Maslenitsa – Lễ hội Tiễn mùa đông ở nước Nga
Nhắc đến nước Nga, hẳn bạn phải đôi lần nghe đến từ “Maslenitsa”. Đó chính là Lê hôi Tiễn mùa đông, một truyền thống từ lâu đời của người dân “xứ sở Bạch Dương”.
Mỗi năm, cứ vào dịp cuối tháng hai, đầu tháng ba, lễ hội này lại được tổ chức trên khắp mọi miền nước Nga và thường kéo dài suốt tuần, từ thứ hai đến hết ngày chủ nhật. Trong dịp này, người dân Nga rộn ràng tiễn biệt mùa đông lạnh lẽo, cũng là để chào đón, hy vọng một mùa xuân mới tràn đầy sức sống sớm quay trở lại.
Người dân thường dựng hình nộm trên những khoảng đất rộng lớn, và sẽ đốt lên vào cuối dịp Lễ Tiễn mùa đông.
Lễ hội Tiễn mùa đông – Maslenitsa ở Nga bắt nguồn từ mong ước đơn thuần của những người làm nông. Trải qua mùa đông dài tới gần sáu tháng tuyết rơi, người nông dân Nga mong mùa đông qua mau và mùa xuân đến sớm. Chính vì thế, suốt cả một tuần lễ, người Nga tiễn đưa mùa đông thật “hậu hĩnh” để ông già Tuyết đừng nấn ná ở lại thêm nữa, và mùa xuân có thể mau mau trở lại, để cây cối đâm chồi nảy lộc, để mặt trời mọc lên mỗi sớm mai, rót những tia nắng vàng óng như mật khắp mọi miền đất nước.
Mùa Maslenitsa năm nay tại Nga, diễn ra từ 24-2 đến hết ngày 1-3. Riêng tại Thủ đô Moscow, lễ hội này năm nay bắt đầu sớm hơn, từ ngày 21-2, mà theo lời Thị trưởng thành phố Sergei Sobyanin, “tuy năm nay nước Nga không có mùa đông theo đúng nghĩa, nhưng điều này không làm mất đi tâm trạng lễ hội và hy vọng Maslenitsa 2020 tại Moscow vẫn sẽ thu hút thật nhiều du khách thập phương”.
Có thể nói, Maslenitsa là lễ hội chứa đựng nhiều nét văn hóa đặc trưng nhất của người Nga, cũng như ngày lễ arnival của người Hy Lạp, Italy hay người Brazil… Kéo dài một tuần và trong suốt dịp này, những người theo Chính thống giáo sẽ không ăn thịt, mà chỉ dùng các sản phẩm của sữa, bột mỳ, bơ, pho-mát… Nhưng đặc biệt nhất, món ăn không thể thiếu trong những ngày lễ này là bánh Blin, được làm từ bột mỳ, trộn sữa chua, sữa, trứng, chút muối, song quan trọng hơn cả là những chiếc bánh bột rán này nhất định phải tròn như ông mặt trời, nóng hổi, cuộn tròn sau khi đã được phết thêm bơ, mứt, hay mật ong. Trong lễ hội Maslenitsa, gia đình nào cũng rán thật nhiều, ăn thật nhiều bánh Blin, với mong ước mùa xuân sẽ đem đến những ngày nắng ấm rực rỡ và những mùa màng bội thu.
Bao nhiêu thế kỷ đã trôi qua, song người Nga vẫn giữ một niềm tin rằng, nếu ai không vui chơi hết mình trong những ngày lễ hội Maslenitsa, không trượt như bay từ những triền núi tuyết xuống, không đánh mình tung bay trên những chiếc đu, không cười đùa thỏa thuê trong những ngày lễ hội thì cuộc đời sẽ thiếu vắng những ngày vui, thậm chí là phải sống trong cay đắng.
