương vợ nên tôi cũng tạo điều kiện để cháu nhỏ không phải xa mẹ khi mới 3 tuổi. Tôi đã chủ động mở lời đón cả 2 mẹ con về cùng sống và cố gắng gần gũi thương yêu con bé để bù đắp phần nào sự thiệt thòi mà con bé phải chịu cảnh sống thiếu cha. Mặc dù bố mẹ tôi cũng không thoải mái lắm. Nhưng tôi vẫn quyết định làm theo ý mình.
Những ngày sống chung, tôi cảm thấy vợ tôi rất cố gắng lấy lòng tôi. (Ảnh minh họa)
Những ngày sống chung, tôi cảm thấy vợ tôi rất cố gắng lấy lòng tôi. Tôi nghĩ, có lẽ vì cô ấy cảm thấy biết ơn tôi đã cảm thông và san sẻ nỗi lòng với cô ấy như vậy. Cuộc sống mới của 3 người chúng tôi cứ thế êm ả trôi đi. Nếu được yên bình như thế thì thật tốt. Chẳng ngờ rồi cũng có ngày sóng gió nổi lên.
Tái hôn được gần năm, chồng cũ của vợ tôi về nước. Anh ta thường xuyên liên lạc với vợ tôi để được thăm con. Tôi biết chuyện và cũng rất thoải mái trong việc này, kể cả việc vợ trò chuyện nhiệt tình với chồng cũ tôi cũng không ý kiến gì, chỉ đơn giản nghĩ đó chỉ là phép lịch sự. Vì lúc đó tôi đoán, vợ tôi cũng chẳng thoải mái gì khi gặp lại người phản bội như anh ta. Nào ngờ, cái mà tôi tưởng là "lịch sự xã giao" ấy lại có ngày cướp đi hạnh phúc của tôi.
Có đứa bé làm cầu nối, dường như họ liên lạc, trò chuyện với nhau dễ dàng hơn để rồi họ nối lại tình xưa tự bao giờ tôi không hay biết. Hôm đó, tôi báo vợ về muộn vì phải đi tiếp khách, nhưng cuộc hẹn bị hoãn nên về nhà sớm hơn dự định.
Vừa về tới cổng, tôi đã nghe được tiếng thủ thỉ tâm sự phát ra từ phía trong sân nhà: "Chồng ơi! Cả tuần không gặp rồi, lần này em cho con về ngoại để vợ chồng mình ra ngoại thành một ngày nhé!". Tận tai tôi nghe được những lời ong bướm đó của vợ, tôi thật không thể tưởng tượng nổi nữa. Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi. Hóa ra, vợ tôi còn có thể lẳng lơ đến thế mà tôi không hay biết.
Hóa ra, vợ tôi còn có thể lẳng lơ đến thế mà tôi không hay biết. (Ảnh minh họa)
Tôi bước vào bắt quả tang. Cứ tưởng mọi chuyện bại lộ thì ít ra cô ấy cũng phải tỏ ra lúng túng hay chí ít cũng tìm tạm lấy một lời giải thích, đằng này cô ấy tự tin và trơ tráo hơn tôi nghĩ nhiều lần. Sau khi bị tôi hỏi ngọn ngành, cô ấy ráo hoảnh đáp: "Thì em đi với chồng cũ của em, có phải ngoại tình với người đàn ông khác đâu mà anh cứ làm loạn lên thế". Đã thế cô ta còn hỏi tiếp: "Anh ghen à? Chẳng gì thì em ở với anh ấy mấy năm rồi cũng có khác gì đâu?". Lúc đó, tôi chỉ nói: "Tôi không ghen, mà chỉ thấy hối hận vì đã lấy một kẻ trơ trẽn lẳng lơ như cô!".
Cuộc hôn nhân đầu tan vỡ đã đành, làm lại một lần nữa mà cuộc sống của tôi vẫn chẳng giống ai. Với tôi, hôn nhân là một thứ gì đó xa xỉ, viển vông quá. Tôi phải làm sao để bước tiếp? Hiện giờ, tôi đang rất đau khổ và bị mất phương hướng vô cùng. Nếu tiếp tục ly hôn thì có lẽ tôi cũng chẳng thể nào đủ can đảm mà tiếp tục tái hôn lần thứ 3. Mà không bỏ cô vợ lẳng lơ này thì nghẹn uất không thể chịu nổi. Tôi nên xử lý việc này thế nào đây?
Theo Afamily
Vì sao người phụ nữ HƯ lại có nhiều váy ngủ đẹp? Họ chọn cho mình cách ăn mặc có thể tôn cơ thể của mình lên một cách hợp lý nhất cho đàn ông cảm giác theo đuổi cuộc chinh phục từ những bộ váy ngủ của họ. Có lần tôi đang ngồi lướt web thì hàng loạt hình ảnh quảng cáo khiêu gợi của những cô người mẫu Nhật Bản cứ trôi nổi...