Lý Nhã Kỳ: Tôi yêu anh ấy nhưng chưa đủ can đảm để đánh đổi, hi sinh
“Tôi yêu anh ấy nhưng chưa đủ can đảm để đánh đổi, hi sinh sự nghiệp của mình để chọn gia đình” – Lý Nhã Kỳ chia sẻ.
Tại phần tiếp theo của chương trình Gõ cửa thăm nhà tuần này, Lý Nhã Kỳ đã chia sẻ về sự nghiệp và chuyện tình yêu của mình.
Nếu cứ lao đầu vào đóng phim thì mãi mãi tôi cũng chỉ là một diễn viên
Nhiều người thắc mắc vì sao giữa lúc đang nổi tiếng, tôi lại đột ngột dừng lại hoạt động nghệ thuật để đi kinh doanh.
Thời điểm đó, tôi đang khá nổi tiếng với phim Kiều nữ và đại gia và có rất nhiều cơ hội đến với mình. Tôi nhanh chóng nhìn ra mình phải tận dụng những cơ hội đó làm bàn đạp để chuyển qua kinh doanh thì sẽ hiệu quả hơn việc cứ lấn mãi vào showbiz.
Mọi người cứ nghĩ đi, lúc ấy tôi đang nổi tiếng thật. Nhưng nếu tôi cứ nhìn quanh quẩn ở bề nổi đó rồi lao đầu vào đóng phim thì mãi mãi tôi cũng chỉ là một diễn viên. Mọi cơ hội với tôi chỉ dừng lại ở việc đóng phim.
Nếu tôi cứ đóng mãi như thế, đến giờ tôi cũng nhàm mặt với khán giả rồi, chẳng còn gì thú vị cả.
Với lại, biết đâu nếu tôi cứ đóng phim mãi, tôi sẽ không thăng hoa, cũng không giữ được vị trí của mình.
Tôi đã chuyển qua kinh doanh suốt 10 năm qua và rõ ràng, trong 10 năm đó, dù không hoạt động nghệ thuật nhưng tôi vẫn giữ một vị trí riêng trong lòng khán giả lẫn giới chuyên môn, xã hội.
Ngay cả cách quay trở lại nghệ thuật như thế nào tôi cũng phải lựa chọn. Tôi đã chạy rất nhanh và chín muồi trong kinh doanh nên đến giờ, ngọn lửa nghệ thuật đang cháy rực trong tôi, chứ không còn non nớt như lúc đầu nữa.
Việc anh ấy tìm một hạnh phúc khác bình yên, an toàn hơn tôi là điều đúng đắn
Về trách nhiệm với gia đình, cha mẹ, tôi đã làm hết rồi. Nhiều người hay bảo nhìn tôi bây giờ còn trẻ hơn cả hồi xưa. Tôi bảo họ rằng do mọi thứ tôi đã làm được trọn vẹn, viên mãn hơn những gì tôi nghĩ. Bởi vậy nên trong người tôi đang tiết ra hoóc môn hạnh phúc, ăn chanh mà vẫn thấy ngọt.
Video đang HOT
Hiện tại, tôi vẫn đang độc thân chứ không yêu đương ai hết. Nhưng tôi vẫn sẵn sàng đón nhận một tình yêu mới.
Cách đây 10 năm, tôi tự thấy rằng sẽ rất khó để chọn được người chồng cho mình. Bây giờ, tôi đã viên mãn hết mọi thứ thì việc chọn một người chồng cho mình rất dễ.
Bây giờ, tôi dễ tính hơn hồi xưa nhiều lắm. Hồi xưa, tôi luôn tự ép mình vào một cái gọi là phải hoàn hảo, tiêu chuẩn. Tôi không cho phép mình thụt lùi, luôn ép mình phải thật hoàn hảo.
Tôi khắc nghiệt với chính cảm xúc của mình để tập trung cao độ nhất, chạy một con đường đua nhanh nhất để về đích sớm nhất.
