Mãi mãi yêu em
Tôi sẽ giành lại em bằng tình yêu chân thành, thứ mà em nói em đang tìm kiếm và cả niềm tin mãnh liệt của tôi nữa.
Em – một cô gái bình thường, em không đẹp, không được coi là có duyên và cũng chẳng quá thông minh. Em, cô gái thích trời mưa. Nhưng trong mắt tôi em là người đẹp nhất, em xuất hiện làm trái tim tôi run rẩy, loạn nhịp, tôi đã yêu em.
Em đến bên tôi, cho tôi cơ hội, tôi đã tìm thấy hạnh phúc của mình. Tôi đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, nơi có em và tôi. Rồi chính sự vô tâm, ngốc nghếch, thiếu quyết đoán, bảo thủ một cách trì trệ đã khiến tôi mất em. Em đã yêu người khác, người mà em nói không thực sự tin tưởng, người tạo cho em cảm giác chênh vênh.
Ngày em rời bỏ tôi, trái đất như ngừng quay, bầu trời như sập xuống, tôi hụt hẫng suy sụp hoàn toàn. Khi mất em rồi tôi mới nhận ra rằng tôi yêu em còn nhiều hơn tôi tưởng, em quan trọng với tôi nhường nào. Tôi đã mất đi thứ quý giá nhất mà tôi có, tình yêu của tôi, một nửa của tôi, hạnh phúc mà tôi đã tìm kiếm bấy lâu.
Đầu tôi u mê, quay cuồng. Tôi đi lang thang trong đêm, đêm Hà Nội trời mưa như trút nước, những giọt nước mắt lã chã rơi hòa vào trong mưa, lòng buồn tê tái. Tôi muốn chạy chốn, chạy chốn em, chạy chốn chính tôi, chạy chốn tất cả, và cầu mong em được hạnh phúc.
Trời gần sáng tôi lê những bước chân vô hồn trở về nhà, ngồi lặng thinh trước cửa. Bình minh đã ló rạng, ngoài đường dòng người đi lại ngược xuôi, cuộc sống vẫn êm đềm trôi. Tôi bừng tỉnh sau cơn mê muội, không cho phép mình gục ngã, tôi phải đứng dậy cứng rắn hơn mạnh mẽ hơn bởi vì tôi yêu em. Tôi đã từng nói với em rằng “Hạnh phúc ta phải tự đi tim kiếm, nắm giữ và chăm sóc nó” tại sao tôi lại không làm vậy, dễ dàng để em dời xa tôi, mang theo trái tim tôi, hạnh phúc của tôi. Nhấc điện thoại nên hẹn gặp em, tôi chỉ muốn chạy đến bên em nói với em điều đó, nhưng em đã tránh mặt tôi.
Video đang HOT
Tôi yêu tất cả những gì thuộc về em và tôi sẽ mãi yêu em… (Ảnh minh họa)
Tôi nhất định không thể bỏ cuộc, tôi sẽ không lãng phí chút tuổi thanh xuân còn lại của mình chỉ để quên em, mà tôi biết chắc chắn rằng tôi không thể quên em. Tôi sẽ giành lại em bằng tình yêu chân thành, thứ mà em nói em đang tìm kiếm và cả niềm tin mãnh liệt của tôi nữa. Tôi đã buông tay em ra một lần, đó là sai lầm của tôi, giờ nếu tôi có dù chỉ một nửa, một phần mười hay một phần trăm cơ hội tôi sẽ không bao giờ buông ra nữa.
“Chỉ có một góc nhỏ của vũ trụ mà ta có thể thay đổi đó chính là bản thân mình”. Yêu em, tôi đã thay đổi chính mình thay đổi để được yêu em, sự thay đổi mà giờ tôi mới nhận ra. Em đã từng hỏi tôi “anh yêu cái gì ở em”, tôi nói rằng anh cũng không biết nữa, nhưng bây giờ tôi đã biết: Tôi yêu ánh mắt em, nụ cười của em,… tôi yêu đôi chân ngắn, đôi lông mày to rậm của em, tôi yêu cả những nét tính cách mà trước đây tôi cho là không tốt của em, tôi yêu tất cả những gì thuộc về em và tôi sẽ mãi yêu em.
Tôi muốn được sánh bước cùng em trên con đường mưa mà em đã viết.
Tôi muốn làm cho em không còn lẻ loi trong những dịp sinh nhật của em.
Tôi muốn đem đến cho em sự ấm áp mỗi dịp giáng sinh về.
Tôi muốn là người yêu thương em mà khi tôi không ở bên cạnh em, em vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của tôi.
Tôi muốn đem lại hạnh phúc cho em, cho cả hai chúng ta.
Rồi cũng sẽ ổn cả, phải không em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên
Trời ơi, đấy không phải là tớ nữa. Tớ cố tự nhủ không cư xử kiểu kì cục ấy nhưng hễ thấy cậu tớ lại quên béng luôn...Tại cậu đó.
