Mái tóc dài cứu mạng góa phụ bị con nợ cứa cổ
Hơn một tuần sau khi vụ việc xảy ra vào tối 10/5, nạn nhân vẫn nằm cứng trên giường chưa thể ngồi dậy. Đã qua cơn thập tử nhất sinh nhưng hậu quả từ vết cứa ở cổ dài khiến chị vẫn bị choáng liên tục. Nạn nhân hé mắt thều thào: “Sợ đến nỗi cứ nhắm mắt vào là tôi mơ toàn thấy máu”.
Nạn nhân trên giường bệnh
Con nợ không đòi mà trả?
Nước da của người phụ nữ bất hạnh càng trở nên tái xám khi nhớ lại buổi tối kinh hoàng. Chị là Phan Thị Liên (SN 1967, quê gốc ở Nam Trực, Nam Định). Chị đưa 3 con nhỏ vào Vinh được khoảng 10 năm, kiếm sống bằng nghề thu mua phế liệu. Cửa hàng phế liệu của người đàn bà nhập cư được dựng ngay trên mảnh đất thuê ở mặt đường quốc lộ 1A thuộc địa bàn xóm 15 (xã Nghi Kim, thành phố Vinh).
Quãng đời mưu sinh nơi đất khách quê người, chị Liên đã kết giao quan hệ thân thiết với nhiều người, trong đó có cả gia đình hung thủ Bùi Đình Hậu. Mặc dù vừa bị chém suýt chết, nạn nhân vẫn một hai gọi hung thủ bằng tên “Hậu” theo cách gọi thường ngày. Cũng như phần lớn những đứa trẻ lớn lên gần bãi rác Hưng Đông, từ nhỏ Hậu đã hay ra phơi rác rồi mang đến bán tại hàng phế liệu của chị Liên.
Nhiều người sống xung quanh đều yêu mến bà chủ tiệm phế liệu này vì chị thảo tính, luôn cho người khác mượn tiền không lấy một đồng lãi. Nhiều nhà dân ở gần bãi rác khi có việc cần đều chạy sang mượn tạm đôi đồng, nên có người đã ví chị giống như một “ngân hàng” hào phóng. Chị phân trần không phải giàu có gì nhưng do làm hàng nên chị thường sẵn tiền mặt. Người dân chạy đến mượn mỗi lần chỉ vài ba trăm ngàn, mượn hôm trước thì vài hôm sau họ đi phơi rác bán trả lại. Nhưng từ khi bãi rác bị chuyển đến nơi khác, một số khoản nợ của chị cũng chưa hẹn ngày hoàn trả bởi người dân không còn rác mà phơi bán.
Bùi Đình Hậu (SN 1990, xóm 8, xã Nghi Kim, TP Vinh) là một trong những con nợ lẻ mà chị Liên chưa nghĩ đến việc lấy lại. Món nợ chỉ khoảng hơn một triệu, đã nằm im trong sổ nợ suốt 5 năm. Tối hôm đó khi cửa hàng vừa dọn dẹp xong, các con của chị vừa xin phép mẹ đi uống nước thì Hậu bất ngờ đến gọi “bà Liên” để trả nợ.
Nạn nhân khẳng định: “Tôi không hề nói một câu hay có ý đòi nợ Hậu. Hậu đến giục tôi vào nhà mang sổ nợ ra để ký trả nhưng tôi nói đã 5 năm giờ không tìm thấy sổ ngay được, Hậu nhớ bao nhiêu thì trả bấy nhiêu. Tôi nhớ là 1,3 triệu nhưng cậu ấy còn chữa lại là 1 triệu 420 ngàn, chỉ trả trước 700 ngàn vì chưa có tiền. Tôi nói khi nào có trả cũng được và còn khen cậu ấy là ngoan nhất trong mấy đứa bạn”.
Bà chủ nợ vừa trở về từ cõi chết vẫn nhớ từng chi tiết, chị miêu tả lại tường tận vị trí các đồ đạc trong nhà và vị trí của hung thủ. Sau khi đòi chủ nợ vào nhà lấy sổ nợ không được, Hậu trả 700 ngàn rồi lại xin cái tăm. Chủ nhà không vào mà nói y tự đi lấy nên gã với tay ngắt một nhánh cây nói “tăm đây rồi”, sau đó lại tiếp tục xin cốc nước.
