Mặc cảm vì “ngực trước sau như là một”
Cuộc sống vốn không công bằng và em biết điều đó. Nhưng em luôn tự hỏi tại sao có những người lại hội tụ được nhiều ưu điểm thế? Còn em học hành bình thường, ngoại hình lại được gắn thêm cái mác ngực lép thì biết phải làm sao?
Em năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên năm 3 của một trường đại học ở Hà Nội. Mấy năm học trên này cũng đã có nhiều người theo đuổi nhưng vì một phần em không có tình cảm, một phần em không đủ dũng khí để tiến đến với họ bởi vì em mặc cảm tự ti với vòng một không nảy nở chút nào của mình.
21 tuổi rồi mà vòng 1 của em chẳng khác gì một bé gái chưa đến tuổi dậy thì. Nói như của con trai hay gọi đó là “Trước sau như một” ấy. Mỗi khi em nghĩ về nó là em lại rất tổn thương, tự thương chính mình. Là con gái mà không có được sự đầy đặn, quyến rũ đúng nghĩa.
Trong khi mẹ em lại khác vì bà có vòng một rất đầy đặn. Nhưng em đã đọc và biết con gái không nhất thiết giống mẹ ở khuôn ngực. Mẹ cũng rất lo lắng và nói với em là con gái mà không có ngực đầy đặn thì sau này khó giữ hạnh phúc gia đình.
Em đã lớn và đủ hiểu được câu nói của mẹ. Em có đọc nhiều tâm sự cũng từng chia sẻ về vấn đề này nhưng các chị ấy ít ra còn dám yêu, còn em nghĩ đến thôi đã sợ rồi.
21 tuổi rồi mà vòng 1 của em chẳng khác gì một bé gái chưa đến tuổi dậy thì. Nói như của con trai hay gọi đó là “Trước sau như một” ấy (Ảnh minh họa)
Em sợ bị ôm, em sợ sự đụng chạm có thể chỉ là vô tình nhưng chẳng có gì mà giấu được bạn trai mình cả. Rồi cứ nghĩ đến cái ánh mắt anh ấy sẽ nhìn khi biết em không như những người con gái khác là em đã thấy thật sự sợ hãi. Cho dù đó không phải là lỗi của em và cũng là điều chẳng người con gái nào muốn bị như vậy.
Cuộc sống thì vốn không công bằng và em biết điều đó. Nhưng em luôn tự hỏi tại sao có những người lại hội tụ được nhiều ưu điểm thế. Còn em học hành bình thường, ngoại hình lại được gắn thêm cái mác ngực lép thì biết phải làm sao?
Em cũng không có ý định đi phẫu thuật nâng ngực hay gì vì điều kiện gia đình không cho phép. Hơn nữa, em cũng muốn sống cuộc sống khỏe mạnh. Em không muốn vì đẹp một thời gian, sau này nhiều tuổi sẽ khổ vì cái thứ nhân tạo cho vào người đó.
Em cũng đã từng nói với mẹ nửa đùa nửa thật là sau này sẽ cố gắng kiếm tiền để không cần phải lấy chồng mà vẫn sống tốt, không cần phải chồng nuôi và không muốn lấy chồng. Nhưng mẹ cũng chỉ coi đó là lời nói đùa và bảo rằng con gái dù sao cũng cần một bến đỗ. Bây giờ trẻ thì nghĩ vậy thôi chứ sau này về già rồi mới thấy hối hận đó.
Video đang HOT
Em cũng đang dần cảm nhận được cái tương lai mờ mịt của mình từ bây giờ rồi. Khi mà các bạn em cũng thi nhau lấy chồng, em thì chưa có một mảnh tình vắt vai. Hiện tại thì bố mẹ vẫn chưa muốn em yêu bây giờ mà muốn em tập trung học hành.
Nhưng cho dù mẹ chẳng phải dặn dò, em cũng chẳng thể yêu ai được. Sau này đến tầm 27 tuổi, chắc bố mẹ em sốt ruột lắm và lại giục lấy chồng gấp cho mà xem, nhưng thực sự em không dám lấy chồng. Nếu gay gắt quá, em sẽ phải làm theo lời bố mẹ nhưng em sẽ nói rõ cho người mà muốn tiến đến hôn nhân với em biết để anh chuẩn bị tâm lý.
Hoặc là anh không thể chấp nhận em. Em cũng không trách gì anh cả vì dù sao anh cũng là đàn ông, em lại tiếp tục yêu bản thân mình hơn và chăm sóc cho bố mẹ nhiều hơn. Còn nếu anh đã chấp nhận em thì lấy về không thể có chuyện chê vợ hay so sánh hoặc thích ngoại tình thì ngoại tình. Bởi em sẽ không nhẫn nhục cam chịu một người chồng như thế.
“Có những cái sai không thể sửa chữa được mà phải chữa bằng một cái đúng khác”. Ở đây rõ ràng không phải lỗi của em, là tạo hóa không ưu ái em mà thôi. Nhưng em lại luôn thấy thật thiệt thòi cho chồng em sau này. Nhưng nếu có ai chấp nhận em dù thiếu sót vẫn yêu em thật lòng thì em rất trân trọng, sẽ không phụ lòng anh, sẽ bù đắp cho anh những thứ khác.
Nếu có ai chấp nhận em dù thiếu sót vẫn yêu em thật lòng thì em rất trân trọng, sẽ không phụ lòng anh, sẽ bù đắp cho anh những thứ khác (Ảnh minh họa)
Vòng một thì cũng đã thế chẳng thể thay đổi được, em cũng đã chấp nhận sự thật này từ lâu. Và giờ công việc phải làm là trau dồi tri thức, học tập tốt và trở thành một người phụ nữ tự lập, năng động, hiểu biết xã hội, biết đối nhân xử thế để bù đắp lại phần nào khiếm khuyết của mình.
Tất nhiên em làm điều đó trước hết là vì em, sau là vì bố mẹ. Bố mẹ đặt rất nhiều hi vọng vào em nên em không thể làm họ lo lắng hay thất vọng được. Còn có thể lấy chồng và có một gia đình như em mơ ước hay không thì cái đó còn tùy duyên phận nữa. Em chỉ làm hết sức để hoàn thiện mình nhiều nhất có thể thôi.
Cảm ơn mọi người đã nghe em tâm sự, thực sự viết ra em thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Không biết một cô nàng ngực lép như em suy nghĩ như vậy đúng không?
Theo VNE
Chồng ngoan bất ngờ mặc nhầm... quần lót đàn bà
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư? Nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao?
ảnh minh họa
Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này.
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tin vào chồng của mình. Mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết "chùi mép".
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con.
Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ.
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày ngoại tình hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh cởi quần áo trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, "anh mặc cái gì đây?". Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. (ảnh minh họa).
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã ngoại tình, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã ngoại tình. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa.
Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổi, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt. ảnh minh họa Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi...