‘Mặc áo vào dùm đi em!’
Vì tôi không thích loại phụ nữ dễ dãi, tự nguyện cởi áo cởi quần trước mặt tôi. Nếu có thể làm điều đó thì hãy để chính tay tôi làm.
Cách nói này có thể sẽ hơi bất lịch sự với em, nhưng đó là những gì tôi yêu cầu ở người phụ nữ của tôi. Tôi và em quen nhau mới có 5 tháng, không ngắn cũng chẳng dài, đủ để chúng ta có thể hiểu một số điều về nhau. Nhưng hiểu hết thì chưa thể. Tôi có thể sẽ tiến xa hơn với em, tính chuyện tương lai với em nếu như em là một người con gái khiến tôi hài lòng. Tôi không yêu cầu quá cao, chỉ là một cô gái ngoan ngoãn, có lối sống lành mạnh và biết yêu thương chân thành.
Em là một cô gái khá cá tính, thoải mái tự do. Cách sống của em rất hợp với giới trẻ hiện nay. Em xinh đẹp, nhìn sắc sảo, đó là điều tôi cực kì ấn tượng. Tôi đã quen em, nói chuyện với em nhiều nhưng tôi muốn dùng thời gian để hiểu thêm về em. Em luôn biết cách khiến tôi vui, đưa tôi đi rất nhiều nơi, những quán ăn mà tôi chưa từng bước chân tới. Có những lúc buồn, em đưa tôi vào bar, uống rượu, hút thuốc và nhảy nhót để xả stress. Ban đầu tôi có chút bất ngờ về em, vì tôi không nghĩ em thông thạo những địa điểm ăn chơi đến vậy.
Em có nói thẳng, tôi là một chàng trai đẹp, hào hoa lại có điều kiện, đó cũng là một phần nhỏ khiến em thích tôi. Rất thẳng thắn như vậy dễ chịu với nhau vì con người dù thích hay yêu đều phải tính đến chuyện tương lai và cuộc sống sau này. Tôi chẳng trách em, tôi cũng không sợ khi em nói ra điều đó, vì có quá nhiều cô gái giống như em.
Em là một cô gái đáng quý. Tôi quan tâm em, lo lắng cho em như bạn gái vậy, chỉ là tôi chưa từng tỏ tình với em. Tôi muốn dùng thời gian để chứng minh tình yêu của em dành cho tôi. Tôi muốn biết có thực sự em yêu tôi hay không, hay chỉ là vì cái này cái kia của tôi. Tôi giàu có nên tôi sợ những cô gái ngã vào lòng tôi chỉ vì tiền. Tất nhiên, không phải ai tôi cũng sẽ nghi ngờ, nhưng tôi phải cảnh giác, tôi muốn tìm cho mình một người con gái yêu tôi chân thành, hi sinh vì tôi và đảm bảo có thể khiến tôi tự hào với gia đình khi chúng tôi đã là vợ chồng.
Rồi gần 1 năm sau đó, em vẫn cứ là bạn của tôi như vậy. Tính từ thời gian chúng ta quen biết cũng đã ngót 2 năm rồi. 2 năm ấy, em chưa được tôi tỏ tình, em cảm thấy khó chịu hay sốt ruột khi chúng ta chưa có gì chính thức không? Không hẳn, tôi thấy em vui vẻ, cởi mở với rất người người, nhất là bạn trai, em có rất nhiều. Chính tôi còn không phân biệt được, tình yêu em dành cho tôi được bao nhiêu.
“Nếu anh yêu em thì hãy yêu, sau này có chuyện tương lai hay không tính sao đừng do dự nhiều!”. Có lẽ, tôi trẻ nhưng không hợp với phong cách đó của em. Tôi hơi choáng…
Video đang HOT
Lần này, chúng ta đi du lịch cùng đám bạn, chính em đã chủ động thuê chung phòng. Tôi có chút ái ngại, vì chúng ta chưa chính thức là người yêu. Em mạnh dạn đến khó hiểu. Em cười vào mặt tôi trước thái độ ngạc nhiên của tôi: “Anh khờ lắm, bây giờ người ta thoáng rồi, không cổ hủ như anh đâu. Yêu thì yêu thôi sao cứ phải tính toán quá nhiều, sao cứ phải nghĩ chuyện thiệt hơn, được mất? Nếu anh yêu em thì hãy yêu, sau này có chuyện tương lai hay không tính sao, đừng do dự nhiều!”. Có lẽ, tôi trẻ nhưng không hợp với phong cách đó của em. Tôi hơi choáng…
Tối đó, tôi bảo em nằm trên giường, tôi nằm dưới đất. Tôi không muốn sang phòng khác ngủ vì em yêu cầu như vậy, vả lại, tôi không thân với ai trong đám bạn kia của em. Có vẻ như em không hài lòng, em lôi tôi lên giường, bắt tôi nằm chung và rồi, em chủ động muốn lân la tới tôi. Em thì thầm vào tai tôi những lời ngọt ngào, &’em cởi áo nhé’. Tôi choàng tỉnh dậy giống như tỉnh giấc mộng. “Không được, chúng ta chưa là gì của nhau!”.
