Mãn nguyện dâng hiến cho người yêu xong, mặt anh tỉnh bơ: “Quên mất không bảo với em, ngày mai anh cưới, em đến chứ”
Hằng nghe rõ tiếng tim mình vụn vỡ, cả tiếng gì đó tí tách rơi. Nước mắt lăn dài trên má, tai ù đi như đi người đi trong gió bão.
Hằng yêu Vinh, yêu nhiều lắm, có khi còn nhiều hơn cả Vinh yêu Hằng ấy chứ. Hằng thầm thương trộm nhớ Vinh khi cả hai còn học chung lớp đại học. Mối tình đơn phương được chôn kín trong suốt 4 năm đại học. Cho tới khi ra trường, đi làm, có nhiều người theo đuổi, để ý, Hằng vẫn không thể mở lòng mình chỉ vì con tim Hằng đã dành trọn vẹn cho Vinh. Nó đã lấp đầy hình bóng của Vinh và chẳng thể dung nạp thêm bất kì một ai khác.
Hằng không biết là Vinh có hay tình cảm của Hằng dành cho Vinh không? Điều đó với Hằng dường như cũng không quan trọng. Hằng chỉ quan tâm, Hằng yêu Vinh và Hằng thấy hạnh phúc với tình yêu đó, dù nó chẳng được đáp lại. Tất nhiên tình yêu này, Hằng chẳng hề chia sẻ với bất kì ai. Hằng không muốn mọi người nói Hằng là kẻ ngu dại. Hằng biết Hằng dại quá ấy chứ. Nhưng Hằng không thể nào từ bỏ tình yêu ấy được. Yêu vào rồi, có mấy người còn giữ được lý trí để biết rằng mình đúng hay sai đâu. Chẳng phải người ta vẫn hay nói tình yêu là thứ khó hiểu nhất trên đời này đấy hay sao ?
Thật ra thì Hằng và Vinh vẫn thường liên lạc với nhau nhưng chỉ với tư cách là bạn bè mà thôi. Chỉ cần được nhìn thấy Vinh thôi là Hằng đã hạnh phúc lắm rồi. Thậm chí, ngay cả nỗi đau mà khi biết tin Vinh đã có người yêu, Hằng cũng chôn chặt lại để tình yêu đơn phương mù quáng kia lên ngôi, ngự trị trong trái tim Hằng. Rồi một ngày nọ, đột nhiên Vinh tìm tới Hằng với tâm trạng vô cùng sầu não:
- Tình yêu của bọn anh chắc không bền vững được em ạ. Cô ấy không bao giờ chịu hiểu anh. Chỉ biết đòi hỏi anh. Anh quá mệt mỏi với kiểu yêu này rồi. Anh làm sao chạy theo cô ấy mãi được chứ. Anh mệt thật rồi.
“Nhìn sâu vào mắt anh này, em có yêu anh không?” – Vinh quay người Hằng đối diện với người mình. (Ảnh minh họa)
Bất giác, Vinh gục đầu vào vai Hằng. Không hiểu sao chỉ một hành động nhỏ đó của Vinh thôi cũng khiến tim Hằng loạn nhịp. Chợt Vinh nắm chặt lấy tay Hằng:
- Giá như cô ấy có được một phần thấu hiểu anh như em thì tốt biết mấy.
Hằng bất chợt ôm chặt lấy Vinh:
- Em yêu anh!
Hằng không hiểu sao khi ấy, động lực ở đâu lại giúp Hằng thốt lên được tất cả tình cảm mình đã chô sâu mấy năm trời như thế.
- Em… Em nói thật chứ? Em không đùa anh… – Vinh ấp úng
Video đang HOT
Nước mắt Hằng lăn dài như để chứng minh cho lời Hằng vừa nói là thật. Vinh đáp lại cái ôm của Hằng bằng một một cái ôm khác chặt hơn. Sau hôm ấy, Vinh quan tâm tới Hằng nhiều hơn, để ý tới Hằng nhiều hơn. Hằng, thời gian đó đã rất hạnh phúc. Thậm chí Hằng còn nghĩ rằng, Vinh đã thuộc hẳn về mình.
- Anh yêu em… – Vinh ôm Hằng trong tay, thì thầm vào tai Hằng
- Anh… – Hằng ấp úng
- Nhìn sâu vào mắt anh này, em có yêu anh không? – Vinh quay người Hằng đối diện với người mình
Hằng khẽ gật đầu ngại ngùng.
