Màn ly gián cao tay của ả nhân tình và cái kết không thể ngờ tới
Chia sẻ, cảm thông được 2 hôm thì đến hôm thứ ba, người bạn ấy nói Hoa không phải nhẫn nhịn, chịu nhục bị phản bội như thế. Hoa phải đứng lên mạnh mẽ, dằn mặt ả nhân tình kia và làm rùm beng mọi chuyện để Hải xấu hổ, chừa hẳn cái thói ngoại tình vì say nắng kia đi.
Với quan niệm trong tình yêu phải tin tưởng nhau mới bền vững nên Hoa đã đặt niềm tin tuyệt đối vào Hải. Hai năm cùng nhau chung sống, Hải chưa từng làm điều gì khiến Hoa phải buồn lòng. Vẫn cứ ngỡ hạnh phúc sẽ cứ thế êm đềm trôi đi cho tới một ngày Hoa phát hiện Hải ngoại tình .
Cảm giác lúc đó của Hoa thật tệ, Hoa không dám nghĩ người chồng mà cô hết mực tin yêu lại có thể có thể giáng cho cô một đòn đau đớn đến vậy. Cảm giác bị phản bội thật không dễ chịu một chút nào. Những ngày sau đó, Hoa như sống trong địa ngục. Hải biết bí mật của mình bị bại lộ đã thú nhận và cầu xin Hoa tha thứ cho tỗi lỗi của mình. Thật lòng Hoa còn yêu Hải rất nhiều, hơn nữa Hải nói đó chỉ là do cơn say nắng nhất thời mới khiến Hải có hành động mù quáng như vậy. Vậy nên tha thứ cho người cúng là để giải thoát cho mình, Hoa quyết định bao dung với lỗi lầm của Hải.
Từ sau hôm tạ lỗi, bây giờ ngày nào Hải cũng quấn quýt bên Hoa không rời. Hải muốn chứng minh cho Hoa thấy Hải thực sự muốn chuộc lỗi, muốn bù đắp cho Hoa. Mừng vì gương vỡ lại lành như xưa, Hoa vui vẻ tiếp tục sống những tháng ngày hạnh phúc bên Hải.
Nhưng một ngày nọ, sau ngày mà Hải thú nhận ngoại tình và hứa sẽ thay đổi được gần một tháng thì Hoa nhận được tin nhắn từ một số máy lạ. Nội dung tin nhắn để thông báo cho Hoa biết Hải đang hẹn hò với một cô gái ở quán cà phê nọ. Nghĩ có ai đó nhầm máy nên Hoa cũng chẳng buồn nhắn tin lại. Nhưng chỉ hai hôm sau lại tiếp tục là số máy đó nhắn vào điện thoại Hoa bảo đến ngay nhà nghỉ ấy để bắt quả tang Hải đang lén lút vụng trộm. Tới nước này thì dù không tin Hoa cũng thấy chột dạ bởi Hải đã từng một lần phản bội Hoa. Nhưng khi tới nơi, Hoa mới biết đó chỉ là một trò lừa bịp. Tức tối, Hoa trả lời lại số máy đó và yêu cầu họ không nhắn tin làm phiền tới cuộc sống của Hoa nữa. Ngay lập tức tin nhắn lại đến nhưng lần này là với nội dung an ủi, cảm thông với nỗi đau mà Hoa gánh chịu. Có vẻ như người này rất thấu hiểu tâm lý của Hoa, biết Hoa đang nghĩ gì, muốn gì.
Video đang HOT
Hoa vừa nói không với sáng kiến ấy thì người bạn kia thay đổi 180 độ, quay sang mắng Hoa ngu dột, dại đột, hiền quá hóa đần. (Ảnh minh họa)
Đột ngột, Hoa có thêm một người bạn lạ mặt qua tin nhắn. Chia sẻ, cảm thông được 2 hôm thì đến hôm thứ ba, người bạn ấy nói Hoa không phải nhẫn nhịn, chịu nhục bị phản bội như thế. Hoa phải đứng lên mạnh mẽ, dằn mặt ả nhân tình kia và làm rùm beng mọi chuyện để Hải xấu hổ, chừa hẳn cái thói ngoại tình vì say nắng kia đi. Ban đầu, Hoa cũng có những suy nghĩ như vậy, nhưng bây giờ thì ý định ấy đã chẳng còn tồn tại nữa. Bởi Hoa vẫn muốn giữ hạnh phúc này, bây giờ làm ầm ĩ mọi chuyện lên, thì không chỉ Hải mà Hoa cũng bị xấu mặt. Hoa vừa nói không với sáng kiến ấy thì người bạn kia thay đổi 180 độ, quay sang mắng Hoa ngu dột, dại đột, hiền quá hóa đần.
Câu chuyện này thật kì lạ nên Hoa đã mang nó kể với Hải để tìm nguyên do. Vừa nhìn thấy số máy ấy, Hải đã lắp bắp:
- Em… em lấy nó ở đâu ra vậy?
- Là người ta chủ động nhắn tin cho em?