Em ngạc nhiên: “Sao lại phải là gì của nhau, có tình cảm với nhau là được, anh vẽ sự quá. Em tình nguyện, anh không phải lo!”. Em sợ tôi lo lắng chuyện phải gánh chịu trách nhiệm với em nên em có lời cản báo như vậy, nhắc tôi là em tình nguyện, còn tôi cứ làm gì thì làm.
Không, tôi dù là đàn ông nhưng không phải loại đàn ông bỉ ổi. Tôi không thích cái kiểu làm ăn phủi sạch như thế dù em có tình nguyện hay không. Hành động của em khiến tôi hoàn toàn thay đổi suy nghĩ, tình cảm bấy lâu nay dành cho một người con gái đã hoàn toàn sụp đổ.
Tôi yêu một người, đủ thời gian, đủ suy nghĩ chín chắn, đủ sáng suốt để quyết định đi xa hơn với người đó. Và tôi cũng biết, điều gì quan trọng đang đến với mình. Tôi có thể lăng nhăng, nói lời ngọt ngào với cả chục cô gái nhưng tôi không làm điều gì hổ thẹn với họ. Khi tôi đã cố tình cởi áo của ai đó, tôi sẽ có trách nhiệm mặc vào và cho tới khi, tôi khoác lên người cô ấy chiếc váy cưới đầy hãnh diện. Vì thế, đừng hi vọng tự nguyện cưởi bỏ y phục trước mặt tôi rồi bắt vạ tôi, rồi ép tôi phải cưới. Với những hành động như vậy, tôi rất kị, sẽ chẳng có sự ép buộc, gò bó hay bao dung gì trong tình yêu này đâu. Nên hãy mặc áo vào đi em, nếu em có ý định cởi đồ trước mặt một gã đàn ông như tôi…
Theo VNE
Bi kịch em dâu cướp chồng
Đúng là trớ trêu, đời không mấy ai đọc được hết chữ ngờ. Cô em dâu mà tôi yêu quý, người con gái lúc nào tôi cũng thông cảm, chia sẻ, lại là người cướp mất chồng của tôi.
Tôi thật sự không bao giờ dám nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu nổi, tại sao hai con người ấy lại làm ra cái việc ngu ngốc này, để người đời sỉ vả. Người ta nói, đó có thể là tình yêu đích thực, nên họ đã vượt qua dư luận để đến với nhau. Nhưng tôi không tin là thế. Vì dù sao, tình yêu cũng cần có đạo lý, không thể cứ nói yêu là yêu được. Vậy thì xã hội này loạn rồi.
Cô em dâu của tôi, trớ trêu thay, lại là cô đồng nghiệp cũ. Ngày đó, khi tôi chưa chuyển công ty, khi mới vào công ty này, cô ấy là người ân cần, hỏi han tôi nhiều nhất. Tâm lý là người mới, khi được quan tâm, gần gũi, bao giờ cũng có được cảm giác dễ chịu hơn. Thế nên, tôi gần như thấy quý mến cô ấy ngay từ những ngày gặp mặt. Và dần dần, chúng tôi thân thiết với nhau, hay đi ăn cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. Cô ấy rất thoáng, không ki bo dù là cũng không phải người giàu có gì. Sinh ra ở tỉnh lẻ, lại lên thành phố bươn trải, không giống như tôi, có gia đình ở Hà Nội nên mọi thứ đều dễ dàng. Vậy mà cô ấy cũng cố gắng nhiều, vượt qua khó khăn và có công việc ổn định.
Vì quý mến co ấy nên, tôi đã chủ động giới thiệu cô ấy cho em trai của mình. Hi vọng là hai người có thể hợp nhau và yêu nhau, lấy nhau thì càng tốt. Tôi cũng hết lời ca ngợi cô ấy với em trai tôi, và họ gặp nhau. Dường như là hẹn hò được tầm 5 tháng thì hai người yêu nhau, tình cảm thắm thiết.
