Ly thân 5 năm và nhận cái kết quá đắng từ người vợ xinh đẹp.
Tôi và cô ấy đã ly thân với nhau được 5 năm, thế nhưng sau khoảng thời gian ấy tôi bất ngờ khi nhận được một cái kết đắng từ người vợ xinh đẹp của mình.
Tôi là một thằng đàn ông năm nay cũng được 40 tuổi, tôi đã có vợ và 4 đứa con. Nhưng vì vợ chồng không hợp nên phải sống ly thân. Xa nhau khoảng 5 năm không liên lạc với nhau. Nhưng thâm tâm tôi vẫn yêu và nhớ em nhiều lắm. Lúc mới cưới nhau chúng tôi không có gì ngoài 2 bàn tay trắng, làm lụng vất vả mua được 2 căn nhà nhỏ ở sài gòn . tuy không lớn nhưng cũng đủ ở, em nói tôi cũng vì tính tôi quá gọn gàng , tỉ mỉ, cẩn thận còn em thì bừa bộn nên thường xuyên cãi nhau. Và điều gì đến rồi cũng đến, chúng tôi quyết định mỗi người mỗi nhà. Con chia nhau nuôi tôi 2 thằng lớn, còn em 2 đứa con gái nhỏ. Thời gian thoắt 1 cái cũng 5 năm, cảm giác cô đơn trống trải kéo đến, việc làm thì ổn định, tôi liên lạc lại với em , nói rằng: chúng ta quay lại em nhé. Tưởng chừng em sẽ đồng ý nhưng không ngờ em lại ấp úng rồi nói:
- Không hợp nhau đâu ông à! Thôi mình cứ ở vậy đi
- tại sao vậy, hết yêu anh rồi sao?
- anh muốn gì ? Mới gặp là lớn tiếng sao mà ở nổi… hay cứ như thế này chúng ta cứ ở vậy đi, có gì mỗi ngày em nấu cơm đem qua nhà anh và 2 con , tới tháng thì đưa tiền cơm cho em, giờ em mới mất việc cũng lớn tuổi không ai nhận, anh có thương em thì cứ đưa tiền thêm cho em và nuôi 2 con bên này. Được không?
- ừ, vậy cũng được.
Vậy là tôi theo ý kiến của em , ngày qua ngày tháng qua tháng.
Video đang HOT
Rồi một ngày tôi đang trên đường đi làm về, điện thoại đổ chuông , tôi dừng xe bên lề nghe điện thoại, tôi nghe thấy giọng của em, văng vẳng ở đâu đó, tắt điện thoại nhìn xung quanh chỉ có 1 quán cafe hát với nhau, tôi nghĩ thầm không lẽ ở trong đó, từ ngoài đường nhìn vào tôi không lầm vào đâu được , tôi không tin vào mắt mình, nên vào trong đó xem sao, bước vào trên sân khấu chính là em.
Tôi tìm ngồi một góc khá khuất, không để em không nhìn thấy. Quan sát 1 hồi tôi biết được em đang làm MC , em bước xuống sân khấu ngồi cạnh 1 người đàn ông, trong tình tứ vô cùng, máu ghen trong tôi hừng hực, tôi giữ bình tĩnh , lẳng lặng ra về.
Vứa chạy xe, vừa suy nghĩ, tại sao em lại đối xử với tôi như thế. Vậy là tôi thành thám tử, tôi nghĩ làm 1 tuần để xem em làm gì, ngoài sức tượng của tôi, em không những tình tứ 1 người mà còn nhiều thằng đàn ông khác . tôi bắt đầu ghê sợ em.
Tôi còn không tin vào mắt mình rằng em còn dắt những thằng đàn ông đó vào nhà đóng cửa khi 2 đứa nhỏ đi học.
Và cuối cùng tôi biết được em có 1 được đứa con nữa, nó không phải là của tôi.
Tôi không ngờ rằng tôi lấy 1 người vợ trắc nết , lăng loàn như vậy.
Tôi có quá ngu không? Con tôi sẽ như thế nào khi biết mẹ nó như thế . tôi hiểu tại sao em muốn ở riêng , em muốn ly thân, cũng chẳng phải cái lý do tôi quá gọn gàng, sạch sẽ, cái em muốn chính là thứ đó.
Giờ tôi phải làm gì hãy cho tôi 1 lời khuyên, nếu tôi ly dị thì sẽ tội cho con tôi lắm. Tôi rối lắm.
Theo Afamily
5 năm làm vợ chồng, tôi chưa nhận được 1 xu nuôi con từ anh
Nói ra thì bảo vạch áo cho người xem lưng nhưng đúng là, không còn lời nào để nói về chồng mình.
Không biết, có chị em nào cùng hoàn cảnh như tôi không chứ thật sự, đời tôi thật chua chát. Nói ra thì bảo vạch áo cho người xem lưng nhưng đúng là, không còn lời nào để nói về chồng mình. Người khác nghe còn nghĩ tôi bịa chuyện chứ làm gì có chuyện vô lý như vậy. Họ cho rằng, chuyện làm chồng, làm bố mà không đưa tiền cho vợ hàng tháng để sinh hoạt và nuôi con là chuyện vô lý, hiếm gặp.
Ấy vậy mà, người làm vợ như tôi phải nhẫn nhịn, chịu đựng suốt 5 năm qua. Từ ngày lấy chồng, công việc của anh đã bấp bênh, lương ba cọc ba đồng. Tôi bảo anh cứ từ từ rồi xin việc, nhưng anh không nghe cứ nóng vội. Làm hết chỗ này lại chuyển sang chỗ khác nên lương cũng không bao giờ cao được. Vả lại, anh cũng không có chí tiến thủ nên cứ ngần ấy tiền là đủ tiêu.