Thấy Hậu đến trả tiền bất ngờ, lại loay hoay hết xin cái này lại đòi cái khác, việc nào cũng khiến chị phải đi vào sâu trong nhà, chị Liên vừa ngạc nhiên vừa canh chừng vì kinh nghiệm một mình bôn ba hàng quán nhiều năm khiến chị rất cảnh giác. Khi quay vào lấy nước cho con nợ, chị Liên tay rót nước nhưng cổ vẫn ngoái ra phía cửa vì tự nhiên thấy rờn rợn. Vừa lúc đó chị nghe tiếng mở cốp xe máy “cạch” một cái, giật mình quay lại đã thấy y đứng sát gần, tay thu lại sau lưng. Nạn nhân vừa kịp hét lên khi nhìn thấy con dao lấp ló trong tay Hậu thì đã bị hung thủ vung dao chém ngang cổ.
Thoát chết hi hữu
Video đang HOT
Người đàn bà khó nhọc nở nụ cười: “Bác sỹ khâu vết thương cho tôi nói phải về mổ trâu mà ăn mừng vì nghìn người rơi vào trường hợp tôi thì chỉ có tôi là thoát chết. Vết cắt còn nửa phân nữa là vào mạch máu chính, thiếu hai lần sợi chỉ nữa là chạm cuống họng. Lúc Hậu vung dao lên, tôi thấy cậu ấy giống y như một con quỷ, mắt đỏ ngầu, còn tôi khi ấy máu chảy be bét, chỉ sợ chết mà không gặp được các con”.
Nạn nhân kể lại chính chị cũng bất ngờ về sức phản kháng của mình mặc dù vừa trúng thương chí mạng. Chị vận hết sức hô hoán gọi hàng xóm, lại còn vùng dậy vớ lấy cái ống pô xe máy hỏng để phang vào người hung thủ. “Lúc ấy tôi hô lớn để mọi người dù chưa nhìn thấy tôi cũng có thể nghe được tiếng, tôi không ngừng hô tên hung thủ để mọi người ghi lại về nói cho các con tôi vì chỉ các con tôi mới biết Hậu ở đâu. Xác định là chết nên kiểu gì tôi cũng phải lao dậy chống cự, cho cậu ấy chảy máu ra thì mọi người mới đuổi bắt được”.
Chị Liên may mắn được cấp cứu kịp thời nhờ những người hàng xóm tốt bụng. Hung thủ bị phát hiện liền vứt dao, lên xe máy bỏ chạy nhưng chiếc xe “giở chứng” không chịu nổ máy. Một người hàng xóm chạy sang giữ đuôi xe lại, y liền bỏ xe rồi lao ra đường chạy thoát thân. Kể lại diễn biến sự việc, mọi người đều nói chị Liên nhờ hôm đó gội đầu mà thoát chết.
Nếu không có mái tóc ướt dài thả xõa che cổ thì với con dao sắt sắc lẻm lưỡi dài vài chục phân thì nạn nhân chắc đã “đầu lìa khỏi cổ”. Mẹ của chị Liên năm nay đã ngoài 70 tuổi, vừa mới cấp tốc đi từ quê vào chăm con cứ nói đi nói lại trong sợ hãi: “Khiếp quá, người ta cắt cổ con gà còn run tay nữa là cắt cổ con người”.
Chị Liên thở dài cho biết vì đường cùng mà 10 năm trước chị phải bỏ quê để ôm con vào Nghệ An sinh sống. Không chịu nổi người chồng tối ngày say xỉn, hở ra là đánh đập vợ, chị theo hai em trai vào làm nghề phế liệu kiếm tiền nuôi con sống qua ngày. Đây là tai họa kinh hoàng nhất xảy đến với mẹ con chị.
Nạn nhân vẫn chưa hết hoảng loạn khi bất ngờ bị hại mà chưa hiểu lý do. Hàng xóm đều nhận xét “bà Liên phế liệu” là người xởi lởi, từ khi vào Nghệ An sinh sống chị làm việc rất chăm chỉ và thường xuyên giúp đỡ mọi người. Ai cũng quý chị, thương chị vất vả một nách 3 con phải bôn ba đất khách quê người.
