Ly hôn vì chồng nghiện rượu, cờ bạc
Chúng tôi có con được 27 tháng. Lương của hai vợ chồng ngang nhau nhưng công việc của tôi ổn định và thường cao hơn chồng.
ảnh minh họa
Chồng tôi là người nghiện rượu và hay cờ bạc. Sau li hôn thì ai là người nuôi con, phía bên còn lại phải có những nghĩa vụ gì?
Luật sư tư vấn:
Điều 92 Khoản 2 Luật Hôn nhân và gia đình 2000 quy định:
Video đang HOT
“2. Vợ, chồng thoả thuận về người trực tiếp nuôi con, quyền và nghĩa vụ của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; nếu không thoả thuận được thì Toà án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ chín tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của con.
Về nguyên tắc, con dưới ba tuổi được giao cho mẹ trực tiếp nuôi, nếu các bên không có thoả thuận khác.”
Điều 11 Điểm d Nghị quyết 02/2000/NQ-HĐTP hướng dẫn Luật Hôn nhân và gia đình 2000 quy định:
“d. Trong trường hợp vợ, chồng không thoả thuận được về người trực tiếp nuôi con thì Toà án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi con căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con, đặc biệt là các điều kiện cho sự phát triển về thể chất, bảo đảm việc học hành và các điều kiện cho sự phát triển tốt về tinh thần. Nếu con từ đủ chín tuổi trở lên, thì trước khi quyết định, Toà án phải hỏi ý kiến của người con đó về nguyện vọng được sống trực tiếp với ai.
Về nguyên tắc, con dưới ba mươi sáu tháng tuổi được giao cho mẹ trực tiếp nuôi con, nếu các bên không có thoả thuận khác.”
Như vậy, trong trường hợp hai vợ chồng ly hôn thì Tòa án tôn trọng thỏa thuận của hai bên vợ chồng về việc trực tiếp nuôi dưỡng, chăm sóc con cũng quyền và nghĩa vụ đối với con cử từng người sau khi ly hôn.
Trong trường hợp hai bên vợ chồng không thỏa thuận được thì Tòa án quyết định trên nguyên tắc: con dưới 36 tháng tuổi được giao cho mẹ trực tiếp nuôi dưỡng.
Theo Vietnamnet
Làm trái ý của người yêu, tôi cứ bị anh đánh chửi
Tôi là người đa nhân cách và có cha mẹ không hạnh phúc. Gặp anh, tôi nghĩ mình được yêu nhưng sau 2 năm, anh coi tôi rẻ rúng, không đáng một xu.
Khi kể câu chuyện này tôi cũng không biết bắt đầu từ đâu. Tôi sống trong một gia đình đầy sự phong kiến. Gia đình tôi không được hạnh phúc như mọi người, ba mẹ đánh nhau, cãi nhau suốt. Ba tôi còn có thói vũ phu, không dừng lại chỉ ở việc đánh vợ, ba đánh luôn con cái. Ba tôi không có lý lẽ, chỉ cần ba nói gì là cả nhà phải răm rắp nghe theo. Chỉ cần một ai đó có ý kiến thì sẽ bị ba chửi hoặc thậm chí thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Ba tôi rất mê cờ bạc, mẹ làm ra bao nhiêu tiền cũng không đủ trả nợ cho ba. Rồi một ngày kiệt sức, mất ngủ hàng tháng dài khiến mẹ trở thành một người khờ khạo. Mẹ nhập viện nằm ở khoa thần kinh. Bao nhiêu người vào viện rồi xuất viện, còn mẹ tôi vẫn vậy, không bớt tí nào.
Mẹ bệnh như thế nửa tỉnh, nửa mê mà ba tôi vẫn vào bệnh viện kêu mẹ bán đất trả nợ rồi mua xe. Mẹ dành dụm chắt chiu được vài miếng đất để dưỡng già nhưng ba tôi bán hết miếng này đến miếng khác. Ngược lại, lúc mẹ còn khỏe, mẹ ăn tiêu rất tiết kiệm, có 4 đứa con gái nhưng mẹ chẳng bao giờ nghĩ rằng sẽ cho chúng tôi gì cả. Mẹ chỉ biết có ba, bao nhiêu tiền của mẹ dành dụm điều để cho ba tiêu xài phung phí. Chị hai tôi ước ao có một cửa tiệm, tôi biết, với khả năng của mẹ có thể mở được cho chị 10 hay 20 cái cũng không là vấn đề. Chị hai bị chồng khinh rẻ. Tôi hận mẹ, hận ba. Nhưng con cái không có quyền chọn cha mẹ từ thuở khai thiên lập địa nên tôi chỉ biết buồn bã, chán nản.
