Má lo về già con dâu ngược đãi…
Nhìn cách má len lén quan sát sắc mặt dâu út, tất bật làm mọi việc cho dâu út vui, lấy đồ nhà chị mang cho dâu út, chị thấy… sai sai.
Người già phải được sống vui tinh thần mới tốt (ảnh minh họa)
Chị đưa má chồng ra bến xe để về quê. Chị dúi vào tay má ít tiền để xài vặt. Má nhìn xấp tiền, dè dặt: “Con còn nữa không, cho má thêm một ít”. Chị cười khổ, vét nốt mớ tiền trong bóp đưa cho má. Má hớn hở: “Tháng sau má lại lên”.
Về nhà, chị phát hiện nồi cơm điện mới mua không cánh mà bay. Chị biết ngay má chồng mang nồi cơm về cho em dâu út. Đây không phải là lần đầu nhà chị vô cớ mất đồ. Lần trước là nồi chiên không dầu chị mua chưa kịp xài, trước nữa là quạt máy, nồi áp suất…
Khi chị phát hiện món đồ của mình ở nhà má, má nói tỉnh bơ: “Vợ chồng con có điều kiện muốn sắm gì cũng được. Vợ chồng thằng út là giáo viên, lo miếng ăn còn trầy trật. Má đem về cho nó xài, đỡ phải mua”.
Chị ấm ức trong lòng, vợ chồng út muốn dư giả thì phải kiếm việc làm thêm, đâu thể vin vào cớ lương ít rồi than thiếu thốn.
Thật ra chị biết rõ em dâu út chẳng đòi hỏi gì, mà tại má thích tha đồ về khiến chị khó xử, dâu út cũng khó xử. Chồng chị kẹt giữa má và vợ, càng khó xử hơn. Nhiều lần anh khuyên chị: “Má già rồi hay cả nghĩ, em bỏ qua cho yên cửa yên nhà”. Chị bỏ qua, nhưng lòng vẫn không vui.
Dạo trước, má không thiên vị dâu út như bây giờ, thậm chí còn thương chị nhiều hơn vì chị rộng rãi tiền bạc, lại không ra đụng vào chạm những chuyện vặt với má. Mỗi lần vợ chồng chị về chơi, má hối dâu út đổ bánh xèo, làm gà nấu cháo…
Chị biết em dâu cực nhọc nên hay mua quần áo, mỹ phẩm tặng em. Em dâu cũng hiểu chuyện, hay làm sẵn gà vịt, hái rau trái cho chị mang đi. Má vẫn hay khoe với lối xóm là chị em bạn dâu thuận thảo, má mừng…
Video đang HOT
Người già rất sợ sống cô độc một mình, con cháu không quan tâm (ảnh minh họa)
Từ ngày ba chồng mất, má lủi thủi vào ra. Rồi không biết má nghe ai bàn tán, nói người già hay bị con cái bỏ bê, không chăm sóc. Khó với dâu là dâu ghét, bỏ đói không cho ăn cơm. Mấy cái clip con dâu bạc đãi, đánh đập má chồng bằng chổi… khiến má lo sợ. Má sợ tuổi già sẽ giống mấy bà già bất hạnh trên mạng.
Má bỗng quay ngoắt 180 độ, dễ dãi và cả nể dâu út. Má chịu khó dậy sớm phơi quần áo, nấu đồ ăn sáng. Dâu út đi dạy về má đã nấu sẵn cơm. Thằng út thấy má cực, can má đừng làm nhiều, nhưng má đâu nghe.
Bữa chị về chơi, thấy má loay hoay đun nấu trong căn bếp tối. Trời nóng má cũng không dám bật quạt máy. Má kể dâu út mới than tháng này trả tiền điện nhiều… Chị hứa hàng tháng sẽ phụ trả tiền điện, má mới nhẹ nhõm thở ra.
Tiền xài vặt hàng tháng vợ chồng chị chu cấp, má để dành mua thuốc, phần còn lại thì mua vé số, hy vọng vận may sẽ tới, má sẽ được đổi đời. Dâu út nói: “Má không được mua vé số nữa, tiền đó để dành má thích ăn gì thì mua”. Sau bữa đó má mới thôi mua vé số.