- Vậy em có thể làm gì để chứng minh rằng em yêu anh hơn cô ấy? – Vinh nhìn Hằng đầy nghi hoặc
“Quên mất không bảo với em, ngày mai anh cưới, em đến chứ”. (Ảnh minh họa)
Hằng nhìn Vinh chết trân. Hằng đã từng mong mình sẽ thuộc về Vinh. Đây chẳng phải là cơ hội hay sao. Hằng tin rằng, sự trong trắng của mình sẽ là minh chứng rõ ràng nhất cho câu hỏi Hằng có yêu Vinh không. Hằng cởi từng chiếc nút áo trên người mình và rồi…
Tấm ga giường dần phớt đỏ, Hằng mỉm cười mãn nguyện, nép đầu vào lòng Vinh. Hằng thuộc về Vinh, trinh nguyên và trọn vẹn. Hằng hy vọng Vinh sẽ trân trọng điều đó ở Hằng. Nhưng không ngờ…
- Quên mất không bảo với em, ngày mai anh cưới, em đến chứ
Hằng nghe rõ tiếng tim mình vụn vỡ, cả tiếng gì đó tí tách rơi. Nước mắt lăn dài trên má, tai ù đi như đi người đi trong gió bão. Hằng nhìn Vinh:
- Anh… Anh vừa nói sao? Em…
- Anh cứ ngỡ thời gian qua bên cạnh em, anh đã có thể đón nhận tình cảm của em. Nhưng không, càng bên em, anh mới càng nhận ra anh yêu cô ấy nhiều đến thế nào. Còn chuyện vừa rồi, anh cũng có lỗi nhưng là do em tự nguyên dâng hiến cho anh mà phải không? Hãy hiểu và thông cảm cho anh nhé!
Vinh cũng vừa hay mặc xong quần áo và bước luôn ra ngoài. Trước khi đi, Vinh chỉ quay lại:
- Anh phải về chuẩn bị đám cưới rồi!
Vinh đi rồi, Hằng ngồi bất động như cái xác không hồn. 6 năm yêu đơn phương, dâng hiến trọn đời con gái để cuối cùng chỉ nhận lại một câu anh chỉ dùng em làm phép thử tình yêu. Một phép thử tình yêu đắng chát, một vết thương ám ảnh cả cuộc đời người con gái yêu đơn phương như Hằng.
Theo Một thế giới
Mãn nguyện thu dọn "tàn tích" của đêm tân hôn nhưng khi giặt đồ cho vợ mới biết bị lừa thê thảm
Giặt đến chiếc quần lót của vợ, Thắng mới ngớ người khi thấy vệt đỏ sẫm ở đũng quần. Gã tự hỏi "Sao lại có cái vệt này ở đây nữa nhỉ?"
Thắng là gã đàn ông gia trưởng, cổ hủ, lạc hậu nhưng luôn biết cách tạo cho mình vỏ bọc tử tế, hiền lành. Chẳng thế mà qua 4-5 đời người yêu đến nay, các cô người yêu cũ vẫn luôn hết lời khen ngợi Thắng rồi thầm tiếc rẻ mình đã để mất anh chàng lý tưởng như vậy. Ai biết đâu lý do thực sự sau những lần chia tay chớp nhoáng của Thắng chỉ là vì cô gái đó không còn trinh nữa.
Bài của Thắng là sau khi yêu nhau 1 thời gian thì gạ gẫm người yêu đi nhà nghỉ. Sau khi "hành sự" xong, Thắng lén để ý ga giường bên dưới, nếu không có dấu vết gì chứng tỏ cô người yêu ấy không còn trong trắng và Thắng sẽ đá ngay chỉ sau đó 1-2 tuần. Đương nhiên Thắng luôn biết cách tạo ra những lý do mùi mẫn, cảm động để không cô người yêu nào có thể trách mắng hay chửi bới được Thắng.
Cho đến khi gặp Hà, Thắng mới biết núi cao này còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Suốt 7 tháng yêu nhau, mọi mưu kế dụ dỗ, gạ gẫm đưa vào nhà nghỉ của Thắng đều thất bại thảm hại. Hà thì lại là cô gái tự tin, quyến rũ, hấp dẫn đầy mình nên dù Thắng có bị cô cự tuyệt phũ phàng hết lần này đến lần khác thì vẫn không sao dứt khỏi được. Thắng cảm thấy mình thực sự yêu Hà, không hề giống bất cứ 1 cuộc tình nào trước đây.
Thế nên, Thắng tặc lưỡi cầu hôn Hà. Gã coi đêm tân hôn sẽ là ván cược 50-50 của hẳn với cuộc đời xem người con gái mà hắn chọn lựa có 100% trong trắng hay không.
Gã coi đêm tân hôn sẽ là ván cược 50-50 của hẳn với cuộc đời xem người con gái mà hắn chọn lựa có 100% trong trắng hay không. (ảnh minh họa)
Vì lo lắng nên đêm tân hôn Thắng tỏ ra vụng về vô cùng. Hà thì cứ mắt tròn mắt dẹt không hiểu sao người dày dạn kinh nghiệm tình trường như Thắng lại có thể luống cuống đến thế. Xong xuôi mọi thứ, Thắng mệt đến mức chẳng còn sức mà kiểm tra ga giường, lăn ra ngủ say như chết.
