Mắc nợ với vợ
Về làm dâu, theo yêu cầu của má, em bỏ nghề giáo yêu thích, ở nhà phụ trông coi cửa hàng điện máy. Thấy em giỏi việc kinh doanh, má giao cửa hàng cho vợ chồng mình quản lý.
Cưới nhau không bao lâu, anh bắt đầu la cà quán xá. Lúc đầu thì tập tành chơi bida, sau dính vào đá gà, cá độ bóng đá. Cách tiêu tiền như nước của anh đã thu hút sự chú ý của cô tiếp viên quán cà phê xinh đẹp. Bên cô ấy, anh cảm thấy mình được là “người hùng”. Lúc nào cô ấy cũng dịu dàng, chiều chuộng anh. Tình yêu mù quáng đã biến anh thành đứa con bất hiếu, người chồng bội bạc.
Nghe lời cô bồ trẻ, anh gom tiền mở cửa hàng điện thoại cho cô ấy. Anh nghĩ, giao cửa hàng điện máy cho mẹ con em là đã trọn tình nghĩa. Thời gian sau, anh mới biết mình chỉ là thằng khờ. Cô bồ moi hết tiền của anh là tính chuyện “phủi tay”. Anh suy sụp tinh thần, thấy đời không còn ý nghĩa nữa.
Anh về nhà thắp nhang cho má. Nhìn bàn thờ ấm áp đầy đủ hương hoa, các con ngoan ngoãn, cửa hàng đang kinh doanh tốt, chợt nhận ra em mới là người phụ nữ của anh. Cuối bữa cơm, em nhẹ nhàng bảo: “Anh rong chơi thế đủ rồi, về nhà đi anh. Nhà này cần có anh, các con cần có anh”. Lẽ ra anh mới là người năn nỉ em để được quay về, đằng này, em lại mở đường đón anh.
Video đang HOT
Bà con người bóng gió xa gần, người thì trách móc anh, em can: “Chuyện qua rồi nhắc lại làm chi”. Từ ngày anh về, những việc lớn nhỏ em đều để anh quyết định, dù em thừa sức giải quyết.
Chuyện xảy ra đã lâu, nhà mình giờ đã yên ấm. Anh cảm thấy áy náy vì chưa có lời xin lỗi vợ. Anh cũng chưa từng cám ơn em đã bao dung, rộng lượng. Em thay anh lo lắng chu toàn cho má lúc tuổi già, thay anh chăm sóc nuôi dạy hai con nên người… Khó có thể kể hết những gì em đã chịu đựng, hy sinh.
Theo PNO
Anh chia tay vì không có tiền tổ chức cưới
Anh chia tay tôi vì dự định sửa lại nhà rồi cưới nhưng bao nhiêu năm vẫn không dư tiền mà còn mắc nợ. Anh sợ tôi chờ nữa gia đình tôi không chịu, còn cưới thì anh không có tiền.
Tôi 27 tuổi, sinh ra trong một gia đình có 5 cô con gái, tôi thứ 2, chị cả ngoài 30 vẫn chưa lấy chồng. Ở quê, chị em chúng tôi được coi là thành đạt trong công việc vì cả 4 đứa học đại học, ra trường có việc làm tương đối ổn định. Đối với bố mẹ thì chúng tôi là nỗi lo, có những người chưa gặp lần nào nhưng biết bố mẹ tôi lớn tuổi mà chưa có xui gia họ bảo: "Thấy anh chị đẹp mà mấy đứa con gái chị xấu lắm hay sao lại ế vậy". Nói thêm rằng những người quen đều bảo chúng tôi nhìn dễ thương.
Từ nhỏ, phía nội coi chúng tôi không ra gì chỉ vì là con gái. Mẹ rất bực nên bảo đứa nào học không nhận phần thưởng mẹ sẽ tống khứ đi lên miền núi ở. Một phần vì sợ, một phần vì muốn chứng tỏ mình không thua con trai nên đứa nào cũng học rất giỏi, làm việc nhà không kém con trai. Có lẽ vì lo học cho giỏi mà chị em chúng tôi chẳng nghĩ đến việc yêu sớm. Mãi đến khi tôi 25, học xong đại học, ra trường làm quản lý cho một công ty ở Sài Gòn, được người bạn giới thiệu cho một người con trai có việc làm ổn định ở quê.
Sau khi tìm hiểu tôi biết gia đình anh rất khó khăn, lương làm nuôi cả gia đình, tôi quyết định quen vì nể, nghĩ anh thương gia đình chắc sẽ thương mình. Tôi lại là người luôn suy nghĩ sau này phải thương cha mẹ chồng vì biết cha mẹ đẻ nuôi mình khổ như thế nào thì cha mẹ chồng cũng nuôi chồng khổ như thế, vì vậy càng cảm thấy yêu anh. Tôi xác định nếu lấy nhau về vẫn nuôi em anh học đàng hoàng vì bản thân rất coi trọng việc học.
Sau khi chúng tôi ra mắt gia đình 2 bên, tôi cảm nhận được gia đình anh cũng quý tôi mà gia đình tôi cũng quý anh. Anh bảo chờ 2 năm sau sẽ cưới, tôi vẫn chờ. Vì công việc nên chúng tôi rất ít gặp nhau, một năm gặp khoảng 4-5 lần, có nghĩa là từ khi yêu đến giờ chúng tôi gặp chưa tới 10 lần, thường xuyên liên lạc qua điện thoại, chat.
Công việc của tôi giờ rất tốt nhưng vẫn quyết định khi cưới sẽ xin về quê bởi công việc của anh làm nhà nước, mà tôi cũng muốn về quê sống. Hết thời gian 2 năm, anh nói với tôi: "Em là người con gái tốt, phải lấy người tốt hơn anh. Ai cưới được em người đó có phúc. Tình yêu rồi cũng chẳng là gì, em phải sống cho bản thân, không nên khổ về nó, chia tay sẽ tốt cho cả hai. Bây giờ anh chưa muốn lấy vợ".
Ảnh minh họa
Tôi gào khóc, bảo nếu tôi là người tốt, lấy tôi có phúc thì sao anh không muốn cưới? Anh bảo nói thật lòng đấy, anh không đểu đâu. Tôi mất lòng tin vào bản thân, suy sụp hoàn toàn. Tôi đã níu kéo bằng cách thuyết phục anh rất nhiều, nói tôi không chờ anh nuôi, khổ tôi cũng chịu, nhưng anh nhất quyết chia tay.
Qua tìm hiểu tôi biết từ khi chia tay anh cũng hiếm liên lạc với gia đình, chỉ khi nào mẹ gọi điện anh mới nghe. Anh chia tay tôi vì dự định sửa lại nhà rồi cưới nhưng bao nhiêu năm vẫn không dư tiền mà còn mắc nợ. Anh sợ tôi chờ nữa gia đình tôi không chịu, còn cưới thì anh không có tiền.
Tôi đã khóc, gọi điện nhưng anh không muốn nghe máy, nhắn tin anh cũng không trả lời lại. Tôi đã làm hơn một tháng rồi anh vẫn vậy, không lay chuyển được. Giờ tôi phải làm sao? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Giải trình vụ "mua" giấy phép vào phố cấm Sau khi một DN tố với lãnh đạo TP Hà Nội về việc họ phải mua giấy phép vào phố cấm qua cò với giá 3 triệu đồng và sau khi UBND TP Hà Nội có văn bản yêu cầu, Sở GTVT đã làm rõ giấy phép trên do phòng CSGT, Công an TP Hà Nội cấp. Sau khi một DN tố với...