Ly hôn 3 tháng, đêm khuya nhắn vợ cũ “Em ngủ chưa?”, nhìn tin hồi đáp tôi khóc ướt gối
Chẳng biết lần trước tôi khóc là lúc nào nhưng trong lòng đau đớn quá, tiếc nuối vô vàn, tôi không thể kiềm chế được mà rơi nước mắt.
Tôi và vợ ly hôn cách đây 3 tháng, chính thức trở thành người dưng. Lý do là do mâu thuẫn không thể dung hòa. Tôi nghĩ mình có tài, gia đình tử tế, bỏ vợ này lấy vợ khác đơn giản. Ly hôn, cô ấy mới là người phải tiếc nuối.
Tôi và vợ có nửa năm ly thân, sống riêng để chờ làm thủ tục. Chưa con cái gì, cũng chẳng có tài sản chung, chúng tôi ra đi nhẹ tênh.
Ngay từ khi vợ dọn ra ngoài, tôi đã gióng trống khua chiêng tìm hiểu người khác. Nhưng khổ nỗi quen dăm bẩy người vẫn chẳng có ai được quá 2 tháng. Tôi cảm thấy họ không hợp với mình.
Ngay từ khi vợ dọn ra ngoài, tôi đã gióng trống khua chiêng tìm hiểu người khác. (Ảnh minh họa)
Ngày ra tòa, nhìn vợ tươi vui phơi phới, tôi đã có chút chần chừ. Nhưng “tên đã lên dây cung”, làm sao có thể lấy xuống. Từ tòa án đi ra, cầm trên tay phán quyết ly hôn, trong lòng tôi không hiểu là cảm giác gì. 2 năm yêu nhau, hơn 1 năm chung sống, không ngờ chúng tôi lại đi đến bước đường này.
Video đang HOT
Hôm qua, sau khi đi xem mắt 1 người do gia đình giới thiệu, nhìn họ mà sao tôi chỉ nhớ đến vợ cũ. Đêm về khó ngủ, tôi mới liều nhắn tin cho cô ấy hỏi: “Em ngủ chưa?”. Cứ tưởng vợ cũ sẽ không trả lời. Ai ngờ một lát sau lại có tin nhắn đáp lại.
Song đọc xong tin nhắn mà tôi chết điếng:
“Xin lỗi anh nhưng cô ấy để quên điện thoại ở bệnh viện, trở về nhà ngủ rồi, mai còn đi làm. Hiện tại tôi đang cầm điện thoại của cô ấy. Nếu anh thắc mắc thì tôi xin giới thiệu luôn tôi là bạn trai của Hằng, bố cô ấy bị ốm, tôi đang chăm sóc ông đêm nay trong viện…”.
Kèm theo tin nhắn là bức ảnh chụp bố vợ cũ đang nằm ngủ say trên giường bệnh. Có một bàn tay đàn ông trẻ tuổi đặt ở mép giường, hẳn là của anh ta. Rõ ràng lời anh ta nói là sự thật, chứ không phải vợ cũ cố tình nói dối tôi.
Đọc tin nhắn mà tôi thẫn thờ hóa đá, còn đâu tâm trạng vặn hỏi lại người đàn ông đó vì suy cho cùng lúc này tôi cũng có tư cách gì đâu. Vứt điện thoại sang 1 bên, tôi nhìn trần nhà chằm chằm, nước mắt không tự chủ được rơi xuống. Chẳng biết lần trước tôi khóc là lúc nào nhưng trong lòng đau đớn quá, tiếc nuối vô vàn, không thể kiềm chế được.
Chẳng biết lần trước tôi khóc là lúc nào nhưng trong lòng đau đớn quá, tiếc nuối vô vàn, không thể kiềm chế được. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi từng có 1 tình yêu đẹp, cứ tưởng hôn nhân sẽ êm ấm. Ai ngờ cũng chỉ vì tôi cấm đoán vợ qua lại nhiều với nhà ngoại, bảo cô ấy “ăn cây nào rào cây ấy”, con gái lấy chồng rồi thì bớt để tâm với nhà đẻ. Vợ không nghe, chúng tôi cãi nhau. Lúc ấy tôi nghĩ mình chẳng hề sai, bố mẹ vợ có ốm cũng không cho cô ấy về. Cuối cùng vợ là người chủ động đòi ly hôn, tôi tức mình đồng ý luôn. Cứ nghĩ rồi cô ấy sẽ hối hận, phải quỵ lụy xin lỗi mình. Không ngờ vợ cũ một đi không ngoảnh lại, thậm chí còn nhanh chóng tìm được bạn trai mới.
