Ly thân với vợ nhưng ngay đêm đầu tiên nhìn thấy cảnh này tôi đã không thể nào cầm lòng…
Nửa đêm rồi mà mắt tôi vẫn như hai cái đèn pha ô tô nhìn chằm chằm lên trần nhà. Tôi tò mò không biết là em đã ngủ chưa nên mon men lại gần cửa phòng ngủ.
Em nằm dài trên giường, ôi thiên địa ơi, sao hôm nay nhìn em lại hấp dẫn đến thế. (Ảnh minh họa)
Tính Hà ương bướng lắm nên lúc quyết định lấy Hà, bạn bè tôi cứ thắc mắc hỏi:
- Liệu mày có đủ tự tin và bản lĩnh sẽ thuần hóa được con ngựa hoang là Hà không?
Thú thật, bản thân tôi khi ấy cũng không tin tưởng lắm vào cái quyết định có thể “dạy dỗ” được Hà. Nhưng Hà ngoài cái tính bướng ấy ra thì điểm gì cũng khiến tôi chết mê chết mệt mới khổ. Nhớ yêu nhau đã được 3 năm mà chúng tôi chia tay có khi nhiều không đếm xuể cũng vì cái tính ương bướng của Hà. Người chủ động nói chia tay là tôi nhưng người chủ động quay lại cũng là tôi. Vì xa Hà có một ngày, không được gặp Hà, nghe giọng Hà một ngày là tôi đã nhớ đến phát điên lên rồi. Hơn nữa, Hà của tôi ngoài cái tính ương bướng ra thì tốt lắm.
Xinh đẹp, tài giỏi, lại chung tình, chỉ có yêu tôi. Bằng chứng là những lần chúng tôi cãi vã, Hà nói đi tìm người khác nhưng tôi theo dõi thì chỉ thấy em ngoan ngoãn ở nhà. Con người, ai chẳng có khuyết điểm, bản thân tôi cũng cs khuyết điểm là nóng tính đấy thôi. Nên tôi vẫn quyết định lấy Hà làm vợ.
Thú thật, bản thân tôi khi ấy cũng không tin tưởng lắm vào cái quyết định có thể “dạy dỗ” được Hà. (Ảnh minh họa)
Sau khi kết hôn, Hà thực sự khiến cho cuộc sống của tôi bị đảo lộn hoàn toàn. Nhiều niềm vui, nhiều bất ngờ nhưng cũng lắm bực mình. Chẳng ngày nào là chúng tôi không đôi co, chành chọe nhau đôi ba câu. Xong rồi cả hai lại khúc khích, rí rỏm với nhau sau đó ngay được. Cứ như thể, cãi vã chính là gia vị đặc biệt làm cho cuộc sống hôn nhân của chúng tôi màu sắc hơn vậy. Nhưng…
Video đang HOT
Càng ngày, Hà càng ương bướng quá thể. Không biết có phải vì tính ương bướng ấy tăng theo cấp độ nhân không hay tại tôi đã bắt đầu không chịu nổi cái tính ngang ngược ấy của Hà. Mà chắc cũng có thêm những tác động ở bên ngoài ấy. Bạn bè, đồng nghiệp của tôi nói đàn ông là chủ trong nhà, nên có rất nhiều quyền. Kể cả quyền không phải làm việc nhà. Quyền đi chơi về muộn không bị la mắng, quản lý. Chẳng biết thế nào mà tôi lại làm theo lời mấy người bạn mách nước về cách dạy vợ theo kiểu áp đặt, bắt nạt ấy.
- Em là vợ, phải nghe anh hết, bỏ ngay cái tính ngang ấy đi.
- Em không bỏ. Em ngang nhưng là ngang có lý. Ngang trong việc muốn anh phải chia sẻ việc nhà, muốn anh không được đi chơi về muộn quá, không nhậu nhẹt nhiều quá là sai hả?
Vậy là chiến tranh lạnh bùng nổ vì tôi không chịu và Hà không nghe.
Thời gian đầu thì cả hai không nói chuyện nhưng vẫn cứ ngủ chung một giường. Tôi thì cứng miệng thế nhưng có cái tính cứ phải ôm vợ mới ngủ được. Nên cãi nhau thì cãi nhau, khi ngủ, tôi vẫn quay sang ôm Hà. Nào ngờ em:
- Anh không chịu nhận lỗi thì đừng có hòng ôm em?
