Lý do tại sao đàn ông thích nhậu?
Tạp chí “Tiếp thị & rượu bia” viết: “Trên đời chỉ có 3 loại đàn ông thường tìm đến với rượu bia.
Loại thứ nhất: Quá đau khổ, uống để quên đi sầu đau.
Loại thứ hai: Quá vui sướng, uống để ăn mừng sự vui sướng.
Loại thứ ba: Mọi chuyện đều bình thường, họ uống vì sự buồn tẻ đó.
Nếu bạn không thuộc một trong ba loại đàn ông ấy thì nhiều khả năng bạn sẽ là người… phục vụ ở một quán rượu bia nào đó.
*
* *
Căn bệnh lạ mới xuất hiện ở phụ nữ trẻ
Các nhà y tế cộng đồng cho biết: Thời gian gần đây ở Việt Nam xuất hiện căn bệnh lạ, tạm gọi là Cảm cục bộ (tên khoa học là partial influenza) với các triệu chứng cơ thể bị lạnh ngắt, tím tái từ đùi lên tới cổ, các bộ phận khác hoàn toàn bình thường. Điều đặc biệt căn bệnh này chỉ xảy ra với các đối tượng là nữ, tuổi từ 16 đến 26. Qua điều tra các nhà y tế cộng đồng đã tìm được nguyên nhân chính là do các chị em phụ nữ ở lứa tuổi này thường xuyên mặc áo trễ ngực và váy ngắn hết cỡ, trong khi chân lại đi bốt cao cổ, mặt đeo khẩu trang, đầu đội mũ bảo hiểm nên chỉ khu vực từ đùi lên tới cổ là bị ốm mà thôi.
*
* *
Sống bằng gì?
Cuộc thi “Những lời yêu thương có trách nhiệm nhất” phát trên đài phát thanh, tổ chức thường niên ở thành phố Perugia (Italy), giải nhất thuộc về một một đôi uyên ương với mẩu thoại sau:
“Em yêu” – Tiếng chàng trai nói với vị hôn thê – “Khi chúng ta cưới nhau, em có nghĩ em sẽ có thể sống bằng thu nhập khiêm tốn của anh?”. “Dĩ nhiên, anh yêu, không sao cả. Nhưng anh sẽ sống bằng gì?”- Tiếng cô gái trả lời.
*
* *
Tốn tiền lắm rồi
Một người đàn ông bị vợ cấm hút thuốc lá mọi nơi: Ở nhà, cơ quan, ngoài đường và nơi công cộng. Ai cũng khen vợ anh ta đã rất quan tâm đến sức khỏe của chồng. Anh chàng buồn rầu đáp: “Không phải thế! Cô ấy bảo, trong gia đình một người hút thuốc là đủ tốn tiền lắm rồi”.
*
* *
Chí Phèo biết chữ
Sang nhà Bá Kiến ăn vạ xong Chí Phèo xách một can rượu 20 lít “chiến lợi phẩm” lặc lè lết về vườn chuối. Gã lẩm bẩm:
Video đang HOT
“Mẹ cha cái lão Bá Kiến, rượu nặng thế này mà lão ấy kêu rượu nhẹ, định làm mình say chết đây!”.
Rồi gã bập bẹ đánh vần:
“Rờ… ươu… rươu… nặng… rượu. Nhờ… e… nhe… nặng… nhẹ…”.
“Hừ! Làm chó gì có cái thứ đã nặng lại còn nhẹ. Mẹ cha nó! Cái làng Vũ Đại này loạn rồi”- Chí Phèo lầm bầm chửi.
*
* *
Phụ nữ có tiết kiệm không?
Người ta nói rằng:
“Phụ nữ luôn tiết kiệm trong sự hoang phí!”. Điều đó không hẳn lúc nào cũng đúng, xin đơn cử một ví dụ: Khi chọn đồ tắm, đồ bơi, phụ nữ bao giờ cũng có xu hướng chọn loại ít… tốn vải nhất. Rõ ràng trong việc này phụ nữ đã cực kỳ tiết kiệm đấy chứ!
