Lý do ngoại tình của người chồng vô sinh khiến tôi chết ngất
Tôi nên làm thế nào bây giờ, tại sao tôi lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này, bỏ thì thương mà vương thì tội.
Tôi kết hôn khi đã 27 tuổi, lúc ấy tôi đã có công việc ổn định tại một công ty liên doanh với nước ngoài. Chồng tôi là kiến trúc sư, anh hơn tôi 3 tuổi.
Trước khi đến với nhau, cả tôi và chồng đều trải qua những mối tình từ thời sinh viên, cho đến khi đã đi làm, nhưng đều không có kết quả. Chính vì thế, khi quen nhau, chúng tôi đã xác định sẽ kết hôn vì tuổi không còn trẻ.
Tình yêu của chúng tôi được 2 bên gia đình vun vén, ai cũng mong chúng tôi sớm tiến tới hôn nhân. Sau đó không lâu thì chúng tôi tổ chức đám cưới.
Tôi nghĩ sự lựa chọn của mình là đúng đắn, bởi xét mọi điều kiện đều tốt cả. Chồng tôi tính khá điềm đạm, ga lăng, phong độ. Kinh tế 2 đứa lại ổn định, tôi đã vẽ ra một tương lai tươi sáng cho mình. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm.
Cười về được mấy tháng, tôi phát hiện ra chồng tôi tính cách không hề tốt đẹp như tôi vẫn nghĩ. Chồng tôi vô cùng bảo thủ, gia trưởng, nhưng lại có tính đào hoa, lăng nhăng. Tôi nhớ, 4 tháng sau ngày cưới, tôi bắt được tin nhắn đầu tiên của chồng với một người phụ nữ khác, khỏi phải nói tôi đã đau đớn, khổ sở và giận chồng đến mức nào. Nhưng chồng cầu xin tôi tha thứ, hứa sẽ không bao giờ như thế nữa nên tôi cũng nhắm mắt bỏ qua.
Dần dần tôi cũng nguôi ngoai, nhưng tôi lại lo lắng thêm điều nữa, đó là cưới nửa năm rồi mà tôi vẫn chưa có bầu. Bố mẹ chồng tôi sốt ruột, giục giã, tôi cũng thả và canh ngày gần gũi nhưng không hiểu sao vẫn không thấy gì.
Video đang HOT
Một năm trôi qua, tôi vẫn không có bầu. Tôi thấy mình rất khỏe mạnh, mọi thứ đều bình thường, nhưng không hiểu sao lại thế. Cuối cùng, tôi và chồng đưa nhau đi khám hiếm muộn.
Qua hàng loạt các xét nghiệm, thăm khám, kết quả cuối cùng khiến tôi choáng váng. Nguyên nhân là từ chồng tôi, anh không có khả năng sinh con. Sau một hồi trao đổi với bác sĩ, chồng tôi nói ngày bé anh bị quai bị nặng, có lẽ đấy chính là lý do khiến anh không thể làm bố.
Sau lần khám bệnh về, tôi buồn khổ vô cùng, chồng tôi sinh ra cáu kỉnh, cục cằn. Anh nói tốt nhất là ly hôn, để tôi có thể bắt đầu lại khi còn chưa quá muộn. Nhưng tôi nhất quyết không đồng ý, tôi thấy rất thương chồng. Mặc dù vậy, nhưng tôi không tránh khỏi cảm giác chán nản và thất vọng khi nghĩ cả đời này mình sẽ không thể mang thai, không được sinh con và làm mẹ.
Sau rất nhiều ngày 2 vợ chồng động viên và làm công tác tư tưởng với nhau. Cuối cùng, tôi và anh đi đến quyết định sẽ xin con nuôi. Dù sao bây giờ, việc nhận con nuôi cũng rất phổ biến. Chúng tôi sẽ lựa lời nói chuyện với 2 bên gia đình. Tôi tin rằng, chỉ cần thật sự quyết tâm, chúng tôi sẽ vượt qua những khó khăn này.
Thế nhưng, tưởng rằng ngần ấy sóng gió đã là quá đủ với gia đình tôi thì một ngày, tôi phát hiện ra một chuyện động trời, đó là chồng tôi vẫn lén lút nhắn tin qua lại với người phụ nữ mà ngày mới cưới tôi từng bắt được tin nhắn. Vô cùng đau đớn và sốc nặng về tinh thần, tôi đã yêu cầu chồng giải thích rõ với tôi chuyện này. Tôi vừa khóc vừa trách chồng, ngần ấy chuyện xảy ra còn chưa đủ hay sao, tại sao lại nỡ đối xử tệ bạc với tôi như vậy. Rằng tôi chịu ngần ấy thiệt thòi, anh không thương tôi hay sao mà còn phản bội tôi trắng trợn.
