Ly hôn sau 2 tháng làm đám cưới
Tôi dũng cảm đặt bút kí vào đơn ly hôn sau hai tháng tổ chức đám cưới cùng mối tình 7 năm của mình.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức hoành tráng, được sự góp mặt đông đủ của gia đình họ hàng hai bên cùng những lời chúc phúc tốt đẹp từ phía bạn bè. Vậy mà, chỉ hai tháng sau đó, tất cả người thân đến bạn bè của hai đứa thực sự sốc khi biết tin chúng tôi chia tay và chuẩn bị ra tòa.
Chúng tôi yêu nhau từ những năm tháng còn là những cô cậu học sinh trung học. Những tình cảm tuổi học trò vô tư đôi lúc có những giận hờn vu vơ giúp cho hai đứa gắn kết và thấu hiểu nhau hơn. Lên đại học, mỗi đứa một trường, thế nhưng không lúc nào chúng tôi rời nhau sau mỗi buổi tan học. Dường như tình cảm chúng tôi dành cho nhau là quá đủ để mỗi đứa biết giữ gìn nửa kia cho mình. Sau khi ra trường và xin được việc làm, hai bên gia đình đồng ý tổ chức hôn lễ cho hai đứa.
Trước lễ cưới khoảng hai tháng, chỉ vì ghen tuông với vài dòng tin nhắn mà cậu bạn đại học nhắn cho tôi, anh đã tức giận không nói chuyện với tôi suốt một tuần. Tôi không hiểu tại sao anh lại tỏ thái độ khó chịu như vậy nhưng với tính xuề xòa, tôi thoáng nghĩ rằng chắc người đàn ông nào sắp lấy vợ cũng đều chứng tỏ mình như vậy để “dằn mặt” vợ trước khi cưới.
Tôi phải chịu xuống nước, ăn nói nhẹ nhàng hơn và xin lỗi anh. Tôi cứ nghĩ rằng, khi bó buộc vào chuyện hôn nhân, anh sẽ có những suy nghĩ người lớn hơn và hai chúng tôi sẽ không bao giờ lặp lại những chuyện trẻ con, hờn giận vu vơ kiểu này nữa.
Tôi bỗng cảm thấy thoải mái hơn vì đã giải thoát được bản thân mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Những ngày đầu tiên tôi làm vợ anh, cuộc sống của hai đứa có chút thay đổi nhẹ. Anh không cần phải đến nhà tôi đón tôi đi chơi nữa, không phải ra hàng quán ăn nữa, thậm chí không cần phải xuống nước với tôi bất cứ chuyện gì vì tôi đã về nhà anh, đã là vợ anh. Cuộc sống hôn nhân của tôi tưởng chừng như êm đẹp, nhưng chỉ khoảng một tháng sau đó, vợ chồng lại bắt đầu lục đục.
Sống chung với anh một thời gian, tôi thấy cuộc sống của mình trở nên ngột ngạt. Anh là một con người trông thì bóng bẩy ngoài da, nhưng thực chất lại vô cùng luộm thuộm, lôi thôi. Anh quen ỷ lại công việc nhà vào mẹ mình nên anh chả bao giờ dọn dẹp nhà cửa. Quần áo bẩn vứt mỗi thứ một nơi, ăn uống để bát đũa cả dưới gầm giường trong phòng ngủ khiến tôi không thể chịu đựng nổi. Tôi đi làm về đã mệt, cộng thêm việc phải dọn dẹp hàng ngày khiến tôi thấy vô cùng chán nản vì ý thức của anh. Đã vậy, từ ngày lấy vợ, anh dường như cho mình cái quyền kiểm soát người khác mỗi khi tôi đi đâu, làm gì về muộn. Thế nhưng, bản thân anh lại thường xuyên nhậu nhẹt tối ngày với đám bạn ở công ty, về nhà trong tình trạng nôn mửa khiến tôi phải vất vả dọn dẹp “sản phẩm” cho anh. Những lúc anh muốn gần gũi, mùi rượu nồng nặc lẫn trong mùi hôi cơ thể khiến tôi cảm thấy anh thật ghê tởm.
