Ly hôn vợ chỉ vì 13 bưu kiện hàng nhưng rồi tôi chết lặng khi nhìn thấy sự thực
Thời đại công nghệ phát triển nên mua sắm tất cả mọi thứ đều có thể lên mạng, nhưng vợ tôi lại xếp hàng mua những món đồ giảm giá.
Tôi và vợ đã cưới nhau được ba năm và có một bé trai kháu khỉnh. Cuộc sống gia đình rất hạnh phúc, chỉ có điều đôi khi cũng có lúc khó xử vì vợ chồng tôi vẫn ở chung với mẹ. Cuộc sống gia đình cứ thế trôi qua và vợ tôi vẫn luôn hoàn thành tốt vai trò của mình.
Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Tôi có thói quen mua sắm đồ trên mạng vì nó rất thuận tiện và đỡ mất công sức. Nhưng riêng vợ tôi thì khác, cô ấy sẵn sàng xếp hàng cả tiếng đồng hồ chỉ để mua một vài món đồ giảm giá. Đó cũng là nguyên nhân khiến mẹ tôi không vừa ý.
Đột nhiên một hôm, có tới 13 bưu kiện hàng được gửi đến nhà tôi, ngạc nhiên hơn khi tất cả những gói hàng đó đều là do tên vợ tôi mua. Trong khi đó, vợ tôi không thể có nhiều tiền để mua nhiều đồ như thế. Không khí gia đình bắt đầu căng thẳng từ đây khi mẹ cho rằng vợ tôi tiêu xài hoang phí. Nhưng lời qua tiếng lại bắt đầu xuất hiện và tôi thực sự đang rối tung lên, không biết phải làm thế nào. Một bên là mẹ, một bên là vợ – thật sự rất khó giải quyết.
Không thể chịu nổi cảnh này thêm giây phút nào nữa, chúng tôi đã đi đến quyết định ly hôn. Thực sự lúc đầu tôi nghĩ mọi việc không phức tạp như vậy, nhưng vợ tôi đã nói thẳng vào mặt tôi khi tôi góp ý:
- Anh thật quá nhỏ mọn, chúng ta ly hôn đi!
Tôi đã không kìm chế được cảm xúc trong lúc nóng giận và đã đồng ý ly hôn ngay lập tức. Thủ tục diễn ra nhanh chóng, vợ tôi đã ra đi mà không đả động gì đến những kiện hàng được gửi đến. Lúc này tôi và mẹ mới nhớ ra món hàng và không biết phải xử lý như thế nào. Sau cùng, mẹ tôi đã quyết định mở một gói hàng và thốt lên:
Video đang HOT
- Con ơi! Hãy nhìn những món đồ này, nó là gì?
Tôi lập tức quay lại và mở tất cả các gói hàng khác ra. Tôi sững sờ, choáng váng dường như không đứng nổi khi thấy những món đồ trong đó. Tất cả những món đồ đó đều được dành cho mẹ, con trai cũng như vật dụng trong gia đình mà không có bất cứ thứ gì dành cho cô ấy. Mẹ tôi chỉ biết im lặng và đi lên phòng.
Tôi dường như “chết đứng” khi những gói hàng được mở ra (Ảnh minh họa)
Và tôi đã biết rằng, thời khắc kí vào đơn ly dị cũng là lúc tôi ngu ngốc nhất, trở thành người chồng tệ bạc nhất trên trái đất này.
Một tháng tôi chỉ đưa cho vợ tôi khoảng 3 triệu để chi tiêu những chi phí trong gia đình và đó cũng là lý do tại sao cô ấy lại phải xếp hàng để mua bằng được những đồ giảm giá cho cá nhân. Cô ấy đã chấp nhận điều đó, chấp nhận cuộc sống khó khăn mà không kêu ca bất cứ lời nào. Chấp nhận dùng những đồ giảm giá để dành tiền mua đồ dùng tốt cho người thân trong gia đình.