*
* *
Cưới sớm vì biệt danh của chàng
Một cô gái tìm hiểu và dự tính cưới một chàng trai có dáng vẻ rất phong trần làm chồng. Gần tới ngày cưới cô mới phát hiện ra chồng có biệt danh “Đại bàng”. Hơi nghi ngờ lo lắng bởi cô nghĩ chỉ có những đối tượng đầu gấu, xã hội đen có số có má đã từng vào tù ra tội mới có kiểu biệt danh này. Đem thắc mắc hỏi thẳng chồng sắp cưới, anh chàng đỏ bừng mặt mũi xấu hổ và thì thào vào tai nàng rằng: “Đại bàng thực ra chỉ là… một loài chim lớn”. Và kết quả, đám cưới của họ được tổ chức sớm một tháng ngoài dự kiến do yêu cầu từ phía cô dâu.
*
* *
Béo là do nước
Nghệ sỹ hài C.T đi khám bác sỹ, anh thắc mắc tại sao mình ăn rất ít mà vẫn càng ngày càng béo. Bác sỹ cho biết:
Sở dĩ ngày càng béo là do trong cơ thể anh bị thừa chất lỏng. “À ra thế, nhưng tôi có uống nhiều bia lắm đâu nhỉ!? Thôi được từ nay tôi sẽ không bỏ đá vào bia nữa…”
- Nghệ sỹ C.T nói.
Theo 24h
Hà Anh Tuấn: 'Tôi và Linh cũng thích nhau lắm'
"Cách đây 5 năm, tôi và Linh cũng thích nhau lắm, bảo không có gì thì chắc cũng chẳng ai tin. Chuyện yêu say đắm thì chắc chưa, mà yêu nhau quả cũng không dễ thế..." - Hà Anh Tuấn chia sẻ.
Vừa trở về từ Thái Lan, Hà Anh Tuấn ngồi ở góc quán cà phê Luala, tại một góc phố rất đẹp của Hà Nội. Trong chút gió mùa đông bắc se lạnh, Tuấn khoác chiếc khăn, không cạo râu, không vuốt gel trên tóc, không phụ kiện... Anh đã có những chia sẻ về xúc cảm với Phương Linh và cuộc sống của mình.
Phương Linh bướng lắm...
- Người Mỹ có câu: "Man made the cities" như một thứ cảm xúc thành phố. Tôi từng nghe anh hát "Nỗi nhớ mùa đông" của nhạc sĩ Phú Quang tại Nhà hát Lớn, câu hát "Dường như ai đi ngang cửa, gió mùa đông bắc se lạnh...", anh đã hát như thể Hà Nội là một phần của anh?
- Tôi rất thích các bài hát về Hà Nội, từ ngày bé, bài hát đầu tiên mà tôi nghe là bài Nhớ mùa thu Hà Nội của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, mà sau đó, tôi thích mê cả chị Hồng Nhung. Tôi cũng không biết tại sao, nhưng cứ đặt chân ra Hà Nội là tôi cảm nhận được cái không khí rất riêng ở đây. Sau này, cứ hát những bài về Hà Nội, tôi không hiểu sao cứ có cảm giác lạ lẫm, một chút gì đó lắng đọng, lãng đãng... dù tôi chẳng sinh ra và lớn lên ở đây.
- Chứ không phải vì nơi đó có những kỉ niệm với "cơn gió lạ" xinh đẹp Phương Linh?
- Ừ, Linh đẹp chứ. Trên sân khấu lại càng đẹp. Ngoài đời thì có thêm yếu tố dễ thương.
- Anh và Phương Linh từng phát hành album chung, rồi ngừng hợp tác... và lại tìm đến nhau. Phải chăng đó là cách cả hai tìm lại chính mình?
- Lúc tôi hát với Linh, tôi xem đó là một cuộc chơi rất thoải mái. Linh như một người trò chuyện trước mặt. Có thể, sự quyến rũ của Linh hòa quyện, phù hợp với tôi. Tôi từng hát với Hồ Ngọc Hà, rồi thì Hồng Nhung, Trần Thu Hà cũng có... nhưng đúng là chỉ có Linh mới đem lại cho tôi cảm giác, ngoài hát ra, tôi còn thể làm được nhiều điều trên sân khấu như giao lưu, trò chuyện,...
- Hồi ngưng hát với nhau, phải chăng Linh giận anh vì điều gì?
