Mất bạn gái vì hay cáu gắt chuyện nàng mất trinh
Gần đây em và bạn gái giận nhau. Sau một tuần không nói chuyện và gặp mặt, cô ấy đã nhắn tin không muốn tổ chức đám cưới vào đầu năm nữa vì chưa sẵn sàng.
Em tên Mạnh (26 tuổi), bạn gái tên Nga (24 tuổi). Hai đứa yêu nhau được 5 tháng và đang tính ra giêng sẽ nói chuyện người lớn. Thời gian yêu ngắn ngủi nhưng chúng em thường xuyên tâm sự mọi chuyện để hiểu nhau hơn. Nga kể trước em, cô ấy đã trải qua mấy mối tình nhưng rất ngắn ngủi, trong đó có một người đã “ăn cơm trước kẻng” với nàng nhiều lần. Thực sự em rất sốc và đau khổ khi biết tin này vì bạn em là người hiền lành, con nhà gia giáo, còn gia cảnh chẳng khá giả gì.
Sau nhiều ngày suy nghĩ, em quyết định tha thứ cho cô ấy và hứa sẽ không để tâm đến sai lầm quá khứ nữa. Cũng từ đấy em luôn nghĩ rằng vì chuyện này Nga sẽ không dám bỏ mình nên em hay cáu gắt, nóng nảy thậm chí chửi bới, dọa đánh và bắt Nga phải làm những gì em muốn. Biết làm như vậy là không phải nhưng em cũng chẳng hiểu vì sao, mặc dù em không bao giờ nhắc lại chuyện cũ của cô ấy.
Gần đây em và cô ấy giận nhau. Sau một tuần không nói chuyện và gặp mặt Nga đã nhắn tin bảo là không muốn tổ chức đám cưới vào đầu năm nữa vì chưa sẵn sàng. Nghĩ cô ấy sợ em nên em cũng nhắn lại nếu không muốn cưới thì chia tay. Vì nóng nảy em mới nhắn như vậy nhưng không ngờ Nga lại đồng ý chia tay thật dù em nói thế nào cũng không chịu quay lại với em. Cô ấy nói đã quay lại với người yêu cũ (người từng quan hệ với cô ấy) và cả hai đã đăng ký kết hôn. Em biết chuyện này là không có thật vì gia đình của Nga rất khó.
Những ngày gần đây em liên lạc kiểu gì với cô ấy cũng không được. Có hôm em tới tận nhà thì Nga cũng tránh mặt và bỏ đi chỗ khác. Giờ em rất buồn và đau khổ vì không muốn mất cô ấy. Em phải làm gì để Nga quay lại với em? (Mạnh)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Chào Mạnh,
Video đang HOT
Qua những điều chia sẻ trên, tôi nhận thấy dường như thái độ đối xử của em với bạn gái phát xuất từ sự ghen tức, kiêu ngạo và ích kỷ của bản thân nhiều hơn là tình yêu dành cho cô ấy. Đây có lẽ cũng là nguyên nhân khiến Nga mạnh dạn nói lời chia tay bất chấp thái độ muốn hợp tác để làm lại từ đầu của em.
Đại văn hào Shakespeare có nói: “Một người kiêu ngạo luôn tiêu diệt mình trong kiêu ngạo”. Yêu Nga, nhưng em tự cho mình cái quyền được cáu gắt, nóng nảy thậm chí chửi bới, dọa đánh và bắt Nga phải làm những gì em muốn. Mặc dù em nói không bao giờ nhắc lại chuyện quá khứ của cô ấy nhưng những việc kể trên là quá sức chịu đựng của một người cả về mặt thể xác lẫn tinh thần.
Từ những gì đã xảy ra, bản thân em cần ý thức rằng việc Nga nói lời chia tay phần lớn nguyên nhân phát xuất là từ phía em. Hiện tại dù em đã làm đủ cách nhưng Nga vẫn tránh mặt và còn nói đã cùng đi đăng ký kết hôn với người yêu cũ. Việc làm này của cô ấy dù thực hay hư cho thấy Nga không sợ bị bỏ rơi như em nghĩ. Cô ấy không dành tình cảm cho em nữa đơn giản là vì không muốn mình bị tổn thương vì thái độ cư xử thiếu tôn trọng của em mà thôi.