Tuần lễ Maslenitsa năm 2020 tại Etnomir – Công viên Văn hóa và nghỉ dưỡng ở làng Petrovo, tỉnh Kaluga, nằm cách Moscow hơn 100km cũng thu hút hàng nghìn lượt du khách đổ về từ Thủ đô Mosow, tỉnh Kalaga và các vùng lân cận. Đến nơi đây, du khách thập phương được hòa mình trong mùa lễ hội, và cảm nhận mùa xuân đang đến thật gần.
Tuần lễ Maslenitsa được chia thành hai phần. Nửa đầu là tiểu lễ Maslenitsa kéo dài từ thứ hai đến thứ tư. Nửa sau là đại lễ từ thứ năm đến hết chủ nhật. Mỗi ngày lễ trong tuần đều có tên gọi và ý nghĩa riêng. Ngày thứ hai mang tên “Gặp gỡ”, chuẩn bị cho mùa hội bắt đầu. Các cô gái, chàng trai bện hình nộm bằng rơm, là vị thần mùa đông Maslenitsa và rước quanh làng. Trong ngày này, người ta tạo dựng những khu đất rộng lớn, chuẩn bị cho các trò chơi mùa đông, trang trí bàn trà, bánh trái, những món ăn ngọt ngập tràn và những chiếc ấm samovar luôn bốc khói.
Ngày thứ ba có tên gọi “Khai hội”. Những trò vui bắt đầu. Các chàng trai cô gái dập dìu trượt tuyết từ trên đồi xuống bằng xe trượt tuyết, những em bé má hồng rực như những trái đào, những mẹ, những chị trong những tấm khăn choàng Nga khoe sắc rực rỡ giữa những ngày đông tuyết trắng. Những trò chơi nối tiếp nhau, hối hả, tiếng đàn accordeon rộn ràng và những giai điệu dân ca Nga như giục giã, mời gọi. Và chẳng ai có thể đứng im. Tất cả u sầu tan như biến theo những điệu nhảy, những vòng quay, chỉ còn lại tiếng cười, như làm ấm cả một vùng không gian rộng lớn.
Ngày thứ tư mang tên “Ăn uống”. Trong ngày này, các chàng rể nhất định được gia đình bên vợ thết đãi bánh Blin. Nếu ở Việt Nam, mối bất hòa nàng dâu – mẹ chồng thường làm đau đầu bao gia đình, thì ở Nga, mối quan hệ chàng rể – mẹ vợ mới là “nhạy cảm”, “mong manh”. Có lẽ, bởi các chàng trai Nga hay chấp nhận ở rể, và vì thế, các mẹ vợ hay được thể quát nạt con rể.
Ngày thứ năm bắt đầu đại lễ Maslenitsa. Xưa kia, trong ba ngày tiểu lễ, người ta vẫn có thể đi làm, thì kể từ ngày đại lễ, mọi công việc đồng áng đều phải dừng hết, chỉ để chuyên tâm… vui chơi. Và “Vui chơi” chính là tên gọi của ngày lễ này. Vui chơi cũng có nghĩa là để rũ bỏ hết mọi muộn phiền, những u ám của năm cũ, cùng nhau bỏ qua những mâu thuẫn, hiểu nhầm… Ngày thứ sáu là ngày các chàng rể “úy lạo cha mẹ vợ”, họ mời cha mẹ vợ tới nhà nếm bánh Blin. Sang ngày thứ bảy được coi là ngày của các “Chị, em bên chồng”, là dịp để các nàng dâu “lấy lòng” các chị em nhà chồng, mời họ đến chơi nhà thết đãi bánh Blin và còn chu đáo chuẩn bị những món quà nhỏ tặng họ khi ra về.
Và cuối cùng, ngày chủ nhật đã đến. Đây là tâm điểm của Lễ hội tiễn mùa đông – ngày có tên “Xá tội”. Trong ngày này, mọi người vui chơi, gặp gỡ, chúc mừng nhau và cầu mong tha thứ cho mọi lỗi lầm, sự hiểu nhầm… Và khi chiều xuống, tất cả cùng tập trung bên những hình nộm và nổi lửa đốt chúng, như đốt hết mọi xui xẻo, bệnh tật, những phiền muộn, kém may mắn của năm cũ, để xua đi cái lạnh của mùa đông và chờ mong một mùa xuân mới ấm áp mau trở lại.