Khi tôi góp ý, anh đã không nghe còn tỏ thái độ “dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”. Anh ăn nói thô lỗ, không tôn trọng ý kiến của vợ khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và buồn vô cùng… Đã vậy, mẹ chồng tôi cũng hùa theo anh, không nhắc nhở con mà còn tỏ ý không hài lòng khi tôi động chạm đến con bà.
Anh càng ngày càng góp mặt nhiều hơn trong những bữa tiệc liên hoan đến tối khuya mới về. Ngày nào tôi cũng ngóng anh, rồi mở cửa rước anh vào, dọn những đống nôn mửa và bật khóc khi nhớ về gia đình – nơi bố mẹ tôi luôn nâng niu, che chở tôi. Tôi có cảm giác anh đang hối hận khi quyết định lấy vợ bởi anh vẫn trẻ, vẫn muốn ăn chơi, tụ tập bạn bè. Anh cưới tôi thực chất cũng chỉ vì hai bên đã tìm hiểu nhau quá kĩ, kĩ tới mức đến giờ tôi mới nhận ra anh thật ích kỉ, chỉ biết sống và biết nghĩ cho bản thân mình.
Sau 2 tháng chính thức làm vợ anh, cuối cùng tôi cũng đặt bút kí vào tờ đơn xin ly hôn. Tôi có cảm giác sợ sệt nhưng lại vô cùng thoải mái bởi tôi đã dũng cảm thoát ra khỏi cuộc hôn nhân chỉ mình tôi là đã sẵn sàng trở thành người phụ nữ gia đình. Tôi muốn anh hiểu rằng, để đạt tới hạnh phúc phải được xây đắp lên từ hai phía, từ sự thông cảm, lắng nghe, thấu hiểu. Tính ích kỉ, chỉ biết nghĩ tới bản thân, chạy theo những cuộc vui tầm thường sẽ chôn vùi anh trong nỗi cô đơn đến hết cuộc đời.
Theo VNE
Không có lẽ tôi vô sinh thật?
Những điều cô ấy nói khiến tôi đâm nghi ngờ bản lĩnh đàn ông của mình. Không có lẽ tôi vô sinh, bất lực thật?
Tôi rất dở về khoản rượu chè, bia thì 1 lon, rượu thì tuyệt đối không rớ tới. Thế mà sau khi cưới vợ được gần 1 năm, bà xã ham con mà thấy vẫn chưa đậu thai nên nghe lời bạn bè đi cắt về mấy thang thuốc bắc, ngâm rượu bắt tôi phải uống. Thú thật là tôi không biết uống rượu nên chỉ ngửi mùi đã buồn nôn nhưng vì thương bà xã nên tôi nhắm mắt, nhắm mũi uống.
Ngày nào cũng vậy, cứ 9 giờ tối là tôi bị tra tấn khi bà xã bưng ly rượu đến tận bàn làm việc, hết lời động viên tôi cố gắng phấn đấu "tất cả vì tương lai con em chúng ta". Hôm nào tôi ngán quá không uống nổi thì bà xã lại giận dỗi và chê "nam vô tửu như kỳ vô phong", đàn ông không uống rượu như cờ không có gió.
Biết vậy nhưng cơ địa mỗi người mỗi khác, tôi uống rượu vào bị dị ứng nổi mẩn ngứa khắp người, đến lúc lên giường như có trăm ngàn con kiến bò dưới da thịt, chỉ lo gãi chớ tâm trí đâu mà dìu nàng "lên chốn vưu sơn". Kỳ cục nhất là từ khi uống cái thứ rượu bổ ngang, bổ dọc của vợ, tôi bị giảm sút sức chiến đấu nghiêm trọng: Trước đây vợ chồng hay gần gũi đầu hôm để rồi còn ngủ nghê lấy sức; bây giờ thì phải thay đổi giờ giấc đến gần sáng. Lúc đó bà xã dựng dậy bắt trả bài trong lúc tôi vẫn mơ màng giấc điệp nên làm ăn trật vuột, không đến đầu, đến đũa.
