Mất “cái ngàn vàng” vì tin lời… thầy bói
Mấy ngày nay trông cô như người mất hồn, cô chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Có nằm mơ cô cũng chẳng thể ngờ được cuộc đời mình lại có lúc bi đát như thế. Cứ nghĩ đến gã người yêu họ Sở lòng cô lại quặn đau, từng giọt nước mắt mặn chát lại thi nhau tuôn trào.
Cô biết trách ai bây giờ khi mọi chuyện đã lỡ? Trách lão thầy bói phán xét lung tung? Trách gã người yêu bội bạc? Hay trách bản thân mình quá dại dột đã tin vào lời thầy bói nên đã để mất trinh? Cô biết làm sao bây giờ khi cái quý giá nhất của người con gái chẳng còn nữa? Hàng loạt câu hỏi cứ bủa vây khiến đầu cô như muốn nổ tung vì điên đảo.
Cô sinh ra trong một gia đình gia giáo, được cho ăn học tử tế đàng hoàng. Bản tính ngoan hiền lại theo học ngành sư phạm nên trông cô lúc nào cũng như một thục nữ dịu dàng, đoan chính. Là người con gái mang nặng tư tưởng truyền thống nên dù cho đã trải qua vài ba mối tình nhưng cô chưa bao giờ cho phép mình đi quá giới hạn. Cô quan niệm cái quý giá nhất của người con gái là để trao cho người mà mình sẽ lấy làm chồng như thế chồng mới tôn trọng và yêu thương mình được.
Nhưng ở đời chẳng ai hay chữ ngờ. Dù cô đã vạch ra nguyên tắc yêu không đi quá giới hạn từ trước và luôn tôn sùng nó, nào ai biết được một cô gái như cô lại “khôn ba năm dại một giờ”. Chỉ vì tin lời thầy bói mà cô đã vội vàng trao thân cho gã người yêu họ Sở.
Hè rồi, cô vừa kết thúc 4 năm miệt mài đèn sách trên giảng đường đại học. Là dịp để cô vừa nghỉ xả hơi vừa chuẩn bị hoàn tất mọi thủ tục hồ sơ cho công cuộc xin việc sắp tới. Vừa chân ướt chân ráo về tới nhà cô đã được hắn săn đón nhiệt tình bằng những lời lẽ ngọt ngào mùi mẫn của một kẻ dày dặn kinh nghiệm tình trường. Chưa đầy một tháng cô đã “đổ cái rụp” và đem lòng yêu hắn.
Nhưng ở đời chẳng ai hay chữ ngờ. Dù cô đã vạch ra nguyên tắc yêu không đi quá giới hạn từ trước và luôn tôn sùng nó, nào ai biết được một cô gái như cô lại “khôn ba năm dại một giờ”.
Video đang HOT
Chỉ vì tin lời một người thầy bói mà cô đã vội vàng trao thân cho gã người yêu họ Sở. (Ảnh minh họa)
Hắn đẹp trai, công việc lại ổn định, bố lại là “quan lớn”. Hắn bề ngoài lịch lãm, nói năng lịch sự. Thú thật hắn đã cho cô cảm giác yêu và được yêu hơn bất kì những người đàn ông trước đó. Hắn hứa hẹn sẽ nhờ bố xin việc cho cô, rồi hai người sẽ nhanh chóng đi đến hôn nhân.
Yêu cô, cũng như những gã trai khác hắn liên tục đòi hỏi “chuyện ấy” nhưng cô không đồng ý. Cô bảo hắn “để dành cho đêm tân hôn”, hắn gật đầu nhưng mỗi lần có cơ hội là hắn lại đòi hỏi. Một ngày, hắn rủ cô đi xem bói: “Anh biết một thầy bói nói rất chuẩn, chủ nhật này hai đứa mình đi xem bói nha em”. Người thầy bói mà hắn nhắc đến là người có tiếng tăm trong vùng nên cô cũng muốn đi thử một lần cho biết.
