Mặc cảm không còn nguyên vẹn khi đến với anh!
Vào một chiều mưa tầm tã trong quán nước quen thuộc hai đứa lặng lẽ khóc bên nhau và cùng đi tới quyết định mỗi đứa một nơi. Suốt quãng thời gian sau này tôi sống mà luôn nghĩ về quá khứ…
Anh hơn tôi 3 tuổi, ngày tôi còn đi học thì anh đã đi làm. Tôi quen và yêu anh khi tôi đang học năm thứ 2 tại một trường cao đẳng. Tình yêu của chúng tôi ngày ấy thật trong sáng. Thời gian bên nhau nhiều nhưng tôi vốn là một người con gái có cái nhìn rất cổ hủ với chuyện sống thoáng, những lần anh đòi hỏi tôi đều tìm được lý do thích hợp để chúng tôi không vượt rào.
Những lần như vậy anh tỏ ra rất buồn vì cho rằng tôi không tin tưởng. Anh phải nhượng bộ vì tôi quá cương quyết cũng là vì anh quá yêu tôi. Tình yêu của chúng tôi đã trải qua bốn năm với những yêu thương ngọt ngào, những giận hờn mưa nắng, để rồi tới ngày sinh nhật anh năm đó chuyện mà tôi cố gìn giữ đã xảy ra. Tôi đã trao thân cho anh khi anh tìm mọi cách thuyết phục tôi.
Ảnh minh họa
Tôi và anh lúc nào cũng xác định rằng sau này sẽ lấy nhau dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra. Có lẽ mọi chuyện đều đã có sự sắp xếp của tạo hóa khi mà chuyện tình yêu của chúng tôi không được gia đình hai bên ủng hộ. Qua những đấu tranh và cố gắng để bảo vệ tình yêu hai đứa đã phải đầu hàng trước gia đình. Vào một chiều mưa tầm tã trong quán nước quen thuộc hai đứa lặng lẽ khóc bên nhau và cùng đi tới quyết định mỗi đứa một nơi. Suốt quãng thời gian sau này tôi sống mà luôn nghĩ về quá khứ…
Video đang HOT
Năm năm sau ngày ấy tôi tình cờ gặp được người yêu bây giờ trong một bữa tiệc thôi nôi con người bạn gái thân của tôi. Mọi người đều tới cùng với một nửa của mình chỉ có tôi và anh là 2 người duy nhất lẻ loi trong bữa tiệc đó. Anh đã tới bên và làm quen với tôi, những câu chuyện mở đầu cho tình yêu sau này.
Anh là một người rất hiền lành, yêu tôi tha thiết, quan tâm chăm sóc và đặc biệt là rất gìn giữ cho tôi. Khi chúng tôi bên nhau anh rất ham muốn nhưng chưa khi nào vượt qua giới hạn. Chúng tôi đang định tiến đến hôn nhân. Nhưng trong tôi lại luôn xuất hiện những lo lắng: không biết tâm trạng anh ra sao? Sẽ đối xử với tôi như thế nào khi biết tôi không còn trong trắng vì hơn ai hết tôi hiểu anh cũng như tôi là một người rất “phương Đông” trong chuyện “sống thoáng”.
Tôi luôn mang mặc cảm mình không còn nguyên vẹn khi tới với anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Chắc em không còn nguyên vẹn?"
Anh ta trâng tráo hỏi thẳng cô gái mới quen, "Chắc em không còn nguyên vẹn nhỉ?"
Cô gái ấy đã kiên quyết hủy đám cưới khi ngày tổ chức hôn lễ đã được chọn, mẫu thiếp mời đã được đặt chỉ vì buổi tối hôm đó tới nhà người yêu, vừa vào đến sân, cô vô tình nghe được những lời thật khiếm nhã mà mẹ chồng tương lai nói về bố mẹ cô.
Mẹ chồng cô riết gióng: "Thằng con mình thật khờ hết chỗ nói. Bao nhiêu đám con nhà cao sang, danh giá muốn gửi con gái cho nhà mình mà nó cứ một mực yêu con Lài. Tới giờ tôi vẫn còn ấm ức chuyện đám hỏi bữa đó. Nhà họ là gì mà cũng yêu cầu lễ to lễ nhỏ, lễ nọ lễ kia. Mình thì xác định tiền mừng cưới sẽ cho chúng nó hết để làm vốn. Nhưng nhà đó thì chưa chắc, có khi bố mẹ lại vơ hết. Chẳng biết có dám mua vài chỉ vàng làm của hồi môn cho con gái về nhà chồng không nữa. Thông gia kiểu ấy khiến mình bị xuống cấp quá. Cũng chỉ tại thằng con cà đụt này cả thôi...".
Cô gái kể với tôi rằng, từng lời của bà mẹ chồng tương lai như mũi dao xoáy vào tim cô. Nhưng cô còn thấy đau đớn hơn khi chồng sắp cưới của cô bị mẹ vừa đay đả, mắng mỏ, vừa di di tay vào mặt mà chỉ nhe răng ra cười, không có một lời nào gọi là giải thích hoặc thanh minh hoặc bảo vệ cho bố mẹ cô. Ông bố cũng hoàn toàn im lặng. Cô gái nói, có những điều mẹ chồng tương lai của cô nói sẽ là sự thật. Vì bố mẹ cô sẽ phải vay tiền họ hàng để tổ chức đám cưới cho cô. Đám cưới xong, thu được bao nhiêu tiền mừng sẽ phải gom vào trả nợ (chắc còn chưa đủ). Vậy cô nỡ lòng nào mà nhận số tiền mừng cưới từ bố mẹ? Chính cô đã khăng khăng không cho mẹ mua 2 chỉ vàng gọi là "quà hồi môn" cho cô để mẹ khỏi phải chịu thêm gánh nặng nợ nần.