Hoa điềm tĩnh trả lời. Lúc này, Hải mới lý giải về sự sửng sốt của mình cho Hoa hiểu. Số máy lạ kia chính là của cô nhân tình của Hải. Cô ta bị Hải chia tay nên điên cuồng theo dõi hải mọi lúc, mọi nơi. Và còn bày ra cái trò ly gián Hoa với Hải bằng những tin nhắn khủng bố tinh thần Hoa. Cô ta thật cao tay và tráo trở. Cũng may, Hoa còn giữ được bình tĩnh và tỉnh táo để không rơi vào cái bẫy của cô ta.
Theo Một Thế Giới
Vợ mình chứ ai mà mình không dám... sợ?
Mình cho rằng, phải là người cực kì có bản lĩnh mới dám sợ vợ. Hèn là một chuyện, nhục là chuyện quan trọng hơn. Kẻ vừa chịu được hèn, vừa chịu được nhục mới là kẻ bản lĩnh.
Vợ là một thứ cảm xúc tự nhiên của con người nhưng không phải lúc nào muốn sợ là cũng sợ được. Vì nếu như không có cái gì đó khiến cho mình cảm thấy hoảng hốt, khiếp đảm thì chẳng bao giờ có từ sợ. Giả vờ sợ cũng sẽ không đúng được cảm xúc của từ ấy. Có người khác dọa cho mình sợ, có khi mình cũng chẳng sợ. Xem phim ma, người ta bảo sợ, mình cứ tỉnh bơ như không. Đấy, sợ đâu phải là việc dễ.
Ấy thế mà mình sợ vợ mà là sợ thật chứ chẳng chơi. Việc ấy với mình thật chẳng dễ chút nào. Ban đầu mình còn chẳng dám sợ vợ vì chỉ một từ sợ vợ, nó sẽ kéo theo cả đống hệ lụy sau đó.
Ví như, ra bàn nhậu, bọn đàn ông hô to &'thánh sợ vợ' là mình. Rồi các ông cười phá lên, bảo &'ông này sợ vợ, cho ra ngồi bàn riêng, không ăn cùng. Tí nữa ông ấy lại nhận điện của vợ, lại về ngay, chán chết, không vui tí nào. Hèn thật'. Nếu bị gắn trên đầu chữ sợ vợ, chắc chắn các ông sẽ bị người đồng giới coi thường. Xem ra, sợ vợ là điều gì đó vô cùng ghê gớm mà không phải một gã đàn ông, một gã làm chồng nào cũng đủ bản lĩnh để sợ. Nỗi nhục bị mỉa mai còn lớn gấp trăm lần những chuyện khác.
Mình cho rằng, phải là người cực kì có bản lĩnh mới dám sợ vợ. Hèn là một chuyện, nhục là chuyện quan trọng hơn. Kẻ vừa chịu được hèn, vừa chịu được nhục mới là kẻ bản lĩnh. Ra ngoài, người ta giữ thể diện cho thì không nói làm gì. Nhưng có nhiều kẻ thích bêu người khác rồi cười ha hả, thể hiện sự sung sướng. Ấy là kiểu, &'chúng mày ơi, ra xem vợ thằng A gọi điện này, nó nói dối vợ như thánh. Mình á, cho vợ biết tay ngay, đi chơi là bảo đi chơi, đi uống rượu là bảo uống rượu, cấm gọi, cấm giục, bao giờ về mặc xác ông'.
Các ông nghĩ thế là các ông oai, các ông oai tức là các ông không giỏi bằng những kẻ sợ vợ như tôi. Các ông oai thì người khác không chê các ông, khen ngợi các ông dạy được vợ, các ông vênh mặt lên với đời, nhục gì đâu, sướng còn chẳng hết. Còn kẻ sợ vợ, đối diện với bao nhiêu lời đàm tiếu, với những ánh mắt nhìn ngó khó chịu của người đời, mới là kẻ dũng mãnh. Một gã đàn ông chịu hèn giỏi là gã cực giỏi. Một gã đàn ông sợ vợ, kính vợ, lại là một gã cực kì giỏi hơn nữa.
Có mấy ai làm đàn ông mà dám chịu hèn, chịu nhục, chịu mất sĩ diện trước mặt đàn bà? Ấy thế mà tôi làm được, tôi làm tốt nữa là đằng khác. Mặc cho người khác cười tôi, chê tôi, tôi khẳng định, vợ tôi chứ ai mà tôi không dám sợ. Sợ vợ là một đức tính tốt, là điều đáng ngợi ca, là việc thể hiện tôi là một gã đàn ông bản lĩnh, dũng cảm.
Theo Blogtamsu
Chịu nhục phận chó chui gầm chạn đến nỗi mất luôn cả vợ Sống cùng gia đình vợ, chưa một ngày nào Thái cảm thấy hạnh phúc. Những chuỗi ngày đau khổ cứ tiếp nối nhau khiến anh mang trong mình nỗi buồn bực, nhục nhã không thể nói hết thành lời. Lấy vợ được 5 năm, lần nào Thái cũng năn nỉ vợ sinh con nhưng Nhi không chịu. Cô sợ sinh con sẽ xấu,...