Mặc cảm mất trinh nên tôi phải níu kéo anh
Để không mất anh tôi đã làm mọi cách để níu giữ anh lại, theo dõi anh, thậm chí tôi còn tiếp cận bố mẹ anh, bạn bè anh.
Tôi quen anh qua một người bạn. Anh cao ráo, dễ nhìn và dáng chuẩn như người mẫu vậy. Đi cạnh anh tôi cảm thấy tự hào, mặc dù tôi khá khiêm tốn về vóc dáng và ngoại hình. Bù lại trời cho tôi cái tính vui vẻ, hóm hỉnh, lạc quan và yêu đời.
Hai đứa đến với nhau rất chân thành và nhẹ nhàng. Tôi chỉ biết chúng tôi cứ đi chơi cuối tuần, kể cho nhau nghe những câu chuyện hàng ngày, tôi chọc cho anh cười và thấy nụ cười ấy là bao mệt mỏi xua tan hết. Có lẽ vì thế mà tôi từ quý mến rồi cũng yêu anh lúc nào chẳng hay.
Ngày mới yêu nhau, chúng tôi hay ăn linh tinh góc phố, ngồi những quán café bình dân, thỉnh thoảng là những bó hoa, món quà. Mỗi lần anh qua đón tôi, tôi vui như đứa trẻ vậy. Với tôi, anh là người quan trọng nhất là chỗ dựa cả về tinh thần lẫn tình cảm. Phải nói thật là tôi rất tự hào về điều đấy, tôi tự nhủ sẽ phải là người phụ nữ làm cho anh hạnh phúc nhất trên đời.
Trong lần sinh nhật anh ấy, hai chúng tôi đi chơi với nhau rất vui vẻ. Tôi vô cùng hạnh phúc khi sóng bước cùng anh ăn tối ở nhà hàng, hai bàn tay nắm chặt, cái ôm ấm áp và nụ hôn ngọt ngào và tặng anh món quà mà tôi chuẩn bị từ lâu.
Ảnh minh họa
Hơn 1 giờ đêm chúng tôi mới về. Khi đó xóm trọ đã khóa cửa. Sợ mọi người tỉnh giấc nên anh đề nghị chúng tôi đi thuê phòng trong nhà nghỉ.
Tôi không nghĩ tới tình huống này và muốn anh đưa về nhà đứa bạn thân của tôi. Anh nói như thế coi thường anh, vả lại khuya rồi đi ngủ nhờ nhà bạn không hay ho gì.
Tôi miễn cưỡng theo anh vào nhà nghỉ. Khi lên phòng, tâm sự thêm một lúc thì anh đòi làm chuyện ấy. Tôi bất ngờ và nhất quyết không đồng ý. Anh thất vọng ra ngoài hành lang hút thuốc. Một lúc sau anh lại đòi rồi van nỉ mọi lời lẽ, hôm nay là sinh nhật anh, anh muốn chỉ muốn em. Cuối cùng, vì nhẹ dạ tôi đã trao anh tất cả để giờ đây tôi cảm thấy hối tiếc.
Video đang HOT
Rồi sau lần đó, mỗi khi đi chơi với nhau anh lại đòi hỏi, một lần, hai lần, ba lần….và rồi thường xuyên.
Sau khi có quan hệ thân mật về thể xác, tôi cảm thấy mình rất phụ thuộc vào anh. Mỗi khi cãi nhau, mặc dù anh sai nhưng tôi đều phải là người giảng hòa trước, nhiều khi anh mắng tôi thậm tệ tôi cũng im lặng. Mỗi khi nhắn tin, điện thoại tôi cũng đều chủ đông trước vì tôi đã mất trinh và một khi chia tay tôi sẽ khó lấy được người đàn ông tử tế.
Rồi một ngày tôi phát hiện anh không còn yêu tôi nữa khi đọc được những tin nhắn tình tứ của anh với người con gái khác. Tôi như chết điếng người và không ngờ anh đã thay đổi, không còn yêu tôi nữa.
Tôi khóc lóc van nài, cầu xin anh đừng bỏ rơi tôi. Nếu anh cứ nói anh bỏ tôi, tôi sẽ tự tử.
Để không mất anh tôi đã làm mọi cách để níu giữ anh lại, theo dõi anh, thậm chí tôi còn tiếp cận bố mẹ anh, bạn bè anh.
Không biết tôi làm vậy có đúng không. Nhưng chỉ vì lúc nào cũng mặc cảm rằng mình là người con gái ‘không còn gì để mất” nên tôi mới làm vậy. Cho tôi một lời khuyên.
Theo Nguoiduatin
Mặc cảm không dám yêu ai vì đã mất 'đời con gái'
Em bị trầm cảm mất một thời gian và luôn sống trong mặc cảm vì mình đã bị mất đi đời con gái.
Hỏi:
Chào chị!
Ngày còn yêu H. nồng thắm, em đã trao cho H. cái quý giá nhất của đời mình với tình yêu không tính toán. Nhưng rồi cậu ấy vẫn bỏ em trong niềm đau đớn vô tận dù em đã cố gắng níu kéo.