Tự ái đàn ông dâng lên cao. Tôi gào lên:
- Đã thế thì ngủ riêng đi, ly thân đi cho đỡ phải động chạm vào nhau.
Ngay lập tức, yêu cầu của tôi được đáp ứng. Và đêm nay, chính là đêm đâu tiên chúng tôi ly thân. Để chứng tỏ mình là người đàn ông cao thượng, tôi ôm gối sang phòng khách ngủ. Tôi đi mà em chẳng thèm giữ lại khiến tôi bực mình lắm. Tôi nghĩ bụng, đã thế, tôi nhất quyết không nhún nhường để em phải hối hận, phải xin tôi tha thứ. Ngờ đâu…
Nửa đêm rồi mà mắt tôi vẫn như hai cái đèn pha ô tô nhìn chằm chằm lên trần nhà. Tôi tò mò không biết là em đã ngủ chưa nên mon men lại gần cửa phòng ngủ. Thậm chí, tôi còn trộm nghĩ là em đang ôm gối khóc thầm vì không có tôi cơ. Thế mà, vừa hé mắt qua khe cửa, tôi đã chết đứng khi gặp cảnh ấy…
Em nằm dài trên giường, ôi thiên địa ơi, sao hôm nay nhìn em lại hấp dẫn đến thế. Bình thường ngủ có tôi, tôi có thấy em diện áo hai dây với quần ngắn như thế này đâu. Đèn thì sáng, da em thì lại cứ trắng hồng lên. Một số bộ phận trên người tôi bắt đầu mất kiểm soát. Và thay vì khóc như tôi nghĩ, em lại cười khúc khích với bộ phim yêu thích của mình. Mặt tôi nóng bừng, tim đập loạn, tay chân run lẩy bẩy. Ngay lập tức tôi chạy nhanh vào nhà tắm, vỗ nước vào mặt cho tỉnh táo. Trở lại ghế thì tôi thấy phòng ngủ đã tắt đèn. Thôi xong, ván này tôi thua chắc rồi. Mà nghĩ đi nghĩ lại, thua vợ cũng chẳng làm sao. Hơn nữa nghĩ cho kĩ thì chuyện này tôi cũng sai cơ mà. Tôi nghĩ kĩ rồi, mai tôi sẽ xin lỗi vợ.
Theo blogtamsu
Đêm đầu tiên, nhìn thấy "cái ấy" không động đậy của chồng tôi mới hiểu vì sao mẹ chồng vung cả 5 tỷ đồng ra để cưới tôi về
Anh không nói gì, chỉ đưa ánh mắt câm lặng đó nhìn tôi. Lại gần anh hơn nữa, tôi nhanh chóng nhận ra sự bất thường.
Tôi được mọi người nhận xét là một cô gái khá. Tôi không xinh đẹp nhưng được cái nhanh nhẹn, đảm đang, tháo vát. Chẳng vì thế mà bố mẹ đau yếu thường xuyên, một mình tôi vẫn có thế gánh vác được tất cả cho 3 đứa em nhỏ và lo toan mọi chuyện trong gia đình.
25 tuổi, tôi chưa một lần biết yêu, trái tim cũng chưa một lần biết rung động vì tôi biết, một cô gái nghèo như tôi, nhan sắc lại không có thì mấy ai yêu thương cho được. Vậy mà đùng một cái...
Người phụ nữ ấy ăn mặc sang trọng lắm, đi chiếc xe hơi nhìn qua là biết đắt tiền lại đậu ngay trước chiếc cổng sắt ọp ẹp nhà tôi. Ai cũng mắt tròn mắt dẹt vì không hiểu tại sao nhà tôi lại có vị khách đặc biệt ấy. Người phụ nữ ấy có cách ăn nói rất lịch thiệp, không vòng vo. Bà ấy đã khiến cả nhà tôi choáng váng, mà người sốc nhất là tôi khi ngỏ lời muốn cưới tôi cho con trai bà ấy.
Bà ấy kể rằng con trai bà ấy đang tu nghiệp ở nước ngoài. Bà ấy đi xem thầy thì thầy bảo số con trai bà phải có vợ thì mới về nước an toàn được, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm. Xem số vận thì tôi chính là sự lựa chọn hợp lý nhất. Chính vì thế, bà ấy muốn cưới hỏi tôi cho con trai bà ấy. Chỉ cần tôi về nhà bà ấy là con trai bà ấy có thể quay về rồi.