Má hay cất đồ ăn thừa trong tủ lạnh, có khi chỉ là chút đồ xào, thịt kho tới kho lui đã khô cong. Dâu út nói má ăn vậy dễ đau bụng. Dù tiếc hùi hụi nhưng má cũng bấm bụng đem đổ…
Chồng chị nói, má sợ dâu út cũng có cái hay, ai nói má cũng không nghe, dâu út lên tiếng má mới theo. Hay thì có hay, nhưng nhìn cách má len lén quan sát sắc mặt dâu út, tất bật làm mọi việc để dâu út vui, lấy đồ đạc nhà chị mang về cho dâu út xài… chị thương má vô cùng.
Nhiều lần chồng chị trấn an má: “Vợ chồng thằng út có hiếu với má, sao má phải lo. Nếu tụi nó không tốt với má thì cũng còn vợ chồng con. Má đừng để mình cực, cũng đừng lo lắng quá, ảnh hưởng sức khỏe”.
Má nói ở quê quen rồi, phố thị ồn ào má không chịu được. Tuổi già của má chỉ muốn ở căn nhà cũ, vào ra thắp nhang cho ba má mới yên tâm. Nên giá nào má cũng phải lấy lòng dâu út để nó thương, không bạc đãi má…
Nỗi lòng của má chị hiểu lắm. Người già như đứa trẻ con, hay tự nhát mình, sợ này sợ kia; nỗi sợ lớn nhất là không được yêu thương, phải cô độc một mình. Vợ chồng chị ráng làm cái máy ATM không hạn mức cho khách VIP là má. Má rủng rỉnh tiền trong túi, nỗi lo của má có giảm chút nào chăng?
Em dâu Gen Z khiến chị chồng vừa thương vừa nể
Trang nhắn vào nhóm chat gia đình: "Chị em mình phải luôn khen ngợi, động viên Hòa. Chỉ có Hòa mới sống vui được với ba mẹ".
Nhà có 4 anh chị em, Trang là chị cả, lấy chồng xa nên lâu lâu mới về thăm ba mẹ. 2 người em kế dựng vợ gả chồng ngay trong xã, riêng cậu Út mới cưới vợ năm ngoái thì ở chung với ông bà.
Vợ Út là Hòa. Hoà có ngoại hình xinh xắn, với khuôn mặt bầu bĩnh, trẻ trung, thuộc thế hệ Gen Z (thế hệ được sinh ra trong khoảng thời gian từ 1997 - 2012).
Hồi Út mới cưới, mỗi lần về làng, các bác, các thím trong họ lại tụ tập, kéo Trang ngồi xuống để kể tội Hòa, chủ yếu chê Hòa không thân thiện, vui vẻ.
Mỗi lần gặp các thím, Hoà không hỏi han nhiệt tình, chỉ gật đầu chào đáp lễ rồi lặng lẽ vào phòng. Có người chê Hòa nền nếp sinh hoạt còn khiếm khuyết, đi sớm về muộn, không phụ mẹ chồng dọn vườn dọn bếp.
Em dâu Gen Z không phải lúc nào cũng... bất ổn (ảnh minh họa)
Trang nghe và im lặng. Hơn ai hết, cô quá hiểu tính tình, thói quen, cách suy nghĩ của từng thành viên cũng như cách thức vận hành chung của gia đình mình.
Trong nhà, ba của Trang rất chăm chỉ, tháo vát. Từ đồng sâu lên ruộng cạn, việc gì ông cũng làm được. Mùa nào nuôi con gì, trồng cây gì, ba tính toán đâu ra đấy để có được khoản thu nhập cao nhất. Giỏi giang, cần cù nhưng nhược điểm lớn nhất của ông là độc đoán, gia trưởng. Việc gì mà ba đã quyết thì dù có ai nói ra nói vào gì ông cũng không thay đổi.
Mẹ Trang thỉnh thoảng lên xã tham dự những lớp học khuyến nông về phổ biến kiến thức lại cho ba, nhưng rất hiếm khi ba nghe. Cái lý của ba vẫn là làm nông nghiệp thì thuận theo tự nhiên, xưa bày nay làm, không nặng lý thuyết, sách vở.
Trái ngược với chồng, mẹ Trang tính tình vô tư, dễ chịu, nhiều bạn bè. Mỗi ngày sau giờ cơm tối, mẹ tranh thủ lên xóm trên hoặc xuống xóm dưới gặp gỡ bạn bè để trò chuyện rôm rả. Tối nào, từ thành phố gọi về Trang cũng nghe câu quen thuộc: "Mẹ đang đi chơi, chơi vui lắm...".
