Mắc bệnh hiểm nghèo, tôi bị cả nhà chồng ruồng rẫy
Tôi không biết kiếp trước mình ăn ở thế nào để kiếp này số tôi bất hạnh đến vậy. Lấy chồng từ năm 18 t.uổi nhưng đến tận 5 năm sau tôi vẫn chẳng thể sinh cho chồng một mụn con. Đi khám bác sĩ kết luận hai vợ chồng đều có vấn đề: vợ nội tiết kém, chồng yếu t.inh t.rùng.
Hàng chục lần lặn lội từ quê Hà Nam lên Bệnh viện Phụ sản Trung ương để khám chữa nhưng vẫn không có kết quả. May mắn lần đầu tiên thụ tinh trong ống nghiệm (sau 3 lần bơm t.inh t.rùng không thành công) thì tôi cấn thai. Thế nhưng bất hạnh thay, khi đã cảm nhận rõ đứa con trong bụng thì tôi lại không giữ được bé.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Số phận đưa tôi từ hết bi kịch này đến bất hạnh khác. Chỉ sau khi sảy thai một tháng, tôi lại được bác sĩ kết luận tiểu đường và ung thư tuyến giáp. Vật vã, đau khổ và mệt mỏi đến tột cùng là những cảm giác tôi phải trải qua. Nỗi đau mất con, giờ lại thêm bệnh tật, mọi hy vọng sống như khép lại ngay trước mắt. Nghĩ lại nếu lúc đó không có mẹ bên cạnh, có lẽ tôi đã lao đầu vào ô tô để kết thúc cuộc đời mình.
Đã vậy, nhà chồng vừa biết tin tôi mắc bệnh đã vội vàng trở mặt quay lưng. Tôi cũng không muốn trách gì, bởi 5 năm về làm dâu mà tôi chẳng thể cho họ một đứa cháu. Có lẽ họ cũng chán chường chẳng kém gì tôi, nay lại thêm chuyện này.
Video đang HOT
Điều tôi không ngờ nhất là sau lưng tôi, họ ngấm ngầm xúi giục con trai mình bỏ vợ. Đang c.hết đ.uối chỉ còn chiếc cọc cuối cùng để bám víu, họ nỡ lòng tìm cách tước nó khỏi tay tôi. Chồng tôi nghe bố mẹ xúi nên lạnh nhạt dần với vợ. Cả ngày anh chẳng thèm nói năng, đi đâu làm gì cũng không hỏi han xem tôi bệnh tình thế nào, sống c.hết ra sao.
Đêm nằm cạnh nhau, tôi thì khóc, còn anh thở dài. Cả ngày tôi sống lầm lũi trong nhà chồng như một cái bóng. Từ bố mẹ cho đến anh chị em chồng, ai cũng ghẻ lạnh, tránh tôi như tránh tà. Biết họ gây áp lực với chồng nên tôi cũng không dám bắt anh phải chọn lựa giữa tiếp tục chung sống hay từ bỏ vợ. Bởi thương mình một tôi thương chồng gấp mười, vì lấy tôi mà anh phải khổ. Nhưng bất hạnh này đâu phải tôi muốn thế.
Bác sĩ nói bệnh của tôi phát hiện sớm nên không quá nguy hiểm. Bởi vậy điều khiến tôi đau khổ và hoang mang nhất hiện giờ không phải là bệnh tật mà là chồng và gia đình chồng. Tôi có cảm giác mình giống như cái gai trong mắt họ và trước sau gì chồng tôi cũng nghe lời bố mẹ để “nhổ” tôi đi.
Mọi người xin hãy cho tôi lời khuyên, trong hoàn cảnh này tôi phải làm sao? Liệu tôi có nên chủ động nói ra đề nghị ly hôn để vừa lòng mọi người, hay cố bám víu vào chồng, vào gia đình ấy? Thật tâm tôi còn rất yêu và cần chồng mình bên cạnh. Tôi phải làm sao đây?
Theo Vietnamnet
Cảm ơn, xin lỗi em - người thứ ba dạy phụ nữ cách giữ chồng
Cảm ơn em đã khuyên chúng tôi nên biết tự làm đẹp cho bản thân, đừng nên xuề xòa dù yêu lâu thế nào. Nhưng xin lỗi, liệu em có biết điều gì đã mang đi t.uổi thanh xuân rực rỡ của chúng tôi.
Gầy đây tôi có đọc một bài viết về một người con gái chấp nhận làm người thứ ba của một vài mối tình, đáng nói hơn là cô gái này xem đó là điều bình thường, không có gì đáng xấu hổ và còn viết hẳn một bức thư ẩn danh dạy những người con gái khác cách yêu. Đứng trên cương vị của một người con gái đang có người yêu và không biết trước được lúc nào sẽ chia tay: Tôi muốn cảm ơn và xin lỗi em.
Đọc xong bài viết của em, tôi không thấy tức giận hay nhìn ra được một xã hội suy đồi. Đơn giản từ góc nhìn cá nhân, tôi thấy ở em có những điều tôi cần học hỏi và bên cạnh đó cũng có những khía cạnh quá đỗi đáng thương.
