Mất bao lâu để từ bỏ một thói quen?
Có thể sẽ phải mất rất lâu để cô từ bỏ một thói quen (Ảnh minh họa)
Cô buồn, những lúc như vậy cô thường say, nhất là từ sau khi anh đi cô nhấm nháp thứ Bailleys giả tạo, ngọt và hiền như sữa nhưng cay và làm say lòng người mê muội.
Cô đẹp, cô ý thức được như vậy! Cái đẹp của tuổi 30, mặn mà của gái một con vừa sắc sảo, pha chút ngoa, chút kiêu hãnh, vừa trầm lặng nhưng lẳng lơ bởi ánh nhìn vừa hờ hững, vừa ngây thơ và mỉa mai khiêu khích với đàn ông. Cô là vậy, vừa đẹp vừa thông minh. Một sự ưu ái quá tay của Thượng Đế cho cô Tài và Sắc cân bằng, đủ đầy,… để người ta tin, cô hạnh phúc nhưng cũng đủ để người ta kết luận cô có kiếp “hồng nhan”.
Cô buồn, những lúc như vậy cô thường say, nhất là từ sau khi anh đi cô nhấm nháp thứ Bailleys giả tạo, ngọt và hiền như sữa nhưng cay và làm say lòng người mê muội. Không biết nên gọi rượu đàn bà hay men tình của đàn ông, bởi khi uống cô thấy mình rất dễ ngã lòng, rất dễ nói yêu và lả lơi với người lạ. Cô là thế, vẻ khác lạ dễ thu hút hơn – tình online hay cô kiếm tìm cái “hạnh phúc vay mượn”, đến và đi nhanh chóng?
Cô buồn, hôm nay buồn cô không say mà khóc, cầm trên tay không là rượu mà là ly café, không còn cảm giác của hơi men mà là vị đắng cô đang nếm trải. Cafe và nước mắt rơi, để lại nhớ anh hơn – người đàn ông một thuở của mình… như cô bây giờ, uống café để quên rượu, để không quên cảm nhận về cuộc đời, để cô biết nhớ hơn mùi vị cay, mạnh mẽ và nồng nàn như anh. Cho cô thôi nhớ khi chia tay và yêu thêm lần nữa…
Cô biết trái tim mình đã bình yên trở lại (Ảnh minh họa)
Người ta bảo, cô còn yêu lắm, như người đàn ông cũng vậy, khi xa nhau cả hai đều mất mát, đều không thể từ bỏ thói quen café mỗi ngày, tán gẫu để giữ mình, để thưởng thức, để cảm nhận, để yêu họ, yêu cô hơn, để tự nhủ với chính mình: rượu là họ và cô là thứ men say không thể thiếu, làm nên hương vị tình yêu nồng nàn ấy!
Video đang HOT
Cô buồn, khóc nhưng không cô đơn. Người phụ nữ trong gương nhìn ngắm lại chính mình, dù đôi mắt kia mỏi mệt mong chờ, dù đôi môi kia vẫn hờ hững nhắc đến tên ai đó… rồi tư lự… rồi buồn hơn… Dù còn thói quen la cà phố xá một mình, dù café vẫn còn luôn ấm trong tay nhưng cô biết trái tim đã bình yên trở lại. Chỉ là một thói quen cũ… buồn vì café cô pha không còn người đàn ông cảm nhận. Café nguội dần.. và cô sẽ quên nhanh?
Ai đó hãy trả lời cho cô: phải mất bao lâu để từ bỏ một thói quen?
Wetcat (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Canh bạc, tình yêu và số phận
Bao nhiêu tiền lương kiếm được, tôi đều phải "hùn vốn" giúp anh trả nợ tiền bài bạc của mình (Ảnh minh họa)
Yêu anh bao năm, không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đi giải quyết hậu quả, và một lần phải mổ vì có thai ngoài tử cung.
Chúng tôi yêu nhau được năm năm, từ cái thuở cả hai còn là sinh viên năm thứ nhất. Tôi học Đại học Sư phạm kỹ thuật, còn anh học Cao đẳng Xây dựng.
Hoàn cảnh của hai chúng tôi đều khó khăn nhưng tôi cũng đỡ vất vả hơn bởi vì tôi còn có sự giúp đỡ tài chính của các chị gái mình. Còn anh phải chịu khó khăn và thiệt thòi trăm bề khi gia đình anh không có được hạnh phúc thực sự. Bố anh suốt ngày nhậu nhẹt đến say xỉn rồi lại về nhà chửi bới, mắng nhiếc mẹ con anh nên giờ đây, anh và mẹ đã từ bỏ người đàn ông ấy để đến một nơi khác làm thuê, làm mướn kiếm ăn và nuôi anh ăn học.
"Năm anh học lớp 8, mẹ anh đã lên thành để làm Osin kiếm tiền nuôi mấy anh em anh ăn học" - Anh đã chân thành kể cho tôi nghe về cuộc sống gia đình anh. Chính vì điều đó mà tôi càng cảm thấy yêu và thương anh hơn, muốn được san sẻ gánh nặng cùng anh nhiều hơn nữa... Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi và anh đã chia sẻ cho nhau những buồn vui trong cuộc sống và tôi cũng đã không ngần ngại trao cho anh những gì quý giá nhất của người con gái.
Nhưng chỉ một năm sau, anh đâm đầu vào các trò chơi đen đỏ, mặc dù hoàn cảnh gia đình anh vô cùng khó khăn. Anh bắt đầu "bỏ bê" tôi, bỏ bê học tập và dần lao vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng... và cũng chẳng biết tự bao giờ, anh đã trở thành một con người khác, trở thành một chàng trai sống buông thả và vô trách nhiệm, chỉ biết lao mình vào những con bạc đỏ đen, đen đỏ...
