Màn kịch bỉ ổi của chồng ép tôi thành đàn bà vô sinh
7 năm làm vợ đau khổ của tôi kết thúc trong cay đắng như vậy. Chả nhẽ hiểu lòng một người đàn ông mà phải mất gần hết cuộc đời thanh xuân của mình như thế này sao. Cái giá này thực là quá đắt!
ảnh minh họa
Dù không cần người khác đâ.m vào nỗi đau của người đàn bà lấy chồng 5 năm mà không có con, tôi thấy mình đã cực khổ lắm rồi. Có phải tôi là “gái độc” nên trời mới đày đọa tôi đến như vậy. Tôi thèm nghe tiếng khóc của trẻ, tiếng gọi mẹ ú ớ trong cơn mơ của con.
Tôi ghen tị với những người đàn bà có bầu được chồng chăm chút. Ghen tị với những người đàn bà bế con trên tay. Ghen tị khi nghe tiếng dỗ con khóc mỗi sáng đi nhà trẻ.
Lấy nhau đã hơn 5 năm mà tôi vẫn chưa hoàn thành trách nhiệm của người làm vợ, phận làm con khi mà cứ trông chờ mòn mỏi hết ngày này qua tháng khác, hết năm này qua năm khác mà một sinh linh bé bỏng cũng không hề được tạo thành trong bụng tôi.
Tôi hiểu và rất thương chồng mình, hơn ai hết chắc anh là người buồn lắm khi mà ngày nào cũng chịu đựng sự giày vò của mẹ, của người thân khi có ai đó nói đến “mày không chịu tìm người khác để dòng họ này có cháu nối dõi à?”.
Dù chồng tôi chưa một lần giục dã tôi chuyện đi khám để chữa bệnh, song tự bản thân tôi đã năm lần bảy lượt đi đến các bệnh viện khác nhau để khám. Chả có bác sỹ nào tìm được bệnh cho tôi cả. Ai cũng bảo tôi bình thường, buồng trứng đẹp, tử cung đẹp… Vậy thì lý do làm sao?
Tôi động viên chồng đi khám nhưng anh nhất quyết không đi. Anh bảo anh khỏe mạnh, chẳng việc gì phải đi khám cho mất công. Vợ chồng chưa có con rồi sẽ có, việc gì phải cuống quýt lên như vậy.
Tôi không hiểu là tại sao khi tôi sốt ruột muốn có con, anh lại điềm nhiên như không. Mẹ chồng tôi gần đây đã bóng gió chuyện vợ chồng tôi không có con thì nên ly dị để giải thoát cho nhau. Tôi càng nóng lòng hơn.
Hôm trước, thấy có bà chị ở công ty đi bắt mạch, tôi vội đi cùng để thăm khám. Tây y không tìm ra bệnh thì tôi đi theo mảng đông y vậy. Tối đó tôi ôm một đống thuố.c về nhà rồi rủ chồng cùng sắc thuố.c để uống. Chồng tôi hất đổ bát thuố.c mà tôi hì hục đun sắc mấy tiếng đồng hồ, anh rít lên: “Sao cô lắm chuyện thế, thuố.c thang cái gì? Tôi có đau ốm gì đâu mà phải uống”.
Tôi ngỡ ngàng nhìn anh không ngờ anh lại có thể đối xử với vợ như vậy. Tôi bỏ cả ăn nằm khóc suốt một đêm vì quá ấm ức, tủi thân. Chồng tôi vẫn hững hờ như không chả nói một tiếng nào.
Sáng hôm sau vì không thể mang bộ mặt sưng húp ấy đến công ty nên tôi xin nghỉ ốm ở nhà. Buồn tình vì chẳng biết làm gì tôi lang thang vào mạng. Nhà tôi có sẵn một phòng đọc sách và máy tính nên tôi thường lui vào đó những khi chả biết làm gì. Máy tính trên bàn đang mở, chắc là tối qua chồng tôi ngồi thiền cả đêm trên máy, muộn quá nên quên cả tắt.
Tôi mở máy và nhìn thấy đoạn chát của chồng trên mạng. Tôi ngỡ ngàng không tin được là ngoài tài khoản facebook cài trên điện thoại, anh có một tài khoản khác mà tôi không bao giờ biết.