Đến tận bây giờ, tôi phải tự nhận rằng, sự đổ vỡ trong mối tình 9 năm đó là do mình trước. Tôi yêu anh ấy nhưng chưa đủ can đảm để đánh đổi, hi sinh sự nghiệp của mình để chọn gia đình.
Ngay hiện tại, tôi cần nói một lời rằng, chuyện chia tay lỗi là ở tôi một phần. Việc anh ấy tìm một hạnh phúc khác bình yên, an toàn hơn tôi là điều đúng đắn.
Một người bạn của tôi ở nước ngoài nói tôi như núi lửa, cứ ngầm ngầm rồi phun ra thiêu cháy mọi thứ. Điều đó khiến người đàn ông cảm thấy khó an toàn, bình yên khi bên tôi.
Bây giờ núi lửa trong tôi đã bị dập rồi, tôi chỉ như dòng nước ngầm bình lặng thôi. Sau này nếu mọi người thấy tôi kết hôn với một người bình thường quá thì cũng không nên sốc, cũng đừng ngạc nhiên.
Có thể ở ngoài xã hội người ta bình thường nhưng trong cuộc sống với tôi, người ta tuyệt vời là được.
Mẹ Lý Nhã Kỳ nhiều lần phải chở con gái đi cấp cứu
"Hồi bé xíu Kỳ rất nhát, hay xỉu. Kỳ đi học mà bị bạn hù một cái từ đằng sau là xỉu ngay. Nhiều lần đang làm việc, tôi phải chạy đến trường chở con đi cấp cứu", cô Lê Thị Hòa, mẹ Lý Nhã Kỳ chia sẻ với VietNamNet.
Lý Nhã Kỳ nhút nhát, hay xỉu
- Cô còn nhớ sinh chị Lý Nhã Kỳ trong hoàn cảnh nào không? Chú là thương binh, một mình cô nuôi 3 con thế nào?
Tôi sống ở Vũng Tàu từ nhỏ. Tháng 2/1976, tôi tổ chức đám cưới cũng ngay ở Vũng Tàu. Tôi nhớ rất rõ vì tôi lấy chồng không lâu sau giải phóng ngày 30/4/1975. Năm 1982, tôi sinh Kỳ. Thời ấy Việt Nam chưa xóa bỏ bao cấp nên mọi thứ còn khó khăn. Tôi cũng như mọi người thôi, phải lao động, mưu sinh cho mình và gia đình.
Chồng tôi bệnh tật nhiều, các con còn nhỏ, dĩ nhiên vất vả sẽ nhiều hơn những người phụ nữ khác. Tôi vừa làm ba, vừa làm mẹ, vừa làm chủ gia đình. Hồi xưa tôi buôn bán nhỏ, làm thêm các việc lặt vặt, sau này các em lớn phụ giúp ngược lại tôi.
Suốt năm tháng ấy, tôi chỉ nhìn gia đình mình mà sống, ai bên ngoài thế nào tôi không để ý. Tôi không bao giờ thấy tủi thân, tủi phận, trái lại lúc nào cũng thấy đầm ấm, hạnh phúc khi con cái ngoan ngoãn. Chính vì không buồn cho thân phận mình, tôi mới vững tay chèo lo cho cả một gia đình.
Các con tôi không cần ba mẹ dạy bảo nhiều, tự thấy hoàn cảnh gia đình mà phấn đấu, tự rèn luyện bản thân vươn lên. Vì thế, tôi chưa từng nặng lòng hay buồn bực chuyện dạy dỗ con cái. Nhờ các con ngoan, tôi yên tâm làm tốt trọng trách của mình. Các con tôi lớn lên trong tình thương của ba mẹ, tự biết chăm sóc lẫn nhau. Các con trưởng thành và thành đạt, trước tiên là kết quả tự thân phấn đấu của các con.