Chị Liên tâm sự: “Biết phận mình tha hương đơn chiếc nên tôi sống rất nhún mình, có việc gì cũng nhường nhịn hết mực chỉ mong yên ổn làm ăn. Tôi có tiền đâu nhưng nghĩ người ta cũng khó khăn nên khi có tiền mặt lại cho mượn mỗi người một ít, có khi 5, 10 năm chưa đòi, như trường hợp của Hậu đó. Đến giờ tôi vẫn chưa hiểu vì sao Hậu lại nỡ chém tôi như vậy”.
Nằm trên giường bệnh chưa ngồi dậy được, người đàn bà khốn khổ đã bắt đầu nỗi lo rồi mai sẽ đi đâu về đâu. Về quê thì sợ quay về “địa ngục trần gian” lại bị mọi người hắt hủi. Ở lại thì chị chưa đủ can đảm để vượt qua nỗi sợ hãi bị cắt cổ ngay tại nhà mình. Tình huống tiến thoái lưỡng nan khiến các thành viên toàn đàn bà và trẻ nhỏ trong ngôi nhà dựng tạm làm quán thu mua phế liệu đều ngơ ngác hoảng sợ, không biết đi đâu về đâu.
Về phía hung thủ, xác định không thoát được tội, Bùi Đình Hậu đã chạy về nhà lấy con dao gọt hoa quả tự đâm mình mục đích tự sát nhưng do được cấp cứu kịp thời nên cũng đã thoát chết. Theo Trưởng Công an xã Nghi Kim, Hậu là đối tượng từng có tiền án tội trộm cắp, đang trong thời gian tại ngoại chờ thi hành án. Hiện vụ việc đang được Công an TP Vinh tiếp tục điều tra làm rõ.
Theo PLVN
Góa phụ 49 tuổi thiệt mạng vì cố "níu chân phi công trẻ"
Chỉ vì tiền, nam sinh viên cao đẳng đã tự nguyện lao đầu vào "lưới tình" của góa phụ hơn mẹ mình đến 6 tuổi. Sai lầm nối tiếp sai lầm, sau đó để thoát khỏi cuộc tình nhuốm màu trao đổi vụ lợi này, sinh viên này đã sát hại tình nhân.
Phạm nhân Đồng Văn Hiếu
"Giăng lưới" bắt... trai tân
Năm 2002, Đồng Văn Hiếu (SN 1983, quê ở xã Trực Thái, huyện Trực Ninh, tỉnh Nam Định) trúng tuyển ngành Công nghệ kỹ thuật hóa học của Trường Cao đẳng Sư phạm Tuyên Quang trong sự hân hoan của cả gia đình.
Năm đầu tiên Hiếu xa nhà, cha mẹ cậu sợ con "lạ nước lạ cái" nơi đất khách nên yêu cầu Hiếu ở nhờ nhà người cậu ruột cách trường khoảng 4km, sáng sáng Hiếu đi học bằng chiếc xe đạp của cậu cho mượn.
Sang năm thứ hai, có lẽ chán cảnh phải sống lệ thuộc vào gia đình chủ nhà nên Hiếu viện cớ "chương trình học ngày càng nặng, cháu phải thường xuyên đi sớm về khuya" để xin phép cậu cho ra ở trọ gần trường. Nhưng cũng từ lúc "ra ở giêng", Hiếu phải tự lo liệu từ miếng cơm đến manh áo chứ không được vô tư ăn ngủ như khi còn ở nhà cậu. Đang lúc Hiếu gặp phải vô vàn khó khăn, thiếu thốn thì một góa phụ "tốt bụng" xuất hiện...
Góa phụ này là bà Nguyễn Thị Thu (SN 1953), nhà ở cách khu trọ của Hiếu chỉ 100m. Bà Thu cùng quê Nam Định với Hiếu nên hai người nhận nhau là đồng hương và dành cho nhau những tình cảm trìu mến. Bà Thu có hai người con đều lập gia đình hoặc đi làm ăn ở nơi khác, chồng bà đã mất từ lâu nên một mình bà sống cô đơn trong căn nhà lạnh lẽo.
Từ khi nhận đồng hương, bà Thu ngày nào cũng đảo qua phòng trọ của Hiếu để xem "đứa cháu" ăn uống, học hành thế nào. Trong cuộc sống hàng ngày, bà thường xuyên cho Hiếu khi thì năm bảy chục ngàn đong gạo, mua thức ăn, lúc lại đôi ba trăm đóng tiền nhà... Thậm chí, mỗi lần Hiếu hỏi mượn tiền, dù ít hay nhiều, bà Thu đều cho vay theo kiểu "không chút đắn đo, không cần hoàn trả". Ngoài ra, góa phụ còn giúp cậu sinh viên tìm nơi dạy gia sư để có thêm chút tiền trang trải cuộc sống...
