Ly hôn vợ chỉ vì 13 bưu kiện hàng được gửi đến nhà nhưng rồi tôi c.hết lặng khi nhìn thấy những món đồ trong đó
Thời đại công nghệ phát triển nên mua sắm tất cả mọi thứ đều có thể lên mạng, nhưng vợ tôi lại xếp hàng mua những món đồ giảm giá.
Tôi và vợ đã cưới nhau được ba năm và có một b.é t.rai kháu khỉnh. Cuộc sống gia đình rất hạnh phúc, chỉ có điều đôi khi cũng có lúc khó xử vì vợ chồng tôi vẫn ở chung với mẹ. Cuộc sống gia đình cứ thế trôi qua và vợ tôi vẫn luôn hoàn thành tốt vai trò của mình.
Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Tôi có thói quen mua sắm đồ trên mạng vì nó rất thuận tiện và đỡ mất công sức. Nhưng riêng vợ tôi thì khác, cô ấy sẵn sàng xếp hàng cả tiếng đồng hồ chỉ để mua một vài món đồ giảm giá. Đó cũng là nguyên nhân khiến mẹ tôi không vừa ý.
Đột nhiên một hôm, có tới 13 bưu kiện hàng được gửi đến nhà tôi, ngạc nhiên hơn khi tất cả những gói hàng đó đều là do tên vợ tôi mua. Trong khi đó, vợ tôi không thể có nhiều t.iền để mua nhiều đồ như thế. Không khí gia đình bắt đầu căng thẳng từ đây khi mẹ cho rằng vợ tôi tiêu xài hoang phí. Nhưng lời qua tiếng lại bắt đầu xuất hiện và tôi thực sự đang rối tung lên, không biết phải làm thế nào. Một bên là mẹ, một bên là vợ – thật sự rất khó giải quyết.
Không thể chịu nổi cảnh này thêm giây phút nào nữa, chúng tôi đã đi đến quyết định ly hôn. Thực sự lúc đầu tôi nghĩ mọi việc không phức tạp như vậy, nhưng vợ tôi đã nói thẳng vào mặt tôi khi tôi góp ý:
- Anh thật quá nhỏ mọn, chúng ta ly hôn đi!
Tôi đã không kìm chế được cảm xúc trong lúc nóng giận và đã đồng ý ly hôn ngay lập tức. Thủ tục diễn ra nhanh chóng, vợ tôi đã ra đi mà không đả động gì đến những kiện hàng được gửi đến. Lúc này tôi và mẹ mới nhớ ra món hàng và không biết phải xử lý như thế nào. Sau cùng, mẹ tôi đã quyết định mở một gói hàng và thốt lên:
Video đang HOT
- Con ơi! Hãy nhìn những món đồ này, nó là gì?
Tôi lập tức quay lại và mở tất cả các gói hàng khác ra. Tôi sững sờ, choáng váng dường như không đứng nổi khi thấy những món đồ trong đó. Tất cả những món đồ đó đều được dành cho mẹ, con trai cũng như vật dụng trong gia đình mà không có bất cứ thứ gì dành cho cô ấy. Mẹ tôi chỉ biết im lặng và đi lên phòng.
Tôi dường như ”c.hết đứng” khi những gói hàng được mở ra (Ảnh minh họa)
Và tôi đã biết rằng, thời khắc kí vào đơn ly dị cũng là lúc tôi ngu ngốc nhất, trở thành người chồng tệ bạc nhất trên trái đất này.
Một tháng tôi chỉ đưa cho vợ tôi khoảng 3 triệu để chi tiêu những chi phí trong gia đình và đó cũng là lý do tại sao cô ấy lại phải xếp hàng để mua bằng được những đồ giảm giá cho cá nhân. Cô ấy đã chấp nhận điều đó, chấp nhận cuộc sống khó khăn mà không kêu ca bất cứ lời nào. Chấp nhận dùng những đồ giảm giá để dành t.iền mua đồ dùng tốt cho người thân trong gia đình.
Tôi đã sai và điên cuồng tìm sự tha thứ. Tôi gọi điện, đến công ty cũng như tìm tất cả mọi nơi để xin lỗi và mong cô ấy quay trở lại. Nhưng tất cả đều vô nghĩa, cô ấy một mực đòi rời xa tôi.
