Mất anh mãi mãi vì một lời nói vô tình
Người đàn ông nào cũng có lòng tự trọng, chính tôi đã vô tình làm anh tổn thương, anh sẽ không tha thứ. Anh chưa bao giờ làm tôi khóc nhưng chính tôi đã làm cho anh khóc rất nhiều.
Ảnh minh họa
Tôi quen anh từ khi mới bước vào giảng đường đại học. Chúng tôi chưa một lần gặp nhau, chỉ nói chuyện qua điện thoại suốt 3 năm. Tình cảm anh dành cho tôi nhiều hơn tôi dành cho anh. Anh là con người rất chân thật và giản dị, ở những người bằng tuổi với anh họ chỉ biết ăn chơi, đua đòi, nhưng anh thì khác, rất chững chạc, biết lo lắng cho gia đình. Mặc dù khoảng cách giữa chúng tôi rất xa nhau nhưng tình yêu vẫn như ngày nào. Khi gặp nhau, câu nói của anh làm tôi nhớ đến bây giờ: “Một phút xa nhau ngàn phút nhớ, một lần gặp gỡ vạn lần thương”. Anh đem lại cho tôi niềm vui lẫn hạnh phúc. Tôi thương anh nhiều lắm, nghĩ anh sẽ là điểm dừng cuối trong cuộc đời của mình.
Chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau, anh luôn nhường nhịn, không lớn tiếng và không đánh phụ nữ. Vì tôi, anh đã làm tất cả, không còn hút thuốc như lúc trước. Giờ anh đang làm việc trong quân đội. Anh không muốn tôi thiệt thòi khi trình độ học vấn chúng tôi chênh lệch nhau rất nhiều. Đối với tôi điều đó không quan trọng, chỉ cần anh thương thật lòng và thật sự hiểu mình. Tình cảm tốt đẹp như vậy chính tôi đã không biết giữ gìn mà làm cho nó đổ vỡ. Chỉ vì một câu nói: “Nếu như anh không lo được cho em thì anh để em quen người khác đi” tôi đã mất anh mãi mãi.
Video đang HOT
Tôi không biết tại sao mình lại nói như vậy với anh. Người đàn ông nào cũng có lòng tự trọng, chính tôi đã vô tình làm anh tổn thương, anh sẽ không tha thứ. Anh chưa bao giờ làm tôi khóc nhưng chính tôi đã làm cho anh khóc rất nhiều. Từ ngày đó trở đi anh nhậu nhiều, tôi gọi anh cũng không bắt máy, nhắn tin không trả lời, anh nhậu là để quên được tôi.
Tôi không muốn anh hành hạ bản thân như vậy, nhưng biết làm gì bây giờ. Tất cả mọi chuyện đều do tôi gây ra, có xin lỗi anh ngàn lần vẫn không thay đổi được gì. Phải chi tôi đừng nói những lời ngu ngốc như vậy, có tiền có thể mua được một ngôi nhà đẹp nhưng sẽ không bao giờ mua được hạnh phúc. Tôi làm đủ mọi cách, chỉ muốn anh nói chuyện với tôi, tôi lo cho anh nhiều lắm.
“Anh đã hứa sẽ cùng em đi hết con đường này mà, dù có khó khăn thử thách gì chúng mình cũng sẽ cùng nhau vượt qua, em biết cuối con đường là hạnh phúc đang chờ chúng ta nhưng tại sao anh lại buông tay em? Em tự hỏi có phải trong tim anh không có vị trí nào cho em, hay tại vì tình yêu của em không đủ lớn để có thể giữ anh bên cạnh? Tại sao anh không chịu hiểu cho em? Ai cũng có một lần lầm lỗi nhưng em đã biết lỗi của em rồi. Tại em không tốt, tại em nói mà không chịu nghĩ. Em biết giờ có xin lỗi cũng vô ích, người ta sẽ nhớ mãi lời nói mình làm họ đau lòng, còn lời xin lỗi rồi họ cũng quên thôi. Em nói như vậy chỉ muốn anh quan tâm em nhiều hơn, làm như vậy là sai hay sao? Em chỉ nói là “Nếu như” chứ em có thay đổi gì đâu?