Khi quan hệ giữa hai "cô cháu" đã trở nên thân mật, nhiều lần bà Thu bảo Hiếu sang nhà xem tivi cho đỡ buồn, "cô có mỗi một mình, có ai đâu mà ngại". Đáp lại, cũng có một vài tối Hiếu chiều lòng "bà cô đồng hương" mà không ngờ mình bắt đầu dính vào một "bẫy tình" ngang trái.
Đó là một tối cuối tháng 1/2004, Hiếu đang say sưa xem phim truyền hình bên nhà bà Thu thì góa phụ này đột nhiên gõ gõ vai rồi đưa cho Hiếu một xấp hình. Nhìn vào, Hiếu phát hoảng khi nhận ra đó là 3 tấm hình khỏa thân của bà Thu. Hoảng hơn nữa khi góa phụ này buông ra những lời mơn trớn: "Có thích không? Lại đây với cô!". Tối hôm đó, Hiếu sợ tái mặt và phải kiếm cớ rút lui.
"Sau lần đó, em không dám sang nhà cô Thu nữa nhưng ngày nào cô ấy cũng tìm đến phòng em để hỏi han. Mấy hôm đầu em còn tìm cách lánh mặt, nhưng rồi vì thiếu tiền và liên tục bị cô ấy hỏi thăm nên em đành chấp nhận nối lại quan hệ và "buông xuôi" lúc nào không biết...", Hiếu kể lại.
Thế là Hiếu trở thành người tình trẻ của bà Thu, cứ tối tối, tầm 22h sau khi đi dạy thêm về, Hiếu đều ghé qua nhà "cô Thu" để "tâm sự" rồi mới về phòng trọ. Những ngày đầu, Hiếu và bà Thu còn ngượng ngùng xưng "cô - cháu", nhưng về sau, để thu hẹp khoảng cách tuổi tác, hai người chuyển sang xưng tên hoặc xưng "mình" với "ta" cho tình cảm.
Đáp lại "tấm lòng" của Hiếu, bà Thu cũng hào phóng chu cấp tiền bạc, tặng nhẫn, dây chuyền vàng cho cậu trai tân. Trong cuộc tình nhuốm màu vụ lợi này, nhiều lúc túng thiếu, Hiếu còn chôm chỉa tiền của bà Thu và dù biết nhưng bà không nói gì.
Tống tình, chết thê thảm
Tuy nhiên, một thời gian sau thì cậu thanh niên sức dài vài rộng này tự nhận thấy mình không đủ sức để đáp ứng những "đòi hỏi" ngày một lớn của người phụ nữ đang độ hồi xuân. Hiếu quyết định chuyển chỗ ở để cắt đứt quan hệ với nhân tình.
Cùng thời điểm đó, lớp Hiếu có đợt học quân sự ở xa trường nên hàng ngày Hiếu và một nữ sinh thường đi xe đạp chở nhau ra bãi tập. Thấy cảnh ấy, bà Thu nổi cơn ghen và cho rằng Hiếu "có mới nới cũ". Không buông tha cho Hiếu, bà Thu đe dọa nếu Hiếu không chấm dứt quan hệ với bạn gái thì bà sẽ "cho cả làng cả tổng" biết về việc Hiếu lấy trộm tiền và quan hệ tình dục với mình.
Để lời nói có thêm sức nặng, thậm chí bà Thu đã làm đơn tố cáo Hiếu tới UBND xã Trung Môn nhưng đề nghị chỉ giải quyết khi nào bà yêu cầu. Sau đó, nhiều lần bà Thu mang "tối hậu thư" đến cài ở cửa phòng trọ, yêu cầu Hiếu phải đến gặp mình.
Thời điểm ấy, Hiếu đang là lớp phó học tập với nhiều thành tích xuất sắc, sợ sự việc bị bại lộ sẽ làm mất thanh danh nên tối muộn ngày 12/10/2004, sau khi nhận thêm một thư "tống tình" của bà Thu, Hiếu cảm thấy như bị dồn vào bước đường cùng. Tức giận xé nát mẩu giấy, Hiếu đi sang nhà bà Thu trong tâm trạng phẫn uất.