Sau hơn 1 năm hẹn hò, tôi mừng vì hai đứa tính chuyện cưới xin. Và gia đình tôi đã tổ chức đám cưới cho hai đứa. Tôi mừng lắm vì em mình chọn được người vợ tốt, ngoan ngoãn, chu đáo, ít ra với tôi là vậy.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. (ảnh minh họa)
Chúng tôi sống chung nhà khi em trai lấy vợ. Vì cô ấy là người tỉnh lẻ, lại chưa có điều kiện mua nhà riêng nên tạm thời sống chung nhà với cả bố mẹ tôi và chúng tôi. Chồng tôi cũng là người tỉnh lẻ nên không có nhà cửa, cả gia đình sống chung với bố mẹ tôi. Thật ra, sống như vậy cũng chưa tiện nhưng tôi đang đợi thời cơ, đợi có tiền thì mua nhà ra riêng. Nhưng thú thực là cũng chẳng biết đến bao giờ.
Thoáng cái đã được 2 năm, tình cảm chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhất là cô em dâu, tôi thấy cô ấy lúc nào cũng ân cần, chu đáo với mọi người. Bố mẹ tôi quý mến con dâu lắm, suốt ngày khen em tôi khéo chọn vợ. Vì mọi việc trong nhà đều đến tay cô ấy. Ngay cả quần áo của chúng tôi, vợ chồng tôi, cô ấy cũng giặt, phơi và gấp. Có khi thấy cô ấy làm nhiều tôi cũng thông cảm, chia sẻ và bảo cô ấy bớt việc cho tôi. Nhưng cô ấy vẫn chịu khó làm hết.
Chồng tôi và cô ấy có vẻ rất hợp nhau. Trong bữa cơm, họ nói chuyện rất vui vẻ. Cô ấy thường hay tâm sự chuyện gia đình với chồng tôi, nhìn cách họ cười nói thoải mái với nhau, tôi cảm thấy không hài lòng lắm. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, vì nghĩ họ cùng cảnh ngộ, sống nhờ nhà tôi nên có chung suy nghĩ, và hợp nhau như vậy.
Tôi cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, không can thiệp cũng không nói gì. Nhưng gần đây, thấy chồng tôi cưng chiều con của cô ấy hơn con tôi, quan tâm con cô ấy nhiều, tôi mới bực mình. Tôi có góp ý thì chồng bảo tôi kĩ tính, hay nghĩ linh tinh nên đành thôi.
Giờ thì, tôi càng ngày càng khó chịu vì thái độ của hai người ấ. Ngoài mặt thì họ không tỏ ra điều gì nhưng khi tôi tinh ý để ý thì phát hiện ra, họ như kiểu có gì lén lút với nhau. Có nhiều hôm đi làm, chỉ cần chồng tôi đi trước một lúc thì cô ấy theo sau. Có hôm tôi theo dõi, thấy chồng đi và sau đó cô ấy cũng ra theo một lúc. Tôi đi theo sau, và bắt gặp, chồng tôi đợi cô ấy ở bên ngoài, cách tầm hơn 1km. Rồi hai người họ cười nói với nhau, cùng nhau đi đến công ty làm việc.
Tôi chột dạ, hay là họ có tình ý gì. Nhưng không thể có chuyện đó, vì chồng tôi nghiêm chỉnh, cô ấy cũng là người ngoan ngoãn, sao lại có thể lừa dối chúng tôi như thế chứ. Nhưng mọi chuyện đã rõ rành rành, chắc là họ đang lén lút quan hệ với nhau. Tôi đã theo dõi và phát hiện ra, buổi trưa, họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Vậy những gì tôi nghi ngờ là thật? Tôi choáng quá, tại sao hai con người ấy lại có thể làm ra cái chuyện động trời nay, sao họ không nghĩ đến tương lai, đến gia đình mà lại lén lút như thế. Anh không nghĩ anh đang quan hệ với ai sao? Có lớn mà không có khôn như vậy, có yêu nhau thì cũng phải cố mà kìm nén chứ. Chẳng lẽ, tôi và em tôi lại tồi tệ đến mức hai người họ chán ngấy vậy sao? Hay là bố mẹ tôi làm gì khiến họ phật ý, nên họ đã tính chuyện ngoại tình với nhau?
Lúc này, toàn thân tôi mềm nhũn, tôi không thể đứng vững, không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tại sao ông trời lại bất công, lại khiến tôi ra nông nỗi như vậy. Tôi thà là bỏ chồng, bỏ tất cả chứ không thể sống chui lủi, sống nhẫn nhịn thế này. Nhưng làm lớn chuyện này thì có lẽ, cả nhà tôi mang nỗi nhục muôn đời. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh chia tay vì mình đi cafe với bạn Đã chung sống với nhau và có kế hoạch kết hôn nhưng anh luôn đa nghi với mọi mối quan hệ của mình, cho rằng mình có điều gì mờ ám. Bây giờ mình mới hiểu câu "Tình ngay lý gian" làm người ta khổ đến thế nào. Bạn trai của mình lớn hơn mình nhiều tuổi nhưng cả hai rất hợp nhau....