Mất ăn mất ngủ vì gã người tình “bệnh hoạn”
D. là kẻ cưa cẩm tôi điên rồ, dai dẳng và cũng chân thành nhất nhưng quyết định yêu gã là sai lầm lớn nhất đời tôi.
Nhắc đến D. là sự xấu hổ, sợ hãi, ghê tởm cứ bao trùm lên người tôi, thậm chí tôi không dám nói tên thật của gã vì sợ gã đọc được bài viết này thì tính mạng tôi lại bị đe dọa một lần nữa. D. là ai mà lại khiến tôi kinh sợ thế? Hẳn nhiều người sẽ hỏi vậy…Vâng, gã từng là người yêu tôi!
Tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền núi phía Bắc, tôi không phải là đứa quá ngu ngơ về cuộc đời nhưng cũng không hẳn là sắc sảo hay tinh ý. Tôi là cô gái t.uổi đôi mươi bình thường như bao cô gái khác, có chăng ngoại hình ưa nhìn hơn một chút (theo nhiều người nhận xét thế) nên không hiểu có phải vì thế mà tôi lọt “mắt xanh” của gã?!
Gã là kẻ cưa cẩm tôi điên rồ, dai dẳng và cũng chân thành nhất. Gã chặn đường tôi bất cứ lúc nào và làm những hành động khá “điên” nhưng lãng mạn: Khi thì tặng hoa, khi thì mua cho tôi hộp sữa, khi thì đưa cho tôi cái ô lúc trời mưa… bất cứ khi nào “trái gió trở trời” là gã xuất hiện, làm đủ trò để tôi hiểu là gã thích tôi.
Tôi chưa bao giờ quá để ý đến gã, thật ra về ngoại hình thì gã cũng không tệ nhưng phải cái tính hơi “thái quá” trong hành vi nên tôi ít nhiều không thiện cảm. Khi ấy mặc dù có nhiều chàng trai khác thích tôi nhưng tôi cũng chưa hề có tình cảm với ai sau khi chia tay mối tình đầu, nhiều người thấy tôi “gỗ trơ” quá nên cũng không buồn cưa cẩm, chỉ có D. là nhiệt thành nhất.
Bạn bè thấy hắn si tình tôi, cứ xúi: “Hay là yêu anh ý đi, anh ý thích cậu thế ? Tụi tớ mong còn chẳng được…” lời ra lời vào của mọi người khiến tôi chú ý đến D. và thấy gã cũng không tệ. Con nhà tử tế, có ăn có học, mặt mũi cũng sáng láng, quan trọng là mê mệt và có vẻ tôn thờ tôi, nên tôi bắt đầu mở trái tim mình, và đó là sai lầm lớn của cuộc đời khiến tôi phải sống trong sợ hãi suốt thời gian này.
D. là kẻ cưa cẩm tôi điên rồ, dai dẳng và cũng chân thành nhất nhưng quyết định yêu gã là sai lầm lớn nhất đời tôi.
Video đang HOT
Khi yêu D. tôi được gã yêu chiều hết mức, thế nhưng chỉ cần tôi cười với một người con trai khác là lập tức gã sẵn sàng cho tôi một cái bạt tai. Không phải một hai lần, mà là rất nhiều lần gã giở trò vũ phu với tôi khi yêu nhau. Khi tôi đòi chia tay thì D. lại xuống nước: “Tại anh yêu em nhiều lắm! Em không biết anh yêu em thế nào đâu! Anh có thể c.hết vì em…” nói xong gã lấy con dao cứa một phát vào cổ tay để chứng minh tình yêu khiến tôi c.hết khiếp.
Khi bình thường thì ngoài việc gã bám tôi suốt ngày gã cũng có hành vi rất ổn. Trước mặt mọi người cư xử rất phải phép nên nhiều khi tôi than phiền về gã, bạn bè tôi còn không tin, cho rằng tôi đã đòi hỏi quá nhiều! Tôi cũng chẳng muốn thanh minh giải thích vì nói người ta cũng không hiểu. D. trong mắt mọi người là một thanh niên khá ổn, vậy đấy!