Tôi mắc một chứng bệnh rất khủng khiếp - người nhiều nhân cách. Lúc đầu, tôi không kiểm soát được nhân cách của mình mặc dù tôi biết hết. Tôi thường nói chuyện với nhân cách còn lại của bản thân mình. Nó cho tôi sức mạnh, nghị lực vượt qua tất cả. Tôi thích sống âm thầm, lặng lẽ, ít tiếp xúc mọi người, tôi không có bạn. Bạn duy nhất tôi có là chính tôi. Tôi đi học xa nhà, ở phòng trọ một mình, tôi thích thế. Cũng vì đều đó, căn bệnh càng trầm trọng. Nhưng rồi do đưa đẩy, tôi thích một loại game, tôi say mê nó và cũng chính nõ đã đưa tôi đến mối tình đầu tiên. Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp, sự yêu thương mà tôi thiếu thốn từ lâu.
Anh ấy là người ít nói, không ngọt ngào, chẳng bao giờ khen tôi gì cả. Anh ấy luôn phanh phui những khuyết điểm của tôi ra để tôi sửa. Anh luôn để ý tôi thích gì và ghét đều gì. Cái anh ấy làm tôi cảm động là qua hành động anh làm cho tôi vui chứ lời ngọt ngào không bao giờ có. Mặc dù anh kém tôi 20 tháng tuổi nhưng tôi thấy anh chững chạc hơn tôi nhiều. Khoản thời gian đó như thiên đường trong tôi. Nhưng dần dần, tôi phát hiện anh rất ích kỷ, bắt đầu giận hờn tôi những chuyện vô lý. Khi giận là đòi chia tay. Tôi tự hỏi anh yêu kiểu gì mà một tháng đòi chia tay hơn 10 lần. Anh thật sự có yêu tôi hay không?
Cơn bệnh của tôi bắt đầu bộc phát nhân cách khác, giống như một thằng đàn ông. Tôi quyết định nhường chỗ lại cho nó, tôi núp sâu vào tận bên trong tâm trí. Anh ấy đã biết và đến bên tôi. Anh
ấy đã nói chuyện với nó. Tôi nghe rất rõ anh ấy kêu tên tôi, gọi tôi quay lại. Anh thề sẽ bên tôi suốt đời, không làm tôi buồn cho dù tôi không còn lý trí và có thể giết anh. Nước mắt ứa ra, tôi đấu tranh cho sự tồn tại của mình. Nhân cách còn lại tôn trọng quyết định của tôi. Tôi đã sống với chính mình.
Sau gần hai năm quen nhau, anh ấy lại trở nên thay đổi hoàn toàn. Anh bắt tôi phải vâng lời anh như một đứa trẻ. Anh chửi đánh tôi nếu tôi làm gì anh không thích. Anh thích nhậu, nhậu say khướt mỗi ngày. Trong mắt anh ấy, tôi không bằng một người bạn nhậu của anh. Anh ấy xem tôi rẻ rúng, không đáng một xu. Dần dần, anh ấy đánh chửi tôi trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy xấu hổ. Tức nước vỡ bờ, hết chịu nổi rồi, tôi quyết định chia tay mặc dù tôi biết trong tim tôi vẫn còn yêu anh ấy. Căn bệnh của tôi vẫn còn âm ỉ nhưng tôi chấp nhận nếu một ngày không còn ai ở thế giới này cho tôi được niềm tin, sự yêu thương, chia sẻ, tôi có thể sống cùng hai con người trong một cơ thể.
Theo VNE
Tôi sắp cưới một anh Chí Phèo thời nay Tình yêu anh dành cho tôi là thật. Tôi tin và trân trọng tình cảm đó. Nhưng bản chất ăn nhậu bê bết của anh không bao giờ có thể thay đổi được. Tôi và anh gặp nhau cũng khá tình cờ. Ấn tượng ban đầu của tôi về anh không có gì tốt đẹp. Về công việc, trình độ, ngoại hình và...