Anh đang chát dở với một người đàn bà khác. Tôi mặt tái mét khi đọc được những gì anh viết. Hóa ra, anh ngoạ.i tìn.h với người đàn bà đó và đã có con riêng với nhau. Anh hỏi han và quan tâm con. Đứ.a b.é năm nay đã được 5 tuổ.i rồi. Tôi lục lọi trên mạng hết cả buổi sáng mới biết họ vốn là người yêu cũ của nhau.
Vậy là chồng tôi đã ngoạ.i tìn.h với người đàn bà khác một thời gian dài như vậy mà tôi không hề biết. Anh đã có con riêng và thường xuyên đi lại với người đàn bà đó nên anh không hề muốn chúng tôi có con nữa. Tôi không ngờ là khoản tiề.n anh đưa cho tôi hàng tháng chỉ đủ tiề.n điền nước và tiề.n gửi xe là bởi anh đã cắt một phần lớn đưa cho cô ta để nuôi con riêng của mình. Đưa cho tôi được 1 đồng thì anh lại kiếm lý do để rút của tôi một khoản lớn hơn. Thế mà tôi ngu dại cứ cho rằng chồng làm công chức nên lương chẳng được bao nhiêu. Tôi vốn làm công ty liên doanh của nước ngoài nên thu nhập gấp mấy lần chồng.
Video đang HOT
Tôi nhờ người tìm hiểu mới phát hiện ra một điều kinh khủng hơn. Chồng tôi đã đi triệt sản kể từ khi họ có con trai với nhau bởi anh muốn dành tất cả cho con riêng của mình. Thảo nào, bao nhiêu lâu nay tôi không có bầu là vì thế. Thế mà anh để cho cả họ hàng nhà anh chử.i mắng tôi là cây độc không hoa, vu vạ cho tôi là người ăn ở không nhân đức để trời phạt thành người đàn bà vô sinh.
Tôi cay đắng khi phát hiện ra màn kịch bỉ ổi của chồng. Tôi không thể sống hết đời trong đau khổ này được. Tôi muốn làm mẹ và làm vợ đúng nghĩa chứ không phải sống trong tủ.i nhụ.c như thế này.
Tôi ném vào mặt chồng một đống ảnh lột trần màn kịch của chồng rồi kéo va ly ra khỏi nhà. 7 năm làm vợ đau khổ của tôi kết thúc trong cay đắng như vậy. Chả nhẽ hiểu lòng một người đàn ông mà phải mất gần hết cuộc đời thanh xuân của mình như thế này sao. Cái giá này thực là quá đắt!
Theo blogtamsu
Màn kịch của người đàn bà
"Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?"
Cánh cửa căn phòng vang lên một tiếng gõ thật dè dặt. Phương Thảo thấy lòng rạo rực và nhiều cảm giác. Cô nín thở, bước gần về phía cửa và khẽ mở ra. Đứng trước bậc thềm là Chí. Người đàn ông mà bao năm qua cô vừa yêu, vừa hận.
Chí không đợi Thảo nói thêm điều gì nữa, chỉ cần nhìn hàng nước mắt lăn dài trên gò má của Thảo là anh đã thấy đau lắm rồi. Chí lao vào phòng, ôm chặt lấy Thảo. Cánh cửa phòng cũng đóng thật nhanh. Họ đã chờ đợi quá lâu để có được giây phút này. Bao nhiêu lỗi lầm, tiếc nuối và cả những gánh nặng họ mặc kệ và trút bỏ hết.
Đêm hôm ấy, Thảo nằm trong vòng tay Chí và hạnh phúc vô vàn:
- "Sau đêm nay, em muốn trả anh về cho Bích, dù sao với phụ nữ, việc bị phản bội là điều đau khổ nhất..."
- "Em đang nói về em của ngày xưa đó sao?"
- "Vì em hiểu cảm giác bị cướp mất người mình yêu thương nên em mới thông cảm cho Bích của hiện tại. Dù sao, cũng vì yêu anh nên cô ấy mới giành từ em như vậy. Nhưng chỉ cần anh luôn yêu em, trong lòng anh có em là đủ rồi. Những ngày qua em đã rất hạnh phúc. Còn từ mai, chúng ta hãy dừng lại đi. Em không thể mãi yêu anh trong bí mật như thế này được."