Tôi đã mấy lần dọa bà xã, nếu còn bắt ép như vậy, tôi sẽ lén đổ hết mấy hũ rượu của cô ấy và đình công luôn. Thế là bà xã lu loa là tôi vô sinh mà không biết lo, đàn ông mà vô dụng... Tôi giận tím mặt, ôm mùng chiếu xuống đất ngủ luôn. Những điều cô ấy nói khiến tôi đâm nghi ngờ bản lĩnh đàn ông của mình. Không có lẽ tôi vô sinh, bất lực thật? Nếu không, sao bà xã tôi không có bầu?
trankha...@gmail.com
Không có lẽ tôi vô sinh, bất lực thật? Nếu không, sao bà xã tôi không có bầu? (Ảnh minh họa)
Bạn thân mến,
Có lẽ bà xã của bạn quá ham con nên mới sốt ruột như vậy. Hãy thông cảm mà đừng trách móc, nặng lời hoặc có hành vi cử chỉ khiến cô ấy càng căng thẳng hơn. Bạn thật là có phước khi được bà xã nâng niu chăm sóc như vậy, có phước thì nên tận hưởng chứ đừng làm người bạn đời của mình tủi thân, thất vọng rồi nghĩ quẫn này kia.
Cái chuyện muộn con đâu phải là do đàn ông mạnh hay yếu mà là do chất lượng của những "yếu tố cấu thành", đó là tinh trùng và trứng. Nếu hai thứ ấy khỏe mạnh, đông vui thì khả năng thụ thai cao; còn ngược lại thì phải giao ban nhiều lần mới có kết quả. Bạn đừng vì những lời nói lúc hờn giận của bà xã mà bị ức chế, đâm ra tự ti, mặc cảm và tưởng rằng mình... bất lực thật.
Bạn yên tâm, nếu trước đây vẫn mần ăn bình thường thì nghi vấn bất lực nên loại bỏ; tình trạng hiện nay của bạn chẳng qua chỉ là do hoàn cảnh đưa đẩy mà thôi. Rượu thuốc chỉ có tác dụng khi dùng đúng cách, đúng liều và nhất là các vị thuốc dùng ngâm rượu phải được kê toa từ những người có chuyên môn.
Tuyệt đối không nên nghe người này, người kia chỉ dẫn rồi mua hàng trôi nổi, không rõ nguồn gốc hoặc không phù hợp về sử dụng. Đã từng có trường hợp bị tử vong vì những thứ trong rượu thuốc không rõ nguồn gốc. Bạn nên nói rõ với bà xã điều này, nếu cần thì đích thân bạn đến cơ sở đông y uy tín để được khám, bốc thuốc.
Đúng là cơ địa mỗi người mỗi khác. Nếu bạn bị dị ứng với rượu thuốc bà xã ngâm thì phải dừng ngay chớ đừng cả nể mà chuốc họa vào thân. Hơn nữa, thuốc bắc có thể ngâm rượu, cũng có thể sử dụng bằng cách khác như sắc uống. Các bạn nên tham khảo ý kiến thầy thuốc nếu muốn dùng các loại đông dược để làm cho cơ thể "khỏe hơn, nhanh hơn, mạnh hơn".
Về việc chậm con, nếu chỉ mới hơn 1 năm thì cũng không có gì phải lo lắng quá đáng. Tốt nhất là các bạn nên đến bệnh viện để khám, làm các xét nghiệm để xác định rõ chất lượng của tinh binh và trứng để có hướng ứng xử phù hợp.
Theo VNE
Nếu ngày ấy tôi liều mình "yêu" anh Suýt chút nữa tôi đã trao thân cho người đàn ông sắp lên xe hoa với cô gái khác. Khi yêu, đừng coi ai đó là tất cả... Đó là bài học tình yêu đầu đời mà tôi nhận được và cũng là bài học đắt giá mà suýt chút nữa tôi phải đánh đổi bằng sự trong trắng của mình. Tôi từng...