Lý do sinh con xong vợ ngày nào cũng tắm 4-5 lần khiến chồng phải bật khóc
Suốt mấy ngày liên tục thấy vợ cứ tắm ngày 4, 5 lần , mỗi lần kỳ cọ cả tiếng đồng hộ mới ra, Long cũng thấy kỳ lạ.
Long 29 tuổi còn vợ anh là Hạnh mới 22, ban đầu khi có ý định cưới Long, Hạnh đã bị bố mẹ phản đối vì họ thấy tính tình Long cục cằn, nóng nảy và điểm trừ lớn nhất là 2 nhà cách xa nhau tận 400 cây số. Thế nhưng, mặc bố mẹ can ngăn, Hạnh đã yêu là cưới.
Lúc đầu, khi Long mở công ty kinh doanh riêng làm ăn thất bại, anh trở nên tuyệt vọng và tự kỷ. Nhưng nhờ có Hạnh bên cạnh động viên an ủi, cùng anh chạy vạy vay mượn khắp nơi để làm lại sự nghiệp. Cô còn làm tăng ca ngày đêm để kiếm tiền trang trải cuộc sống, thấy vợ vất vả Long đã vô cùng biết ơn và cảm kích người vợ chân thành bên anh trong quãng thời gian khó khăn nhất này.
Mỗi ngày Long quanh quẩn ở nhà không muốn giao tiếp cùng ai, còn Hạnh thì đi làm ở công ty rồi lại về nhà cơm nước dọn dẹp. Suốt hơn 1 năm ròng như thế, cô cũng không còn thời gian lo cho bản thân nữa, cũng không có ý định sinh con trong lúc này, bao nhiêu tâm sức cô dồn hết vào để vực dậy người chồng đang bế tắc.
Từ sau khi về nhà chồng, chưa được sung sướng ngày nào thì Hạnh đã phải chịu đựng cảnh phá sản và không 1 ngày được yên, tuy nhiên, cô không hề kêu ca than trách, nhiều lúc chồng cô rưng rưng hỏi:
-Em có hối hận vì đã lấy anh không?
Thì Hạnh mỉm cười lắc đầu:
-Không bao giờ, chỉ cần anh yêu thương em là đủ, quyết định cưới anh là đúng đắn, em chưa 1 giây phút nào nghĩ mình phải hối hận cả. Em tin chỉ cần thuận vợ thuận chồng thì tát bể đông cũng cạn.
Có người con gái như vậy ở bên, Long như được tiếp thêm rất nhiều sức mạnh. Dần dần anh cũng lấy lại được tinh thần và bắt đầu làm ăn trở lại. Quãng thời gian đầu tiên mọi thứ vẫn chỉ mới bắt đầu, cộng với vốn ít, vay mượn không được nhiều nên Hạnh vẫn phải làm việc thâu đêm suốt sáng để phụ giúp chồng. Và đúng là, trời không phụ lòng người, dần dần, công việc của Long cũng đi vào guồng ổn định, thu nhập mỗi tháng tăng lên rất nhanh.
Cuộc sống của vợ chồng Hạnh từ đó cũng không còn khó khăn nữa.
Nhưng nhìn lại, trong khi chồng đã trở về làm người đàn ông thành đạt phong trần thì Hạnh giờ đã không còn là cô gái ngây thơ, xinh tươi hồi xưa mà trông cô đã héo úa như bông hoa lâu ngày không được tưới nước khiến Long bắt đầu chán vợ.
Video đang HOT
1 đêm, sau khi ăn uống xong, Hạnh thấy chồng định ra ngoài thì kéo chân anh lại thủ thỉ:
-Lâu lắm vợ chồng mình không gần gũi, anh hãy dành đêm nay ở nhà đi.
(Ảnh minh họa)
Dứt lời cô cởi phăng quần áo rồi áp vào người chồng, cuối cùng 2 vợ chồng cũng có 1 đêm nồng nhiệt sau quãng thời gian dài áp lực.
1 tháng sau, Hạnh báo có thai, nhưng tình trạng sức khỏe của cô không được tốt cho lắm sau đợt làm quá sức. Thế nhưng, Long nhìn vợ tiều tụy xanh xao thì càng ngày càng chán, anh liên tục bỏ ra ngoài tìm những cô gái nuột nà, thơm tho để qua đêm.
Biết vậy, nhưng Hạnh không dám ngăn cấm chồng, chỉ thỉnh thoảng khuyên nhủ anh vài câu nhưng lại bị anh nói là lải nhải lắm điều.