Giờ đây tôi phải trả giá cho sai lầm của mình (Ảnh minh họa)
Chính sự mù quáng, thiếu suy nghĩ của tôi đã khiến gia đình đổ vỡ. Giờ đây ngồi suy nghĩ lại những việc mình đã làm, tôi thực sự xấu hổ và chỉ mong gặp được cô ấy để xin sự tha thứ, dù biết rằng mình đáng phải trả giá cho những sai lầm.
Theo Ngoisao
Chuỗi bất hạnh từ lần gật đầu đi nhà nghỉ
Ngồi sau lưng anh, tôi hỏi anh muốn chở tôi đi đâu. Anh nói với tôi rằng anh rất mệt, cho anh tìm chỗ nghỉ một lát rồi anh chạy về.
Tôi biết căn nguyên là ở bản thân mình. Vì lúc bắt đầu, tôi đã không suy nghĩ chín chắn, cứ nghĩ thuận theo tự nhiên, chuyện gì đến sẽ đến mà không lường trước hậu quả. Để rồi bây giờ, tất cả những điều ấy như đang sụp đổ trước mắt. Những giá trị của một người con gái mà tôi đeo đuổi đã chỉ còn là quá khứ.
Người đàn ông tôi sóng bước cùng tôi ban đầu, lại là người tàn nhẫn cướp đi tất cả của tôi hi vọng, niềm tin, sự kiêu hãnh, và nhiều thứ khác nữa. Anh đến bên cạnh tôi, nhẹ nhàng, hứa hẹn cho tôi một tương lai, một gia đình. Nhưng đối với tôi, những lời nói phiến diện hoàn toàn không có căn cứ để tôi đặt ở anh một cái gì đó gọi là niềm tin đúng nghĩa.
Tôi nghe anh, mỉm cười khi anh nhắc đến điều đó, nhưng tôi không quá trông mong vì mọi thứ dường như hơi xa vời khi nó chỉ là lời nói. Tôi không ngờ mình đã quá ngây thơ khi chẳng hiểu người mà tôi đang nắm tay, đang dần ngả lòng về lại đang rắp tâm suy tính một chuyện mà đối với tôi nó là bi kịch.
Ngày anh đến cạnh tôi, tôi từng biết là anh đã có bạn gái. Nhưng anh nói với tôi, đó chỉ là bạn bè thôi, người anh cần là tôi, yêu là tôi, tôi mới là người anh muốn cùng đi hết đoạn đường mình.
Thế rồi, trong giây phút yếu lòng, tôi tin anh và cho anh cơ hội, cũng như cho mình cơ hội tìm về với yêu thương, cho bản thân hi vọng có được một tình yêu đúng nghĩa. Tôi quen anh và chúng tôi cũng có những lúc vui vẻ, cũng có những lúc cãi nhau.
Rồi một ngày tôi đau đớn phát hiện ra, anh vẫn đi lại với người con gái kia, thậm chí mối quan hệ của họ vẫn được duy trì bình thường. Tôi đau lắm. Tôi vừa đau vừa giận anh, tại sao lại lừa dối tôi.
Tôi sau đó đã nói chuyện với anh, anh giải thích, nói rằng không phải, dù như thế nào anh cũng nhất quyết không buông tay. Mặc cho anh nói gì, tôi đều đã quyết định. Tôi yêu cầu anh chở tôi đi học (tôi đang là sinh viên học xa nhà) với ý nghĩ đây sẽ là lần cuối chúng tôi gặp nhau.
Tôi biết mình có một chút gì đó không nỡ, nhưng tôi vẫn ý thức được tôi không thể trông mong gì ở tình cảm này. Và cái ngày định mệnh đó cũng tới.
Sáng sớm, tôi nhờ anh chở tôi đi, trời lúc đó rất lạnh. Ngồi sau lưng anh, tôi cảm nhận được anh đang run lên. Lúc đó, tôi xót lắm, trong lòng bỗng xao động. Tôi khóc cho những ý nghĩ xuất phát trong đầu của mình, rằng tôi phải buông tay, rằng tôi không được mềm yếu.
