Màn kịch hoàn hảo và cái kết ‘choáng’ do vợ hiền viết lại
Tôi đau khổ, tự giày vò bản thân. Tôi lao vào rượu để giải sầu. Mỗi lần chếnh choáng hơi men, tôi lại đi tìm hình ảnh em của ngày xưa.
Tôi sẽ đóng một vở kịch do chính mình viết kịch bản, làm diễn viên chính và hướng vợ đi theo kịch bản của mình. Nhưng vở kịch chưa đến hồi kết, tôi choáng váng khi vợ lại viết ra một cái kết khác.
Khi kết hôn tôi 29, em cũng đã 27 nên ông bà nội ngoại đều mong có cháu bế. Vậy mà sau những 2 năm chúng tôi vẫn không có tin vui. Cả gia đình đều mong ngóng, 2 vợ chồng thì chịu nhiều áp lực và lo lắng nhiều.
Chuyện chăn gối của vợ chồng tôi cũng tốt, tình cảm vợ chồng lúc nào cũng như đôi vợ chồng son. Chúng tôi đã tìm mọi giải pháp, uống thuốc, cầu cúng nhưng kết quả đều vẫn là con số 0 tròn trĩnh. Sau nhiều lần bị ép buộc, vợ chồng tôi quyết định đến bệnh viện kiểm tra.
Quả thực, tôi thương em nhiều lắm. Chỉ vì chuyện không sinh được con mà em luôn bị mẹ tôi mặt nặng mày nhẹ, nói bóng gió khiến em nhiều đêm tủi thân khóc một mình. Cả gia đình tôi luôn đặt câu hỏi không biết do tôi hay là do vợ. Rồi có lần mẹ tôi còn gây sức ép, nếu vợ tôi không có khả năng làm mẹ thì ly dị để tôi cưới vợ khác.
Tôi đau khổ khi cầm kết quả xét nghiệm trên tay (ảnh minh họa).
Vợ tôi làm mọi xét nghiệm, khám xét nhưng kết quả đều bình thường. Đến lượt tôi, thì lại nhận được điện thoại mẹ tôi bị tai nạn phải vào viện gấp nên chúng tôi đành bỏ dở cuộc khám xét ở đó.
Cũng từ ngày đó, em thay đổi hẳn. Có thể, sai lầm của tôi là chỉ đúng một nửa khi cảm nhận về vợ mình. Đúng, cô ấy có thể chịu đựng được mọi chuyện, không quan trọng tiền bạc. Nhưng đời sống tinh thần của em thế nào, thì lâu nay tôi cũng không quan tâm. Nghĩ vậy, tôi ầm thầm đi xét nghiệm.
Chân tay tôi như rụng rời khi cầm kết quả xét nghiệm. Lỗi là do tôi, tôi không sinh được con chứ không phải em. Vậy mà, bao nhiêu ngày tháng qua một mình em phải gánh chịu sự dày vò của gia đình tôi. Cả ngày lang thang vô hồn và suy nghĩ mọi chuyện. Cuối cùng tôi quyết định giữ lại kết quả đó cho riêng mình.
Nhưng tôi giấu nhẹm chuyện này đi và thông báo mình hoàn toàn bình thường. Còn em vui vẻ nhận kết quả mà tôi thông báo. Rồi nhiều lần em muốn tôi đưa em ra những nơi xưa cũ, tìm hình ảnh một thời yêu nhưng tôi đều lạnh lùng gạt đi.
Video đang HOT
Tôi sẽ đóng một vở kịch do chính mình viết kịch bản, làm diễn viên chính và hướng vợ đi theo kịch bản của mình. Vậy là trọn vẹn, tôi vẫn được có gia đình, có vợ và có con. Nhưng vở kịch chưa đến hồi kết thì tôi choáng váng khi vợ lại viết ra một cái kết hoàn toàn khác.
Tôi có nên chấp nhận để vợ “ cắm sừng” để giữ gìn hạnh phúc gia đình (ảnh minh họa).
Em báo tin có bầu, em nói rằng đây là lộc mà trời đã cho vợ chồng tôi. Mẹ tôi mừng ra mặt, bà quan tâm, chiều chuộng em như những ngày đầu em bước chân về nhà tôi. Còn tôi, chỉ biết nhìn em cười trừ. Có lẽ, cô ấy biết tôi là người đàn ông sống tình cảm, yêu vợ hơn bất kỳ ai trên đời này nên mới giáng cho tôi một đòn tâm lý.
Không hiểu sao lúc đó tôi không thể thốt lên lời mắng chửi, hay nguyền rủa vợ như bao gã đàn ông khác. Nên tôi đã thầm lặng đi kiểm tra lại một lần nữa. Tôi chỉ mong rằng, kết quả hai lần là hoàn toàn khác nhau.