- "Chờ anh thêm chút nữa. Anh sẽ l.y hô.n với Bích. Em biết rõ, anh không hề yêu cô ấy. Đó chỉ là một ta.i nạ.n. Anh cưới Bích vì thương đứa con trong bụng cô ấy mà thôi. Rồi sau khi sinh con xong, nhất định anh sẽ bỏ cô ấy để quay về bên em. Vốn dĩ chúng ta là của nhau cơ mà..."
- "Nhưng em sợ... người đời sẽ nguyền rủa em. Rằng em lại đi cướp chồng của bạn thân"
- "Chính cô ấy mới là người đi cướp chồng của em chứ. Nếu cô ấy không xen vào mọi chuyện thì làm sao anh lấy Bích".
- "Nhưng... không nhưng gì cả... Em ngủ đi nào."
Thảo khép hờ đôi mắt, hàng nước mắt cứ lăn dài... Chỉ còn đêm nay nữa mà thôi.
Họ đã chờ đợi quá lâu để có được giây phút này. Bao nhiêu lỗi lầm, tiếc nuối và cả những gánh nặng họ mặc kệ và trút bỏ hết. (Ảnh minh họa)
*****
Bích ngồi thẫn thờ trong căn phòng. Trên bàn, mâm cơm nguội ngắt vẫn đậy lồng bàn để đó. Căn nhà với sự sang trọng, tiện nghi và giàu có đó càng trở nên lạnh lẽo hơn gấp bội khi chỉ có một mình Bích. Cô muốn khóc mà không thể khóc được.
Bích mở tin nhắn điện thoại đó ra thêm lần nữa. Đây là lần thứ bao nhiêu mà cô đọc? Cô đã đọc nó cả trăm lần nhưng lại không có đủ can đảm đi làm cái việc mà dòng tin nhắn đó muốn cô thực hiện. Cô sợ phải tin vào sự thật.
Cuối cùng Bích đứng lên, thay bộ đồ. Cô khệ lệ bắt một chiếc taxi vì bụng bầu tháng thứ 8 khiến cô không đủ tự tin để chạy xe máy một mình trong tâm trạng hoảng loạn như thế này. Ít ra, ngồi trên taxi, nếu cô khóc, cô cũng còn có đôi tay để mà lau nước mắt.
Bích lưỡng lự khi đứng trước cửa phòng. Cô định quay về nhưng rồi cô nhắm chặt đôi mắt lại để lấy can đảm. Bích gõ cửa phòng, tiếng gõ cửa dứt khoát, mạnh mẽ và đầy nỗi hờn tủi.
Thảo giật bắ.n mình khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Chí chấn an Thảo: "Không sao đâu, chắc là nhân viên khách sạn, để anh ra mở cửa xem sao".
Chí vùng dậy và ra mở cửa. Anh chế.t chân khi thấy người đứng trước mặt mình là Bích, người vợ đang mang thai đứa con tháng thứ 8 của anh!
- "Tại sao em lại đến đây?"
- "Tại sao em lại không được đến đây? Em là một người đàn bà bị chồng phản bội, lẽ nào em không có quyền được đến tận nơi để bắt gặp cảnh anh ta ngủ với người tình".
- "Em theo dõi tôi?"
- "Không, thật tiếc là việc mang thai đứa con này của anh không cho tôi thời gian và sức lực để làm thế. Nhưng tôi muốn yên mà đời không cho. Có người đã nhắn tin cho tôi và nói cho tôi biết cái việc cao cả mà anh đang làm ở khách sạn này".
- "Ai, ai đã nhắn tin cho em?"
Bích còn chưa kịp trả lời thì từ phía sau lưng Chí, một câu nói lạnh lùng vang lên:
- "Là tôi!"
"Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?" (Ảnh minh họa)
Chí quay đầu nhìn lại, đó là Thảo. Cô hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài non nớt, lo sợ ban nãy. Đổi lại là một hình ảnh đầy khinh khi, ngạ.o mạ.n:
- "Anh ngạc nhiên lắm à? Có gì đâu mà ngạc nhiên. Năm xưa anh lên giường với Bích, chẳng phải là anh cũng toan tính cả rồi hay sao. Giờ chỉ là kết cục của những gì anh lựa chọn mà thôi. Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?"