Anh chở tôi lên nhà trọ xong, bảo tôi vào cất đồ và đi với anh một chút. Tôi thầm nghĩ, có lẽ cũng nên nói chuyện một lần rành mạch. Ngồi sau lưng anh, tôi hỏi anh muốn chở tôi đi đâu. Anh nói với tôi rằng anh rất mệt, cho anh tìm chỗ nghỉ một lát rồi anh chạy về.
Anh đề nghị vào nhà nghỉ. Lúc đó tôi suy nghĩ nhiều lắm. Phần vì tôi nghĩ anh thật sự mệt, phần vì tôi nghĩ có lẽ anh sẽ không làm gì (Trước đó, anh từng muốn có tôi, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Giữa chúng tôi không có gì xảy ra) nên tôi im lặng. Cái im lặng ngu ngốc đó của tôi đã dẫn đến cả chuỗi bất hạnh phía sau.
Trong căn phòng đáng nguyền rủa đó, với sức vóc của người con trai, anh đã c.ưỡng b.ức tôi. Mặc cho tôi vùng chạy, giãy giụa, van xin, khóc lóc, dù cho tôi có nói gì, làm gì, anh vẫn không dừng lại. Tôi bất lực, tôi không thể chống lại sức anh, tôi không thể dùng lời nói cảnh tỉnh anh. Giấc mơ gìn giữ cho người chồng tương lai đêm đầu tiên của tôi mãi mãi không thành hiện thực.
Tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, tôi chỉ biết khóc, biết trách cho sự ngu ngốc, thiếu suy nghĩ của mình. Tôi nghĩ đến cha, người quan trọng nhất đối với tôi trong cuộc đời này, tôi bất hiếu với ông. Tôi nghĩ đến viễn cảnh tương lai, sẽ có người nào chấp nhận tôi, hay tôi sẽ chịu sự dày xéo như nhân vật trong những câu chuyện đáng sợ tôi đã từng nghe qua?
Giờ đây, người đàn ông đó, sau lần đó, cũng đã hứa hẹn biết bao điều đó, đã lạnh lùng từ bỏ tôi, một cái kết mà tôi đã đoán được khi anh ta mặc cho mọi cảm xúc của tôi mà chỉ muốn thỏa d.ục v.ọng của mình, đang vun vén cho hạnh phúc của riêng anh ta. Còn tôi, là những đêm dài mất ngủ, là những câu chuyện không dám tỏ bày cùng ai, là những lo sợ cho tương lai, những đau khổ khi bị lừa dối và phản bội.
Tôi không dám mơ mộng chuyện tương lai, không biết được mình phải vượt qua như thế nào. Đã từng có lúc tôi tự hào vì luôn biết giữ mình, tôi tội nghiệp cho những cô gái nhẹ dạ cả tin đ.ánh mất mình vì những người đàn ông không đáng. Bây giờ, tôi lại đau đớn nằm trong hoàn cảnh đó. Tôi thấy cuộc đời của mình sao mà chua chát quá!
Lần đầu tiên, trong đầu tôi xuất hiện những ý nghĩ tiêu cực, dù tôi nhanh chóng xua nó đi. Vì nếu tôi làm những chuyện đó, tôi sẽ có lỗi với gia đình và những người yêu quý tôi. Nhưng tôi bế tắc lắm rồi, hiện tại tôi không còn có thể suy nghĩ gì cả. Tất cả mọi chuyện đang xảy ra, xuất phát điểm cũng là lỗi nơi tôi. Tôi thật sự thấy xấu hổ và nhục nhã lắm!
Theo blogtamsu
Nếu yêu thương vợ thật lòng, người chồng sẽ không bao giờ thốt lên lời nói này! Có những câu nói mà một người chồng yêu vợ sẽ không bao giờ nói với vợ mình. Người xưa đã có câu "Lời nói không mất t.iền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Ngay cả vợ chồng cũng vậy, phải biết tôn trọng lẫn nhau, đừng c.hửi bới, phát ngôn những lời nói thiếu thiện cảm. Lời nói có...