Để biết rõ những việc Nga làm vì động cơ gì, em có thể dành thời gian để tìm hiểu thêm. Tuy nhiên, nếu việc Nga đã đăng ký kết hôn với người yêu cũ là thật, em nên tôn trọng quyết định của đối phương vì có cố gắng níu kéo cũng không thể thay đổi được gì trong hoàn cảnh ấy.
Nếu việc Nga đăng ký kết hôn chỉ là giả và để tiện cho việc chia tay, em có thể tìm dịp thuận tiện để chia sẻ với cô ấy về suy nghĩ và mong muốn của mình. Tất nhiên, em không nên hối thúc hay dồn ép cô ấy mà nên tôn trọng và cho bạn gái thời gian để suy nghĩ. Trong thời gian ấy, Mạnh cũng biết mình nên thay đổi những gì để nếu có một sự chấp thuận thì Nga sẽ cảm nhận được tình yêu thực sự và sự tôn trọng từ em.
Mọi việc em làm trong lúc này nên xuất phát từ sự chân thành của mình. Nếu kết quả không như mong đợi thì em cũng không nên quá đau buồn mà nên lấy đó làm bài học riêng cho bản thân.
Chúc em bình tâm và sớm tìm lại được hạnh phúc trong tình yêu.
Thân mến.
Theo VNE
Bố mẹ hãy ly hôn đi
Con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao.
Bao lần con viết lá thư này xong rồi lại xóa. Vô vàn ý nghĩ giằng xé tâm can con, con thương bố, thương hai chị em con, tiếc gia đình mình. Con hận mẹ, giận bố, oán trách xã hội hôm nay làm cho gia đình mình rơi vào cảnh này. Con quyết định viết và gửi, chắc sẽ có người nghĩ con là đứa con hư, bất hiếu, nói năng thiếu suy nghĩ nhưng mặc kệ mọi người nghĩ gì, con muốn bố mẹ đọc được lá thư này để biết con đau khổ và suy nghĩ như thế nào.
Ảnh minh họa
Năm nay con đã 19 tuổi, 2 năm về trước con luôn nghĩ và tự hào vì là con gái của bố mẹ, tự hào vì mình có gia đình hạnh phúc, có bố giỏi giang, có mẹ hiền, đảm đang. Mỗi khi kể về gia đình mình con vui lắm, khi đã lớn con luôn ước sau này sẽ giống như mẹ và lấy được người chồng như bố. Nhà mình không phải giàu có, bố là sĩ quan, mẹ là cô giáo tiểu học nhưng ai cũng khen mẹ tháo vát, thu vén giỏi nên gia đình mình cũng đầy đủ các vật dụng cần thiết.
Chị em con luôn vâng lời bố mẹ, chăm chỉ học tập, không đua đòi, ăn chơi. Con luôn là học sinh giỏi, mơ ước sau khi tốt nghiệp lớp 11 sẽ thi vào trường An ninh để trở thành cô công an. Với chị em con, gia đình mình là hạnh phúc nhất, bố mẹ là thần tượng tuyệt vời. Vậy mà giữa lúc con đang hạnh phúc chuẩn bị lựa chọn con đường cho tương lai của mình thì đứa bạn thân nhất nói "Mẹ mày có bồ", con tức giận vô cùng đã buông lời mắng mỏ vì nó đã xúc phạm đến mẹ. Con không tin và không bao giờ tin mẹ là người như vậy, nhưng cũng từ đó tự nhiên con hay để ý đến mẹ hơn, thấy mẹ có điều gì rất lạ nên quyết định tìm hiểu.
Mẹ thường soạn bài khuya sau đó lướt net, chat Facebook với bạn bè. Mẹ nhắn tin điện thoại nhiều, ít khi gọi điện ở nhà, đặc biệt không bao giờ mẹ để điện thoại lung tung. Con bắt đầu thấy nghi ngờ, xem trộm điện thoại thấy nhật ký cuộc gọi và tin nhắn luôn trống trơn, con tìm cách vào trang cá nhân của mẹ phát hiện rất nhiều tin nhắn hẹn hò với một người đã có vợ. Giây phút ấy con thấy tối tăm mặt mũi, tim như nghẹn thở, cố gắng lắm con cũng không thể tưởng tượng nổi mẹ lại có thể như thế. Con đã bỏ học để theo dõi mẹ và thật bất hạnh khi tận mắt nhìn thấy mẹ hẹn người đàn ông kia ở nhà nghỉ.
