Lý do đằng sau chiếc váy ngủ đắt t.iền chồng tặng lúc nửa đêm
Lý do đằng sau chiếc váy ngủ đắt t.iền chồng tặng lúc nửa đêm là đây. Thà anh v.ụng t.rộm mà anh biết chùi mép để tôi đừng biết, tôi còn bớt đau. Anh làm như thế này khác gì anh không để cho tôi con đường sống.
Vậy rồi anh bỏ lên nhà đi ngủ, để lại mình tôi với gói quà cùng sự bất ngờ thật sự. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là ngày 20/10, đã quá nửa đêm, chồng tôi đi làm ca về và dúi vào tay tôi một hộp quà lớn và nói:
- Này, mẹ nó cầm lấy, quà 20/10 đấy!
Tôi không tin vào những gì vừa nghe, liền hỏi lại:
- Hả, quà cho em á? Hôm nay có bão à?
Chồng gằn giọng đáp:
- Mua rồi thì nhận đi, hỏi nhiều!
Vậy rồi anh bỏ lên nhà đi ngủ, để lại mình tôi với gói quà cùng sự bất ngờ thật sự. Phải nói rằng 7 năm lấy nhau, chưa bao giờ anh nhớ chúc hay tặng quà gì cho tôi trong ngày lễ này, vậy nên năm nay nhận được quà, tôi có phần ngạc nhiên nhiều lắm. Vội rối rít cảm ơn, tôi ở hộp quà ra xem, thấy phía trong là một chiếc váy ngủ liền thân thật đẹp. Chất vải lụa mỏng tang, điểm xuyết những đường ren tinh tế, màu rượu vang quyến rũ và sang trọng, mới nhìn thôi mà tôi đã đỏ mặt rồi.
Mặc thử vào người, tuy có hơi chật một chút, không sao, chồng tôi chưa bao giờ mua đồ áo gì cho tôi, lệch size là phải rồi. Nhưng tôi vẫn rất vui vì thời gian qua vợ chồng tôi có rất nhiều khúc mắc, thường xuyên cãi nhau và khiến nhau mệt mỏi rất nhiều. Tôi nghĩ tới lúc tôi mặc chiếc váy này cùng chồng vui vẻ mà đã xấu hổ muốn chui xuống đất. Cả đêm, tôi vui đến nỗi chẳng ngủ được, chỉ mong trời sáng để lên cơ quan khoe quà với các chị trong phòng.
Video đang HOT
Vậy mà sáng hôm sau dậy sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, lúc lấy chiếc váy ra ngắm lại và vứt hộp quà đi vì hôm qua tối muộn chưa kịp dọn, tôi lại biết một sự thật đau lòng từ món quà đó của chồng tôi.
Một tấm thiệp chúc mừng vô tình rơi ra từ hộp quà mà tối qua tôi không phát hiện đã t.ố c.áo tất cả. “Thương gửi Linh món quà nhỏ, chúc em mãi xinh đẹp, trẻ trung. Hãy nhớ yêu anh thật nhiều em nhé! Hôn em!” – Đấy chính là nội dung của tấm thiệp, nét chữ còn rõ mồn một của chồng tôi đây, và Linh là người đàn bà tôi chẳng lạ lẫm gì nữa. Đọc xong, tôi ôm mặt ngồi khóc ngay giữa nhà, chỉ biết trách đời nghiệt ngã khéo trêu ngươi tôi. Linh đâu phải là tên tôi, nét chữ ấy của chồng tôi thì sao mà tôi nhầm lẫn được…
Một tấm thiệp chúc mừng vô tình rơi ra từ hộp quà mà tối qua tôi không phát hiện đã t.ố c.áo tất cả. (Ảnh minh họa)
Thì ra, anh ta đi tặng quà cho bồ mà vì lí do gì đấy không tặng được lại mang về tặng tôi cho đỡ tiếc của ư? Thì ra, tôi bây giờ cũng chỉ là người để anh ta đổ vỏ và không còn lấy một chút tôn trọng ư? Chẳng trách mà chiếc váy ấy lại quá chật so với số đo của tôi đến vậy. Ừ thì đúng rồi, vòng eo của một người vợ đã có một mặt con thì làm sao so vì được số đo của con gái đang thì. Nực cười thay…
Nghe tiếng tôi khóc, chồng từ trong phòng ngủ vùng dậy hét toáng lên:
- Mẹ nó làm sao thế, bị thương ở đâu?