Hào hứng bên những hình nộm vừa được đốt lên để xua tan cái lạnh giá, tiễn biệt mùa đông, anh Sergeev bế con trai nhỏ xíu Nikita trong lòng cho biết: “Chúng tôi lái xe từ Moscow đến. Đây là lần đầu tiên chúng tôi tham dự lễ đốt hình nộm tiễn mùa đông trong một không gian rộng lớn, phong cảnh đẹp, con người được hòa với thiên nhiên. Và lễ hội cổ xưa này càng như thiêng liêng hơn”.
Ông Alexander đến từ Moscow cho biết: “Đốt hình nộm đơn giản là chúng ta cùng mong ước đốt hết mọi phiền muộn, xui xẻo, cũng để xua tan giá lạnh, để mùa xuân ấm áp mau trở lại. Từ xa xưa, chúng tôi cũng quan niệm ngọn lửa ấm áp sẽ xua tan bệnh tật, và chúng tôi đến đây, tham gia lễ hội cùng những mong ước về một mùa xuân mới an lành”.
Video đang HOT
Cùng với thời gian, nhiều phong tục đã được lược bớt, giản tiện, song ý nghĩa của Lễ hội Maslenitsa ở nước Nga vẫn vẹn nguyên, như vẹn nguyên những mong ước của con người về hạnh phúc, về những điều tốt lành sẽ đến sau cả một mùa đông lạnh giá.
Người dân thường dựng hình nộm trên những khoảng đất rộng lớn, và sẽ đốt lên vào cuối dịp Lễ Tiễn mùa đông.
Trò chơi trong Tuần lễ Maslenitsa.
Mua các hình nộm làm bằng vải, là biểu tượng của các vị thần mang lại những điều may mắn, bảo vệ con người trước những xui xẻo, bệnh tật, muộn phiền.
QUẾ ANH
Phóng viên Báo Nhân Dân thường trú tại LB Nga
Theo nhandan.com.vn
Vẻ đẹp hùng vĩ và nên thơ nơi cao nguyên đá Hà Giang
Hà Giang đôi khi là một bản hùng ca của mây núi đại ngàn nhưng lắm lúc lại là một áng thơ trữ tình tuyệt đẹp của thiên nhiên.
Hà Giang không chỉ lôi cuốn bởi núi non trập trùng hùng vĩ mà còn làm say đắm lòng người bởi những bản làng ấm áp, tươi vui - nơi mà mỗi địa danh đều gắn với câu chuyện dân gian được kể từ bao đời về tình yêu và sự hy sinh.
Trong số đó có Núi đôi Quản Bạ gắn với câu chuyện tình đầy xúc động giữa chàng trai người Mông và một nàng tiên trên trời. Truyền thuyết kể rằng vùng đất ấy là bầu sữa ngọt ngào của nàng để lại trần gian vì nỗi thương chồng thương con khi phải trở về Tiên giới.
Giữa những con đường dài quanh co bất tận và trập trùng núi non xanh ngút mắt là những sắc áo em thơ rực rỡ tươi vui, hồn nhiên như nỗi niềm tuổi nhỏ.
Những con đường dài men theo sườn núi của Hà Giang khiến người ta nghĩ về những cuộc hành trình nhiều trải nghiệm, đẫm mồ hôi mỏi mệt nhưng cũng hân hoan niềm sảng khoái khi tận hưởng cảm giác thư thái giữa thiên nhiên.
Hà Giang nơi bản làng còn là phút giây lưu luyến một vạt nắng trước hiên nhà giản dị và bình yên quá đỗi.
Hà Giang nhìn từ trên cao xuống là những nếp nhà ấm áp, thấp thoáng ruộng đồng xanh tươi và bóng dáng em thơ cắp sách tới trường.