Sau đó, em bị trầm cảm mất một thời gian và luôn sống trong mặc cảm vì mình đã bị mất đi đời con gái. Em lao vào học hành với mong muốn sẽ quên được H. và cuộc tình đầy đau khổ này.
Kết quả học hành của em khá tốt, điều đó cũng giúp em vơi bớt đi nỗi đau khổ ngày nào. Em từ chối tất cả những người bạn trai đến với em chỉ vì sợ hãi họ đã biết được vết nhơ của cuộc đời mình.
Ảnh minh họa
Trong lớp em học, có thầy giáo, ban đầu thầy rất hà khắc với em. Cả lớp thầy đều không làm khó dễ ai ngoài em, hơi tí là thầy bắt bẻ khiến em học rất mệt.
Nhưng kết quả là những môn nào có thầy em đều đạt được kết quả xuất sắc. Sau đó thầy nói với em rằng thầy thích em. Nhưng em cũng trốn thầy như những người bạn trai kia.
Tuy vậy thầy không hề bỏ cuộc, thầy vẫn kiên trì theo đuổi em, thậm chí có lần em bị tai nạn, thầy còn chở em đến bệnh viện cấp cứu và chăm sóc em tận tình. Vậy là em đã dần có thiện cảm với thầy rồi yêu thầy không biết.
Đến khi tình cảm của em khá sâu đậm, em và thầy yêu nhau được 3 tháng thì thầy có đòi hỏi về sinh lý. Em đã khóc và nói với thầy rằng em không còn trinh tiết nữa, thầy bảo điều đó không quan trọng, thầy chỉ cần em yêu thầy là đủ.
Em đã yêu thầy biết bao nhiêu vì thầy không nặng nề về chuyện ấy. Nhưng mà chị ơi, hóa ra thầy đã có vợ rồi nên thầy mới thoáng với em như vậy.
Biết được sự thật này, em đã đau đớn đến mức chỉ muốn chết đi. Số em sao mà khổ đến thế. Thầy bảo thầy sẽ lo lắng cho em và sẽ không để vợ biết nhưng làm sao em có thể sống như vậy được hả chị. Em không muốn mình là kẻ phá gia đình người khác.
Bây giờ H. lại quay lại gặp em nữa chị, H. bảo lần đó chia tay vì cậu ấy quá trẻ con, giờ cậu ấy đã thay đổi và vẫn còn yêu em nên muốn tụi em nối lại quan hệ với nhau. Em rối bời quá, mong chị cho em lời khuyên.
Chị Tâm An trả lời:
Chào em!
Em là một cô gái ngoan và luôn khao khát có một tình yêu tử tế nhưng thật tiếc rằng em lại gặp những người thiếu tử tế trong tình yêu. Một người lợi dụng em để lấy đi tình yêu và trinh tiết của em, còn một người lợi dụng em để bù đắp tình cảm khi anh ta xa vợ.
Dẫu biết rằng em yêu nồng nàn nhưng chị mong em hãy thật lý trí. Trước hết với H. em có thể nhìn nhận luôn rằng cậu ta chẳng phải là người tử tế gì, không thể lôi tính cách thời trẻ hay bây giờ để mà bao biện cho hành vi của anh ta.
Có chắc rằng cậu ta không làm tổn thương em lần nữa hay không? Liệu em có thể tin tưởng vào lời hứa của một kẻ đã từng làm em đau đớn khổ sở như vậy không khi chẳng có gì để đảm bảo lời hứa của anh ta sẽ trở thành hiện thực.
Còn thầy giáo của em nữa, anh ta là kẻ tham lam, bởi nếu anh ta muốn có em ở bên cạnh thực sự thì anh ta phải giải quyết dứt khoát chuyện gia đình chứ không phải là tìm cách cố giữ em ở bên cho thỏa mãn nhu cầu tình cảm và sinh lý của anh ta.
Em ạ, chuyện trinh tiết đã là xưa cũ. Em có quyền với cơ thể của em, vì thế nên đừng tự ti mặc cảm rằng mình đã mất đời con gái để rồi lúc nào cũng sợ hãi và bi quan.
Nếu một người con trai nào đến với em chỉ vì chuyện cái 'màng trinh' thì họ không xứng đáng để làm bạn trai của em.
Em phải tự tin với chính cơ thể của mình thì em mới yêu được cuộc sống và người khác cũng sẽ yêu em. Đừng từ bỏ hạnh phúc của mình em ạ em xứng đáng yêu và được yêu bởi một người có trách nhiệm và tử tế.
Theo Afamily
Mặc cảm vì mỗi tháng vẫn phải xài thêm tiền của bạn trai Tôi thấy trong mắt anh mình chả làm được gì, chỉ như gánh nặng. Tôi đã phải tìm đến bác sĩ tâm lý để điều trị. Tôi được gọi là xinh đẹp, con nhà khá giả và công việc ổn định. Anh từng ly hôn, cũng có công việc, cuộc sống ổn định. Chúng tôi quen nhau cách đây 5 năm, đã tính...