Suốt thời gian vợ có bầu, Long không hề đoái hoài gì đến khiến Hạnh đã yếu lại càng mệt mỏi hơn. Cho đến ngày sinh con, cô đau bụng quằn quại nằm trong nhà nhưng gọi cho chồng cả chục cuộc không được, cuối cùng phải nhờ đến người hàng xóm đưa vào viện.
Lúc Long vào đến nơi, bác sĩ nói may mà cấp cứu kịp thời không thì nguy hiểm đến tính mạng cả mẹ lẫn con. Nghe vậy, cứ ngỡ Long hối hận nào ngờ vừa bước vào phòng vợ nằm anh chun mũi nói:
-Khiếp, hôi quá, bà đẻ có khác, cái mùi khó chịu kinh người.
Hạnh rưng rưng nước mắt không nói chẳng rằng.
1 tuần sau cô được xuất viện, về đến nhà việc đầu tiên Hạnh làm là lao đi tắm. Suốt mấy ngày liên tục thấy vợ cứ tắm ngày 4, 5 lần , mỗi lần kỳ cọ cả tiếng đồng hộ mới ra, Long cũng thấy kỳ lạ. Có lần anh định đi ra ngoài thì thấy vợ vác đồ đi tắm với khuôn mặt xanh lét:
-Anh đi đâu thế?
-Ra ngoài, mà em lại tắm đấy à? Làm gì mà tắm liên tục thế? Không vào mà chăm con đi.
Dứt lời Long định bước đi thì Hạnh kéo lại:
-Em tắm liên tục vì sợ anh chê hôi, sợ anh bỏ ra ngoài, sợ anh bỏ rơi mẹ con em đi theo những người thơm tho hơn. Nhưng em hôi hám như thế là vì ai? Anh tự nghĩ đi. Anh có biết lúc phá sản trông anh tiều tụy và kinh tởm đến mức nào không? Nhưng em không hề chê anh nửa lời, em vẫn bên cạnh anh, lo cho anh, còn bây giờ thì sao? Có phải anh định bỏ mẹ con em ở nhà để đi với người khác không? anh không thương em thì cũng phải thương con gái ruột của anh chứ. Từ lúc nó sinh ra, anh đã bế nó được lần nào chưa? Anh đã gọi 1 tiếng thân thương “con gái ơi” chưa? Hay anh sợ vào phòng bà đẻ sẽ lây mùi hôi. Thế thì anh xịt nước hoa vào và ra ngoài đi.
Nghe xong những lời đó, Long choáng váng, đôi mắt anh đỏ hoe. Quả thực anh đã sai rồi, người vợ đẹp hay xấu phần lớn là do người chồng của họ. Vì thế, đáng ra khi thấy vợ như vậy, anh phải tự trách phạt chính bản thân mình chứ không phải đi tìm 1 người mới đẹp hơn. Long hối hận khi lâu nay đã vô trách nhiệm với vợ con mình như vậy. May mà, anh còn nhận ra kịp khi họ vẫn còn ở bên.
Bật khóc vì chiếc áo tặng cháu của bố mẹ tôi nằm ở trong chuồng chó
Ai bảo lấy chồng giàu thì sướng, ai bảo lấy chồng giàu cả nhà được nhờ. Tôi đây đang hối hận cực độ và chỉ muốn ôm con bước ra khỏi căn nhà 5 lầu này đây.
Tôi quen biết chồng trong một dịp làm từ thiện. Anh là một vị Mạnh Thường Quân ủng hộ cho các cháu nhà nghèo học giỏi ở quê tôi. Đấy là lần đầu tiên quê tôi có người ủng hộ những phần quà cao đến thế nên ai cũng ngưỡng mộ khi gặp anh. Anh trẻ, có tài, có tâm thì còn điểm gì đáng chê nữa.
Cũng không hiểu sao anh lại xin số điện thoại của tôi - một cô gái làm đoàn viên tự nguyện. Lý do anh đưa ra là khi nào có chương trình từ thiện tiếp theo, anh sẽ gọi báo trước cho tôi chuẩn bị. Nhưng sau đó là những cuộc hẹn cà phê, đi ăn ở những nhà hàng sang trọng. Qua tìm hiểu, tôi mới biết được nhà anh rất giàu có với hai nhà hàng lớn nhất tỉnh. Không muốn phụ thuộc gia đình nên anh mở công ty sản xuất quần áo xuất khẩu. Hiện tại, dù chỉ mới hơn 35 tuổi nhưng anh đang quản lý số nhân lực lên tới vài trăm người và thường xuyên tổ chức các chương trình từ thiện.
Yêu nhau được gần một năm thì chúng tôi tổ chức đám cưới. Một đám cưới hoàng tráng trong mơ của các cô gái đúng nghĩa. Nhưng với gia đình tôi thì đầy chuyện buồn. Ngày cưới, khi mọi người bỏ giày bên ngoài hiên mới vào nhà thì họ hàng nhà trai lại mang cả giày guốc vào.