Đất dưới chân con như sụt lở, hai chân nặng trĩu, con muốn gào lên thật to mà lồng ngực như bị ép chặt, nước mắt trào ra, giây phút ấy con thấy như mình sắp chết, như có một cánh cửa đóng sầm trước mặt. Sao con thấy ghê sợ, căm ghét mẹ vô cùng. Hóa ra đứa bạn con đúng, chỉ vì quá tin tưởng mẹ mà bố con con bị lừa dối, mẹ đóng kịch giỏi quá nên cả nhà mình không ai biết. Hàng ngày mẹ đi về đúng giờ, việc nhà vẫn đảm đang, với bố mẹ vẫn nhẹ nhàng nhưng lâu rồi con không thấy mẹ cười đùa ríu rít. Mẹ đổi ca để đi nhà nghỉ với bồ, có những ngày lễ mẹ không ở nhà vì cơ quan tổ chức đi chơi, thực ra là mẹ nói dối.
Bố mẹ sinh hai chị em con là gái, luôn dạy chúng con công dung ngôn hạnh. Mẹ bảo con gái phải giỏi việc nội trợ, may vá, biết chi tiêu tiết kiệm hợp lý, bố dạy con gái phải biết giữ gìn phẩm hạnh, đạo đức, biết đối nhân xử thế, giỏi giang năng động sau này chồng mới tôn trọng và nể phục. Mẹ dạy con nhiều nhiều lắm, những điều đạo đức và con tự hứa sẽ cố gắng làm theo lời dạy của bố mẹ. Thế mà giờ đây hình ảnh đẹp đẽ của mẹ vỡ vụn, con không còn lòng tin với mẹ, không còn thấy tôn trọng mẹ nữa, giờ chỉ thấy giận và hận mẹ lắm.
Mẹ đã tự tay phá vỡ gia đình nhỏ bé, mẹ lừa dối mọi người, bao nhiêu ngày nay mẹ sống bên cạnh những người thân yêu bằng vỏ bọc hoàn hảo, đạo đức. Em gái con còn quá bé để hiểu những việc xấu xa của mẹ, còn bố quá tốt, tin tưởng mẹ tuyệt đối. Không thể ngờ một người vợ có khuôn mặt phúc hậu, miệng luôn nói những lời đạo đức lại có thể lừa dối một cách hoàn hảo như thế, hay bố biết nhưng cũng diễn kịch với tụi con? Bố sợ tụi con buồn?
Con đau buồn lắm bố mẹ ạ, muốn được sống một cuộc sống hạnh phúc, êm ả trong tình yêu thương của bố mẹ. Con muốn mọi người yêu thương nhau thật lòng, chân thành với nhau. Con ghét sự lừa lọc, dối trá. Mẹ nói với bồ giờ đây mới tìm thấy tình yêu đích thực, ở bên cạnh người đó mẹ thấy hạnh phúc, thoải mái, yên ổn vô cùng. Nhưng mẹ không thể bỏ bố vì bố là người đàn ông tốt tính, mẹ không muốn các con bị chia lìa, mẹ không muốn làm ảnh hưởng đến tương lai của các con. Mẹ cũng không muốn phá vỡ gia đình người đàn ông kia.
Khi biết những điều này con thấy mẹ thật kinh khủng. Con rất ghét chuyện ngoại tình, hàng ngày đọc các bài báo về ngoại tình, ly hôn con rất phẫn nộ, thương những đứa trẻ vô tội là nạn nhân của người lớn ích kỷ, vô tình.