Bây giờ tôi mới nhớ “Có một sức mạnh sống và chết nơi miệng lưỡi chúng ta. Một lời nói động viên khích lệ cho một người đang bế tắc có thể vực người ấy dậy và giúp anh ta vượt qua khó khăn, nhưng cũng lời nói đó có thể giết chết một người trong cơn tuyệt vọng”. Tại sao tôi lại nói những lời hủy diệt để cướp đi tinh thần của anh?
Theo VNE
Trong cơn say, tôi mắc tội loạn luân
Bố chồng thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng, còn tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó.
Hỏi: Về làm dâu được 1 năm, nhưng chưa khi nào tôi hết tự hào vì mình có một ông bố chồng dễ tính và thoải mái. Mẹ chồng mất từ khi chồng tôi mới lên 7 tuổi, ông cũng không đi bước nữa. Đôi khi tôi cứ ngỡ cuộc sống của mình trong mơ bởi tôi đang hạnh phúc quá đỗi, chồng thì vừa yêu vợ, vừa biết kiếm tiền; bố chồng thì cũng yêu con trai nên quý cả con dâu.
Tôi đang thật sự mất phương hướng. Ảnh minh họa
Nhiều khi hạnh phúc như thế, nên thương ông, tôi cũng muốn mau chóng sinh cho ông một đứa cháu để vui cửa vui nhà, nhưng công việc hai vợ chồng bận rộn nên cứ trì hoãn mãi. Vốn là người giao thiệp rộng nên tôi cũng có nhiều bạn bè và hay tụ tập, thời gian này chồng hay đi công tác dài ngày nên thỉnh thoảng tôi cũng dành thời gian ăn uống và đi shop với bạn bè.
Rồi một buổi tối tụ tập lớp cấp 3, tôi bị bạn bè chuốc cho say mèm. Chồng đi vắng, say quá, tôi không mở được cửa nên đành gọi bố chồng xuống mở cổng. Ông hốt hoảng khi thấy con dâu miệng sực mùi rượu, dìu tôi lên tầng. Rồi bỗng chốc tôi thấy chếnh choáng, chỉ kịp bụm miệng vào nhà vệ sinh nôn hết rồi gục tại đó và không hề biết gì.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, tôi thấy mình đang nằm trong phòng của hai vợ chồng, chiếc váy đã được thay bằng bộ pijama xanh nhạt, trong đầu còn chưa kịp định hình chuyện gì đã xảy ra đêm qua thì thấy bố chồng gõ cửa phòng rồi bước vào với một tô cháo thơm ngát và bắt tôi ăn hết.
Tôi lặng lẽ ăn xong, khẽ khàng hỏi về việc hôm qua tôi đã về nhà như thế nào, và tôi đã làm gì, thấy ông lúng túng không nói câu nào rồi đi xuống phòng, tôi đã bắt đầu lờ mờ linh cảm có một việc rất xấu đã xảy ra...
Tôi đã tìm cách nói chuyện với ông và ông đã thú nhận về buổi tối hôm đó, ông thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng. Tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Một phút không kìm nổi lòng mình, ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó. Ông hứa với tôi đó sẽ là lần duy nhất, bởi ông cũng không hề cố tình làm chuyện đó..
Tôi bàng hoàng và đau đớn, tự cảm thấy đáng bị lên án vì một hành động như thế, tôi cảm thấy day dứt khi cho đến giờ tôi vẫn đang phản bội chồng vì tình huống trớ trêu, với cả người bố chồng mà tôi đã một mực tôn kính
Có nhiều lúc tôi muốn vứt bỏ tất cả mà ra đi, nhưng rồi tôi cứ lần lữa mãi nên không biết mình nên làm thế nào nữa. Tôi mong nhận được một lời khuyên trong lúc khủng hoảng này. Xin cám ơn các anh chị.
Theo VNE
Đàn ông cạn tình dở muôn chiêu bỉ ổi Khi yêu thì đầu gối tay ấp, đến khi hết yêu thì đàn ông có thể trở mặt đến khó tưởng tượng. Tình hết, nghĩa cũng chẳng còn Sau giai đoạn tìm hiểu kỹ càng, yêu đương tha thiết, bên nhau nghĩa tình đầy vơi, Anh Quang và chị Yến mới quyết định làm đám cưới. Khi ấy nghèo vì cùng là công...