Tôi bảo anh gánh nặng kinh tế gia đình này kia, còn phải tiết kiệm sắm sửa, mong anh đưa tiền cho tôi để vợ chồng cùng phấn đấu. Với lại, lúc sinh con cái, cần nhiều tiền. Nhưng anh cứ ờm ờ rồi lại bảo tiêu hết rồi. Ngay từ tháng đầu tiên sau khi chúng tôi làm vợ chồng, tôi đã phải đưa tiền cho anh vì lúc đó tôi mới hay, anh đã nghỉ việc...
Suốt 5 năm làm vợ chồng, tình trạng này liên tục như vậy, tiền ai người ấy tiêu. Những việc quan trọng thì toàn là tiền của tôi, nên lắm lúc nghĩ cũng chán nản. (Ảnh minh họa)
Lương lậu ít, anh còn mải mê chuyện rượu chè, cờ bạc. Có lúc anh đánh lô đề mất cả triệu, vài triệu, thế là tiền không cánh mà bay. Rồi anh lại ngại xin vợ, nên nợ nần, tháng sau có lương lại bù trừ vào. Cứ như thế, chẳng bao giờ anh có một đồng nào dư ra. Có tháng có việc, anh còn ngửa tay xin tiền vợ, rồi lại tiêu pha cho bằng hết. Nghĩ cũng chán...
Suốt 5 năm làm vợ chồng, tình trạng này liên tục như vậy, tiền ai người ấy tiêu. Những việc quan trọng thì toàn là tiền của tôi, nên lắm lúc nghĩ cũng chán nản. Bao nhiêu năm, tôi cố gắng tiết kiệm, dành tiền bạc lo cho gia đình nhưng nghĩ lại buồn vô hạn, vì gần như, chồng không có trách nhiệm với tôi, với con cái. Tất cả mọi việc là do tôi hết từ A đến Z. Tôi cảm thấy chán nản, buồn chán vô cùng.
Nhìn chồng người ta tài giỏi, chăm chỉ, có chí tiến thủ, tôi lại nghĩ phận mình. Ngày nào cũng nói mãi chuyện này chỉ tổ vợ chồng cãi nhau. Anh còn cãi cùn bảo &'từ nay, cô cứ lo tiền nuôi con cái, tôi có tiền tôi tự lo cho bản thân mình, việc lớn việc nhỏ của tôi, tôi không cần cô quan tâm. Cô đừng ra vẻ kiếm được tiền mà lên mặt với tôi. Tôi sẽ không cho cô xúc phạm tôi đâu. Tôi không giỏi kiếm tiền thì tôi cũng không xin cô, nên từ nay về sau, tiền ai người ấy dùng'.
Đàn bà chỉ mong lấy được một người chồng yêu và quan tâm tới mình. Vậy mà, tôi đã phải dùng 5 năm qua để lo toàn bộ cho gia đình chồng, các con và cả chồng mình, không được nhờ vả gì từ anh. (ảnh minh họa)
Thế nên, suốt từ đó, tôi và anh dù là vợ chồng nhưng hoàn toàn biệt lập về kinh tế, không ai quan tâm tới ai. Anh làm như thế nào, lương được bao nhiêu tôi cũng không biết, và tôi cũng vậy. Chẳng bao giờ có sự đóng góp gì cả. Tôi thật sự cảm thấy bế tắc với cuộc hôn nhân này. Có chồng cũng như không, một mình tôi gồng gánh trên vai tất cả trách nhiệm kinh tế, làm sao tôi lo nổi. Việc anh tự lo cho mình là điều tất lẽ dĩ ngẫu, không lẽ anh còn muốn tôi nuôi chồng?
Nói là yêu nhau, tiền nong không quan trọng nhưng nếu lấy phải một người chồng không có chí tiến thủ, không biết kiếm tiền, không lo nổi cho vợ con thì thật là bất hạnh. Suốt 5 năm, chưa một lần anh đưa cho tôi dù chỉ là vài trăm hay một triệu để gọi là động viên tinh thần vợ con. Vậy, tôi có thể sống với anh không khi mà tình cảm gần như đã quá nhạt nhòa. Bây giờ, tôi chỉ vi con mà cố gắng chứ nào còn tình yêu gì dành cho người đàn ông vô trách nhiệm này đâu...
Đàn bà chỉ mong lấy được một người chồng yêu và quan tâm tới mình. Vậy mà, tôi đã phải dùng 5 năm qua để lo toàn bộ cho gia đình chồng, các con và cả chồng mình, không được nhờ vả gì từ anh. Đúng là quá bất hạnh, quá mệt mỏi. Tôi muốn dừng lại hết, muốn tự do, muốn được tung tăng tự do bay nhảy, dồn gánh nặng cho chồng để được sống thoải mái, dù chỉ một ngày thôi. Vậy mà cũng khó lắm sao hỡi chồng?
Theo PNVN
Sống ly thân 3 tháng, một hôm nóng quá chồng vào nằm nhờ điều hòa Dứt lời Hoàng lao luôn lên trên giường vì sợ nếu không nhanh thì vợ đổi ý. 3 tháng rồi vợ chồng mới được gần nhau nên cảm giác chẳng khác gì đêm tân hôn vậy. - Tôi chán 1 người chồng suốt ngày rượu chè la cà quán xá tới tận tối mịt mới về như anh lắm rồi. Anh làm chồng,...