Đỉnh Mã Pí Lèng thuộc ba xã Pải Lủng, Pả Vi và Xín Cái (Mèo Vạc, Hà Giang) là một "tượng đài Địa chất" được tạo nên bởi một loạt trầm tích gồm đá vôi, đá phiến, đá vôi silic chứa các hóa thạch cách đây khoảng 426 triệu năm.
Khung cảnh "tứ đại đỉnh đèo" Mã Pí Lèng vừa hùng vĩ mà cùng thật nên thơ với dòng sông Nho Quế uốn quanh trập trùng dãy núi. Nguồn gốc tên gọi "Mã Pí Lèng" là sống mũi con ngựa hoặc con mèo, ẩn dụ cho sự hiểm trở bậc nhất của đỉnh núi này.
Trước khi có đường đi, người dân nơi đây vượt Mã Pí Lèng bằng cách đóng cọc treo dây trên vách đá để bò qua chín khoanh đèo hun hút, lởm chởm đá tai mèo dựng đứng. Dốc Chín Khoanh leo tới đỉnh Mã Pí Lèng còn gọi là con dốc của Giàng (Trời).
Từ năm 1959 - 1965, một con đường dài khoảng 20 km đã được xây dựng mang tên đường Hạnh Phúc - cái tên hoàn toàn đối lập với sự hy sinh của những người làm ra nó.
Khi mùa xuân về, cao nguyên đá Hà Giang thay màu áo mới, hoa nở khắp sườn đồi, hoa ngập tràn thung lũng, hoa lan vào cả những bản làng nhỏ bé, khoe sắc bên những căn nhà tường trình dưới chân núi hùng vĩ hay dưới những quả đồi hoang vu.
Hoa xen cùng đá trong một khung cảnh cổ tích khiến ta ngỡ như vừa lạc vào chốn bồng lai nơi hạ giới.
Giữa đại ngàn núi đá, hoa đào, hoa mận nở ở Hà Giang như những đường cọ vẽ thêm hương sắc cho một mùa xuân thật đẹp, ngai ngái ở đó mùi hoa cải bay lên hòa quyện cùng khí trời trong lành.
Ngắm những bản làng và những đường cua uốn lượn dưới chân, ngắm những dãy núi đá trùng điệp xa xa, những vệt nắng cuối ngày kỳ ảo, bạn sẽ thấy mình như đang ở nơi có thể chạm đến bầu trời.
Và cũng chính tại nơi ấy, người lữ khách chợt nhận ra hạnh phúc đơn giản chỉ là những phút giây cảm giác của mình không phải là nhận định của bất kỳ ai...
Đồng Văn đâu chỉ có đào hay mận mà còn có những cây sa mộc được trồng bao bọc các bản làng hay mọc tự nhiên nơi lưng chừng mỏm núi chênh vênh. Loài cây giản dị ấy cũng như con người nơi cao nguyên đá này: khô cằn sỏi đá chẳng thắng nổi ý chí và sức người bền bỉ qua phong ba.
Đến Hà Giang, dừng chân nơi cột cờ Lũng Cú, bất cứ ai đều cảm nhận được niềm tự hào và tình yêu Tổ quốc thiêng liêng.
Nhà thơ Chế Lan Viên từng viết: "Khi ta ở chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn." Dù ta có đi đến vùng đất nào thì chỉ cần có tình yêu và sự gắn bó thì dù là nơi "đất lạ" rồi cũng sẽ hóa "quê hương".
Nguyễn Việt Hùng - Kiều Anh/VOV
Theo vov.vn
Choáng ngợp trước vẻ đẹp kỳ vĩ của mảnh đất địa đầu Hà Giang Thiên nhiên Hà Giang dễ khiến lòng người say đắm bởi những khung cảnh đẹp đến ngỡ ngàng. Hà Giang - vùng đất của đá và hoa, nơi những dãy núi hùng vĩ ngập trong màu xanh cây cỏ, ruộng đồng dù bất cứ lúc nào cũng khiến lòng người tha thiết say mê. Vùng đất địa đầu của Tổ quốc có những...