Từ ngày yêu gã, tất cả các số điện thoại của đàn ông, chưa biết thân quen thế nào tôi đều lưu vào danh bạ hạn chế cho chắc ăn. Một lần xui rủi thế nào mà thằng bạn tôi học ở Hà Nội lâu lắm không liên lạc lại gọi cho tôi bằng số lạ. Tôi nghe máy thì D. cũng đang ngồi đó, bắt tôi phải bật loa to xem ai đang nói chuyện với tôi, thằng bạn tôi thì cứ tếu táo chuyện này chuyện nọ, biết tính D. sắp nổi cơn ghen nên tôi chủ động kết thúc cuộc gọi. D. không nói gì đứng dậy cởi áo ra rồi đi vào nhà bếp của gã, lấy ra cái kéo cắt thực phẩm và cắt nát cái áo trong sự sợ hãi của tôi. Tôi hỏi: “ Sao anh làm thế?” thì D. bảo: “Vì anh yêu em nên anh mới thế?”, tôi hỏi:”Yêu em thì liên quan gì đến việc anh cắt áo?” thì gã bảo: “Lần này là cắt áo anh, lần sau thì anh cắt áo em, lần sau nữa thì anh cắt tóc em nếu em còn nghe điện thoại của thằng khác!” Tôi cứng họng.
Biết tính gã “bất thường” tôi đổi số điện thoại cho yên chuyện, tìm cách tránh xa gã nhưng D. vẫn lởn vởn quanh nhà tôi, quanh trường tôi, chỗ nào tôi hay đến D. đều biết, tôi ít khi dám ra khỏi nhà, lấy cớ bận bịu này nọ thì gã đến hẳn nhà, nói chuyện với bố mẹ tôi dưới nhà rất lễ phép và ngồi lỳ đến khi bố mẹ tôi gọi tôi xuống. Gã còn mở lời thưa chuyện là chờ tôi tốt nghiệp Đại học xong rồi cưới với bố mẹ tôi, mặc dù tôi phản đối thẳng thừng thì gã vẫn lôi gia thế ra để mua chuộc bố mẹ tôi.
Tôi nói rõ cho mẹ tôi biết mối quan hệ giữa tôi với D. và gã là người như thế nào. Mẹ tôi nghe xong cũng rất lo lắng và nói chuyện với bố tôi để ông biết đường tiếp chuyện với “chàng rể tương lai”.
Biết bố mẹ tôi không đồng ý, tôi tránh mặt thì gã vẫn đứng trước nhà cả tiếng đồng hồ, gào tên tôi khắp phố để tôi xấu hổ với hàng xóm mà đi ra cho gã gặp. Bất đắc dĩ, tôi phải ra nói chuyện với gã.
D. bảo đi nơi khác nói chuyện nhưng tôi không đồng ý, gã lại gào to lên kiểu “Chí Phèo” làm tôi bẽ mặt nên phải vào nhà xin phép bố mẹ đi nói chuyện với gã.
Gã chở tôi bằng xe máy và phóng như điên trên đường làm tôi muốn rớt tim ra ngoài, kêu gã dừng lại nhưng gã không thèm để tâm, tôi cấu vào người gã để gã đau mà dừng lại nhưng gã vẫn phóng đi cách nhà tôi cả chục cây số, l.ên đ.ỉnh đồi heo hút, vắng người qua lại.
Gã dừng xe lại, giật lấy điện thoại của tôi, tắt máy rồi đút vào cốp xe. Gã nói chỉ yêu mình tôi, nếu không phải là tôi gã sẽ c.hết, và gã c.hết thì gã muốn tôi đi theo. Tôi thực sự kinh sợ sự bệnh hoạn của gã, quá sai lầm khi đ.ánh giá thấp hành vi điên rồ của gã, lúc ấy xung quanh rất vắng người nên tôi đành dịu giọng xin gã cho tôi về.
Gã bảo tôi phải chiều gã, phải chứng minh, thề nguyền yêu gã trọn đời, gã sẽ ghi âm lại làm bằng chứng để nói chuyện với bố mẹ tôi. Tôi phản ứng thì gã bảo: “Dao anh để sẵn trong cốp xe rồi, nếu em muốn rời xa anh thì hai đứa mình cùng yên nghỉ tại đây…”. Không còn cách nào khác, tôi đành phải làm theo những gì gã bắt tôi nói và bắt tôi làm trong trạng thái kinh sợ và ghê tởm, không những thế gã còn ghi hình lại, xong xuôi mới thả tôi về nhà.