Nhưng tai tôi như ù đi khi bác sĩ thông báo tôi hoàn toàn mất đi khả năng sinh con. Tôi cũng khó có thể thụ tinh nhân tạo thành công. Cách duy nhất là nhận con nuôi. Đau đớn lắm nhưng tôi vẫn cố gạt đi mà cố giả bộ vui mừng mà hạnh phúc vì vợ đã có thai sau thời gian dài mong ngóng.
Tôi đau khổ, tự giày vò bản thân. Tôi lao vào rượu để giải sầu. Mỗi lần chếnh choáng hơi men, tôi lại đi tìm hình ảnh em của ngày xưa. Rồi có những lần, tôi gào thét trong đêm mưa, lang thang đi tìm câu trả lời “vì sao em lại phản bội tôi”.
Nhiều đêm, tôi nghĩ hay là mình chấp nhận nuôi con người khác, nhưng ở cương vị một người đàn ông làm sao tôi có thể vui vẻ chấp nhận cứ tiếp tục cuộc sống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Liệu tôi có nên cao thượng mà tha thứ cho vợ?
Mai Thu (Ghi theo lời kể của V.K – Phú Thọ)
Bị ghẻ lạnh vì 'trót' nói xấu chồng để giữ gìn hạnh phúc
Mấy ngày nay, anh đi làm không về nhà ngay mà hôm nào cũng đi uống bia đến 10h đêm mới về. Anh không ăn cơm nhà và gần như hạn chế tối đa gặp mặt tôi, chỉ vì tôi "trót dại".
Chào độc giả của mục tâm sự, khi viết những dòng chữ này, tôi đang trong tâm trạng hết sức bối rối và lo lắng. Tôi đã vừa làm cái điều quá ư ngu ngốc khiến chồng phiền lòng và mất lòng tin. Gia đình đang yên ấm bỗng chốc thành ra xung đột, rồi chiến tranh lạnh không biết đến bao giờ mới hóa giải được.
Tôi năm nay 28 tuổi, làm nghề kế toán, còn chồng tôi hơn tôi 7 tuổi là trình dược viên. Chúng tôi đã kết hôn được 3 năm và có con gái hơn 1 tuổi.
Cả hai chúng tôi đều làm công ty liên doanh, thu nhập khá ổn, nhà cửa ổn định và vợ chồng đều yêu thương nhau, ấm êm. Ai cũng bảo tôi số sướng vì lấy được người chồng không chỉ giỏi kiếm tiền mà còn tâm lý và rất đẹp trai.
Quả thực, tôi cũng cảm thấy mình may mắn khi có được người chồng như anh. Suốt 2 năm yêu nhau và 3 năm về chung sống một nhà, chưa khi nào anh có lời nói hay hành động gì khiến tôi phải tổn thương. Anh lúc nào cũng quan tâm, săn sóc vợ con, có việc gì không vừa lòng, anh cũng kiên trì giải thích hay đợi tôi hiểu chứ không bao giờ sỗ sàng can thiệp.
Ảnh minh họa.
Vậy nên, nói nhiều người không tin, chứ chừng ấy năm bên nhau mà chúng tôi chưa từng cãi nhau một lần nào. Có lắm cũng chỉ là việc tôi dỗi anh vì bất đồng quan điểm mà thôi.
Nhưng anh cũng chẳng bao giờ để tôi phải dỗi anh quá một ngày. Anh luôn chủ động hóa giải mọi vấn đề. Dù có những lần tôi dỗi, anh biết là vô lý nhưng anh vẫn không chấp nhặt, đứng ra làm lành. Nhiều lần nghe anh nói "Sợ em suy nghĩ nhiều mất ngủ", hay những khi anh chủ động làm hòa mà tôi cảm động lắm. Tính tôi hay dỗi vặt, lại nặng suy nghĩ nên nếu gặp phải người chồng không bao dung, quảng đại như anh, chắc tôi khốn khổ lắm.
Không chỉ bao dung và tâm lý như vậy, anh còn là người rất chu đáo. Các ngày lễ trong năm, bao giờ anh cũng mua quà đẹp nhất, tốt nhất tặng vợ. Hàng tháng, cứ có lương về, chưa đợi vợ hỏi một câu nào là đã đưa tiền ngay. Và lần nào đưa tiền anh cũng bảo: "Vợ giúp anh mua sắm nhé". Nghe mà thấy mát lòng mát dạ.
Dù chồng hơn tôi không ít tuổi nhưng trông anh rất trẻ trung, cứ như trạc tuổi tôi. Anh dáng người cao lớn, mặt đẹp và rất có gu ăn mặc nên khi ra đường trông anh lúc nào cũng nổi bật. Đi bên anh mà tôi thấy tự hào, đặc biệt khi nhìn thấy nhiều ánh mắt ghen tỵ.
