Mang thai em nghén… chạnh lòng
Em vẫn thấy xấu hổ với anh xã vụ tủi thân khóc vì không được đáp ứng nhu cầu ăn uống khi bầu bí.
Khi mang bầu em nghén… dễ tủi thân hay sao ấy. (ảnh minh họa)
Nhưng thực sự, khi mang bầu em nghén… dễ tủi thân hay sao ấy. Nhiều lúc em cứ cấm cảu với chồng, có lúc chỉ vì câu nói vô tâm hay chút thờ ơ của anh là em đã lại thấy tủi thân muốn khóc. Điều này khác xa với vài tháng trước khi em chưa lấy chồng quá!
Chào các chị em!
Mấy hôm nay thấy các chị em chia sẻ về tình trạng nghén khi mang bầu mà em thấy vừa buồn cười vừa chạnh lòng quá. Đúng là khi mang bầu, có đa dạng các loại nghén. Người nghén mùi chồng, người lại sợ ân ái với chồng. Người may mắn thì được chồng nghén hộ…
Còn em, mang bầu đã 6 tháng rồi nhưng may mắn là em không bị nghén tơi tả đến mệt nhoài như các chị. Em cũng chẳng sợ ân ái gì với chồng, thậm chí có lúc còn “máu chiến” hơn dù rằng em và chồng rất hay giận nhau giai đoạn này.
Video đang HOT
Chúng em vẫn ở cùng với mẹ chồng. Nhưng khi mang bầu, em vẫn chẳng được cả nhà quan tâm đặc biệt hay sao. Thế nên nhiều lúc em giận dỗi và cáu kỉnh vô cớ. Nhiều lần em đã khóc tu tu vì tủi thân đây.
Nhiều lúc chồng em thấy vợ bỗng dưng thay đổi tâm trạng mà thành ra lo lắng. Anh sợ em bị làm sao hay có việc gì buồn. Nhưng thực chất, sự việc chỉ bé xíu cũng tác động đến em. Những lúc trước mà gặp những việc nhỏ nhặt này em chẳng thèm để tâm luôn. Vậy mà giờ bỗng tự dưng để ý hoài để thành ra rước suy nghĩ và chạnh lòng vào người. Hay là em bị nghén dễ tủi thân khi mang bầu các chị nhỉ?
Như hôm trước đơn giản có một sự việc thế này mà cũng làm em thấy tủi thân. Chẳng là buổi chiều đã gọi điện cho chồng trước khi đi làm về nhớ mua một cân mận xanh để ăn (Chẳng hiểu sao em cứ bị nghén đồ chua). Chồng về nhà nhưng không mua được vì nói rằng đường tắc quá, không tiện mua. Để lúc khác anh xã mua bù.
Anh còn nói em rằng vừa hôm trước ăn bao nhiêu mận xanh rồi nên hôm nay không ăn cũng được vì sợ ăn quá nhiều đồ chua hại dạ dày và em bé trong bụng. Anh bảo nếu hôm nay mua được cho em thì anh cũng sẽ mua mận ngọt.
Chẳng hiểu sao lúc ấy em tủi thân khủng khiếp. Cứ cảm giác như chồng không yêu mình nữa, không thèm quan tâm đến mình nữa. Bởi vì việc nhỏ nhặt như vậy chồng cũng không làm giúp. Thế là em khóc luôn.
Vừa khóc em còn vừa nói lại trách anh chẳng tâm lý. Vợ mang bầu mà ăn cái gì cũng bị hãm. Thấy mình tủi thân thật, chồng sợ quá lại xách xe đi mua cho mình liền 3 kg mận xanh để trong tủ lạnh ăn dần. Tối nào đi làm về chồng cũng lấy mận và muối ra cho mình ăn vặt. Thế mà mình ăn 3-4 ngày là đã hết bay chỗ mận xanh ấy.
Lại còn thêm một vụ khác đó là hôm thứ 7 vừa rồi là ngày hẹn vợ đi khám thai. Anh đã bảo đưa đi nhưng phút cuối lại phải đến cơ quan vì họp với sếp. Thế là em lại phải tự đi một mình. Khi đến ngã tư đi loạng quạng kiểu gì em bị ngã xe.
Lúc ấy vì thấy vừa lo vừa sợ vừa đau nên em gọi cho lão thì không thấy nhấc máy. Thế là về nhà em lại nằm khóc tu tu được. Anh xã gọi lại mấy lần hỏi han em mãi mới thèm trả lời.