Chồng chạy xuống nhà, nhìn thấy tôi ngồi bệt giữa nhà, xung quanh là hộp quà và chiếc váy, trên tay tấm thiệp chúc mừng, mới thôi ngừng hỏi thăm. Anh ta c.hết lặng, mặt tái mét, lắp bắp nói:
- Em đưa cái thiệp cho anh, rồi để anh từ từ giải thích!
Tôi trừng mắt gào lớn:
- Anh im đi, anh còn muốn nói gì nữa. Anh xem tôi là gì? Anh xem cái nhà này là gì? Tại sao anh lại khốn nạn như vậy, tại sao?
Rồi tôi chạy vào bếp lấy kéo, vừa cắt, vừa khóc, vừa c.hửi rủa thậm tệ, không làm chủ được chính mình. Chồng tôi chỉ sợ tôi cầm kéo làm liều, đứng ngoài chỉ biết cầu xin:
- Anh xin em, em bình tĩnh lại. Là anh sai rồi, anh không nên làm vậy. Anh sai rồi, em tha thứ cho anh!
Tha thứ ư? Lấy gì làm niềm tin nữa để mà tha thứ? Thà anh đi luôn một lần không quay lại, thà anh v.ụng t.rộm mà anh biết chùi mép để tôi đừng biết, tôi còn bớt đau. Anh làm như thế này khác gì anh không để cho tôi có đường sống. Tôi ném hết mọi thứ xuống đất, xô anh ra rồi chạy lên nhà vào phòng con khóa trái cửa lại. Mặc anh chạy theo đ.ập cửa đòi mở, giờ tôi chỉ muốn được ôm con ngủ một giấc để đến lúc tỉnh dậy, tất cả chỉ là giấc mơ thôi…
Theo blogtamsu
Nhìn vợ lả lơi trong chiếc váy ngủ ren mà tôi thấy ớn người
Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mà tôi ớn cả người. Cái bản năng sinh lý của tôi nhiều lúc không thắng nổi nỗi x.em t.hường em.
Tôi tuy không phải là thiếu hay đại gia gì, song tôi con trai của một lãnh đạo cấp tỉnh. Không chỉ những người thừa kế t.iền mới đau đầu chuyện hôn nhânđâu mà người thừa hưởng tí danh tiếng như tôi cũng mệt đầu lắm.
Dù anh có là thiếu gia thì cuộc chọn bạn đời vẫn như bao người khác thôi. Ai chả muốn lấy được vợ đẹp, có tài và có t.iền nữa. Tất nhiên nấc thang đo các giá trị này của phụ nữ hơi khác nhau.
Tôi đa coi thương em.
Trong nhà, em gái đã xuất giá trước tôi. Em lấy con trai của một giám đốc ngân hàng. Sau đó, em nghiễm nhiên trở thành trưởng phòng quan hệ khách hàng doanh nghiệp sau một năm công tác. Tất nhiên, em lên nhanh là do bố chồng đỡ, chứ thực tình địa vị nhà tôi vẫn đủ để sau vài năm phấn đấu em có thể lên chức.
Bố tôi lấy em làm tấm gương cho sự kết hợp hài hòa theo kiểu nhà trai có thế, nhà gái có t.iền. Ta cùng nhau xây nên bức tường quyền lực. Sau này đời con đời cháu của chúng tôi cứ thế mà phất phần phật lên thôi.