Thương anh, tôi khuyên nhủ anh từ bỏ trò chơi đen đỏ đó... nhưng anh vẫn không nghe. Từ đó, chúng tôi thường xuyên cãi vã nhau vì chuyện tiền nong cũng như tình cảm. Thế nhưng, với suy nghĩ mình đã là người của anh ấy, tôi đành chấp nhận để ngày ngày, anh được vùi mình trong những canh bạc... và tôi đã luôn chia sẻ cùng anh những món tiền cờ bạc lúc thua cũng như khi thắng.
Ba năm gắn bó bên nhau, tôi phát hiện ra người yêu mình lén lút qua lại với một cô bạn thân ở cùng phòng trọ của mình. Tôi đau đớn khi phải chứng kiến cảnh anh dịu dàng hôn lên má, lên môi cô bạn ở cùng phòng mình.
Anh đã từng lén lút hẹn hò với bạn thân của tôi (Ảnh minh họa)
Sau hôm đó, chúng tôi đã nói chuyện với nhau về người thứ ba ấy. Anh hứa với tôi là anh sẽ chấm dứt mối quan hệ với cô bạn ấy... nhưng thật sự không phải là như vậy. Khi biết anh vẫn còn qua lại với bạn thân của mình, tôi quyết định rời bỏ anh và dọn đồ đạc chuyển sang nơi khác. Ba tháng xa nhau, anh luôn tìm đến tôi, xin lỗi, tặng quà và hứa hẹn sẽ bỏ bài bạc, bỏ cô bạn gái ấy để bù đắp cho tôi trong suốt thời gian qua. Một phần vì còn yêu anh, phần vì gia đình tôi đốc thúc quay lại nên tôi đã không kiềm chế được bản thân mình... và chúng tôi đã quay lại với nhau.
Sau khi hai đứa quay lại với nhau, anh đã thật sự chấm dứt mối quan hệ với cô bạn đó. Nhưng sở thích cờ bạc của anh vẫn không hề thay đổi. Anh lại bỏ bê tôi, lại bỏ bê học tập và lao như thiêu thân vào những trận bạc thâu đêm suốt sáng.
Anh ra trường nhưng kiến thức của anh là con số không - một con số không tròn trĩnh. Anh không tìm được công việc nào tốt với cái bằng Cao đẳng loại trung bình, để rồi tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác, anh vẫn chỉ là một anh chàng công nhân.
Tôi ra trường và mau mắn được vào làm ở một công ty nhà nước. Công việc khá an nhàn, mức lương lại khá ổn định... Với mức lương đó, tôi có thể lo cho em gái tôi ăn học đàng hoàng, thế nhưng tôi lại không thể làm được điều đó vì mỗi tháng, tôi lại phải trích ra một số tiền khá lớn để phụ giúp anh trang trải nợ nần bài bạc.
Tôi sống trong dằn vặt vì từ khi ra trường đến giờ, tôi chưa làm được bất cứ điều gì để giúp bố mẹ, cũng như không lo cho em gái tôi có được số tiền học phí, sách vở. Và tôi càng buồn hơn khi bố mẹ hỏi: "Sao con không lo được gì cho em à?". Tôi thực sự không dám nói sự thật và chỉ ậm ự "Con còn phải tiêu một số công việc quan trọng".
Làm sao để giải thoát cho bản thân mình khỏi hoàn cảnh trớ trêu này? (Ảnh minh họa)
Tôi cứ phải trả cho anh hết món nợ này đến món nợ khác... và dường như, chính tôi đang tiếp tay cho anh niềm đam mê cờ bạc của mình. Tôi rất buồn và thất vọng về anh nhưng tôi không thể nhẫn tâm từ bỏ anh đi như vậy, cũng không đành lòng rời xa anh khi tôi đã thuộc về anh, đã chung sống với nhau như vợ chồng...
Yêu anh bao năm, không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đi giải quyết hậu quả, và một lần phải mổ vì có thai ngoài tử cung. Mỗi lần muốn dứt bỏ tất cả để ra đi, để tự lo cho cuộc sống của mình, để giúp đỡ gia đình trang trải cho em việc ăn học... nhưng rồi tôi lại lo sợ rằng, liệu rời xa anh, tôi có tìm được một người chồng khác tốt hơn không? Làm sao họ có thể đón nhận tôi khi tôi đã từng chung sống như vợ chồng với người đàn ông khác?
Tôi biết với nhân cách nhơ nhuốc của mình, tôi không thể tìm cho mình được một chàng trai tốt, cũng như khó có thể tìm cho mình một lối đi riêng. Nhưng nếu như tôi cứ cam chịu chung sống với một người đàn ông ham mê cờ bạc và vô dụng như thế này thì cuộc sống của tôi sẽ như thế nào đây?
Tôi thực sự đang rất buồn chán và bế tắc. Tôi không biết phải làm sao để tự giải thoát cho mình khỏi cuộc tình trớ trêu này nữa...
Tâm An ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Người đàn bà "khát" tình Tôi không ngờ người yêu của mình lại là người tình trẻ của một người đàn bà gần 40 tuổi (Ảnh minh họa) Chàng thanh niên cần tiền, người đàn bà khát tình. Dù họ lớn hơn nhau gần 20 tuổi nhưng họ vẫn tìm đến với nhau để thỏa mãn bản năng làm Con của mình. Có lẽ sẽ không ai hiểu...