Tôi đã sai và điên cuồng tìm sự tha thứ. Tôi gọi điện, đến công ty cũng như tìm tất cả mọi nơi để xin lỗi và mong cô ấy quay trở lại. Nhưng tất cả đều vô nghĩa, cô ấy một mực đòi rời xa tôi.
Giờ đây tôi phải trả giá cho sai lầm của mình (Ảnh minh họa)
Chính sự mù quáng, thiếu suy nghĩ của tôi đã khiến gia đình đổ vỡ. Giờ đây ngồi suy nghĩ lại những việc mình đã làm, tôi thực sự xấu hổ và chỉ mong gặp được cô ấy để xin sự tha thứ, dù biết rằng mình đáng phải trả giá cho những sai lầm.
Theo GĐVN
Chết lặng vì câu nói vô tình bạc nghĩa của vợ sau khi 6 năm chung sống
Vợ bảo: "Nói thì phũ nhưng đằng nào mẹ cũng chết, mà giờ bỏ ra vài trăm triệu rồi mới chết thì sau con cái sống như thế nào?". Nói rồi vợ tôi bỏ đi, mặc kệ tôi với cảm giác đau khổ, bực dọc.
Như mọi người nhận xét, tôi cũng thuộc diện đàn ông tài năng, có tư chất và khả năng kiếm tiền. Vì vậy chẳng khó khăn gì tôi lấy được người vợ xinh đẹp, giỏi giang. Thực lòng mà nói, tôi tự hào về vợ nhiều lắm, gần 6 năm chung sống, hầu như tôi chưa khi nào thất vọng hay không ưng ý về vợ mình.
Hơn nữa, trong cách đối nhân xử thế, giao tiếp với mọi người vợ tôi cũng giữ đúng chừng mực khiến mọi người trong gia đình, bạn bè tôi đều hài lòng. Chính vì vậy mà tôi tin tưởng, tôn trọng vợ nhiều lắm, nên gần như mọi công việc trong nhà, tôi đều giao cho em toàn quyền xử lý. Cũng vì thế nên lương tháng của tôi đều đưa cho em giữ hết.
Nói về vợ tôi, em là người xinh đẹp, là nhân viên của một ngân hàng. Lại xuất thân trong gia đình có điều kiện, nên gần như vợ tôi biết cách xử lý mọi vấn đề. Còn tôi, vốn là trai quê, lên thủ đô học và lập nghiệp rồi cưới vợ. Lại được bố mẹ vợ tặng một căn hộ chung cư, vì vậy, việc tôi chung sống, yêu thương, tin tưởng vợ ngoài tình cảm vợ chồng ra, còn là một cách báo đáp ân tình nữa.
Lương lậu của tôi được gần 30 triệu, toàn bộ số tiền đó, tôi đưa hết cho vợ chi tiêu, tiết kiệm hay làm gì tùy thích. Chỉ giữ lại một chút tiền làm thêm để chi tiêu cho bản thân.
Mọi người sẽ nghĩ là tôi dại, vì nếu cần chi tiêu hoặc quà cáp cho bố mẹ sẽ lấy ở đâu? Nhưng tôi phải nói rằng, vợ tôi vốn là người biết điều, nên tôi chưa khi nào phải lo vẫn đề đó cả, thậm chí cô ấy còn chu toàn hơn cả tôi. Mỗi lần về quê, không những quà cáp đầy đủ cho bố mẹ mà còn có quà cho cả họ hàng, anh em nữa.
Tự dưng nghe tin sét đánh ấy, tôi gần như chết lặng và thấy thương mẹ vô hạn. (Ảnh minh họa)
Nhưng gần đây, mẹ tôi ở quê thường mệt mỏi, ốm yếu nên vợ nói tôi đón mẹ lên đi khám. Tôi và vợ đã xin nghỉ đưa mẹ đi mấy bệnh viện để kiểm tra, nhưng vì làm nhiều xét nghiệm quan trọng nên bệnh viện báo một tuần sau mới có kết quả. Vì sốt ruột công việc ở quê nên mẹ tôi về trước, chúng tôi định lấy kết quả rồi về sau.