Tớ không thể thích cậu hơn nữa, tớ mong bản thân tớ sẽ làm được điều này. Tớ biết trái tim tớ đang loạn nhịp khó hiểu, cái đầu thì vu vơ. Trời ơi, tớ không muốn tớ thích cậu đâu!
Sao trước đây mọi người thường trêu trọc tớ với cậu thành một cặp mà tớ nào để ý. Tớ nhanh chóng quên đi mọi lùm xùm và mặc cho cậu thích tớ. Tớ cũng chẳng ghét cậu vì cậu luôn luôn là một thằng bạn thân đặc biệt trong mắt tớ!
Bản thân tớ lúc này không thể giải thích nổi, tớ cũng không thể nói với cậu những cảm giác này. Tớ biện minh rằng tớ có rất rất nhiều việc khác để bận tâm nên tớ không muốn suy nghĩ của tớ suốt ngày bị cậu chiếm hữu. Mà cậu cứ vẩn vơ trong đầu tớ từ hồi nào vậy? Tớ đến nổ tung mất thôi. Tớ chưa bao giờ thế này cả, tớ đã tránh mọi mối quan hệ "trên cả tình bạn" suốt ba năm học đại học vừa qua, giờ còn một năm nữa thôi, tớ không muốn một điều gì đó ảnh hưởng vào mọi dự định của tớ. Nhưng sao lúc này cậu xuất hiện trong đầu tớ nhiều đến vậy? Còn trong cả giấc mơ của tớ nữa! Cậu vào giấc mơ của tớ, mà sao tớ lại mơ đến cậu nhiều thế cơ chứ?
Tớ bối rối đến khó hiểu! Mọi giờ lên lớp tớ mặc nhiên cho mọi hành động vốn tự nhiên như ruồi của mình. Giờ thì tớ cứ kiểu gì ấy: Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên. Trời ơi, đó không phải là tớ nữa. Tớ cố tự nhủ không cư xử kiểu kì cục ấy nhưng hễ thấy cậu tớ lại quên béng luôn...Tại cậu đó!
Tớ không thể cho cậu ra khỏi đầu tớ lúc này, đặc biệt là đôi mắt cậu! Ảnh minh họa: Internet.
Đây đâu phải lần đầu tiên tớ được một thằng con trai để ý nên vậy đâu, mà là lần đầu tiên tớ bị "cảm" trước một tên khác giới, đó là cậu! Tớ sợ và lo lắng nhiều quá. Tớ nghĩ ra đủ điều để chê cậu, ghét cậu, rồi đủ những viễn cảnh để quên cậu đi, vì tính cách của cậu và tớ quá khác nhau. Cậu không giống mẫu người đàn ông tớ đã tưởng tượng để thích, rồi tớ không giống mẫu người con gái cậu thích như cậu từng nói với tớ. Nhưng làm sao đây, tớ không thể cho cậu ra khỏi đầu tớ lúc này, đặc biệt là đôi mắt cậu!
Trước đây, tớ được nghe biết bao lời ca tụng từ mấy đứa con gái cùng trường nói rằng cậu thật đẹp trai, thân thiện, dễ mến,... Trong đầu tớ lúc ấy đã phủ định toàn tập, mặc cho ngoài miệng cứ lăng xê hết mình vì hình ảnh của cậu. Còn giờ đây, chẳng ai nói gì mà hình ảnh cậu trong đầu tớ thật lung linh, hoàn hảo, cử chỉ dễ thương, tự lập, dũng cảm, chân thành,...
Chẳng biết do cái đầu tớ đang bị ảnh hưởng của "cảm nắng" nên vậy hay sao nữa, nhưng ở tuổi 21 mà thốt ra những tâm sự này thật như một cô nhóc 14 - 15 tuổi, thật buồn cười vì con gái là thế đó! Và vì cậu!
Tớ có quá nhiều điều muốn làm nên tớ đã chọn cách "loại trừ" cậu vì tớ không muốn cảm giác thích này đi xa hơn nữa. Tớ đã và đang cố gắng thích cậu như một thằng bạn mọi khi của tớ. Tớ sẽ xóa đi mọi cảm giác khó hiểu này để có thể mãi mãi giữ cậu ở "ngăn tình bạn" trong trái tim tớ mà thôi. Dù biết vậy nhưng chắc sẽ thật khó. Mong cậu hiểu tâm sự của tớ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ vì ánh mắt của sếp Chỉ vì ánh nhìn khắc khoải như nhìn thấu tâm can của người đàn ông ấy mà trái tim tôi loạn nhịp, bất chấp việc người ấy đã có gia đình... Lần đầu tiên bước chân vào công ty, đang luống cuống chưa biết xử lý thế nào với cái máy photocopy thì anh đã đến hướng dẫn cho tôi một cách nhiệt...