- Lý Nhã Kỳ lúc nhỏ thế nào, thưa bà?
Trong 3 người con, cô nào cũng là người con tôi tự hào. Riêng Kỳ - cô con gái út để lại rất nhiều ấn tượng trong tôi. Kỳ rất ngoan, bé nhất nhưng rất thấu hiểu và có một tinh thần trách nhiệm với ba mẹ, gia đình.
Hồi bé xíu Kỳ rất nhát, hay xỉu. Kỳ đi học mà bị bạn hù một cái từ đằng sau là xỉu ngay. Nhiều lần đang làm việc, tôi phải chạy đến trường chở con đi cấp cứu. Về sau tôi nói với cô giáo chủ nhiệm và các bạn Kỳ rằng: Nếu em nó đã vậy, nhờ cô và các bạn đưa em vào thẳng bệnh viện giúp mình. Chứ để tôi đến trường mới đưa em vô viện thì lâu quá, sợ cơ tim của em nó không co bóp được thì nguy hiểm.
Kỳ nhút nhát vậy đó nhưng tinh thần cũng rất mạnh mẽ, làm gì cũng có trách nhiệm với chính mình. Kỳ muốn làm gì là đặt mục tiêu, quyết làm cho bằng được, không lùi bước trước khó khăn. Kỳ luôn muốn trở thành một người tốt, có ích cho xã hội.
- Cuộc sống của bà hiện nay ra sao?
Tôi hiện sống ở Quận 7 (TP.HCM), cứ lúc nào tôi rảnh thì chạy sang con, khi nào Kỳ rảnh lại chạy sang tôi. Hai mẹ con tôi thường qua lại thăm nhau. Tôi năm nay đã gần 70 tuổi dĩ nhiên có bệnh nọ bệnh kia, huyết áp tim mạch như mọi người thôi. Tôi từng trải qua mấy lần bệnh thập tử nhất sinh rất nguy hiểm rồi đấy.
Nhờ ơn trên, tổ tiên ông bà, nhờ sự hiếu thảo của các con, tôi vượt qua tất cả. Lần gần nhất là 4 năm trước, tôi tưởng không qua khỏi, các con bằng mọi giá đã giành giật lại sự sống, sức khỏe cho mẹ. Các con đứa nào cũng quan tâm, chăm sóc mẹ nhưng đứa chịu trách nhiệm và lo lắng cho mẹ nhất là Kỳ.
Tôi gắn bó với Vũng Tàu gần một đời người. Sau này ba mẹ tôi mất, ba của Kỳ cũng không còn. Người ta nói xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử (Lấy chồng theo chồng, chồng mất theo con - PV), chồng mất rồi tôi đi theo các con vậy. Thật ra, tôi ưa đi lại lắm, nếu không có dịch bệnh tôi đi đi lại lại hoài thôi. Tôi thường về Vũng Tàu đốt nén nhang cho ba mẹ, thăm các em, thăm mộ ba Kỳ rồi quay lại Sài Gòn.
Tôi ở với con gái thứ 2, con rể tôi là PGS.BS từng làm trưởng khoa ở Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) giờ đang giảng dạy bên ĐH Y Dược. Tuổi già mà được sống gần bác sĩ là quý không gì bằng!
Trong 3 người con, cô nào cũng là người con tôi tự hào!
Chồng mất, tôi mất đi một nửa
- Có con gái nổi tiếng, bà ra đường có bị người ta nhìn ngó?
Tôi vẫn thường ra đường ăn sáng, đi chợ, siêu thị... Hồi xưa, không ai biết tôi là mẹ Kỳ đâu. Tính tôi khiêm nhường, hòa đồng, không bao giờ nói mình là mẹ của Kỳ. Trong những sự kiện quan trọng của các con, tôi mới xuất hiện chứ ngại lắm! Thỉnh thoảng, Kỳ có đăng hình tôi lên mạng. Thế là hai mẹ con được lên báo, mọi người mới biết tôi là mẹ của Kỳ. Chuyện đó cũng không ảnh hưởng gì nhiều, mọi người chỉ quý tôi hơn trước thôi.
