Mạnh miệng đòi ly hôn rồi mếu máo khóc khi vợ ký đơn… thật!
Hắn quay mặt giả bộ làm ngơ rồi cười thầm: “Chắc lại như các lần trước thôi, lại xé đơn ấy mà”. Nào ngờ khi hắn chưa kịp ngoảnh mặt lại thì cô ký và đã đập tờ đơn ly hôn vào lưng hắn rồi bảo…
Hắn và cô lấy nhau được hơn 3 năm, nhưng cuộc sống vợ chồng nhiều lúc không được êm ả lắm. Hắn hay ghen, đã vậy mỗi lần giận hay vợ chồng cãi nhau là hắn lại văng ra 1 câu rất cấm kị đó là: “Ly hôn đi, mỗi đứa đi một nơi cho khỏe”.
Cô biết tính hắn nên không thèm chấp vặt, mỗi lần chồng giận cô đều im lặng ôm con lên phòng mà không thèm cãi lại nửa câu vì cô sợ nếu cãi nhau thì gia đình sẽ bung bét hết.
Nhớ lại ngày yêu nhau, hắn và cô thỉnh thoảng có giận nhau. Hắn nhắn tin từ sáng tới tối cô không trả lời lấy 1 câu, hắn lo lắng nhấp nhổm cả ngày, cũng tại hắn mạnh miệng đòi chia tay nên giờ mới phải xuống nước thế này. Hắn xin lỗi đủ các kiểu, cô không hồi âm lấy 1 tin, nhưng lúc hắn bảo: “Tối đi ăn lẩu không?” thì 2 giây sau đã có tin nhắn trả lời: “Mấy giờ”. Hắn lăn ra cười, hắn nghĩ cô chẳng bỏ được hắn đâu nên nhiều khi lỡ miệng đòi chia tay thì hắn tin cô cũng sẽ xí xóa.
Nhiều lần vợ hắn góp ý, từ lúc yêu đến lúc cưới cùng vậy. Hai từ ly hôn và chia tay không phải muốn nói là nói được đâu. Hắn hứa, hắn thề hắn sẽ sửa nhưng rồi đâu lại vào đó. Nhiều lần vợ hắn tức điên, chỉ muốn bỏ quách hắn đi cho xong. Hắn yêu vợ rất nhiều, vì càng yêu nên càng hay ghen và hắn cũng tự tin lắm khi nghĩ vợ sẽ chẳng thể bỏ hắn mà đi được vì bao năm qua cô ấy vẫn chịu đựng được cái tính trời đánh của hắn.
Nhưng rồi một hôm hắn dở khóc dở cười khi vợ hắn đồng ý ly hôn thật. Hôm đó sắp sinh nhật hắn, vợ muốn làm hắn bất ngờ bằng cách đi mua bánh sinh nhật và thức ăn với mục đích muốn làm hắn vui. Nhưng vì bận đón con bên nhà chị gái nên vợ hắn về khá muộn, về đến nhà hắn không thấy bóng dáng vợ, nhà cửa tối om nên hắn bực dọc cầm điện thoại lên gọi:
- Đi đâu mà giờ này chưa về?
- Em đi hẹn hò, xíu em về.
- Hẹn hò với thằng nào, đi với nó luôn đi.
Hắn tức điên rồi tắt máy, cô chưng hửng ngậm ngùi. Cô chỉ muốn trêu chọc hắn, cô biết hẹn hò với ai ngoài hắn với thằng Bi đây. Vừa vế đến cổng, cô vẫn để nguyên hộp bánh với túi quà ở ngoài xe rồi bế con vào nhà. Nghĩ lại nhưng lời chồng nói lúc nãy, cô bực dọc chẳng buồn lãng với chẳng mạn nữa. Vừa bước tới cửa hắn đã phừng phừng:
Video đang HOT
- Cô đi với thằng nào mà giờ mới chịu về.
Nhìn đồng hồ điểm đúng con số 7, vợ hắn nói:
- Đi hẹn hò đấy, giờ là mấy giờ mà anh nói nói vậy?
- Không đi với nó luôn đi, vác mặt về đây làm gì nữa?