Lúc đó vào khoảng 23h, bà Thu đã tắt điện đi ngủ nhưng nghe thấy tiếng gọi của Hiếu thì thức dậy, đon đả mở cửa mời nhân tình vào kèm theo lời trách móc: "Sao sang muộn thế? Chắc lại đi với con kia chứ gì?".
Đang loay hoay cài then cửa, bà Thu bị Hiếu dùng chiếc gậy chống cửa vụt một nhát vào sau gáy, gục tại chỗ. Thấy nạn nhân chưa chết, Hiếu bế nạn nhân lên giường, bóp cổ đến khi tắt thở. Lục soát lấy đi một dây chuyền và một nhẫn kim loại, sau đó hắn vác xác bà Thu ra phía sau nhà văn hóa thôn, nhét thi thể nạn nhân vào cống thoát nước rồi quay về nhà bà Thu tắt điện khóa cửa, ung dung về phòng trọ.
Hơn một tuần sau, sự việc bị phát giác khi chiếc cống thoát nước bị tắc vì xác nạn nhân trương lên, bốc mùi hôi thối nồng nặc. Từ những dấu vết thu được tại hiện trường, chỉ 5 ngày sau, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Tuyên Quang đã xác định hung thủ chính là Đồng Văn Hiếu.
Một cảnh sát từng tham gia chuyên án năm xưa kể lại: "Ngay sau khi bị bắt, Hiếu đã nhận tội. Nhưng về nguyên nhân xảy ra mâu thuẫn với nạn nhân thì Hiếu nhất định không khai mà chỉ ngồi khóc. Trước sự động viên của chúng tôi, đến tận ngày thứ tư Hiếu mới khai ra mối tình "cọc lệch" của mình".
Trước tình huống này, cơ quan điều tra đặt ra nghi vấn: Liệu Hiếu có khai man để được giảm nhẹ tội không?. Rất may cho Hiếu, quá trình điều tra, cơ quan công an không thu được các thư "tống tình" nhưng đã tìm được hai nhân chứng vô cùng quan trọng ở cùng xóm trọ với Hiếu. Hai người này khẳng định đã đọc trộm được những bức thư có nội dung như Hiếu khai, có lẽ điều này đã giúp Hiếu thoát được mức án cao nhất là tử hình. Thay vào đó, ngày 7/3/2005, Hiếu chỉ bị TAND tỉnh Tuyên Quang xử phạt mức án chung thân về hai tội "Giết người" và "Cướp tài sản".
Hiện nay Đồng Văn Hiếu đã thụ án được 7 năm tù và đang cải tạo tại Trại giam Vĩnh Quang (Tổng cục VIII - Bộ Công an). Nói về chuyện tình cảm giữa Hiếu và cô bạn khiến bà Thu ghen tuông, Hiếu cười chua xót: "Từ nhỏ tới giờ em chưa từng yêu một bạn nữ nào cả. Thân xác người phụ nữ đầu tiên và cũng là người cuối cùng em biết tính đến lúc này chính là cô Thu. Nhưng em quan hệ với cô ấy vì miễn cưỡng chứ không có cảm xúc gì...".
Chia sẻ thêm, Hiếu bảo điều làm hắn ân hận nhất đó là vì tiền mà bị vướng vào "lưới tình" với người phụ nữ còn nhiều tuổi hơn cả mẹ mình để đến độ nhục nhã trước thầy cô bạn bè, khiến gia đình xấu hổ. Giờ đây, Hiếu chỉ còn biết cố gắng cải tạo thật tốt để mong được hưởng sự khoan hồng của pháp luật, sớm về với gia đình, phụng dưỡng mẹ già ở quê.
Theo PLVN
Cướp dao trong quán phở gây án giết người Tối 21/3, một thanh niên xông vào quán phở trên đường Lạc Long Quân nối dài, (quận 11, TP HCM), cướp dao trên tay bà chủ chạy ra đường cứa cổ một người đàn ông. Quán nhậu Phương Nam trong hẻm 152 Lạc Long Quân, nơi xảy ra vụ án. Ảnh: An Nhơn Nạn nhân Trần Văn Sơn (45 tuổi, ngụ phường 3,...