- Bà tự hào về sự thành đạt của các con chứ?
Bất cứ người mẹ nào cũng mong con mình chào đời được đầy đủ tứ chi cơ thể, đầy đủ trí tuệ, là những em bé khỏe mạnh. Khi ấy, tôi hoàn toàn không hình dung tương lai các con ra sao. Các con đến tuổi đi học, tôi mong con mình là học trò ngoan, đứa con ngoan. Tôi chưa từng ép các em phải học giỏi phi thường, chỉ cần đủ để bước lên từng bậc thang học vấn là được. Các con trưởng thành, tôi mới thực sự cảm nhận được niềm hạnh phúc không gì bằng của người làm ba mẹ là nhìn thấy các con thành đạt. Chỉ tiếc một điề chồng tôi không còn nữa để hai ông bà cùng nhau nhìn ngắm các con gái thành đạt như vậy!
Cô Hòa mặc giản dị trong buổi khai trương dự án triệu USD của con gái.
- Trò chuyện với bà mới biết sự nhẹ nhàng, nền nã của Lý Nhã Kỳ ảnh hưởng từ mẹ. Bà đã dạy các con những gì để khắc cốt ghi tâm, lớn lên không đi chệch hướng?
Tôi luôn dạy các con ở nhà là người hiếu thuận, sống kính trên nhường dưới, quan tâm đến mọi người. Khi ra đường, các con phải sống kín đáo, khiêm nhường, học nữa học mãi để ngày càng tốt hơn. Chính cách sống của tôi và ông nhà với nhau, với ba mẹ của chúng tôi là cái gương cho các con nhìn. Tôi không bao giờ la hét, mắng mỏ các con cả.
Ngày xưa, bác trai là người rất tốt, nghiêm túc và đứng đắn. Tôi mang ơn chồng rất nhiều, chính cái tâm cái đức của ông là tấm gương tuyệt vời cho các con học theo nên người như bây giờ. Tôi làm vợ mà học ở chồng rất nhiều điều chưa từng thấy ở người khác.
Hạnh phúc của người vợ là sống bên chồng, hưởng sự quan tâm, chăm sóc và yêu thương từ chồng. Ông xã ra đi sớm, tôi mất hết một nửa con người mình. Tôi buồn lắm nhưng chính nhờ 3 đứa con giúp tôi phần nào sớm nguôi ngoai. Bây giờ, các con lớn cả rồi, tôi không dùng từ "dạy bảo" nữa, chỉ dùng từ "nhắc nhở" rằng các con hãy sống xứng đáng là người con trong gia đình, người công dân của xã hội.
- Điều bà mong mỏi nhất bây giờ là gì?
Sau lần bệnh thập tử nhất sinh, tôi quý nhất sức khỏe. Tài sản lớn nhất đời người là sức khỏe và trí tuệ. Hạnh phúc lớn nhất đời người là sự bình an. Trong bình an, chúng ta mới thấy vui vẻ, hạnh phúc. Tôi mong cho gia đình mình bình an, mong mau hết dịch đi để mọi người còn trở lại với cuộc sống bình thường.
Bên trong biệt phủ Lý Nhã Kỳ xây ở Vũng Tàu Diễn viên Lý Nhã Kỳ mãn nguyện khánh thành công trình biệt phủ kiêm đền thờ gia tộc rộng 10.000 m2 ở quê nhà Bà Rịa - Vũng Tàu. Lý Nhã Kỳ làm việc như công nhân khi xây biệt phủ ở Vũng Tàu Xuất phát từ ý nguyện muốn báo hiếu cha mẹ, dòng họ, Lý Nhã Kỳ dành 3 tháng xây...