- Tôi cũng đang muốn vậy đây.
- Thế thì ly hôn đi, tôi cũng chán ngấy cô rồi.
- Anh nói đấy nhé, viết đơn đi tôi ký.
Hắn tức tối đi viết đơn thật, con hắn không hiểu gì chỉ thấy bố mẹ cãi nhau nên nó khóc um lên. Cô ức chế lắm, chồng con gì chỉ biết ghen tuông thôi chẳng bao giờ chịu hiểu cho vợ con. Vợ thì hí hửng tạo niềm vui cho chồng còn chồng thì chỉ giỏi tưởng tượng.
Ảnh minh họa
Hắn đi viết đơn, còn cô đi xếp đồ. Nhìn thấy vợ như thế hắn cũng hơi lo sợ nhưng nghĩ là chắc cô ta chỉ dọa thôi, hơn nữa hắn lỡ mạnh miệng rồi nên phải viết thôi. Viết xong hắn ném toẹt tờ đơn vào mặt cô rồi bảo:
- Đấy, cô kí đi.
- Ký thì ký.
Hắn quay mặt giả bộ làm ngơ nhưng tim vẫn đập mạnh lắm, vừa lo sợ nhưng 1 mặt hắn lại nghĩ: “Chắc lại như các lần trước thôi, lại xé đơn ấy mà”. Nào ngờ khi hắn chưa kịp ngoảnh mặt lại thì cô đã đập tờ đơn ly hôn vào lưng hắn rồi bảo:
- Hẹn gặp nhau ở tòa.
Cô ôm con ra đi, trước khi đi, cô đưa hộp bánh kem ném toẹt ra giữa nhà. Hắn mếu máo vì cái tội mạnh miệng, nhưng vì lòng tự trọng hắn không chạy theo níu vợ con. Lúc xuống nhà thấy hộp bánh kem vỡ nát, hắn nhận ra mình đã sai khi trách nhầm vợ. Phía trên chiếc bánh vẫn còn sót lại chữ “chồng yêu”.
Hắn cuống cuồng gọi điện tìm vợ ở n hà anh em nhưng ở đâu hắn cũng nhận được cái lắc đầu. Vợ và con hắn qua nhà chị gái hắn ở, nhưng anh rể và chị gái hắn cũng giấu tiệt chẳng buồn nói với hắn là vợ con hắn đang ở đó. Cả nhà muốn cho hắn biết thế nào là lễ độ, chừa cái thói động tý là đòi ly hôn hơn nữa còn ghen tuông vớ vẩn.
Mấy hôm liền vợ hắn bặt vô âm tín, hắn nhớ con nhớ vợ đến xơ xác. Nhìn cảnh hắn chiều nào cũng đứng dưới cổng cơ quan ngóng vợ mà cô cũng xót, nhưng cô muốn cho hắn 1 bài học nhớ đời. Sau nhiều ngày xin lỗi nỉ non cuối cùng hắn cũng đã rước được vợ con về nhà, từ đó mỗi lần giận nhau là hắn lại chủ động lên nhà xem ti vi thay vì mạnh miệng như trước đây khiến vợ hắn phì cười.
Theo iBlog
Tình cảm nguội lạnh khi vô tình thấy người yêu đánh, chửi nhau giữa chợ
Cảm xúc trong tôi giờ đang hỗn độn và hơn tất cả tôi không muốn gặp em. Mọi người trong gia đình nghĩ chúng tôi giận nhau, ra sức hòa giải, khuyên bảo. Tôi chỉ im lặng cho yên chuyện. Tôi muốn suy nghĩ và gọi tên chính xác tình cảm dành cho em là gì, sau những điều tôi đã chứng kiến.
Nói không một chút khoa trương, khoác lác, tôi là một chàng trai có ngoại hình tương đối, công việc ổn định lại có gốc thủ đô nên việc lựa chọn một cô vợ vừa xinh xắn, đảm đang, có công ăn việc làm không phải là quá khó. Tuy nhiên, trong rất nhiều bạn gái của tôi thì tôi và mẹ đều ưng H nhất. Bởi ngoài việc em có ngoại hình ưa nhìn, công việc ổn định thì em còn rất biết cách ứng xử, em khéo léo, tinh tế trong giao tiếp khiến mọi người trong gia đình tôi đều yêu mến. Dù không nói ra nhưng tôi hiểu, tất thảy mọi người đều ngầm đồng ý chọn em làm dâu của gia đình, làm vợ của tôi.