Nghe mẹ vui, Trang mỉm cười nhẹ nhõm, thế nhưng sâu xa trong lòng, ít nhiều cô cũng hiểu được ý nghĩa của câu nói "xa thương, gần thường", thậm chí "xa thương, gần bực".
Thật sự, vì mẹ quá vô tư nên việc nhà cửa mẹ không hề tươm tất, chu đáo. Cô nhớ lại, hồi còn làm việc cách nhà 100km và phải ở trọ, mỗi cuối tuần về nhà, cô luôn mong được thả lỏng nghỉ ngơi, nhưng nào có được. Cô nai lưng quét dọn từ nhà dưới lên nhà trên, từ ngoài vườn vào đến trong sân. Nơi nào cũng có rác, bụi bẩn, áo quần, giày dép dơ treo móc không đúng nơi đúng chỗ. Tay làm, miệng nói, cứ vậy, mỗi lần ghé nhà là mỗi lần cô chuốc thêm phiền muộn, kết cục là mẹ con lại lời qua tiếng lại, nhà cửa xào xáo.
Nhiều lần mẹ bảo Trang, hễ làm thì đừng nói, mà nói thì đừng làm, mẹ với ba sống không ngăn nắp một chút cũng chẳng sao, già rồi, chỉ cần vui vẻ và thoải mái. Thế nhưng yêu cầu của mẹ chưa lần nào được Trang đáp ứng. Có đợt đỉnh điểm, cô bực bội, khó chịu, chỉ thầm ước mình đi đâu đó thật xa, xa hẳn ngôi nhà này. Sau này, điều bực bội vu vơ năm nào lại trở thành hiện thực, cô lấy chồng cách nhà gần 400km. Mỗi năm, sắp xếp công việc, con cái ổn thỏa thì cũng chỉ về quê được vài lần.
Em dâu và mẹ rất vui vẻ, hòa thuận (ảnh minh họa)
Tuần trước, cô xin nghỉ phép về thăm ba mẹ. Không khí gia đình rất thuận hòa, vui vẻ. Sau bữa cơm, khi mẹ đã xuống xóm "tụ tập" cùng nhóm bạn, Trang buột miệng than với Hòa chuyện cái tủ lạnh không được sạch sẽ.
Hòa cười xòa: "Ôi, em cũng siêng lau chùi, dọn dẹp lắm chị ơi, nhưng tại mẹ hay quên. Ngăn để đồ tươi, thịt cá ở trên mà mẹ toàn để xuống dưới. Em đi làm công ty cả ngày bận rộn, về dọn giúp được gì thì dọn, chứ cũng không thể ôm đồm. Mà mẹ cũng hay ho lắm, bà không trách gì em. Hai mẹ con sểnh ra là trò chuyện, mẹ không những tốt bụng mà còn rất có khiếu nói chuyện".
"Mà hôm trước, mẹ cũng có "dọa" em, mẹ bảo cố dọn nhà cho thật sạch kẻo mai mốt con Trang về nó lại ràm mẹ. Em nghĩ mình trẻ, mẹ thì già, tính tình, thói quen mẹ sao đã theo y vậy mấy chục năm nên khó thay đổi lắm. Nếu mẹ không đổi thì mình đổi, miễn sao ba mẹ luôn thoải mái, cười nói rôm rả như bây giờ là được", Hòa nói thêm.
Nghe em dâu nói, Trang chột dạ nhận ra, Trang là con gái ruột sống cùng bao nhiêu năm, nhưng chỉ chăm chăm vào khuyết điểm của mẹ, còn Hòa mới chỉ về ở chung nhà mấy tháng đã nhận ra ưu điểm lớn của mẹ chồng để bù trừ, thông cảm, sống hòa thuận, vui vẻ hỗ trợ lẫn nhau. Em trẻ người mà chẳng non dạ chút nào.
Cả Hòa và mẹ đều đúng: Tuổi già, miễn sống khỏe mạnh, vui vẻ, không phiền lụy đến con cái đã là đáng quý lắm rồi.
Ứa nước mắt khi biết việc làm thêm của chồng Đi chợ sớm để mua đồ, tôi sững người khi gặp chồng đang làm thêm ở đó. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi đang ở trọ vì chưa đủ tiền mua nhà mua đất. Chồng tôi là nhân viên nhà nước, lương tháng tuy ổn định nhưng không cao. Tôi làm công nhân, lương cũng bấp bênh vì ăn theo lượng sản phẩm...