Tôi không dám nói với cha mẹ về chuyện tôi bị gã l.àm n.hục và đe dọa thế nào vì sợ cha mẹ tôi biết được sẽ đau lòng, phẫn nộ và đi báo công an. Nếu làm vậy thì gã sẽ tung clip của tôi lên mạng và gã còn đe dọa ốp mìn vào nhà tôi. Những ngày tháng này đối với tôi không khác gì địa ngục, tôi thực sự cảm thấy bế tắc và tuyệt vọng, không biết phải làm gì để thoát khỏi gã? Không biết phải làm sao để mọi chuyện xấu không xảy ra? Tôi thực sự đã bị dồn đến đường cùng rồi?
Theo Emdep
Cay đắng phải sống kiếp “chồng chung” với người đàn bà kém tôi 10 t.uổi
Bao nhiêu năm nay, tôi sống trong sự lừa dối của người chồng mà không hề hay biết. Hóa ra, người mà tôi vẫn đầu gối tay ấp, người mà trong mắt tôi luôn cao thượng, mẫu mực trong mắt các con lại là một kẻ phản bội đến ghê tởm.
Cuộc hôn nhân của tôi cho đến nay đã kéo dài được 10 năm, chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau. Tốt nghiệp đại học, cả hai đứa đều may mắn được về nhận công tác ở Tỉnh. Khi công việc đã ổn định, chúng tôi quyết định làm đám cưới trong niềm hân hoan của gia đình và bạn bè.
Kết hôn không lâu, chúng tôi có với nhau đứa con gái đầu lòng. Từ trước đến nay, anh lúc nào cũng tỏ ra là một người cha tốt, yêu quý con cái hết mực. Nhưng sự thật thì không phải thế. Hồi con gái tôi mới chưa tròn 6 tháng t.uổi, tôi đã phát hiện chồng mình đang ngoại tình với một cô gái kém anh cả chục t.uổi. Ban đầu là những tin nhắn lén lút, những lời yêu thương chót lưỡi đầu môi, rồi những lần gặp nhau vụng trộm. Khi biết tin đó, thật sự tôi giận lắm. Tôi sốc đến mức đã hơn một lần nghĩ đến cái c.hết để không phải chịu đựng sự đau khổ ấy.
Tôi đi từ hết hoài nghi này đến ngờ vực khác, không biết cô gái kia là loại người như thế nào mà có thể làm một người đàn ông như anh quay lưng phản bội gia đình. Rồi theo bản năng của một người vợ, tôi quyết định hẹn gặp để nói chuyện cho ra nhẽ với cô nhân tình của chồng. Xưa nay, những kẻ vụng trộm, cướp chồng người khác nhưng vẫn muốn đeo cho mình một cái mặt nạ tử tế và chính chuyên lắm. Và cô ta cũng không là ngoại lệ.
Chẳng hiểu tình yêu của cô ả với anh chồng tội nghiệp của tôi lớn đến đâu, nhưng mới nghe tôi nạt cho mấy câu đã xù lông lên. Cô ta sợ mất đi sĩ diện, sợ mang tiếng với người đời nên ngoan ngoãn van xin tôi giữ danh dự cho cô ta. Đổi lại, cô ta sẽ "trả chồng" về cho tôi. Nghĩ trò đời thật lắm tréo ngoe, nhưng tôi chấp nhận đề nghị "trẻ con" đó. Bởi cái tôi cần chính là sự bình yên cho gia đình chứ không phải là chuyện phải làm cho mọi thứ ra ngô ra khoai.
Sau lần đó, chồng tôi cũng ngoan ngoãn hơn, trở về cái vị trí của anh mặc dù tôi biết anh không còn được như ban đầu. Người ta nói rằng, "đằng sau một người đàn ông ngoại tình là một người phụ nữ thiếu sót". Tôi thừa nhận trong chuyện này tôi đã sai, chính sai lầm của tôi đã mở đường cho anh đến với người con gái khác. Nhưng điều mà tôi không ngờ rằng, tình yêu của anh mãnh liệt đến mức, tôi nghĩ mình không còn có thể cứu vãn được nữa.