Mẹ ơi, mẹ là phụ nữ, là cô giáo, mẹ nghĩ có thể giấu được những việc làm của mình sao? Giờ đây mỗi lần mọi người xì xào, bàn tán về chuyện bồ bịch con thấy xấu hổ, sợ lỡ có người nào đó biết chuyện của mẹ đem ra bàn tán, sợ những ánh mắt rẻ rúng của mọi người khi bình luận về những người đàn bà ngoại tình. Mẹ bảo không muốn ly dị vì chúng con? Không, mẹ không muốn ly dị vì chính bản thân mẹ, vì sĩ diện, vì danh dự, vì tiếng tăm của mẹ chứ đâu phải vì chúng con.
Giờ con biết chị em con sinh ra không phải từ tình yêu đích thực của mẹ với bố. Con muốn bố mẹ thật lòng yêu thương nhau và yêu chúng con chứ không cần có đủ bố mẹ mà không có tình cảm. Mẹ có nghĩ đến tương lai của con? Sau này có bà mẹ chồng nào dễ dàng chấp nhận một đứa con dâu mà mẹ đẻ của nó bồ bịch lăng nhăng. Mẹ có nghĩ đến ngày mọi chuyện vỡ lở, mọi người biết con sẽ xấu hổ, nhục nhã vì mẹ không? Rồi bạn bè con sẽ nhìn con với ánh mắt như thế nào?
Phụ huynh học sinh của mẹ sẽ nghĩ như thế nào về cô giáo của con họ, họ có còn muốn gửi con cho một cô giáo như mẹ không? Mẹ có nghĩ đến vợ của người đàn ông kia không? Cô ấy cũng là phụ nữ, cũng làm mẹ. Mẹ thử tưởng tượng nếu mẹ là cô ấy thì sẽ thế nào khi có người phụ nữ khác cướp chồng, cướp cha của gia đình mình.
Con nghĩ không có người đàn ông tử tế nào lại bỏ vợ bỏ con để lấy người đàn bà lăng nhăng, họ chỉ coi mẹ là thú vui, giải trí thôi, trong mắt họ mẹ không có chút giá trị hay vị trí nào đâu. Mẹ có nghĩ đến hai đứa con của người đàn ông đó không? Chúng chẳng có tội gì cả, chỉ vì cái gọi là tình yêu đích thực của mẹ và bố nó mà chúng có nguy cơ mất bố mẹ, gia đình chia lìa, những món quà mẹ nhận được đó là một phần cơm áo của chúng đấy, mẹ cam tâm thế sao?
Giờ đây con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao. Năm nay may mắn con đỗ đại học, con cố gắng bình tâm và suy nghĩ rất nhiều, sẽ tập trung học tập, kiếm việc làm thêm để phần nào không làm phiền đến mẹ, ra trường con sẽ đi thật xa, đến nơi không ai biết. Chắc là con không dám nghĩ đến chuyện chồng con vì sợ một ngày nào đó người yêu con biết chuyện gia đình mình.
Tết này con không về nhà, muốn được ở một mình, không muốn vì con mà mẹ phải diễn kịch với bố. Có một điều con muốn nói với bố mẹ: Dù mẹ có đưa ra ngàn vạn lý do gì đi nữa con cũng không thể chấp nhận một người mẹ như mẹ, với con tất cả chỉ là ngụy biện. Con muốn bố mẹ ly hôn, mẹ sẽ được sống cuộc đời của mẹ, không phải diễn kịch với bố nữa. Xin mẹ đừng vì chị em con mà sống lừa dối bố, mẹ hãy viết đơn đi, nếu cần ý kiến của con trong đơn con cũng đồng ý luôn. Con sẽ không ở với ai cả. Đấy là suy nghĩ của con, mong bố hiểu và giải thoát cho mẹ, cũng chúc mẹ hạnh phúc với người đàn ông đích thực của mình. Bố mẹ đừng tìm con, con không làm điều gì dại dột đâu.
Theo VNE
Tôi chẳng có lý do gì phải nghe theo lời anh... Vẫn chưa hết hi vọng, tôi tìm đến gặp mẹ anh lần cuối. Hôm đó nhà có khách rất đông. Bà chỉ vào một cô gái rất đẹp: "Đây là con dâu của tôi. Cháu đừng có tới đây nói bậy, nói càn nữa. Muốn làm tiền tôi hả? Không có dễ đâu". Tôi nhìn bà, nhìn cô gái, cố gắng nuốt nước...