Ngày cưới, lời bố chồng đến giờ con trai đã 1 tuổi tôi vẫn không thể nào quên được. (Ảnh minh họa)
Bố tôi ngỏ ý muốn họ để giày bên ngoài thì bố chồng tôi lên tiếng: "Giày của chúng tôi toàn giày mới, lại ngồi ô tô nên chắc còn sạch hơn nền nhà bác sui gia ấy chứ". Trong câu nói ấy chứa đầy sự khinh miệt. Tôi nghe mà đắng chát lòng. Bố mẹ tôi thấy thế cũng vui vẻ chấp nhận và nói mọi người bên nhà gái cũng mang giày vào. Nhưng tôi biết bố mẹ mình đang buồn và tự ái lắm.
Làm lễ, dù là bên nhà gái thì bố chồng tôi vẫn giành phát biểu trước quan khách. Và ông luôn nói rằng: "Con gái lấy chồng như bát nước hắt đi. Sau này phải chu toàn nhà chồng trước mới tới nhà đẻ đúng không quý vị, (quay sang vỗ vai bố tôi) gả con gái cho nhà tôi, anh chị coi như có phước mấy đời, cứ kê cao gối mà ngủ ngon, chẳng phải lo lắng miếng cơm manh áo cho con, rồi anh chị cũng được thơm lây". Thế đấy, toàn những lời lẽ mà đến giờ, con trai đã 1 tuổi tôi vẫn không thể nào quên được.
Về làm dâu, tôi càng thấm thía hơn nỗi đau lấy chồng giàu. Chồng tôi vẫn vậy, thương yêu và chiều chuộng tôi nhưng tôi không sống nổi với bố mẹ chồng.
Sau đám cưới, ông bà bắt tôi phải sống ở nhà chồng đúng ba ngày mới được về nhà đẻ. Mẹ chồng tôi mua một lẵng trái cây và một giỏ yến tổ để tôi đem về tặng bố mẹ. Ở quê không có gì làm quà đáp lại nên bố mẹ tôi bắt hai con gà và hái một ít rau sạch gửi lên.
Vậy mà khi nhìn thấy, bố mẹ chồng tôi đã lắc đầu xua tay. "Gà, rau ở siêu thị đầy, việc gì phải đem lên đây. Đem lên thì tự làm đi". Ngồi tự làm gà mà nước mắt tôi chỉ muốn rơi. Tấm lòng của bố mẹ tôi đối với bố mẹ chồng chỉ là thứ không đáng.
Rồi tôi có bầu, sinh con nhưng bố mẹ chồng tôi vẫn chẳng thay đổi là mấy. Vì thế mà bố mẹ tôi rất ít khi lên thành phố thăm tôi và cháu. Bởi lần nào lên cũng nhận được sự khinh thường từ bố mẹ chồng.
Khi con trai được 1 tuổi, gia đình chồng tôi tổ chức tiệc thôi nôi rất lớn. Bố mẹ tôi cũng tham dự. Ông bà tặng cho cháu một bộ quần áo. Nhìn bộ đồ, tôi biết ông bà đã dành dụm mới mua được nó bởi dựa vào chất vải, tôi biết giá của nó rất đắt. Tôi nâng niu bộ quần áo đó lắm và cất vào ngăn tủ của con.
Thế mà mới sáng hôm sau, khi cho cún con ăn, tôi bật khóc khi nhìn thấy bộ đồ trong nhà cún. Tôi cầm lên và hỏi thì mẹ chồng cau có: "Tao tưởng đồ cho chó nằm. Cháu tao không được mặc những bộ quần áo hàng chợ như thế, vải dởm, đường may kém, mặc vào nó rát da cháu tao. Liệu hồn thì đem vứt đi".
Tim tôi cứ như bị ai đó bóp nghẹt. Ai bảo lấy chồng giàu thì sướng, ai bảo lấy chồng giàu cả nhà được nhờ. Tôi đây đang hối hận cực độ và chỉ muốn ôm con bước ra khỏi căn nhà 5 lầu này ngay thôi. Tôi phải làm sao để mẹ chồng thôi khinh thường gia đình mình đây?
Theo Afamily
Phát hiện chồng 'giúp' người đàn bà khác... sinh con Nhưng gần đây thì em phát hiện một chuyện vô cùng sốc, là chồng em có qua lại với một người đàn bà khác. Và thậm chí là giữa họ còn có một đứa con... Em năm nay 35 tuổi, em đang sống ở Sài Gòn cùng mẹ chồng và con gái. Em và chồng cưới nhau được 10 năm. Chồng em thì...