Cảm ơn em vì đã khuyên đàn bà chúng ta nên đứng vào vị trí của một người đàn ông gánh vác trách nhiệm của cả gia đình và đừng nên đòi hỏi nhiều từ họ. Vậy xin lỗi em, quá trình làm người tình đứt đoạn của em có thể sánh được bao nhiêu với cả quãng đường yêu đầy gai góc mà những người trong cuộc đã trải qua? Làm sao em biết để có được hạnh phúc hôm nay thì những người phụ nữ đã hy sinh những gì mà dạy chúng tôi không nên đòi hỏi?
Cảm ơn em đã khuyên chúng tôi nên biết tự làm đẹp cho bản thân chứ đừng nên xuề xòa dù yêu lâu thế nào chăng nữa. Nhưng xin lỗi em, liệu em có biết điều gì đã mang đi t.uổi thanh xuân rực rỡ của chúng tôi? Điều gì đã luôn khiến chúng tôi đặt lên trên cả bản thân mình? Chúng tôi không xinh đẹp, lộng lẫy như các em không phải vì chúng tôi không biết cách, đơn giản chỉ vì chúng tôi chưa muốn và trong cuộc đời và cuộc tình, còn có những thứ khác quan trọng hơn.
Cảm ơn em đã kể chúng tôi nghe rằng trong lúc chúng tôi nhắn tin trách móc thì người yêu mình đang vui vẻ bên em, để khuyên chúng tôi nên thông cảm cho sự bận rộn công việc của họ. Vậy xin lỗi em, em có biết con người ta yêu nhau lâu dài cơ bản vì họ biết chấp nhận bản tính của nhau? Chúng tôi dù hay trách móc nhưng vẫn chấp nhận gắn bó và ở bên họ bất chấp mọi khó khăn. Một lời trách móc nhỏ cũng không đáng sá gì với những năm tháng chịu đựng, hi sinh và yêu thương những tính xấu của nhau vô điều kiện. Em... liệu có chấp nhận được bản chất con người họ không?
Ảnh minh họa.
Cảm ơn em đã khuyên chúng tôi đừng lặp lại câu "chia tay" quá nhiều lần vì như vậy sẽ khiến người yêu bị chai lì cảm xúc. Vậy xin lỗi em, em đã đối mặt với bao nhiều cảm xúc lửng lơ, không ổn định, chông chênh, không điểm tựa của những trận cải vã và hàng ngàn những thử thách khác của cuộc sống để luôn luôn vui vẻ cười với người đàn ông của mình mà không bao giờ biết đến hai tiếng "chia tay"? Hay em chỉ biết hoang lạc và nhìn đời bằng cái tôi sần sùi, không hợp sạch sẽ mấy của em?
Cảm ơn em đã cho chúng tôi biết rằng "nằm bên cạnh em anh ấy thấy vui nên mới nhắn tin làm hòa, xin lỗi chị khi hai người giận nhau". Vậy xin lỗi, em có bao giờ tự hỏi, liệu khi em giận, anh ấy có bao giờ ở năn nỉ em, có bao giờ cố gắng đền bù cho em, hoặc em cáu bẳn thế nào anh ấy cũng sẽ không để em đi? Hay cảm xúc của em sẽ không bao giờ được trân trọng nên em mãi mãi chỉ có thể là "một người thứ ba"? Không phải không, dễ hiểu mà, vì người như em dễ tìm lắm em à.
Cảm ơn em đã khuyên chúng tôi nên nhìn lại bản thân mình, trách mình trước, khi người yêu cặp kè với kẻ thứ ba. Giờ thì nghe đây em gái:
Nếu người đàn ông của chúng tôi chỉ vì những khiếm khuyết nhỏ của người phụ nữ đã hy sinh cả thanh xuân cho mình mà gắn bó với một nguồn vui khác, thì điều đó là tại vì anh ta quá thiếu bản lĩnh. Bản lĩnh để từ chối cám dỗ, bản lĩnh để thẳng thừng vứt bỏ cái cũ, bản lĩnh để chọn người đến sau. Phụ nữ chúng tôi không việc gì phải gánh vác tội lỗi về một việc làm sai không phải bởi do mình. Còn nếu em có thể? Chúng tôi "tặng" hẳn cho em. Để cái em có chỉ là cái tình tạm bợ, cái chúng tôi cần là cái nghĩa lâu dài.
Và đừng xem thường bản lĩnh của phụ nữ chúng tôi. Chúng tôi không có động tĩnh gì không có nghĩa là chúng tôi không biết, mà đơn giản những cái chúng tôi biết, em sẽ không có ngày nào hiểu tới được. Em chỉ có thể viết thư ẩn danh để "lên mặt", nhưng nếu để "đối mặt" với chúng tôi, thì tôi chắc chắn em không có được một lối thoát nào đâu.
Và cuối cùng thì nói cho lắm, em có cách yêu ngọt lắm, cách giữ hay lắm, vậy người đàn ông của cuộc đời em đâu?
Theo Ngôi Sao
Thư tình: Xin lỗi vì em không thể tiếp tục yêu anh Em sẽ vẫn dõi theo bước đi của anh và sẽ luôn cầu chúc may mắn, hạnh phúc sẽ đến với anh. Anh hãy sống thật tốt, hãy sống cho gia đình anh, cho bản thân mình (Ảnh minh họa) Mình chia tay rồi phải không anh? Anh bước ra khỏi cuộc đời em nhẹ nhàng như khi anh đến, không có quá...