Lý lẽ của ông chồng ‘ăn vụng’
Chuyện này thật ra cũng đâu có gì ầm ĩ. Mười người đàn ông bây giờ, hết chín ông biết “cải thiện” thêm rồi. Người thứ mười ắt hẳn phải có vấn đề gì về… năng lực hành vi, mới phải nhịn thèm trong ấm ức.
ảnh minh họa
Nhiều năm nay, tôi có nhân tình.
Đó là nhận xét của tôi, sau khi nhìn quanh đồng nghiệp, bạn bè, đối tác. Không phải đều là do đàn ông ham của lạ, ham vui gì gì đâu, cũng do quý bà quý cô nữa chứ, đâu thể đổ lỗi hết cho đàn ông. Đàn ông chẳng thể nào tự “ăn phở” một mình, đúng không? Bao nhiêu ông chồng ăn vụng là có bấy nhiêu phụ nữ đang làm người thứ ba.
Lần đầu tôi bước chân ra khỏi giới hạn là do bị “chào mời”. Cô ấy là đồng nghiệp, đã có chồng con ổn định. Hình như gia đình có gì đó lục đục không vui, nên cô ngó nghiêng tìm nơi chia sẻ. Tôi bị lọt vào tầm ngắm, không chống chọi nổi những chiêu “bắn tỉa” của một phụ nữ có kinh nghiệm tình trường.
Thú thật tôi vừa sợ, vừa bị cuốn hút vào một mối quan hệ ngoài luồng kiểu như thế. Cô ấy lại rất biết “luật chơi”, không bao giờ làm phiền tôi vào buổi tối hay cuối tuần. Thời gian đó tôi thấy mình có lỗi với vợ con nên luôn tìm cách để bù đắp. Không khí trong nhà, nhờ tôi… có bồ mà trở nên ấm áp, vui vẻ hơn rất nhiều, tuy có nhiều lúc tôi nơm nớp vì chưa… từng trải.
Tôi rút ra được một kết luận khó tin rằng, ngoại tình đâu hẳn chỉ mang lại toàn tác dụng xấu, bằng chứng là, cuộc hôn nhân của tôi vào thời điểm đó cực kỳ tốt đẹp.
Video đang HOT
Tôi cũng học hỏi được một số kỹ năng đối phó, nói dối, phân bổ nhân lực vật lực cho cả hai nơi! Chưa kể, cái gì càng vụng trộm thì càng thấy thú vị. Tôi tự tin, phởn phơ lên thấy rõ. Công việc nhờ vậy cũng thuận lợi.
Sau một thời gian, hoặc chán tôi, hoặc đã có mối khác, cô ấy chủ động cắt đứt. Tôi tất nhiên là có hụt hẫng bất ngờ, xen với tự ái.
Sau khoảng thời gian ngắn “gặm nhấm nỗi đau” bị bồ phụ bạc, tôi bắt đầu chính thức trở thành “thợ săn”. Cẩn tắc vô áy náy, mục tiêu của tôi là mấy cô đã có gia đình, mặn mòi, đã có chồng con.
Những người phụ nữ đó chín chắn hơn, biết đâu là điểm dừng, chừng mực trong giao tiếp, khôn khéo trong ứng xử, không làm tôi phải lo lắng nhiều khi dấn vào mối quan hệ với họ. Đúng hơn, dù có thế nào, thì đàn ông vẫn lấy chuyện an toàn làm trọng. Không thể vì mấy cuộc vui “văn nghệ” mà ảnh hưởng đến danh dự, sự nghiệp hay cuộc sống hôn nhân.
Tất nhiên là vợ tôi có nghi ngờ. Nhưng một khi đã ăn vụng một cách có chủ đích, bài bản, thì những vụn vặt đó, một người đàn ông dư sức vuốt cho êm hết.
Đàn ông chúng tôi cũng chỉ muốn thay đổi không khí, như một cách hưởng thụ để bù đắp lại những năm tháng nai lưng ra kiếm sống. Đâu ai dại gì mà thả mồi bắt bóng. Biết vậy, hà cớ gì chị em phải nặng nề lên án kia chứ?
Không co sư đông thuân cua chi em, đan ông chung tôi lac lôi vơi ai? Quý bà quý cô cũng phải toát lên chút bản lĩnh nào đấy, dám chịu trách nhiệm, thì hãy dấn thân vô những mối quan hệ kiểu này. Không thì… đâu phải trẻ con mà cứ tưởng giở mòi ăn vạ ra là được!
Theo VNE
Ngã ngửa bắt gặp vợ đang "yêu" hàng xóm ngay trong nhà
Thói đời đúng là chẳng ai học được chữ ngờ, cuối cùng thì cái chuyện không bao giờ nghĩ tới lại rơi đúng vào nhà mình. Và người chịu trận lại chính là tôi chứ không ai khác.