Tôi thực sự không biết mình nên làm gì bây giờ nữa (Ảnh minh họa)
Tôi cứ nghĩ anh sẽ hối lỗi, sẽ cầu xin tôi tha thứ, nhưng không ngờ chồng đột ngột thay đổi thái độ. Anh giận dữ quát lên với tôi: “Cô im ngay, tôi có bắt cô phải ở với tôi đâu, nếu cô thấy mình thiệt thòi quá thì ly hôn đi. Cô tưởng tôi sung sướng lắm sao? Tôi không đẻ được, tôi ngoại tình cô cũng không phải sợ có con rơi con vãi. Tôi cũng mệt mỏi lắm rồi, tốt nhất ly hôn đi cho xong…”. Tôi chết sững khi nghe những lời chồng nói, thật không thể ngờ anh có thể nói ra những lời tệ bạc đó với tôi.
Vì quá sốc, tôi xin phép bố mẹ chồng cho về bên ngoại ở mấy hôm. Bố mẹ chồng tôi biết chuyện nên cũng đồng ý, còn lựa lời khuyên nhủ tôi.
Về nhà, mẹ thương tôi nên động viên, an ủi tôi rất nhiều. Tôi thì chỉ biết khóc. Gọi điện đến cơ quan xin nghỉ ốm, tôi nằm cả ngày, trong đầu chỉ nghĩ đến những chuyện vừa mới xảy ra. Thực không hiểu vì sao chồng tôi lại nhẫn tâm làm thế, cảm giác những sóng gió liên tục ập đến cuộc hôn nhân của tôi khiến tôi muốn gục ngã ngay lập tức.
Tôi nên đối mặt và xử lý những chuyện này như thế nào bây giờ. Tận sâu trong thâm tâm, tôi đã cảm thấy cuộc hôn nhân này bế tắc và đi đến ngõ cụt rồi. Tôi có nên mạnh mẽ dứt khoát chia tay không. Nếu chia tay chồng, tôi có thể làm lại cuộc đời, có thể sinh con, làm mẹ, và cũng chẳng bao giờ phải đau lòng vì người chồng bội bạc kia nữa. Nhưng không hiểu sao, tôi vẫn thấy đau xót vô cùng, tôi hận chồng, nhưng tôi cũng thấy thương anh, có thể chính vì cú sốc kia đã khiến anh như thế. Tôi cũng thương bố mẹ chồng, bố mẹ anh đã rất tốt với tôi, luôn coi tôi như con gái trong nhà. Tôi nên làm gì đây, thật sự bỏ thì thương, vương thì tội?
Theo Phunutoday
Đau đớn, xấu hổ khi biết quá khứ làm mẫu nude của vợ
Trước mặt tôi và gia đình em tỏ ra ngoan hiền, điềm đạm trong khi con người thật của em luôn nổi loạn. Những gì em thể hiện thì gia giáo, truyền thống và chuẩn mực nhưng quá khứ của em lại bộc lộ sự phá cách, dạn dày.
Tôi gặp và yêu vợ trong một chuyến công tác, em là chuyên viên văn hóa của cơ quan đầu ngành còn tôi là công tác viên của tờ báo địa phương. Mối tình của chúng tôi nhanh chóng được nhen nhóm qua những câu chuyện phiếm, những buổi cà phê, nghe nhạc...trong suốt thời gian yêu nhau em luôn giữ được hình tượng đẹp trong mắt tôi bởi sự trong sáng, có nét truyền thống kín đáo, nói năng hành động đều chừng mực. Tôi biết trước em học ở một trường ngoài Hà Nội và quay về quê công tác theo yêu cầu của bố mẹ. Xem những trang cá nhân của em có khá nhiều ảnh đi chơi, tụ tập bạn bè, tôi biết em là con người hướng ngoại. Vẻ bên ngoài hướng ngoại nhưng luôn chừng mực, truyền thống điều đó càng làm em hấp dẫn tôi hơn. Tôi si mê, yêu em say đắm, luôn tự hào với bạn bè vì có người yêu tuyệt vời. Tôi tự tin đưa em giới thiệu với bạn bè mọi lúc, mọi nơi. Từ bố mẹ đến anh trai tôi chỉ qua một vài lần gặp đã yêu quý như một thành viên trong gia đình. Tôi thấy mình may mắn và hạnh phúc khi có được em trong đời. Rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra trong lời chúc phúc, tán dương của tất cả mọi người. Tôi viên mãn bên người vợ đẹp, đảm đang.
Cuộc sống cứ thế trôi đi êm đềm, hạnh phúc tràn ngập tiếng cười trong căn hộ nhỏ của tôi, cho đến khi tôi ra Hà Nội công tác, gặp một số bạn cũ trong câu lạc bộ bi-a với tôi ngày trước. Họ trách tôi cưới mà chẳng thông báo để họ về chung vui. Tôi nói trêu họ rằng phải cưới "chạy" sợ người khác cướp mất nên quên. Họ tếu nhau và nói tò mò về cô gái khiến kẻ lãng tử như tôi "ôm vội" và sợ mất là ai. Tôi chẳng ngần ngại, đưa ảnh cho bạn xem. Một anh là họa sĩ của một tờ tạp chí, đưa lên nhìn, rồi hạ xuống, có vẻ suy nghĩ rồi nói với tôi. "Vợ cậu nhìn quen quá, cô ấy có phải người mẫu không". Tôi chỉ cho đó là những câu nói trêu đùa, vì quả thật vợ tôi rất đẹp. Tôi nói, "cô ấy là chuyên viên văn hóa của tỉnh, chắc vì cô ấy đẹp nên anh nhầm. Trong mắt anh ai đẹp cũng là người mẫu sao". Rồi anh trầm ngâm hồi lâu, lẩm bẩm giống quá, tôi không nghĩ có người giống nhau đến vậy. Trong lòng tôi rộn lên một điều gì đó, có vẻ hoài nghi, tôi muốn biết đằng sau tiếng thở dài của anh bạn là gì.