Với cô, bố mẹ cô thật vĩ đại, thật tuyệt vời khi đã chắt chiu tần tảo từng đồng tiền lẻ để nuôi được 3 chị em cô đều tốt nghiệp đại học, có được việc làm như ngày hôm nay. Bước chân đi lấy chồng, không có điều kiện giúp đỡ nhiều cho bố mẹ, cho các em, lòng cô đã xót xa lắm rồi. Giờ nghe được những lời nhà chồng tương lai xúc phạm bố mẹ cô như vậy, làm sao cô chịu được? Lòng tự trọng trong cô bị tổn thương nghiêm trọng. Giá như chỉ mình cô bị gia đình họ coi thường nhưng vì lời hứa thiêng liêng của tình yêu, cô sẽ gắng chịu. Nhưng ở đây người bị xúc phạm lại là bố mẹ cô...
Nghe được những lời nhà chồng tương lai xúc phạm bố mẹ cô như vậy, làm sao cô chịu được? (Ảnh minh họa)
Mẹ cô đã khóc rất nhiều nhưng rồi cả nhà đã đồng ý với quyết định của cô. Cay cú và sĩ diện, chồng và nhà chồng hụt của cô không ngớt rêu rao, nói xấu, đổ mọi "tội lỗi" của việc hủy hôn lên gia đình cô mà toàn là chuyện thậm xưng, bịa đặt. Cô gái đã phải xin chuyển công tác lên một trường phổ thông trung học ở tỉnh miền núi để cố quên ký ức đau buồn của một tình yêu tưởng là vô cùng đẹp đẽ và thiêng liêng. Bốn năm trôi qua, thấy cô vừa đẹp người, đẹp nết, lại còn là giáo viên dạy giỏi mà vẫn "đơn chiếc", thầy hiệu trưởng đứng ra tạo cơ hội cho cháu trai ông làm quen với cô. Vừa gặp cô, anh chàng đã cảm thực sự. Mọi người trong trường đều trầm trồ khen họ đẹp đôi.
Cô gái thú nhận với tôi rằng, thực lòng cô cũng có cảm tình với người ấy. Qua vài lần thăm hỏi, cô nhận lời đi uống nước và người ấy đường đột bày tỏ tình cảm với cô. Thấy mọi việc diễn biến quá nhanh, cô gái thực không yên tâm. Cô hỏi những lời đó nói ra liệu có sớm quá không? Liệu người ấy đã hiểu hết về cô chưa? Để rồi như một sự cố ý, cô kể lại chuyện tình dang dở ở phút trót của mình.
Cô nói với tôi rằng, trước đó cô đã hạ quyết tâm với mình: Sau này yêu ai, lấy ai nhất định cô không giấu diếm quá khứ đó. Là vì lòng tự trọng không cho phép cô giấu diếm. Vả lại, cô đâu có làm điều gì sai trái mà phải giấu diếm? Không ngờ nghe xong chuyện quá khứ của cô, anh chàng lặn mất tăm. Cô chỉ còn biết tự nhủ: Tình lửa rơm là như vậy đấy và cũng nhanh chóng quên anh ta. Chỉ đến lúc này đây, khi người đàn ông thứ hai sau khi nghe chuyện quá khứ của cô đã đặt cho cô một câu hỏi thì cô mới hiểu rõ lý do vì sao anh chàng cháu ông hiệu trưởng lặn mất tăm như vậy. Anh chàng thứ hai này hỏi cô rằng: " Nếu vậy chắc em không còn nguyên vẹn nhỉ?".
Cô kể với tôi rằng khi hiểu rõ điều anh ta muốn biết, cô chỉ muốn tát vào cái mặt trơ tráo của anh ta. Phải kiềm chế lắm cô mới nói được một câu thật bình tĩnh: " Có lẽ tôi và anh không có duyên làm bạn với nhau đâu" và đứng dậy ra về. Từ lúc đó, cô không bao giờ nghe điện thoại hoặc đọc tin nhắn của anh ta. Mặc dù cô khẳng định với tôi rằng, dù đã ở tuổi 30 nhưng cô chưa bao giờ một lần lên giường với ai. Cô còn hỏi tôi, có phải cô là người cổ lỗ sĩ quá không? Nhưng cô có nguyên tắc sống của mình và vẫn muốn bảo vệ nó. Cô nói anh ta đã làm tổn thương lòng tự trọng của cô. Anh ta có quyền gì mà nói với cô những lời tổn thương như vậy?
Tôi chia sẻ, an ủi, động viên khích lệ cô hãy cứ sống với cốt cách đẹp đẽ, trong sáng của mình. Và thực lòng, tôi mong một ngày gần đây nhất, cô sẽ gặp được người con trai biết yêu nhân cách cao đẹp của cô và cô sẽ có được hạnh phúc như một sự bù đắp của tạo hóa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ra đi để quay về Họ từng bên nhau với tình cảm của những đứa trẻ mới lớn, rụt rè, mong manh. Lớn lên, đã mang trong mình những thay đổi, nhưng tình yêu dại khờ ấy thì vẫn thế. Song, anh là một chàng trai khó hiểu và có thể làm cho người con gái bên cạnh mình phát điên vì thái độ khi dửng dưng, lúc...