Đó là người đàn ông cao to, đẹp trai lại độc thân, theo tôi biết là vậy. Và người đó lại là hàng xóm của tôi, mới chuyển đến được 1 tháng.
Nhà tôi mới mua chung cư và đó cũng vốn là khu chung cư mới xây nên toàn người lạ, chưa ai quen ai cả. Tôi vốn rất ít khi ở nhà, chỉ có vợ tôi đang thời gian tìm việc nên ở nhà thường xuyên. Nên ngay cả mặt mũi mấy người hàng xóm như nào tôi cũng không biết, và cũng chưa bao giờ nói chuyện vì tôi đi sớm về tối, về thì ai đóng cửa nhà nấy. Vợ tôi vốn là một người &'hay chuyện' nên hễ có người mới tới, dù ở công ty hay ở đâu nữa, vợ cũng nhanh nhẹn bắt chuyện. Câu chuyện mà vợ nói thì tứ tung, cái gì cũng nói được, chỉ cần là chuyện vui là được. Vả lại, tính vợ nhanh mồm nhanh miệng nên cũng được người khác quý mến, cảm thấy thân thiện và gần gũi.
Bên cạnh nhà có ai mới chuyển tới, là nam hay nữ, sống với ai, gồm bao nhiêu người là vợ tôi biết hết. Tính vợ hay tò mò, với lại ở nhà không có việc gì thì biết cũng phải thôi.
Thời gian gầy đây vì là cuối năm nên công việc của tôi bận tối mắt, tối mũi. Vợ lúc nào cũng ở nhà cơm nước, chỉ đợi chồng về là ăn thôi. Vợ cũng chẳng có việc gì, phỏng vấn mấy nơi chưa được nhận nên hàng tháng, tôi vẫn đưa tiền cho vợ tiêu pha. Còn tôi, nai lưng kiếm tiền, chẳng có thời gian mà đưa vợ đi đây, đi đó.
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.
Nhiều khi thấy thương vợ, tôi động viên vợ ở nhà rồi thi thoảng nói chuyện với hàng xóm láng giềng cho đỡ buồn. Ban đầu vợ cũng than vãn suốt, nhưng vài tháng gần đây, tôi không thấy vợ kêu ca nữa. Về nhà dù là muộn, nhưng tôi không thấy vợ càu nhàu hay kêu ca gì nữa. Vợ khác hẳn với mọi người. Có lúc, thấy vợ ở nhà nấu cơm thôi, đợi chồng về ăn thôi mà cũng ăn diện, tôi ngạc nhiên còn nói đùa: "Em làm gì mà diện ghê vậy, sợ mất chồng à?". Vợ lại cười hề hề rồi thôi!
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.
Nhưng mà, càng ngày tôi càng thấy vợ có biểu hiện lạ. Đợt đó, tôi được cử đi công tác cả tuần trong Sài Gòn. Tôi biết vợ thích đi chơi như vậy nên đã ngỏ ý cho vợ đi cùng. Thế mà vợ từ chối bảo, không muốn ảnh hưởng tới công việc của chồng, tôi đi rồi về sớm, vợ ở nhà rủ bạn bè tới chơi không sao. Tôi hơi bất ngờ, vì trước vợ hay lẽo đẽo theo tôi, giờ lại tỏ ra như vậy.
Theo lịch trình thì tôi phải đi 5 ngày, nhưng mà vì công việc xong sớm, nên tôi đã về trước hai ngày và không báo cho vợ. Tối ấy tôi về muộn, về nhà thấy trong nhà có khách, lại là khách nam, vì tôi thấy giày ở ngày cửa. Tôi mở cửa vào. Một cảnh tượng như trong phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi diễn ra trước mắt tôi, ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Vợ tôi đang tằn tịu với anh hàng xóm, tôi lờ mờ nhớ mặt anh ta do vài lần va chạm ở thang máy. Hóa ra là vậy, tôi chạy vào, tát cho vợ mấy cái như trời giáng, rồi đuổi cổ người đàn ông kia về nhà.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém!
Vợ tôi bẽ bàng, nhục nhã, quỳ gối xuống van xin tôi. Tôi thấy mình cũng nhục nhã theo. Tôi thề là sẽ không bao giờ tha thứ cho vợ. Dù là chuyện ngoại tình chỉ lần đầu nhưng đưa trai về nhà ngủ thì đúng là sự xúc phạm quá lớn với tôi. Tôi phải làm sao đây, đúng là, số khổ khi lấy phải người vợ lăng loàn.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém!
Theo VNE
Chồng đưa bồ về "ăn vụng" ngay trên giường ngủ "Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình...". Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình. Thiên hạ cứ ra rả nói tôi là người đàn bà...