Vì anh quá nổi trội như vậy nên mặc dù theo đánh giá của mọi người tôi thuộc dạng xinh xắn và công việc tốt nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy có đôi chút thiếu tự tin, đặc biệt, kể từ sau khi sinh con, sức khỏe và sắc đẹp có giảm sút.
Vậy nên tôi đã luôn tâm niệm phải tập luyện, giữ gìn sức khỏe và chăm chút nhan sắc để giữ chồng. Tôi tham gia nhiều khóa tập thể hình và đầu tư vào các sản phẩm chăm sóc da.
Và cũng học kinh nghiệm giữ chồng từ các chị em khác, dù yêu chồng đến mấy nhưng trước các cô các chị hàng xóm và bạn bè anh, tôi luôn phải giả vờ chê chồng và kể rằng, chồng có nhiều nhược điểm.
Tôi từng nhiều lần nói xấu sau lưng chồng với hàng xóm nhưng chưa lần nào câu chuyện tới tai anh vì mục tiêu của tôi là chỉ nói vừa đủ để những người từng ngưỡng mộ chồng tôi biết điều mà tránh xa anh ra thôi.
Nhưng đến lần vừa qua thì mọi chuyện không dừng ở chỗ như vậy. Chẳng là, công ty chồng tôi vừa tổ chức đi tham quan và tôi cũng đi cùng chồng. Vì ở ghép nên tối đó tất cả phụ nữ sẽ ngủ riêng 1 phòng, đàn ông riêng 1 phòng.
Chỉ có tôi là người lạ, còn tất cả đều là các chị em trong công ty chồng nên tôi cũng được các chị quan tâm, chăm sóc. Tối đó, khi nghe các chị em một mực khen ngợi chồng tôi, tôi đã tiếp tục kế hoạch vẽ ra các nhược điểm của chồng. Tôi nghĩ ra đủ lý do nào là chồng tôi lười việc nhà, khó tính, hay mắng vợ cho đến việc anh keo kiệt tính toán từng đồng với vợ con.
Và đúng với ý của tôi, khi tôi nói ra điều này, các chị em trong công ty chồng ngỡ ngàng. Nhiều người bảo thế mà ở công ty anh đóng kịch giỏi, ai cũng tưởng anh là mẫu hình hoàn hảo.
Thậm chí, khi có người tỏ ý nghi ngờ, tôi còn mạnh dạn tuyên bố: "Chỉ có tôi tính cam chịu mới ở được với anh, còn người khác á, chắc ở chưa nổi nửa ngày". Nhìn vẻ mặt thất vọng của mọi người mà tôi đắc chí vì như vậy nghĩa là tôi loại được các "tình địch".
Có ngờ đâu, đầu tuần vừa rồi khi anh đi làm trở lại, nghe thấy đồng nghiệp nhắc đến chuyện tôi vạch tội anh, anh đã rất giận tôi. Tôi không biết các chị kể lại như nào nhưng anh lần đầu tiên tuyên bố: Không chấp nhận nổi tôi.
Anh bảo, công anh chăm sóc vợ con là dã tràng. Rằng anh nỗ lực đến vậy mà tôi cũng không ghi nhận thì anh bó tay.
Tôi biết lỗi nên đã thành thật xin lỗi anh và nói rằng vì yêu anh và muốn bảo toàn hạnh phúc gia đình nên mới nghĩ ra chuyện nói dối dại dột đó. Nhưng anh vẫn tỏ ra giận lắm.
Mấy ngày nay, anh đi làm không về nhà ngay mà hôm nào cũng đi uống bia đến 10h đêm mới về. Anh không ăn cơm nhà và gần như hạn chế tối đa gặp mặt vợ.
Tôi biết mình đã sai lầm, tự tay phá bỏ tình cảm của chồng và phá vỡ không khí gia đình yên ấm. Tôi ân hận lắm nhưng không biết phải làm sao để chồng hết giận đây? Hãy cho tôi một vài lời khuyên.
Mai Hoa (Hà Nội)
Thấy vợ hiền chồng tỉ tê: 'em, cho anh lấy vợ bé nhá' Hương đã định 'mắt nhắm mắt mở' cho hai kẻ đó qua lại với nhau, chán thì lão chồng cô tự quay về. Ấy thế mà tối nay Hương đang ngồi thêu, thì chồng cô nhăn nhở "em, cho anh lấy vợ bé nhá!". Cô hít thở thật sâu để không vớ lấy cái kéo xiên cho lão một nhát. Hương kết hôn...