Bây giờ nhìn người đàn ông đó thức đêm trông bố bạn gái ốm, cho cô ấy về nhà ngủ, là biết được vợ cũ đã tìm được người khiến cô ấy hạnh phúc. Và tôi chắc chắn là chẳng còn cơ hội nào nữa. Tiếc nuối, ân hận cũng chẳng mang lại điều gì…
Ly hôn vợ rồi cưới luôn cô giúp việc, đêm tân hôn tôi tím tái mặt mày khi nghe vợ mới cưới dõng dạc tuyên bố một điều
Cứ tưởng Ngân khác vợ cũ, ai ngờ phụ nữ đều như nhau!
Từ sau đám cưới, tôi đã bảo vợ ở nhà cơm nước, chăm sóc con cái, gia đình, mình tôi đi làm cũng đủ lo cho cả nhà. Nhưng cô ấy không chịu, nhất quyết phải xây dựng sự nghiệp, làm người phụ nữ độc lập.
Sinh con đầu lòng được 6 tháng, vợ đã đi làm, vậy là nhà tôi phải thuê người giúp việc. Hết giờ làm thì vợ bảo cần nghỉ ngơi, chỉ chơi với con, cơm nước và việc nhà đùn đẩy hết cho người giúp việc.
Không biết có phải vì cô giúp việc có tay nghề nấu nướng rất tốt không mà dần dần tôi có cảm tình với cô ấy. Cô này tên Ngân, góa chồng, chưa có con, dáng dấp được mà tính tình lại dịu ngoan. Càng nhìn càng thấy ưng, tôi cần gì vợ đi kiếm tiền, mẫu phụ nữ tôi mong muốn chính là cô giúp việc ấy chứ.
Tôi với vợ mâu thuẫn ngày càng nhiều, rồi cô ấy phát hiện ra tôi quan tâm hơi quá đến Ngân nên ghen tuông. Tôi không hề ngoại tình nhé, cô ấy chỉ làm quá lên. Cuối cùng tình cảm rạn nứt, chúng tôi ly hôn, cô ấy nhận nuôi con.
Ly hôn vợ xong, tôi liền tỏ tình với Ngân. Hai đứa ngay lập tức đi đăng ký kết hôn, chính thức trở thành vợ chồng. Tôi bảo Ngân là vừa ly hôn xong đã tổ chức đám cưới thì không hay, hẹn 2 năm sau sẽ đền bù cho vợ.
Đêm tân hôn, chúng tôi nằm ôm nhau trò chuyện về những dự định trong tương lai. Ngân đột ngột đòi đi học thêm rồi ra ngoài làm việc khiến tôi kinh ngạc. "Ơ hay, em cứ làm việc như trước đây là được, sinh con thì chăm thêm con", tôi khó hiểu.
Ai ngờ cô ấy cáu kỉnh cãi lại: "Bây giờ em là vợ anh chứ có phải giúp việc đâu mà vẫn làm những công việc như trước? Mỗi tháng anh đưa em tiền chi tiêu nhưng là tiêu cho cả gia đình. Trước đây cũng làm những việc như thế, cuối tháng em còn có lương cất đi, giờ em lại thành tay trắng. Nếu anh không cho em đi làm thì phải trả lương cho em bằng số tiền khi trước!".
Tôi tức tới tím tái trước lời đề nghị của vợ. Cứ tưởng Ngân khác vợ cũ, ai ngờ phụ nữ đều như nhau, suốt ngày đòi độc lập tài chính, ở nhà chơi sung sướng lại không muốn. Nói thế nào Ngân cũng không chịu thay đổi suy nghĩ, còn bảo cô ấy làm giúp việc chán lắm rồi!
Tôi đau đầu quá, ly hôn lần nữa thì không ổn. Cho vợ ra ngoài làm rồi thuê người thì khác gì đi lại vết xe đổ khi trước. Còn vợ ở nhà nội trợ mà vẫn phải trả lương cho cô ấy thì đúng là trái khoáy. Tôi phải đả thông tư tưởng cho vợ thế nào đây?
(Xin giấu tên)
Đưa bạn gái mới đi chơi thì tình cờ gặp vợ cũ, con gái cất tiếng chào mà tôi tê tái trước cái nhìn khinh bỉ của mọi người Để tỏ vẻ sau ly hôn vẫn văn minh, lịch sự, tôi chủ động cất tiếng chào hỏi vợ cũ một cách khách sáo. Mấy hôm trước, tôi và bạn gái đi chơi cùng nhóm bạn gần chục người. Cả hội đang ngồi uống cà phê, tôi giật mình khi nhìn thấy vợ cũ cùng hai cô bạn gái cũng bước vào quán....