Mang bầu nhưng bị ruồng bỏ, tôi nhắm mắt đưa anh vào tròng
Tôi đã đạt được mục đích của mình, nhưng tôi bỗng thấy tội lỗi và ăn năn quá…
Tốt nghiệp đại học, thay vì về quê xin việc như nhiều bạn bè cùng lớp, tôi ở lại Hà Nội làm luôn. Nói là thế nhưng cũng phải rất khó khăn tôi mới tìm được chỗ đứng và một công việc văn phòng, lương cũng chỉ tạm đủ ăn đủ tiêu, chẳng dư dả gì nhiều.
Tôi cũng thuộc dạng xinh xắn nên nhiều người theo đuổi, trong đó có Long là công tử nhà giàu, n hà anh ở Hà Nội, anh rất ga lăng và chiều chuộng tôi. Mỗi lần tới gặp đều tặng hoa quà, xe đón đưa cũng toàn xe xịn. Tôi phần vì thích Long, phần cũng toan tính rằng nếu yêu và lấy được Long thì sẽ không phải lo lắng gì nữa, cứ nhẩn làm nhẩn ăn là yên ổn.
Yêu nhau hơn tháng là chúng tôi đã quan hệ, sau lần đầu tiên đó, Long chiều chuộng, trọng vọng tôi vô cùng. Tôi cư ngỡ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.
3 tháng sau, tôi phát hiện mình có bầu, cái thai đã 4 tuần tuổi, tôi báo cho Long, tưởng anh sẽ vui mừng, ai ngờ Long dửng dưng đáp: “Em không uống thuốc à? Anh chưa có ý định lấy vợ đâu, cuối năm nay anh đi Úc du học rồi”.
Tôi nghe như sét đánh ngang tai, lúc này tôi mới vơ lẽ ra con người thật của Long.
Tôi gần như hoảng loạn vì không biết làm thế nào, Long tránh mặt tôi, thú thật tôi không biết nhà anh ở đâu mà tìm.
Video đang HOT
Cực chẳng đã, tôi chợt nghĩ đến Minh, một người hàng xóm ở quê theo đuổi tôi đã lâu. Minh lái xe khách, anh chỉ còn mẹ già, mẹ anh hiền lắm. Một kế hoạch nhanh chóng được vạch ra trong đầu tôi khi đó.
Tôi điện cho Minh rủ anh xuống chơi với tôi. Tất nhiên Minh đồng ý ngay, vì anh mừng còn chưa kịp. Hôm gặp nhau, tôi giả vờ uống say, khóc lóc kêu buồn chán nọ kia. Thực ra với người có tình ý với mình thì dễ lắm, ngay đêm hôm đó, giữa tôi và Minh đã xảy ra chuyện đó.
Hôm sau, trước khi về Minh đã bày tỏ tình cảm và nói sẽ chờ câu trả lời của tôi. Chỉ cần tôi muốn, anh cưới bất cứ khi nào cũng được.
Tôi đạt được mục đích của mình nhưng không hiểu sao tâm trạng tôi tệ lắm. Cái thai đã chuẩn bị 6 tuần, nếu tôi không nhanh e rằng không kịp mất, nhưng tôi thấy mình thật tệ hại và đốn mạt… Tôi phải làm sao đây?
Theo Khỏe & đẹp
"Đời có vay có trả, anh sẽ phải trả giá và ân hận vì đã ruồng bỏ mẹ con tôi!" và cái kết sau 5 năm của kẻ bội bạc
"Anh dám xúc phạm tôi bằng từ ấy sao? Thôi được rồi, đời có vay có trả. Anh sẽ phải hối hận và trả giá vì đã ruồng bỏ mẹ con tôi ngày hôm nay!".
Cầm trên tay que thử thai 2 vạch, Hoa vừa mừng vừa lo. Đúng lúc đó Vũ phòng Hoa chơi, nhìn thấy bạn trai Hoa ấn vội chiếc que thử thai vào tay anh và hớn hở khoe.
- Anh ơi, em dính rồi. Hay là mình cưới đi, 2 tháng nữa là em tốt nghiệp rồi chắc không có trở ngại gì đâu.
- Em điên à. Anh đã dặn em bao nhiêu lần, xong là phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp vào ngay chứ? Để đến mức thế này em còn vui thế sao ? Sẽ không có đám cưới này giữa anh và em cả. Đây em cầm lấy 500 ngàn này đến phòng khám phá thai ngay đi còn kịp. Anh còn trẻ, anh không thể cưới 1 người con gái mất trinh, dễ dãi như em được.
- Anh... anh đã gây ra chuyện này, giờ anh đổ tội và bắt em bỏ đi giọt máu này sao? Em không làm được đâu.
Anh dám xúc phạm tôi bằng từ ấy sao? (ảnh minh họa)
- Thế thì cô tự chịu trách nhiệm về cái thai này. Tôi cô chấp dứt từ đây, tôi có điên đâu mà cưới 1 con đ* về làm vợ chứ.
