Mang bầu 7 tháng vẫn đi đánh ghen tình địch của chồng
Tôi và chồng cưới nhau chưa lâu, mới được nửa năm nhưng tình cảm vợ chồng đã rạn nứt. Có lúc buồn tủi vì không hiểu chuyện gì khiến tình cảm xa cách như vậy.
Rồi lại tủi thân nghĩ rằng, có phải do ngày trước tôi chài mồi chồng khiến anh bỏ người yêu cũ cưới tôi nên bây giờ anh sinh hối hận?
Tôi thừa nhận, là ngày đó chính tôi đã tán tỉnh chồng, theo đuổi anh suốt hơn 1 năm trời dù biết anh đã có người yêu. Với tôi, chỉ cần là yêu, tôi sẽ quyết tâm theo đuổi bằng được. Dù anh có thích tôi hay không, dù anh coi tôi như cái gai trong mắt, tôi vẫn cứ yêu anh, quan tâm anh, lo lắng cho anh. Biết anh có người yêu, tôi vẫn âm thầm để đêm về gặm nhấm nỗi côi đơn. Yêu anh quên cả thân mình, tôi mặc kệ người ta xì xào, nói này nói nọ…
Cuối cùng, cũng không biết vì lý do gì, anh chia tay người yêu và đồng ý yêu tôi. Tôi vui như mở cờ trong bụng vì mình đã thành công và không cần tìm hiểu lý do vì sao họ chia tay nhau. Sau này tôi mới biết, anh vì ghen tuông mà đòi chia tay. Và cũng vì giận nhau, nông nổi, vì anh muốn chứng tỏ cho cô ta biết nên mới yêu tôi với hi vọng cho cô ta sáng mắt ra, vì không chỉ cô ấy có nhiều người theo đuổi, anh cũng có rất nhiều.
Bụng tôi mỗi ngày mỗi to nhưng anh không quan tâm, lo lắng, chỉ mải vui vẻ bên ngoài. Tôi hận bản thân mình, hận anh. (ảnh minh họa)
Tôi không quan trọng, vì với tôi, tình yêu của anh là điều khiến tôi cảm thấy cần nhất. Anh vì sao bỏ cô ấy, tôi đâu cần biết. Tôi cố gắng bằng mọi giá có được anh.
Những ngày đó, tôi dường như thấy anh bắt đầu ân hận khi cuối cùng, cô bạn gái của anh cũng thực sự có người đàn ông khác. Nhiều đêm anh ngủ mơ còn nhắc tên cô ta, tôi biết chứ nhưng nén lòng. Anh đã bẵng đi một thời gian, lạnh lùng với tôi nhưng chính tôi đã chủ động trao thân cho anh để mình mang bầu. Và đó là lý do tôi được cưới anh. Tôi vẫn tin, tình yêu của mình sẽ cảm hóa được trái tim của người đàn ông đó. Tôi cũng xinh đẹp có thua kém gì người kia, cũng yêu anh cuồng nhiệt, có gì mà không so sánh được? Nhưng… tôi đã thất bại…
Video đang HOT
Hai người đều có gia đình nhưng họ lại phản bội đối phương để lén lút qua lại với nhau. Anh và cô ta đã giấu giếm tôi suốt thời gian sau khi cưới tôi để cặp kè. Có lẽ, vì mất nhau thực sự nên họ mới nhận ra, họ cần nhau. Nhưng bây giờ, cả hai đã bị trói buộc rồi, họ chỉ còn cách qua lại thế này thôi…
Bụng tôi mỗi ngày mỗi to nhưng anh không quan tâm, lo lắng, chỉ mải vui vẻ bên ngoài. Tôi hận bản thân mình, hận anh. Đã khóc lóc rất nhiều nhưng không có kết quả. Cuối cùng, khi cái thai đã được 7 tháng, tôi quyết định vác bụng bầu đi đánh ghen, để cho cô ả bồ của anh sáng mắt, để cho anh nhận ra, ngoài vợ, anh còn có con anh, phải có trách nhiệm với gia đình này.
Tôi thừa nhận họ yêu nhau, nhưng bây giờ, tôi là vợ anh danh chín ngôn thuận và cô ta dù có yêu anh thế nào cũng chỉ là người đi cướp chồng người khác. Tôi hoàn toàn có lý do để xúc phạm, chửi bới cô ta.