Nghĩ sao làm thế, tính khí bố mẹ tôi vẫn vậy. Ông bà đã sắp sẵn mâm hôn nhân cho con trai ngồi. Tôi chỉ được gặp cô dâu 1 tháng trước lúc ăn hỏi. Nói thì mọi người cứ tưởng đó là nề nếp ngày xưa. Nhưng kiểu sắp đặt này vẫn tồn tại trong gia đình tôi đến nay không đổi.
Trước bữa ra mắt hai bên, bố tôi dặn: "Nếu con để bố mẹ chọn vợ cho thì về sau mọi thứ tài sản bố mẹ có đều thuộc về con. Nếu con khăng khăng thích làm theo ý mình thì không bố không con gì nữa". Thôi, dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Vợ tôi sinh gia trong gia đình thương gia. Bố mẹ em có công ty chuyên xuất chè và quần áo sang một số nước lớn. Vì thế, dù ẩn mình ít người biết tới, song số tài sản ẩn của nhà em lớn không đếm xuể. Sướng nhất là nhà emsinh con một bề. Hai chị em gái sẽ được thừa hưởng tài sản tương đương. Em giương mặt nói với tôi: "Cưới anh, em chỉ muốn củng cố gia thế".
Ngay đêm tân hôn, tôi tá hỏa ra đằng sau khuôn mặt ưa nhìn, vóc dáng thon gọn cùng tấm bằng giỏi đại học ra, em còn từng trốn nhà dạt đi vũ trường nhiều lần. Tất nhiên, chuyện này do em tự bạch với chồng vì chê tôi chỉ có vài tư thế l.àm t.ình. Thì ra, vợ tôi đã từng nhiều lần nát đời hoa.
Vì sĩ diện, tôi ngậm tăm chuyện này và không quên dặn vợ khâu miệng lại. Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mà tôi ớn cả người. Cái bản năng sinh lý của tôi nhiều lúc không thắng nổi nỗi x.em t.hường em. Thế nên nhiều lần tôi phải dùng thuốc để "lên" được.
Tôi đã cẩn trọng thuê người cài máy định vị dưới ghế xe ô tô vợ. Song với hướng đổi xe theo mùa của vợ thì máy nào bắt kịp. Tôi đành phải thuê thám tử riêng lấp ló theo để vợ liệu đường mà cư xử.
Thị trường vẫn đang ế ẩm, áp lực công việc nặng như búa tạ giáng lên đầu, thế mà tôi vẫn phải kiêm thêm trách nhiệm giám sát vợ. Tôi nói ra thì bị bố c.hửi: "Mày chỉ mang dầu đen đổ vào người vợ thôi. Lấy được vợ danh giá còn "được vòi đòi tiên" hả?"
Đầu tuần này, vợ thông báo đã mang thai. Quái, lúc chúng tôi "sinh hoạt" có đúng vào thời điểm rụng trứng của vợ đâu nhỉ? Đứa con này có phải của tôi không đây? Nếu mà đi đổ vỏ cho thằng khác thì nhục hơn b.ị b.ắn đại bác.
Xin cả nhà tư vấn giúp tôi có hướng nào để vạch được chân tướng của vợ danh giá cho bố mẹ hai bên hiểu? Đồng thời có cách nào để biết được cái thai này có phải con tôi ngay từ bây giờ không?
Theo Afamily
Đêm tân hôn và sự thật vén màn sau chiếc váy ngủ Thế rồi khoảnh khắc Thùy bước ra khỏi phòng tắm, nụ cười trên gương mặt Vinh đóng băng. Vinh tưởng như mình đã có được cả thế giới khi cưới được Thùy - cô con gái rượu của sếp anh. Anh từng là gã trai quê lên tỉnh kiếm chỗ đứng nơi thành phố chật chội này, từng là gã trai quê nghèo...