Hơn nữa, bà ấy đã hứa sẽ giúp đỡ gia đình tôi thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn nên tôi đã chẳng do dự mà gật đầu đồng ý. (Ảnh minh họa)
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, tôi chưa từng được nghe có cái chuyện kì lạ đến như vậy. Nhưng khi bà ấy nói sẵn sàng chi ra cả 5 tỷ đồng để tổ chức hôn lễ cho tôi và con trai bà ấy thì tất cả mọi người đều tin rằng những lời bà ấy nói là thật. Vì chẳng ai, không có chuyện quan trọng mà lại chịu chi ra nhiều tiền như vậy. Thái độ của bà ấy rất chân thành và nét mặt còn hiện rõ lên sự lo lắng, bất an.
Một người con gái như tôi mà có được đám cưới như thế thì chắc chỉ là chuyện trong mơ mới dám nghĩ. Hơn nữa, bà ấy đã hứa sẽ giúp đỡ gia đình tôi thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn nên tôi đã chẳng do dự mà gật đầu đồng ý. Khối kẻ sau lưng thầm mắng chửi tôi là kẻ tham tiền nhưng nếu đặt địa vị họ vào hoàn cảnh của tôi thì tôi tin chắc rằng, họ cũng sẽ chọn lựa giống như tôi mà thôi.
Đám cưới được tổ chức vô cùng sang trọng. Như để bù đắp cho nỗi thiếu hụt không có chú rể nên trong hôn lễ, mẹ chồng đã trao cho tôi số vàng cưới khổng lồ. Theo như cách mà mọi người nói là vàng đeo gẫy cổ vậy. Nhiều vàng, hôn lễ sang trọng như quan chức nhưng không hiểu sao lòng tôi vẫn thấy trống trải lắm. Chắc chẳng có cô dâu nào như tôi đâu.
- Con lên phòng cưới đi, chồng con vừa về, đang đợi sẵn trên đó rồi!
Bị đồng tiền làm cho lu mờ tâm trí, tôi đã đẩy mình vào cuộc hôn nhân không trọn vẹn. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi nói bằng chất giọng nghèn nghẹn khiến tôi có chút bất an. Người gọi là chồng tôi về từ lúc nào mà tôi không hay biết. Bước từng bước lên cầu thang, đôi tay tôi run run khi nắm vào chốt cửa. Căn phòng tân hôn được trang trí khá đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Trên giường có người nằm và tôi nhanh chóng đoán được đó là ai. Lại gần hơn, tôi nhẹ giọng:
- Anh... Là chồng của em...
Anh không nói gì, chỉ đưa ánh mắt câm lặng đó nhìn tôi. Lại gần anh hơn nữa, tôi nhanh chóng nhận ra sự bất thường. Hình như đôi chân của anh không hề động đậy. Mặt tôi tái đi, miệng ấp úng chưa thốt lên câu hỏi thì mẹ chồng tôi đã bước vào, giải thích tất cả. Tôi nghe mà chân đứng không vững.
Thì ra cái đám cưới 5 tỷ kia là để thay cho đôi chân của chú rể. Người là chồng tôi vừa trải qua một cuộc đại phẫu để giữ lại tính mạng sau tai nạn ở nước ngoài. Chỉ có điều, nhiều tiền cũng không thể mang về cho anh đôi chân lành lặn. Nó đã bị hủy hoại hoàn toàn. Chính vì vậy, mẹ chồng tôi mới cần người tháo vát, đảm đang như tôi để có thể chăm lo cho anh cả đời.
Tôi quỳ sụp trên sàn nhà lạnh, nước mắt từ đâu rơi lã chã. Tất cả đã không thể quay lại. Đây chính là điều mà tôi lựa chọn thì làm sao tôi dám oan trách nó. Chỉ là khó tránh khỏi cay đắng, xót xa. Bị đồng tiền làm cho lu mờ tâm trí, tôi đã đẩy mình vào cuộc hôn nhân không trọn vẹn.
Theo Một Thế Giới
Khi nhìn thấy "cái ấy" của vợ, tôi mới hiểu vì sao nhà vợ lại cho tôi ngôi biệt thự 20 tỷ Chiếc váy vừa rơi xuống, để lộ hết "cái ấy" dị thường của vợ ra thì tôi mới hiểu vì sao nhà vợ lại hào phóng cho tôi ngôi nhà 20 tỷ trên phố thế. Tcứ nhìn chằm chằm vào cái ấy của Linh rồi khóc thét vì điều này (ảnh minh họa) 8 năm đi làm ăn ở nước ngoài về tôi...