Tôi cứ nghĩ rằng, mình sẽ hả hê vì đã tống cổ được đứa con gái kia ra khỏi cuộc đời anh. Hóa ra tôi đã nhầm. Kể từ lần đó, tôi để ý thấy nhiều lần anh ngồi nghĩ ngợi như một kẻ mất hồn, nhiều lần anh nhìn vợ mình mà gọi nhầm tên cô nhân tình trẻ ấy. Giữa chúng tôi đã xảy ra những cuộc chiến tranh lạnh kéo dài cả tháng trời. Chẳng ai tưởng tượng được vợ chồng tôi cả ngày chẳng hề giao tiếp với nhau câu nào. Thậm chí, cần thiết lắm, chúng tôi còn phải viết ra giấy để nhắn cho nhau. Chính anh là người đáng ra phải chủ động làm lành sau những sai lầm ấy nhưng anh lại bỏ mặc tôi. Có lẽ bản thân anh không muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này. Vì một cô gái xa lạ mà tình cảm của vợ chồng tôi dường như chẳng còn. Thậm chí, cả năm nay anh cũng chẳng thèm đụng vào tôi. Những lần tôi cố gắng gần gũi anh thì anh chỉ đáp trả một cách hời hợt, gượng ép như đang cố gắng thực hiện nghĩa vụ của một người chồng.
Linh cảm của một người vợ cho tôi thấy anh đã không còn muốn sống cùng tôi nữa. Có lần, tôi đang xem một chương trình truyền hình giới thiệu về các điểm du lịch nổi tiếng. Bỗng nhiên, anh bắt tôi tua lại chương trình và dừng ngay ở hình ảnh một cô gái. Hóa ra cô gái trên truyền hình trông giống với cô nhân tình bí mật ấy khiến anh giật mình.
Bao năm nay, tôi cứ nghĩ chồng mình đã quên đi lỗi lầm trong quá khứ, đã toàn tâm toàn ý trở về bên tôi. Nhưng một lần nữa tôi đã nhầm, lâu nay, anh không hề cắt đứt với cô gái kia mà vẫn ngấm ngầm liên lạc với nhau. Điều làm tôi có c.hết cũng không thể ngờ được rằng, chính mẹ chồng tôi dù biết chuyện nhưng lại là người thao túng cho những hành động sai lầm của anh. Và kết quả cho cuộc tình vụng trộm kia là họ đã có với nhau một đứa con. Mẹ chồng tôi ở quê đã thay anh chăm sóc chu toàn cho mẹ con họ từ đầu đến cuối.
Biết chuyện tôi chỉ muốn c.hết quách đi cho xong, mỗi ngày nhìn chồng mình, tôi cảm hận anh vô cùng. Gia đình này, với anh thật sự có vị trí gì. Tôi đề nghị ly hôn nhưng anh một mực phản đối với cái lý do "đạo đức và trách nhiệm không cho phép anh ký vào tờ đơn này". Anh nghĩ mình còn đạo đức và liêm sỉ hay sao mà nói với tôi hai từ đó, liệu khi làm ra những điều đáng phỉ báng kia trong anh có tồn tại hai chữ "đạo đức" hay không".
Tôi đau cho cuộc hôn nhân đầy cay đắng này, một lòng tôn thờ, yêu thương chồng con nhưng cái mà tôi nhận được là sự phản bội, là kiếp "chồng chung" với một đứa con gái kém cả chục t.uổi. Giờ đây, việc phải nhìn mặt anh ta mỗi ngày với tôi giống như một sự đọa đày. Nhưng thực tâm tôi cũng chưa đủ dũng cảm để quyết định chấm dứt. Phải chăng, tôi vẫn còn yêu anh ta ư! Điều đó là không thể, cái tôi thấy rõ nhất lúc này chính là lòng căm phẫn tột cùng. Nhưng khi nóng giận con người thường có những quyết định thiếu đúng đắn. Lúc này tôi phải làm gì đây, xin mọi người hãy giúp tôi!
Theo Emdep
'Tình yêu không có lỗi, em gái cướp người yêu của chị thì có sao?' Hiền chẳng bao giờ nghĩ, Linh là em gái ruột của cô mà lại có ý nghĩ đen tối như vậy. Giờ Hiền đã biết bộ mặt thật của cô em gái xinh đẹp khiến cô thấy ghê tởm người em gái cô từng yêu thương. "Biết là chuyện tình yêu sẽ có lúc sóng gió, có lúc người này xen vào hạnh...