Người yêu tôi là cô gái tỉnh lẻ, lên thành phố học tập và lập nghiệp nên em có ý thức tự giác và khả năng tự lập rất cao. Ở cơ quan, em được đánh giá là nhân viên trẻ có năng lực, tương lai rộng mở. Còn đối với quan hệ xã hội gần như tôi chưa nghe bạn bè phàn nàn hay điều tiếng gì về em. Chỉ điều này thôi, khiến tôi vô cùng yên tâm, tự tin giới thiệu em với gia đình. Quả thực em rất đảm đang, tháo vát, mọi công việc nhà đều chu toàn, dù là người khó tính nhưng mẹ tôi cũng chưa phàn nàn về em lời nào. Không những thế, lời nói của em luôn thỏ thẻ, nhẹ nhàng, em quan tâm đến mọi người như ruột thịt của mình vậy. Mẹ tôi chẳng tiếc lời khen, ca ngợi và khoe em với hàng xóm láng giềng. Mẹ còn nói "tôi tu mười kiếp mới lấy được em về làm vợ" rồi "có đốt đuốc tìm khắp Hà Nội chắc gì đã kiếm được người đảm đang, tháo vát, chu toàn như em". Nghe được những lời đó của mẹ, tôi cảm thấy mình thực sự là người đàn ông may mắn, hạnh phúc nhất thế gian.
Gia đình tôi cũng sốt sắng, thúc dục tôi làm đám cưới bởi cũng yêu nhau đã lâu, hai gia đình cũng đều ưng thuận. Bố còn nói với tôi "cưới vợ phải cưới liền tay. Lấy được vợ thế còn đòi hỏi gì mà còn trì hoãn". Chúng tôi cũng đồng ý với ý kiến của bố mẹ hai bên gia đình. Không có gì thay đổi, chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới vào tháng 4 âm lịch năm tới. Vốn đang vui vẻ, ngóng chờ nhưng có sự cố hôm vừa rồi khiến tôi luôn băn khoăn, hoài nghi không biết những gì người yêu tôi thể hiện có đúng không hay em đang "diễn" trước mặt tôi và gia đình. Nếu đúng như tôi nghĩ thì quả thật tôi ghê sợ em, không đời nào tôi có thể chấp nhận sống chung với người đạo đức giả, vô lối, ngang ngược như em.
Người phụ nữ đang cào xé, miệng chửi ngoa ngoắt, không ngừng nghỉ là em
Hôm đó, là chủ nhật, tôi qua nhà trọ của em chơi. Tôi đã gọi điện báo trước sẽ ăn cơm trưa cùng em. Chắc muốn trổ tài vào bếp đãi tôi nên đích thân em đi chợ mua sắm về chuẩn bị cơm nước. Dù nhiều lần được ăn cơm em nấu rồi nhưng tôi không khỏi trông ngóng, bởi em luôn dành cho tôi những bất ngờ, mỗi lần, em đều làm đãi tôi những món mới mẻ, ngon lành, hấp dẫn. Tôi đi ngang chợ, muốn rẽ vào mua một ít hoa quả mang sang cho em. Tôi gửi xe, đi bộ vào chợ vì hôm đó chợ rất đông người. Vừa nhận vé xe, tôi nghe một góc chợ inh ỏi tiếng cãi nhau, la hét, chửi rủa thậm tệ. Không những tôi mà tất thảy những người có mặt ở đó đều hướng mắt về góc chợ ấy. Thực lòng mà nói, thường ngày, tôi ít khi để ý đến chuyện vớ vẩn bên ngoài, không hiểu hôm đó vì sao tôi lại đi về phía những âm thanh hỗn tạp để thấy những cảnh tượng, nghe những lời không nên nghe ấy. Tôi không tin vào mắt mình, khi một trong hai người phụ nữ đang cào xé, miệng chửi ngoa ngoắt, không ngừng nghỉ là em - vợ tương lai của tôi. Em đang túm tóc, chửi bới với bà hàng thịt. Không ngờ, cái miệng xinh xắn, duyên dáng của em thường ngày thoát ra những lời hay ý đẹp làm tôi mát mặt, mát lòng thì hôm nay phát ra toàn những lời chua ngoa đanh đá. Mỗi câu nói của em đều mang theo những tiếng chửi thề mà đến bản thân đàn ông như tôi cũng hiếm khi dùng. Bàn tay thanh mảnh, trắng muốt từng làm tôi thấy ấm áp, hạnh phúc, giờ đây đang thô bạo túm tóc, tát mạnh "bồm bộp" vào mặt vào đầu người phụ nữ đáng tuổi mẹ em. Khuôn mặt thanh tú, ánh mắt lấp lánh dịu hiền, thân thiện của em giờ đây cau có, nhăn nhúm, mắt long sòng sọc.... có trong mơ tôi cũng không thể hình dung em lại hiện ra trước mắt tôi ghê sợ, đanh đá và nanh nọc đến vậy. Em nói không ngừng nghỉ, em chửi rủa bà ta cân điêu cân thiếu, trù ẻo gia đình người ta, chửi rủa ba đời bốn kiếp nhà họ... mỗi lời nói của em khiến tôi nghĩ lại nổi da gà, thất vọng vô cùng. Cho dù người bán thịt ấy có sai đến nhường nào thì một người trí thức, có học lại trẻ tuổi như em không nên hành xử thiếu văn hóa, xúc phạm người ta thô bạo đến vậy. Không thể tưởng tượng nổi, khi ấy tôi thấy xấu hổ, nhục nhã thế nào vì mình là người yêu của em. Không kiềm chế nổi mình, tôi hét to "H đủ rồi, đừng xúc phạm người khác như vậy" rồi bỏ đi mặc em ngơ ngác, kiếm tìm. Không biết em có nhận ra, người gọi tên em hôm đó là tôi không. Tôi nhắn tin cho em có việc đột xuất không qua ăn cơm cùng em được.
Mấy hôm nay, tôi tránh mặt còn em liên tục gọi điện nói muốn gặp vì rất nhớ tôi. Nhưng tôi nghĩ không cần thiết. Cảm xúc trong tôi giờ đang hỗn độn và hơn tất cả tôi không muốn gặp em. Mọi người trong gia đình nghĩ chúng tôi giận nhau, ra sức hòa giải, khuyên bảo tôi. Tôi chỉ im lặng cho yên chuyện, muốn tĩnh tâm lại một thời gian. Tôi muốn suy nghĩ và gọi tên chính xác tình cảm dành cho em là gì, sau những điều tôi đã chứng kiến.
Có lẽ tôi không thể sống cùng người phụ nữ nanh nọc, đanh đá, ghê gớm và hỗn hào như em được. Nhưng tôi đang nghĩ có nên nói thẳng với em và gia đình về cảm xúc của mình và những điều mình đã thấy không? Nếu nói ra có lẽ em chẳng còn mặt mũi nào gặp tôi, gặp mọi người nữa, nhưng không nói thì tôi biết lấy lí do gì để từ chối em mãi đây? Tôi thấy sợ gặp em, gặp người con gái ghê gớm, giả tạo và đạo đức giả vô cùng. Tôi biết phải làm gì khi gia đình trông chờ đám cưới, còn lòng tôi gần như đã nguội lạnh rồi.
Theo Emdep
Tôi ghen với cô vợ hiện tại của chồng cũ Tôi biết giờ mình ghen với vợ hai của anh thì có phần quá đáng nhưng tôi không thể dối lòng. Tôi đã muốn quên đi tất cả, mặc kệ họ sống thế nào thì sống nhưng sao khó quá! Tôi lấy chồng khi 23 tuổi. Anh hơn tôi 2 tuổi. Sau khi kết hôn 1 năm, chúng tôi chào đón con gái...