- Hồi đầu gặp Linh, nói chuyện về âm nhạc với Linh khó lắm, Linh bướng và có chút bảo thủ riêng của dân được học nhạc. Mà hồi đó, giận nhau chỉ toàn chuyện trẻ con. Đôi khi chỉ là quan điểm khi nói, tiếp xúc, ứng xử... Nghệ sĩ mà, cả tôi và Linh đều có cái tôi lớn lắm, khi mà cộng hưởng với hoàn cảnh nào đó, là nó bùng lên. Cả hai đều trẻ con, bốc đồng lên là cãi nhau. Nhưng bây giờ, dù có chút giận chuyện cũ nhưng Linh khác lắm, Linh bắt được nhịp của công việc và cũng cầu tiến hơn. Mà cũng có thể bây giờ, tôi suy nghĩ khác đi. Lúc làm đĩa Anh yêu em, cũng cãi nhau nhiều, kiểu như Linh thì kĩ tính, bảo chỗ này chưa hay phải thu lại, hay ảnh này chưa đẹp, phải sửa lại. Tôi thì khác, thời gian là quan trọng nhất, đến hạn cuối là phải xong. Vậy thôi.
- Đỏng đảnh như Linh, chắc anh cũng phải chiều nhiều?
- Cũng chiều, nhưng tôi cũng nóng, nhiều khi cũng khó chiều đấy. Linh thư thả, phong thái như công chúa nên nhiều khi cũng cáu... Nhưng giờ tôi và Linh có chung ê-kíp làm việc, đó là điểm hàn gắn, trước đây hai người hai cá thể độc lập, giận nhau là thôi, nhưng giờ phải khác.
Linh khen tôi đẹp trai, cũng có lúc chê tôi xấu
- Đẹp và kiêu sa như Linh, lẽ nào anh không chút động lòng?
- Biết đâu được, một phần trong tôi yêu thì sao? Cách đây 5 năm, tôi và Linh cũng thích nhau lắm, bảo không có gì thì chắc cũng chẳng ai tin. Chuyện yêu say đắm thì chắc chưa, mà yêu nhau quả cũng không dễ thế...
- Không đến được với nhau, anh và Linh chắc phải có những sự không hòa hợp mới?
- Có thể, xuất phát từ những điều nhỏ khiến tôi và Linh có sự không hòa hợp. Những thứ nhỏ nhặt lại khiến người ta nhớ lâu, nhiều khi làm tôi hoang mang không biết về lâu về dài sẽ thế nào.
- Từng thích nhau và "yêu nhau" trên sân khấu như vậy, liệu khi về với đời thực, cả hai có thấy khó khăn?
- Tôi thấy, cũng không khó khăn lắm. Những gì trên sân khấu, ngoài cảm xúc "yêu nhau" đó, tôi và Linh vẫn phải trình diễn. Với Linh, tôi có đem một phần lớn từ ngoài đời thực lên sân khấu, nên chẳng có gì phải ngại... Cách "trò chuyện" đó, tôi nghĩ cả sân khấu và đời thực giống nhau.
- Sự giống nhau đó là gì?
- Có lẽ là sự đồng điệu. Có cái thế này, khi hát sống, tôi với Linh hay mắc lỗi lắm, lúc thì quên lời, lúc thế này thế kia..., buồn cười lắm, nó diễn ra bình thường đến mức tôi và Linh chả khớp tý gì cả.
- Tại sao anh và Linh lại quay lại với nhau trong công việc?
- Sau album Ngày hát đôi, tôi là người chủ động dừng hợp tác với Linh vì một số lí do, tôi nghĩ tôi sẽ có con đường độc lập. Và đến đĩa Anh yêu em, tôi cũng là người chủ động đề nghị Linh hợp tác lại. Dù rằng, sự nghiệp của tôi vẫn đang "trơn", tôi chẳng phải lo lắng gì. Còn Linh, con đường âm nhạc của Linh gặp rất nhiều trục trặc và thực sự, không đúng với khả năng sẵn có của Linh. Linh thì vô lo nhưng rồi cũng đồng ý, đến giờ thì tôi thấy, như vậy là thuận lợi. Linh cũng sắp thực hiện album đơn rồi.
- Cánh đàn ông hay có khái niệm "hết yêu sẽ là bạn", còn anh với Linh bây giờ?
- Cũng không hẳn là bạn, tôi nghĩ, chẳng nên gọi nó là cái gì vì... biết gọi gì bây giờ, gọi gì cũng sai hết. Bây giờ, quan trọng nhất là cả tôi và Linh phải giữ được cảm xúc để lên sân khấu không cần phải diễn với nhau. Tôi biết, diễn với nhau khủng khiếp lắm, ghét nhau như xúc đất đổ đi mà vẫn phải nói lời yêu thương thì quá là căng thẳng.
- Linh có hay so sánh anh với những người đàn ông khác?
- Tôi hay chọc Linh. Thỉnh thoảng Linh cũng hay châm chọc tôi, châm chọc cho điên lên. Linh cũng khen tôi đẹp trai nhưng cũng có những lúc, chê tôi rất xấu, không bằng người này người nọ.
Lúc tôi béo, tôi hạnh phúc hơn
- Quan điểm một cô gái đẹp của anh là thế nào?
- Tôi hay có quan điểm đi ngược, người mà người ta cho là đẹp thì tôi lại không thấy đẹp và ngược lại. Tôi không biết tại sao nhưng chắc là thước đo, thẩm mỹ của mỗi người khác nhau. Tôi toàn thấy những người lớn hơn tôi đẹp, mà tôi từng nói chuyện với họ rồi như chị Hà Kiều Anh chẳng hạn, rồi chị Hồng Nhung nữa, họ có những yếu tố văn hóa mà tôi cảm nhận được, đó là một vẻ đẹp.
- Có những quan điểm xấu đẹp rất riêng, trước đây, anh có bao giờ tự ti chuyện anh quá béo?
- Không. Vì ngày đó, béo như vậy mà tôi lại có cảm giác tự tin hơn bây giờ. Chưa bao giờ, tôi suy nghĩ, tôi phải gầy đi thì mới đẹp. Tôi giảm cân bởi hồi học bên Đức, có những thời gian rỗi mà nói thật, tôi chả biết làm việc gì. Chuyện giảm cân đến với tôi rất bất chợt, chỉ nghĩ có cái gì đó khiến người thân bất ngờ thôi. Thế là tôi làm. Tôi cũng là người rất mau chán, nếu cuộc sống mà cứ êm đềm quá là tôi tìm ngay cái gì đó làm để xốc lại mình.
- Từng mang thân hình quá khổ, những lời chê bai dè bỉu không làm anh bận tâm?
- Ai cũng thế, dù đàn ông hay đàn bà, họ chỉ đẹp khi họ hạnh phúc. Lúc tôi béo, tôi thấy hạnh phúc với cơ thể của tôi hơn bây giờ, thế thì việc gì tôi phải bận tâm. Tôi thấy, hồi trước tôi đẹp hơn đấy. Giờ lớn rồi, có quá nhiều điều để suy nghĩ, căng thẳng lắm. Tôi thích trở lại ngày xưa. Tôi thích cái cuốn Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh lắm. Nó xuất hiện vào đúng thời điểm cuộc sống của tôi muốn như vậy.
- Còn gia đình anh, có phải đó là nền tảng của sự tự tin như vậy?
- Đó là tất cả, bố mẹ tôi xây dựng cho tôi. Bố mẹ tôi làm doanh nhân nhưng cũng không quá giàu để tôi ăn chơi xả lảng, họ tạo cho tôi sự tự tin trước những quyết định của cuộc sống, cả sự bình yên. Đến giờ vẫn thế, tôi muốn làm gì thì làm, nhưng không được đụng chạm đến sự bình yên đó và tôi cũng không cho phép ai làm điều đó.
Cố khoe ra... càng thể hiện mình nghèo
- Nhiều người cũng hồ nghi anh là thiếu gia giàu có?
- Có những thứ người ta nói đúng nhưng không đúng về mặt tinh thần. Tôi đi xe của một thương hiệu Đức, cũng xịn, cũng đẹp đấy. Nhà tôi cũng rất to. Nhưng chẳng có ý nghĩa gì cả vì nhà thì của bố mẹ, tôi chỉ ở nhờ thôi. Lúc nào tôi được sung túc xài tiền mà không phải đi làm ấy, thì gọi bằng thiếu gia cũng được, chứ giờ thì bình thường, xe tôi mua chỉ vì... tôi thích dòng xe đó từ bé, mà tôi gom góp mãi, đến năm 2009 tôi mới mua được. (Vừa lấy túi xách ra) Anh nhìn này, tôi thích thương hiệu này lắm, đến túi rồi bật lửa... cũng là nó mới chịu cơ.
- Anh tiêu tiền của bố mẹ đến năm bao nhiêu tuổi?
- Hết đại học thôi, đi du học thì được miễn phí tiền học. Còn ở thì ở nhờ nhà cậu, rồi tôi đi làm thêm ở nhà hàng, cả 3 năm học chỉ tốn chừng vài ngàn đô, ..., tôi còn dùng tiền đi du lịch nước này, nước kia.