Tinh mơ ngày Chủ nhật hắn đến đón cô. Vượt hàng chục cây số cuối cùng họ cũng tới nơi cần tới. Nhà thầy bói rất đông khách nên ai đến cũng phải xếp hàng chờ đến lượt. Đến lượt cô và hắn thầy phán: “Hai đứa có duyên nợ từ kiếp trước, kiếp này sẽ là vợ chồng của nhau”. Rồi thầy nhìn vào mặt cô nói: “Cô có số hưởng thụ, được nhờ chồng”. Nghe thầy phán thế cô mừng như mở cờ trong bụng. Như những gì cô được biết về hắn, thì quả thật lấy hắn cô sẽ không phải lo nghĩ nhiều.
Hắn cười tủm tỉm: “Em thấy chưa, anh chắc chắn là chồng của em mà”. Rồi hắn đưa cô đi ăn uống và không quên dụ dỗ cô vào nhà nghỉ cùng hắn: “Trước sau gì em cũng là của anh mà, giữ thì giữ cho anh chứ cho ai nữa”. Thấy cô có vẻ ngần ngại hắn giả vờ hờn dỗi: “Hay là em không tin tưởng vào tình yêu của anh”, “Chắc em còn muốn tơ tưởng đến người khác”…
Rồi chuyện gì đến nó cũng đến, cô đã trao thân cho hắn và “chắc cú” rằng hắn sẽ cưới cô như lời hắn nói và lời thầy bói phán. Hắn hả hê như một con thú khát mồi bấy lâu đã được thỏa mãn. Nhưng sau đó, hắn nhanh chóng trở mặt và chinh phục người khác. Trước khi đi hắn lộ rõ bộ mặt Sở Khanh của mình và không quên ném vào mặt cô cái cười khẩy cùng giọng nói khinh bỉ: “Tưởng gì…”. Còn lại mình cô với nỗi bẽ bàng, tủi nhục.
Cô hận hắn, hận gã thầy bói và hận chính bản thân mình. Giá như cô không tin lời thầy bói, không nghe hắn dụ dỗ thì mọi sự đã không ra nông nỗi thế này…
Theo Blogtamsu
Đau đớn khi lấy phải gã đàn ông vũ phu, bội bạc
Dường như số phận đã quá nghiệt ngã đối với cuộc đời chị. Cuộc đời chị rồi sẽ đi về đâu, hai con nhỏ rồi sẽ ra sao khi hạnh phúc gia đình tan nát...
Chị sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông. Vì điều kiện gia đình đông con nên vừa hết cấp hai, chị xin nghỉ học để ở nhà phụ giúp bố mẹ. Ở cái tuổi đẹp nhất thì con gái, chị cao ráo, trắng trẻo với đôi mắt biết cười khiến cho được nhiều chàng trai trong vùng đem lòng yêu mến, mong lấy về làm vợ. Không tối nào, nhà chị thiếu những đám trai trong làng ngoài xã, người học hành tử tế, con nhà khá giả đến chơi, đến tán tỉnh, mong chiếm được trái tim người con gái người nết na, xinh xắn ấy.
Số phận đưa đẩy, 20 tuổi, chị gật đầu đồng ý làm vợ anh - một gã đàn ông không nghề nghiệp ổn định, không học hành đàng hoàng. Anh lại là con trai thứ trong một gia đình có đông anh chị em, gia cảnh cũng chẳng mấy khấm khá. Bù lại, anh có vẻ bề ngoài đẹp trai và tài ăn nói. Ngay lần đầu tiên hai người gặp nhau, chị đã bị hạ gục bởi lối nói chuyện vừa tình cảm lại đầy hài hước của gã trai đã ngoài 30 ấy.
Cuộc sống càng thêm niềm vui và hạnh phúc khi một năm sau, họ có cậu con trai đầu lòng kháu khỉnh, và 3 năm sau họ có thêm cậu con trai thứ 2 cũng khỏe mạnh, đáng yêu. Những ngày đầu mới về ở với nhau, hai vợ chồng chí thú làm ăn, cùng nhau vun vén hạnh phúc gia đình, chăm lo cho con cái trọn vẹn.