Tuy vụ đấy cũng may là em bé không sao nhưng nhìn mặt lão chồng dù ăn năn hối lỗi em vẫn thấy ghét không chịu được. Chưa hả hê, em còn gọi điện về nhà buôn với mẹ chồng. Mẹ chồng em gọi điện lên cho chồng mắng cho tơi tả.
Nhiều lúc nghĩ lại, em vẫn thấy xấu hổ với anh xã vụ thèm ăn khi bầu bí này quá. Lại còn tủi thân khóc vì không được đáp ứng nhu cầu ăn uống. Nhưng thực sự, khi mang bầu em nghén… dễ tủi thân hay sao ấy.
Chồng cứ vô tâm tí là em dễ tủi thân lắm. Lắm lúc nhìn chồng mà ghét cay ghét đắng. Cứ nhìn cái mặt của anh là chỉ muốn oánh cho trận. Ngứa mắt kinh khủng.
Theo VNE
Chạnh lòng khi thấy chồng chat với gái
Từ lúc yêu đến khi làm vợ anh, tôi coi anh là người đàn ông duy nhất nên tôi luôn ích kỷ, không muốn anh có bạn khác giới.
ảnh minh họa
Tôi và anh đã có 6 năm bên nhau trước khi cưới và 13 chung sống là vợ chồng êm ấm, hạnh phúc. Trong ngần ấy năm bên nhau, xét về góc độ làm chồng, tôi không có gì phải phàn nàn về anh. Anh là người chồng, người cha chu đáo và mẫu mực. Ở bên anh, tôi không phải lo lắng điều gì. Mọi chuyện chỉ thay đổi khi tình cờ tôi thấy anh vào Facebook và chat với một người con gái khác. Tôi đã vào Facebook để xem họ nói gì với nhau.
Khi thấy anh có những câu nói tình tứ với người ta, dù câu nói đó cũng chưa có gì sâu sắc nhưng tôi vẫn thấy buồn. Tôi đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn với anh. Chồng tôi nói rằng đó chỉ là những lời nói chat chít trên mạng ảo, không có thật, thấy buồn thì chat cho vui. Nhưng tôi là một người đàn bà sống đa cảm, tôi vẫn thấy buồn. Những lời nhắn đó của anh cũng là lời ngày xưa anh đã viết cho tôi.
Ngày xưa tôi và anh yêu nhau không có điện thoại mà chỉ có những lá thư cho nhau, 6 năm yêu nhau, tôi đã thuộc lòng từng lời văn anh viết. Thế nên, bây giờ, không phải nhìn tên, chỉ đọc tin nhắn thôi, tôi đã biết đâu là văn của chồng mình. Là người con gái sống thiên về tình cảm, với quan điểm cái gì đã dành cho một người thì chỉ duy nhất người ấy được nhận (dù chỉ là lời nói) nên tôi đã rất sốc.
Tôi quen anh là người đàn ông duy nhất trong tim mình và đến giờ vẫn vậy. Ngoài chồng ra, tôi không có một người bạn khác giới nào khác. Anh vừa là chồng vừa là bạn của tôi nên tôi cũng có tính ích kỷ, không muốn anh có bạn khác giới nào ngoài mình dù ở cương vị nào. Chính vì vậy, tôi đã buồn khi anh có bạn để chat chít tâm sự.
Chúng tôi đã nói chuyện với nhau. Anh đồng ý với tôi là sẽ không lang thang trên mạng nữa. Nếu chỉ dừng lại ở đấy thì cũng không sao nhưng tôi đã tò mò hỏi anh những từ mật mã mà anh viết cho người ta. Khi anh trả lời rồi, tôi lại thấy trái tim mình đau nhói và tôi buồn nhiều lắm. Dẫu biết rằng cũng chỉ là lời nhắn thôi, cũng biết là như thế thật ích kỷ vì chưa có gì để gây căng thẳng, những người đàn ông khác còn hành động lớn hơn nhiều so với chồng mình... Nhưng sao tôi vẫn không thoát khỏi được những suy nghĩ tiêu cực để rồi lại buồn một mình. Có lẽ tôi phải giấu kín những tâm sự này với anh, chỉ viết ra cho lòng được thanh thản để tìm cho mình lời động viên của người khác, giúp tôi vơi bớt tính ích kỷ.
Theo VNE
Độc thân có gì đâu mà chạnh lòng Mỗi ngày trôi qua, tôi bù đầu với công việc từ sáng đến tối, đến nỗi mỗi khi có thời gian là tôi lại muốn ăn, muốn hò hẹn với bạn bè. ảnh minh họa Tôi 23 tuổi, độc thân. Cái tuổi không còn trẻ để mộng mơ như những cô gái 18 nhưng cũng không phải là già để sốt sắng với...