Sáng hôm sau vùng dậy, thấy Hà vẫn ngủ, Thắng mới khẽ khàng làm thủ tục kiểm tra. Nhìn thấy vệt đỏ nơi ga giường, Thắng sung sướng đến mức chỉ muốn nhảy cẫng lên. Gã ôm lấy Hà, hôn tới tấp lên mặt Hà rồi reo vang:
- Vợ ơi anh yêu em quá!
Hà ngái ngủ mới đạp Thắng ra thì gã vẫn sấn vào ôm ấp:
- Chúng ta đi mua xe nhé. Anh mua tặng em.
- Anh bị bệnh gì vậy? Mới sáng ngày ra..
- Em thích cái xe ô tô trắng đó còn gì. Đi thôi, anh với em đi mua rồi chúng ta đi Nha Trang hưởng tuần trăng mật luôn!
Hà chẳng hiểu mô tê ất giáp gì nhưng thấy chồng đòi mua xe cho mình thì cũng vui vẻ bật dậy trang điểm rồi ăn mặc xinh đẹp. Hai vợ chồng xúng xính ra cửa hàng mua xe. Tiền tiết kiệm suốt bao năm trời đi làm của Thắng nhưng vì cô vợ 100% trong trắng này gã không tiếc gì cả.
Ngồi trên chiếc xe hơi sang trọng trị giá gần 1 tỷ, vợ chồng Thắng sung sướng hạnh phúc ôm nhau. Thắng rút điện thoại ra gọi điện cho phòng vé đặt cặp vé hạng Thương gia đi Nha Trang còn Hà ngồi mân mê từng cái ghế trên xe. Chiếc xe mơ ước của cô không ngờ chỉ sau 1 ngày lấy chồng đã được sở hữu.
Về đến nhà, Hà tót vào bếp phụ mẹ Thắng làm cơm còn Thắng thì lên phòng. Nhìn căn phòng bừa bãi vì sáng nay 2 vợ chồng đi vội quá chưa kịp dọn, gã vui vẻ thu dọn "tàn tích" của đêm tân hôn.
Mang chậu quần áo ra máy giặt, Thắng chợt nổi hứng muốn tự tay giặt đồ cho vợ mình. Mẹ Thắng bao lâu nay vẫn tự giặt đồ cho bố con Thắng dù nhà có máy giặt. Bà bảo tự tay giặt thì quần áo sẽ bền hơn, mùi cũng thơm hơn nữa. Thế là gà vào nhà tắm lấy nốt chỗ quần áo Hà thay ra sáng nay rồi bê lên sân thượng ngồi giặt.
Giặt đến chiếc quần lót của vợ, Thắng mới ngớ người khi thấy vệt đỏ sẫm ở đũng quần. Gã tự hỏi "Sao lại có cái vệt này ở đây nữa nhỉ?". Đúng lúc ấy, Hà ló mặt ra, thấy chồng đang cầm quần lót của mình trên tay thì ngượng đỏ mắt, ấp úng:
- Ơ.. sao anh lại giặt cả quần đấy của em? Sáng nay em đến tháng... dây ra quần mà đi vội quá chưa kịp giặt.. Cả ga giường hình như hôm qua cũng dính, em xin lỗi nhé, đến ngày mà không nhớ ra.
Thắng đánh rơi cả chiếc quần. Vậy.. cái vệt trên ga giường hôm qua không phải máu trinh mà là... Hắn nhận ra mình đã bị lừa thê thảm rồi! Nhìn mặt chồng đột nhiên tái dại đi, Hà vội vàng chạy lại sờ trán: "Anh sao thế? Hay cảm rồi? Xuống nhà đi để em giặt nốt cho!". Nói rồi Hà dìu Thắng xuống nhà, còn chạy đi pha cốc trà gừng ấm cho chồng uống nữa. Thấy khuôn mặt lo âu của vợ, bỗng dưng lòng Thắng ấm áp lạ, gã nghĩ trong đầu: "Thôi còn hay không thì đã sao chứ, dù sao cô ấy cũng là vợ mình rồi mà..".
Theo Một thế giới
Vừa dâng hiến xong người yêu liền bảo: "Mai mốt lấy vợ anh cũng không lấy gái ngực to như em đâu" Trong men say chếnh choáng, Tuấn bế phốc tôi lên giường ôm hôn nồng nhiệt. Tôi thấy mọi thứ thật ngọt ngào và mãn nguyện. Nhưng rồi tôi đã hóa đá khi anh nhìn xuống ngực tôi và bảo... Cứ ngỡ tôi đã gặp được định mệnh của cuộc đời kể từ giây phút nhìn thấy Tuấn và được anh ấy để ý...