Mới đầu chúng tôi chỉ nghĩ mẹ ốm mệt, hoặc thay đổi thời tiết nên mới vậy. Nhưng kết quả mẹ tôi bị K phổi, giai đoạn 2. Tôi hiểu, K là bệnh nguy hiểm, nhưng tôi tin vào y học hiện đại, sẽ có cách chữa trị cho mẹ tôi.
Bác sĩ cũng nói, mẹ tôi có thể tia xạ để kéo dài thời gian sống, còn việc chữa dứt điểm là không thể. Rồi khuyên chúng tôi chăm sóc để mẹ ổn định tư tưởng sẽ tốt cho quá trình điều trị hơn. Tự dưng nghe tin sét đánh ấy, tôi gần như chết lặng và thấy thương mẹ vô hạn.
Thấy tôi như vậy, vợ cũng động viên và an ủi nhiều. Em nói: "Mỗi người một số phận, chúng ta phải chấp nhận thôi. Chỉ biết chăm sóc, an ủi để mẹ vui sống những ngày còn lại". Nhưng khi tôi nói, còn nước còn tát, tôi sẽ làm mọi việc để mẹ tôi sống lâu hơn. Tôi sẽ chọn xạ trị để hạn chế bệnh phát sinh, để mẹ sống lâu hơn, thì vợ bỗng giãy nảy: "Anh điên à, có biết xạ trị mệt lắm không, sức mẹ có chịu được không chưa kể đến việc tốn kém kinh tế. Ai sẽ lo việc này?".
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ vợ mình lại có thể thốt ra những câu tuyệt tình, vô cảm như vậy. (Ảnh minh họa)
Tôi hơi bất ngờ về phản ứng của vợ, song vẫn nhỏ nhẹ nói: "Dĩ nhiên là vợ chồng mình lo. Mẹ chỉ có mình anh là con trai, không lo cho mẹ thì còn ai". Trước những lời nói của tôi, vợ bỗng gào lên: "Không được, mẹ già rồi. Em cũng chỉ mong sau này sống được tuổi như mẹ thôi. Anh không nghe bác sĩ nói à, chỉ kéo dài được thôi chứ không khỏi hoàn toàn được đâu. Nói thì phũ nhưng đằng nào cũng chết, mà giờ bỏ ra vài trăm triệu rồi mới chết thì sau con cái sống như thế nào?". Nói rồi vợ tôi bỏ đi, mặc kệ tôi với cảm giác đau khổ, bực dọc.
Thực lòng tôi không biết diễn tả thế nào về cảm xúc của mình khi ấy. Tôi vừa trải qua cú sốc về sức khỏe của mẹ, vừa chịu thêm gáo nước lạnh về cách hành xử của vợ. Cả hai điều đó khiến tôi chán nản vô cùng. Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ, một người chu đáo, hiểu việc và hiếu thuận như vợ mình lại có thể thốt ra những câu tuyệt tình, vô cảm như vậy.
Cho dù thái độ, ý kiến của vợ ra sao, tôi cũng sẽ lo cho mẹ tôi đến cùng, còn nước còn tát. Cho đến tận bây giờ, tôi mới thấm và mới thấy hối hận vì những ngày qua đã đưa hết lương thưởng cho vợ mà chẳng giữ đồng nào. Tôi đang nghĩ, mặc kệ ý vợ, tôi sẽ vay mượn bạn bè để lo cho mẹ, rồi sau đó trả dần bằng lương của mình.
Theo mọi người tôi làm vậy có được không, hay cứ nhất nhất yêu cầu vợ phải chi tiền? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
7 năm gặp lại cô vợ "Thị Nở" của ngày nào, tôi chết lặng vì xấu hổ Hôn lễ của tôi và Hiên kéo dài vỏn vẹn có 3 tháng là chia tay. Tôi không yêu Hiên, tôi buộc phải cưới cô ấy vì "sự cố" sau một lần say rượu. Hiên chơi cùng với tôi đã hơn 2 năm. Cô ấy hiền lành, tốt tính, nhưng phải cái nhan sắc dưới trung bình, trong khi đó tôi cao ráo,...