- "Tại sao cậu lại nói thế?" - Bích nhìn Thảo đầy ngạc nhiên.
Thảo bước gần về phía Bích. Cô xoa tay lên bụng bầu tháng thứ 8 của người phụ nữ đã từng là bạn thân thiết nhất của mình:
- "Tôi biết, cậu sẽ sốc khi biết sự thật này. Cố gắng giữ gìn sức khỏe để sinh con nhé. Đứ.a tr.ẻ không có tội. Còn anh ta, cậu muốn chấp nhận hay không thì tùy. Cậu có muốn tin tôi hay không cũng tùy cậu. Nhưng có một sự thật mà cậu cần phải biết. Người mà anh ta lựa chọn để lấy làm vợ là cậu. Đó là mong muốn của anh ta, đó tuyệt nhiên không phải là một sai lầm. Vì thế, cậu đừng trách mình đã cướp người yêu trong tay tôi. Con gái, sinh ra là phận gái đã khổ rồi. Ngay cả khi cậu không giành anh ta thì anh ta cũng bỏ tôi để lấy cậu mà thôi. Nếu có lỗi, thì chỉ là, cậu cũng đem lòng yêu anh ta giống như tôi thôi".
- "Nhưng... thực sự là anh ấy đâu có lí do gì để chọn mình? Anh ấy yêu cậu cơ mà. Mình cũng chỉ vì thương con mà đồng ý thôi... Mình không thể nào chiếm được trái tim anh ấy như cậu cả. Nhưng vì mình cảm thấy quá có lỗi nên không dám gặp cậu để nói lời xin lỗi... Mình đã ra đi như một kẻ hèn nhát"
- "Cậu có một thứ mà tôi không có... Nhà cậu giàu. Cậu hiểu chứ? Gia đìnhcậu sẽ là bước đệm tốt cho tiề.n đồ của anh ta. Mà những thứ đó, tôi nào có được. Đó là lí do anh ta bỏ tôi để đến bên cậu. Cậu không có lỗi, bởi khi mà anh ta đã cố tình giăng bẫy khiến cậu phải lòng anh ta thì một cô gái yếu đuối như cậu sẽ yêu thôi. Chúng ta... chỉ là con cờ trong tay hắn".
Thảo vỗ nhẹ vào vai Bích để động viên: "Giờ cậu biết sự thật rồi đó. Quyết định thế nào là tùy cậu".
Chí cúi gằm gương mặt. Anh không dám ngẩng đầu nhìn cả hai người phụ nữ đó. Họ đã yêu anh, một tình yêu dù đến trước hay đến sau nhưng đều là thật lòng. Anh lí nhí nói vài lời:
- "Bích! Anh xin lỗi. Anh thực sự có lỗi với em. Anh biến em thành kẻ cướp người yêu của bạn thân. Là vì anh ích kỉ... Nhưng Thảo à, thực lòng... anh yêu em".
Thảo dừng lại, cô không nhìn Chí:
- "Cảm ơn anh! Nhưng tình yêu đó không nhiều như anh yêu bản thân mình đâu. Tôi xin từ chối nó. Nếu được, anh hãy dồn tình yêu đó vào để yêu Bích. Cô ấy cần anh hơn tôi".
Nói rồi, Thảo bước ra khỏi căn phòng. Cô cố gắng để không bật khóc. Cô đi thật xa, thật xa căn phòng với hai người mà cô từng yêu thương đó. Thảo sờ tay lên bụng mình: "Mẹ sẽ giữ bí mật này cho riêng mình thôi, con nhé".
Theo Phunutoday
Bàng hoàng phát hiện bí mật của chồng ngay trong đêm tân hôn Đúng lúc đó anh giật chiếc điện thoại từ tay tôi rồi ngồi phịch xuống ghế. Tôi còn đang ngỡ ngàng thì anh thú nhận... Anh nói giữ cho tôi trong trắng để sau này lấy chồng khác? Chuyên gia tâm lý Tịnh An thân mến. Trong khi nhiều nữ đồng nghiệp tán tỉnh anh ra mặt thì tôi chỉ âm thầm theo...