Tôi chán lắm, chán cuộc sống hiện tại, tự hỏi tại sao ngày đó mình sống chết tán tỉnh và yêu người đàn ông này. (Ảnh minh họa)
Tôi vào tận nhà nghỉ, làm ầm lên trước mặt bao nhiêu người, có cả bạn của tôi để cho họ thấy anh là kẻ bỉ ổi như thế nào. Nhân viên khách sạn ra can ngăn tôi nhưng tôi vẫn cứ xông vào tát cô bồ của chồng rồi chửi cô ta vô nhân tính, không biết mình đã làm việc tổn thương tới hai mẹ con tôi sao? Cô ta vừa ôm mặt vừa khóc, xin lỗi tôi, quỳ gối xin tôi tha thứ và chạy ra khỏi khách sạn. Còn anh đứng đó, không nói một lời. Bộ dạng tôi lúc này thật kinh khủng, tiều tụy, bơ phờ và thở không ra hơi vì bụng đã quá to rồi…
Tôi chán lắm, chán cuộc sống hiện tại, tự hỏi tại sao ngày đó mình sống chết tán tỉnh và yêu người đàn ông này. Đúng là, tình yêu không màu hồng như mình nghĩ. Cứ tưởng rằng, sự chân thành sẽ được nhận lại đối đãi tốt, ai ngờ chỉ là sự phản bội…
Giờ tôi và anh sống với nhau cho có trách nhiệm. Mới cưới nhau được vài tháng thôi, sao cơ sự đã ra thế này? Tôi phải làm gì để bước tiếp vì tôi biết, anh vẫn sẽ ngựa quen đường cũ mà thôi. Bởi trong mắt anh, tôi là người đàn bà đã phá vỡ tình yêu của anh, là người anh lấy trong lúc bấn loạn, tức giận tình cũ chứ nào có tình yêu…?
Theo Khám phá
Chồng đốt hết đồ đạc khi tôi đòi ly hôn
Khi biết tôi nộp đơn ly hôn lên tòa, anh ấy liền lấy hết đồ đạc trong nhà cùng bằng cấp của tôi đem đi đốt.
Đến khi tôi mang bầu, sinh con, tôi mới thấm thía thế nào là sự vô trách nhiệm của anh. (Ảnh minh họa)
Trước khi quen anh, tôi đã từng có người yêu. Khi người yêu nói lời chia tay để đi cưới vợ, tôi hận anh ấy ghê gớm và nhất định phải quen được người đàn ông khác giàu có hơn. Tôi gặp Khanh, chồng hiện tại của tôi trong một lần đi sinh nhật bạn. Lúc mới quen, Khanh gây sự chú ý của tôi bởi vẻ ngoài rất bóng bẩy, ăn mặc chỉnh chu. Vì vừa chia tay với người yêu cũ, lại được Khanh quan tâm, lo lắng nên tôi gật đầu đồng ý làm người yêu của anh ấy.
Trong thời gian yêu nhau, Khanh hứa sẽ lo cho tôi mọi thứ, không để cho tôi phải cực khổ. "Mai mốt cưới em về, anh sẽ sắm ô tô cho em đi thay vì phải chạy chiếc xe gắn máy cà tàng này"- Khanh nói như vậy.
Tôi luôn nhẹ dạ cả tin vào những điều anh ấy nói. Và trong suốt thời gian quen nhau, Khanh chẳng bao giờ đưa tôi về ra mắt cùng gia đình. Mãi đến ngày đám hỏi, cả gia đình tôi mới té ngửa phát hiện ra nhà anh ở quê rất nghèo. Tôi lại nghĩ, nhà anh ấy nghèo miễn anh ấy biết làm ăn là được và tôi gật đầu đồng ý làm vợ anh.
Đêm tân hôn của tôi ở nhà chồng là chiếc giường cũ kỹ và chiếc chiếu đã rách nát. Tôi buồn nhưng nghĩ mình chỉ ở tạm vài ngày chứ có sống cùng cha mẹ chồng đâu. Ngay sau đám cưới, tôi xin ba mẹ chồng ra riêng để mở một tiệm uốn tóc nhỏ trên tỉnh. Ba mẹ chồng liền đồng ý.