- Đi du học để trở thành kĩ sư, dường như đó cũng là sự kì vọng của người thân. Nhưng giờ anh lại trở thành ca sĩ, hẳn người thân của anh có ít nhiều thất vọng?
- Những người trong họ hàng thì có, bởi họ nghĩ bằng cấp quan trọng. Còn bố mẹ tôi, quan điểm chỉ là con cái thành tài. Đến bây giờ, tôi đã chứng minh được, tôi theo âm nhạc và tôi cũng có thành tựu, hơn nữa, khán giả cũng đâu có quên quá khứ học hành của tôi. Tôi cũng từng nói, chuyện học của tôi không đem lại cho tôi một sự nghiệp nghiên cứu khoa học được, nhưng lại cho tôi nền tảng văn hóa đứng trước công chúng. Bố mẹ tôi cũng có những áp lực từ người thân, rồi xã hội. Bố mẹ tôi chỉ bảo làm cái gì "cũng phải suy nghĩ khi đi trên một con đường bởi sẽ mất nhiều thời gian, khi cần thay đổi sẽ không kịp". Cái đó làm tôi suy nghĩ.
- Có vẻ như anh đang theo quan điểm: "Mỗi người chỉ được một lần sống"?
- Cũng có thể, tôi theo quan điểm, sống là phải tận hưởng, đừng để nó trôi qua, kể cả lúc thất bại nhất, mệt mỏi nhất, tệ nhất thì cũng phải cố mà tận hưởng, đừng để cuộc sống trôi qua mà mình chẳng làm được gì. Chán lắm. Tôi mua xe đẹp cũng vậy, quan điểm là tận hưởng, rồi chuyện mê đi du lịch nữa, không ngoài mục đích sống đó.
- Có ai từng bảo anh: "Nhà anh có tiền, sao anh không kiếm nghề gì đó, lại lao vào chốn thị phi mà làm gì?"
- Tôi đâu có giàu. Bố mẹ thì cũng đủ sống đầm ấm. Tôi sinh ra và lớn lên chứng kiến nhiều người giàu lắm. Những người mà làm nghệ thuật giải trí ấy, tôi thấy chả có ai giàu, như thế sao mà giàu được?
- Ồ, đứng ngoài showbiz, anh nhìn nhận những sự việc khoe đồ hiệu, đi xe vài tỷ, mua biệt thự của sao thế nào?
- Những người mà cố khoe ra, thì càng thể hiện là mình nghèo. Khi nhìn những thị phi showbiz, nhiều khi tôi miệt thị họ. Nhưng tôi cũng thường hay tìm hiểu, tại sao người ta lại làm những chuyện đó? Khi tôi thấy được động cơ, nhiều khi tôi lại thông cảm và cảm thấy thương.
- Anh biết uống bia không?
- Một ít, cà phê thì nghiện, sáng nào cũng vài cốc, còn hút thuốc cũng không.
- Dường như anh ít đi dự tiệc của showbiz?
- Tôi không thích lắm, dù cả tôi và Linh cũng được mời nhiều. Đi tiệc thì chuẩn bị áo áo, quần quần, tôi thấy mất thời gian. Lại còn lúc nào cũng phải cười, người không quen cũng phải cười sao? Khó chịu lắm. Thêm vào đó, ăn uống, đi đứng cũng không thoải mái nên thôi, tôi ở nhà.
- Nhưng anh cũng đi bar mà, anh quan sát được gì từ những quán bar?
- Tôi đi với nhóm bạn của tôi. Tôi thấy, nơi đó có sự hào nhoáng, văn minh, miễn sao đừng chơi thuốc kích thích hay ma túy. Vào đó, chơi với bạn bè có sao? Tôi vào đó, uống cho đến khi hơi tưng tưng, tôi bắt đầu quan sát, ai đang nhìn mình, đó là thói quen của người nổi tiếng thôi. Khi không đáng ngại, thì okie - tôi chơi thoải mái. Còn những cô gái xinh đẹp trong bar thì phải quan sát thôi. Còn quan sát quá chi tiết về một ai đó thì tôi không.
Theo Vietnamnet
Qua mạng thì có phải là yêu? Chúng em quen nhau hơn 1 năm trên mạng, cả hai đều thấy thích nhau nhưng chưa gặp gỡ, đó có phải là tình yêu? Em và anh ấy quen biết nhau qua một người bạn. Ban đầu chúng em nhắn tin với nhau rất bình thường thế rồi càng ngày em cảm nhận được có những điểm ở anh rất phù hợp...