Anh cũng có được công việc ổn định, dù nghề thợ xây vất vả nhưng vì vợ con mà cố gắng làm lụng, tích cóp. Chị hằng ngày buôn vải vóc trong chợ, vừa xinh đẹp lại sắc sảo, giỏi giang nên chẳng mấy chốc ăn nên làm ra, có đồng vốn đồng lãi để mở rộng kinh doanh. Cuộc sống gia đình viên mãn và hạnh phúc khiến cho người trong làng đều ngưỡng mộ và lấy làm bài học dạy con mình "chúng nó chí thú làm ăn, vì nhau mà cố gắng như thế thì gia đình mới yên ấm, hạnh phúc được!".
Nhưng có lẽ số phận không chấp nhận để cuộc hôn nhân ấy bình yên. Sóng gió ra đình bắt đầu ập đến khi anh ngày càng hay về khuya và tiền công hàng tháng đều không có để chăm lo cho gia đình. Chị nhiều lần nhắc nhở anh thì anh gạt đi, thậm chí gắt gỏng "Tiền đem cho gái hết rồi". Đau đớn với những lời lẽ trước kia chưa từng được nghe từ chồng, chị bán tín bán nghi để rồi biết được một sự thật phũ phàng là anh có bồ nhí ở ngoài. Chị tìm cách khuyên can anh quay trở về với công việc và gia đình như trước.
Càng khuyên can chị càng bị chồng chửi bới, đánh đập, có lần đánh đập chị đến bất tỉnh. Có lần nghĩ quẩn, chị định quyên sinh nhưng gia đình bên ngoại biết chuyện đã khuyên ngăn nên chị từ bỏ. Thương con đang tuổi ăn tuổi học, vì không muốn chúng chịu ảnh hưởng từ người cha tệ nạn, bạo lực, chị đành gửi chúng về bên ngoại nhờ ông bà chăm sóc.
Đêm hôm ấy, không thấy anh về nhà, chị đến nhà nhân tình của chồng thì thấy đèn vẫn sáng và chồng mình đang ôm ấp ả đàn bà đó. Bị bắt quả tang nhưng hai người vẫn bao biện rằng "hai chị em tao đang tâm sự với nhau" và chửi rủa chị không ngớt. Đau đớn, tủi nhục, chị chạy về nhà vơ vội quần áo, tư trang để quay về nhà mẹ đẻ, đành lòng cắt đứt tình cảm với gã đàn ông bội bạc, khốn nạn ấy.
Vậy mà chưa kịp bước chân ra khỏi nhà, chị thây anh đang đứng ở trước sân, một tay cầm dây điện, miệng chửi rủa thậm tệ "Mày định đi đâu? Mày tưởng mày ra khỏi cái nhà này mà thoát được tao sao?". Nói rồi hắn lao vào túm tóc chị, dùng dây điện đánh tới tấp vào lưng, vào đầu, vào chân chị, sau đó trói chị ở góc sân. Hắn bỏ mặc chị ở đó quay lại nhà ả tình nhân. Đau đớn tột cùng cả về tinh thần lẫn thể xác, cũng chẳng biết kêu than với ai, chị chỉ biết khóc cho số phận của mình, đợi chờ đến sáng có người sang cứu giúp.
Dường như số phận đã quá nghiệt ngã đối với cuộc đời chị. Cuộc đời chị rồi sẽ đi về đâu, hai con nhỏ rồi sẽ ra sao khi hạnh phúc gia đình tan nát, khi số phận chị chưa biết đến bao giờ mới thoát khỏi gã đàn ông vũ phu, bạc tình bạc nghĩa ấy?
Theo Tintuc
Chồng ngoại tình còn đánh đập tôi dã man Cũng từ ngày đó, tôi thường xuyên phải chịu những trận đòn roi của chồng. Anh cứ đi cả đêm về, sang hôm sau lại đánh tôi rất tàn nhẫn. Một người mẹ đứng trước những việc như vậy tôi đã gạt nước mắt bước chân về nhà cũ để được gần gũi con. (Ảnh minh họa). Tôi và anh đã lấy nhau...