- Anh dám xúc phạm tôi bằng từ ấy sao? Thôi được rồi, đời có vay có trả. Anh sẽ phải hối hận và trả giá vì đã ruồng bỏ mẹ con tôi ngày hôm nay.
Gạt nước mắt, Hoa đau đớn chạy ra ngoài công viên. Cô không thể ngờ rằng Vũ là hạng người tệ bạc và phủi tay nhanh chóng như vậy. Chỉ trách cô đã quá yêu mà dâng hiến cho anh ta để đến ngày hôm nay sự việc đã rồi thì Hoa mới nhận ra được bộ mặt đểu giả của Vũ.
Tốt nghiệp xong, Hoa ôm bụng bầu 4 tháng về quê trước sự rèm pha, đay nghiến của xóm giềng. Bố mẹ cô ghét ra mặt nhưng không nỡ đuổi Hoa đi. Ngày Hoa mang bầu và sinh con, cô khóc nhiều lắm. Giọt nước mắt tủi hổ, cay đắng vì tình yêu mù quáng này.
Làm 1 bà mẹ đơn thân với Hoa thật khó, nhưng thà ở vậy nuôi con còn hơn là đón nhận tình cảm của 1 ai đó rồi họ lại khinh ghét con của cô. Cô sợ điều đó, sợ đàn ông lắm. Giờ cô chẳng thể tin ai ngoài người thân của mình. Một lần đau với cô là quá đủ rồi.
Cứ thế, Hoa 1 thân 1 mình vất vả cấy gần mẫu ruộng nuôi con với sự giúp đỡ của bố mẹ. Bé Chíp giờ đã được 5 tuổi và vô cùng đáng yêu. Nhiều lần ôm con vào lòng mà Hoa như được an ủi phần nào. Chính con đã giúp cô vượt qua nỗi đau 5 năm trước và dám đối mặt với sự dè bỉu, kinh thường của dư luận để vực dậy nuôi con tới ngày hôm nay.
Anh ta sẽ phải nhận cái giá đắng chát gấp nghìn lần (ảnh minh họa)
Kỳ nghỉ hè vừa rồi, Hoa đưa con lên thành phố chơi. Vừa ghé vào trung tâm thương mại, Hoa sững người nhìn thấy Vũ - kẻ năm xưa đã ruồng rẫy mẹ con cô. Nhìn anh ta mà nỗi uất hận trong Hoa lại trào dâng, Hoa chỉ muốn tới tát và vứt 500 ngàn ngày trước hắn ép Hoa phá thai vào mặt kẻ bội bạc đó rồi quay lưng đi nhưng đúng lúc đó Hà (bạn thân của Vũ) vỗ vai Hoa.
Gặp lại bạn cũ, Hoa vui lắm. Nghe nó kể Vũ giờ sống khổ sở lắm. Anh ta cưới vợ 4 năm nay nhưng không thể có con được dù đã chạy chữa khắp nơi. Vợ anh ta thì suốt ngày cặp với trai để trả thù chồng chuyện chăn gối. Chuyện làm ăn thì cũng thất bát, thua lỗ liên tục nghe đâu phải cắm cả sổ đỏ nhà để bù tiền lỗ.
Hoa thở dài nhìn dáng vẻ của tất tưởi khổ sở đứng đợi vợ ở trung tâm thương mại. Kẻ tệ bạc như anh rốt cuộc cũng có ngày hôm nay. Ngày trước Vũ phũ và bắt Hoa bỏ đi giọt máu của mình thì hôm nay anh ta lại bị chính vợ mình cắm sừng và không bao giờ có khả năng làm bố. Biết đâu ngày mai thôi, anh ta cũng không còn nhà để ở vì vỡ nợ.
Đời đúng chả biết trước được chữ ngờ. Ngẫm thấy ông trời chẳng bất công chút nào. Ngày trước anh ta khiến Hoa đau đớn, tủi nhục thì ngày nay anh ta phải nhận cái giá đắng chát gấp nghìn lần. Còn chuyện bé Chíp, Hoa sẽ không bao giờ nói cho Vũ biết mà anh ta có biết thì đến chết cô cũng không cho kẻ bội bạc đó nhận lại đứa con ngày trước anh ta bắt cô bỏ nó đi.
Theo Một thế giới
Nhắm mắt lấy chồng cho đẹp lòng bố mẹ và cái kết không ngờ Nếu tôi đủ tỉnh táo để không vội vàng kết hôn khi bị gia đình thúc ép thì có lẽ, tôi không rơi vào cảnh "tiến không được, lùi không xong" như bây giờ... "Xin em đừng bỏ anh trong lúc này. Nếu em cũng bỏ rơi anh, chắc là anh không thể sống nổi mất". Lời cầu xin của chồng khiến tôi...