Cuối buổi trò chuyện, tôi kéo anh lại hỏi anh quen vợ tôi à. Thì anh nói vợ cậu ở quê, tôi làm sao biết được, chắc là giống thôi. Tôi hỏi giống ai thì anh nói giống người mẫu của anh trước đây và không quên hỏi tên em là gì, học ở đâu. Tôi trả lời, anh cười nói có phải vợ chú có vết chàm trên ngực không. Tôi đứng người khi nghe anh hỏi vậy. Điều này chỉ có tôi và em biết vì vị trí của vết chàm ở ngang ngực, nên biết được điều này chỉ có thể là... Tôi lạnh toát người, không dám nghĩ tiếp. Chân run lên không đứng vững, tai ù lên vì tuyệt vọng. Thấy tôi thất thần, ánh mắt lạc đi, anh bạn nắm lấy vai tôi mà nói "không có gì đâu, chỉ là làm mẫu thôi mà. Cô ấy rất đứng đắn, không có chuyện sa ngã đâu". Tôi nói "sao anh biết vết chàm? Có lẽ nào anh và cô ấy.." thì anh giải thích cho tôi em từng là người mẫu nude cho anh suốt 3 năm liền rồi tự dưng nghỉ nói tìm được việc khác tốt hơn. Từ đó anh cũng không liên lạc gì. Hóa ra là vậy, em từng làm người mẫu nude cho anh ta suốt mấy năm liền, vậy mà em dấu nhẹm sự thật không cho tôi biết. Tôi ra về mang theo bao suy nghĩ, tâm tư rối bời. Tôi cảm giác như bị em lừa, bị em qua mặt như một kẻ ngốc.
Trước mặt tôi và gia đình em tỏ ra ngoan hiền, điềm đạm trong khi con người thật của em luôn nổi loạn. Những gì em thể hiện như thể em gia giáo, truyền thống và chuẩn mực nhưng quá khứ của em lại bộc lộ là người phá cách, dạn dày. Em dám làm cái nghề "trưng thân cho người khác vẽ" trong khi người khác đến nghĩ thôi cũng chẳng dám. Rồi tôi hỏi em, em cũng nói đó là nghề lành mạnh, chính nó đã giúp em tự lập em suốt 4 năm đại học. Em biết nó chẳng hay ho, chẳng được mọi người ca ngợi nhưng nó là một nghề chân chính, không có gì xấu hổ cả. Mặc cho em thanh minh, tôi thấy nhơ nhớp, xấu hổ khi có người vợ từng cởi đồ, trưng thân cho kẻ khác ngắm.
Đã 3 tháng trôi qua, nhưng tôi chẳng thể nào quên chuyện đó. Tôi chẳng còn quyến luyến vồ vập, cưng nựng em như trước nữa. Em khóc rất nhiều và chỉ im lặng mỗi khi tôi rầy la, tôi biết những lời nói của mình khiến em đau khổ nhưng biết làm sao khi tâm trạng tôi rối bời. Tôi không thể chấp nhận quá khứ của vợ, cứ nhắm mắt vào tôi lại tưởng tượng ra cảnh em không mặc gì, trưng thân cho người ngắm. Tôi xem đó như điều nhơ nhuốc.
Biết phải làm sao khi tôi yêu em bao nhiêu thì càng không thể chấp nhận quá khứ của em bấy nhiêu. Tôi không thể xóa bỏ câu chuyện đó trong đầu mình. Tôi thấy lòng tự trọng, sĩ diện đàn ông trong tôi bị tổn thương nghiêm trọng. Tôi không cho phép mình mở lòng với em, thỏa hiệp với nghề nghiệp trong quá khứ của em. Suốt 3 tháng qua, vợ chồng tôi trong cảnh chiến tranh lạnh, em nói mệt mỏi, nếu tôi không chấp nhận thì chia tay lại khiến tôi day rứt vô cùng. Tôi còn yêu em nhiều quá, không thể tha thứ cũng chẳng thể mở lòng sống hạnh phúc bên em. Tôi phải làm sao khi đang chênh vênh giữa hai dòng cảm xúc, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Emdep
Tôi có nên lấy chồng thấp lùn? Nhiều khi đi ngoài đường, nhìn những ánh mắt soi mói, đôi lúc giễu cợt và cả những lời nói ác ý của bạn bè dành cho hai chúng tôi, tôi cảm thấy rất buồn. Tôi năm nay 23 tuổi, bạn trai hơn 6 tuổi. Chúng tôi gặp và yêu nhau rất tự nhiên. Một lần tôi làm rơi ví trên đường, anh...