Khi ra riêng, tôi mới hiểu thế nào là cơm, áo, gạo tiền... Trái với lời mà Khanh từng hứa trước đây là sẽ bảo bọc cho tôi, anh ấy sống rất vô trách nhiệm. Sáng sáng, Khanh chỉ biết đi uống cà phê, trưa về ngủ... Nhiều lần tôi hỏi: "Sao anh không làm gì" thì Khanh cho rằng đang làm ăn cùng mấy người bạn nên không phải vất vả mỗi ngày. Anh còn khoe: "Mai mốt trúng áp phe, anh đưa cho em một đống tiền tha hồ mà xài". Và dĩ nhiên, những khoản thuê nhà, chi phí ăn uống, thuê nhân viên... tôi đều phải trả.
Cưới nhau được 6 tháng, anh chỉ phụ tôi những khoản tiền nho nhỏ với lý do: để dành tiền làm ăn. Nhưng điều đáng nói là tôi không thấy anh làm gì cả và số tiền lớn mà anh nói tôi cũng chẳng bao giờ nhìn thấy. Đến khi tôi mang bầu, sinh con, tôi mới thấm thía thế nào là sự vô trách nhiệm của anh.
Tôi thật sự chán ngán người chồng lười biếng, vô trách nhiệm. Tôi nhất quyết ly dị mặc dù anh không đồng ý ký vào đơn ly hôn. (Ảnh minh họa)
Do không có tiền, tôi không thể thuê người giúp việc vậy mà lúc tôi mới sinh, còn non ngày tháng, anh lại không phụ tôi trông con, kiếm tiền lo cho gia đình. Tôi khuyên anh nên đi kiếm việc gì làm thì anh lại chê bai: "Anh chỉ thích làm chủ, làm công cực lắm". Để có tiền nuôi con và lo ăn cho cả gia đình, tôi đã bán hết nữ trang mà ba mẹ cho để mua sữa cho con, lo ăn cho cả nhà. Đến khi con được 1 tuổi, khách hàng ngày càng vắng, tôi buộc phải sang lại tiệm uốn tóc cho người khác.
Không còn tiền để thuê nhà, tôi buộc anh phải có trách nhiệm với gia đình. Anh đề nghị tôi nên về sống cùng cha mẹ ruột, còn anh sẽ đi làm ăn xa và hứa mỗi tháng sẽ gửi tiền về nuôi con. Tôi không muốn trở về nhà làm phiền ba mẹ nên đã thuê một phòng trọ để mẹ con tôi sinh sống. Tôi cũng xin làm thợ cho một tiệm uốn tóc gần nhà, sáng sáng đưa con đi học xong là tôi đến chỗ làm. Còn chồng tôi cứ cách tuần trở về với mẹ con tôi và điệp khúc cũ cứ tái diễn: "Anh chưa thu hồi được vốn, có gì em lo cho con, mai mốt anh sẽ bù đắp".
Thấm thoát tôi sống cảnh tự lo cho bản thân mình, tự nuôi con gần 5 năm. Và chồng tôi không hề có trách nhiệm gì với gia đình. Giọt nước tràn ly khi một lần con tôi bệnh nặng, phải nhập viện cấp cứu, rất cần tiền. Tôi gọi điện báo cho anh thì anh lại bình thản trả lời: "Hai mẹ con tự lo cho nhau đi". May mà lần đó, nhờ có sự giúp sức của ba mẹ tôi nên con tôi mới qua khỏi cơn nguy kịch.
Ngẫm lại, tôi không thể sống với một người đàn ông lừa dối mình và vô trách nhiệm như vậy. Tôi mời anh về nhà và đề nghị ly hôn. Nghe xong, anh liền phản ứng dữ dội, còn đe dọa sẽ không để mẹ con tôi yên thân nếu muốn ly dị. Khi biết tôi nộp đơn ly hôn lên tòa, anh ấy liền lấy hết đồ đạc trong nhà cùng bằng cấp của tôi đem đi đốt.
Tôi thật sự chán ngán người chồng lười biếng, vô trách nhiệm. Tôi nhất quyết ly dị mặc dù anh không đồng ý ký vào đơn ly hôn.
Theo Eva
Cùng mang bầu, mẹ chồng tặng chị dâu chiếc xe ô tô còn tôi chỉ được một cái nồi cơm điện nhưng khi mở nồi cơm ra Tôi mang bầu, mẹ chồng chỉ cho một cái nồi cơm điện trong khi cho chị dâu chiếc xe ô tô. Nhưng khi về tới nhà mở nồi cơm ra, tôi không thể ngừng khóc... Hiện tôi và chồng kết hôn với nhau đã được 4 năm, cuộc sống không giàu có nhưng đủ ăn, đủ tiêu, hai vợ chồng luôn thương yêu...