Lý do cay đắng khiến tôi phải nuôi con của bạn thân
Kinh tế gia đình nhà tôi cũng bình thường, hai vợ chồng hai đứa con thì vừa đủ sống, nhưng giờ đây tôi phải cay đắng chấp nhận nuôi cả đứa con của bạn tôi, chỉ vì cách đây 7 năm…
(Ảnh minh hoạ).
Nhà tôi có hai anh em, anh hơn tôi 4 tuổi, tính tình khá hiền lành, học cao đẳng ra làm nhân viên kinh doanh cho một công ty sản xuất linh kiện điện tử. Đến tuổi lấy vợ, anh không ưng ai, chỉ thích Lan – bạn tôi.
Lan là đứa bạn thân nhất của tôi từ hồi cấp 3 đến đại học, tính Lan thoải mái, phóng khoáng, mạnh mẽ nên tôi thích. Anh tôi cũng thích Lan, chiều tôi đủ kiểu chỉ để tôi mai mối cho anh. Thế là tôi tìm lý do để kéo Lan về nhà tôi nhiều hơn, hôm thì rủ làm bài tập chung, hôm làm bánh xèo và lần nào cũng có anh trai tôi tham gia. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, học xong đại học gần 1 năm thì anh tôi và Lan kết hôn.
Lan làm kế toán cho một hãng taxi. Bố mẹ tôi cũng mừng khi dựng vợ gả chồng cho hai anh em tôi ổn thỏa, mỗi đứa có một cuộc sống riêng nhưng đoàn kết, đặc biệt trong cùng một năm, con tôi và con của anh trai cũng chào đời, cả nhà rộn rã tiếng trẻ thơ.
Là bạn thân của tôi nên Lan nhanh chóng được lòng cả gia đình tôi (Ảnh minh họa IT)
Được 3 năm, tôi thấy Lan tâm sự muốn làm giàu chứ làm công ăn lương ba cọc ba đồng như thế này mãi không ổn, đẻ đứa nữa có mà chết đói. Lương lậu của anh trai tôi thì bao năm vẫn chẳng cải thiện gì. Thế là Lan đi sớm về muộn, con cái bỏ bê cho bố mẹ tôi, cả nhà hỏi Lan chỉ bảo nhận thêm công việc ở công ty.
Video đang HOT
Cũng từ dạo ấy, Lan kiếm tiền như nước, chi tiêu hoang phí, quần áo giầy dép, túi xách toàn đồ đắt tiền. Anh tôi thấy vậy cũng tỏ ra lo lắng, hỏi cặn kẽ công việc làm thêm của Lan sao nhiều gấp chục lần công việc bình thường thì Lan bảo việc mất nhiều chất xám nên thế.
Rồi chưa đầy 1 năm, chuyện gì đến cũng đến.
Hôm ấy vào cuối tuần, Lan bảo đi công tác 3 ngày ở Quảng Ninh nhưng Lan vừa đi chưa đầy nửa tiếng đã có 5 gã đàn ông mặt mày bặm trợn, xăm trổ đẩy mình đỗ xịch xe trước nhà anh tôi rồi hung hổ xông vào, quát tháo hỏi: “Con Lan đâu, ra đây ngay, mày muốn giả tiền hay muốn chết nào?” Cả nhà tôi ngớ ra không hiểu gì thì bọn chúng vứt ra cái giấy vay nợ gần 3 tỷ có chữ ký của Lan.
Cả gia đình không ngờ Lan rơi vào con đường cho vay nặng lãi (Ảnh minh họa: IT)
Thì ra Lan tham gia vào đường dây cho vay nặng lãi, rồi bị người ta lừa, lãi mẹ đẻ lãi con giờ vỡ nợ. Bọn xã hội đen quát tháo, bắt nhà tôi giao Lan, không thì nộp tiền, nếu không chúng sẽ phá hết đồ. Cả nhà tôi sợ dúm dó, chỉ đến khi mẹ tôi sốc quá ngất đi, chúng tôi kêu làng nước giúp đỡ thì chúng mới chịu đi, không quên hăm dọa “bọn tao sẽ quay lại”.
Sau lúc ấy, nhà tôi nháo nhác đi tìm Lan, gọi điện không được rồi chạy qua nhà đẻ Lan cũng không có. Buổi tối, Lan nhắn cho tôi 1 cái tin dài thú tội và xin gia đình tôi tha thứ, xin tôi trông nom đứa con giúp Lan. Lan còn bảo vì tôi mai mối cho Lan lấy anh trai tôi – một người vô tích sự nên mới phải để Lan bươn chải ra nông nỗi này, nên giờ gia đình tôi phải hứng chịu hậu quả.
Thế rồi Lan biệt tăm biệt tích mấy năm, nghe nói nay đây mai đó trốn nợ. Anh tôi nuôi con một mình nên chán nản, đơn phương ly hôn rồi lấy vợ hai. Chỉ có điều, vợ hai của anh yêu cầu anh phải để lại đứa con riêng cho ông bà nuôi, không được mang theo (vợ chồng anh xây nhà trên đất nhà vợ).
Đến giờ đứa bé cũng đã học lớp 5, ông bà già thì ngày càng già yếu, ông lại bị bệnh tim, việc đưa đón chăm sóc cháu hầu hết đến tay tôi. Cứ sáng tôi qua đón nó đưa đi học, chiều đón về cho ông bà. Gần đây, mẹ tôi có nói, bố mẹ mệt mỏi rồi, không đủ sức trông nom cháu, bảo vợ chồng tôi về ở rồi sau ông bà cắt đất cho xây nhà (vợ chồng tôi đang tích cop tiền mua nhà nên vẫn phải ở trọ).
Vợ chồng anh tôi biết chuyện đã làm ầm lên, rằng tôi mượn cớ nuôi cháu để lấy đất của anh. Tôi bảo anh đón cháu đi, tôi và bố mẹ không nuôi được nữa thì vợ mới anh không đồng ý, bảo do tôi làm mối cho anh người bạn không ra gì nên tôi phải có trách nhiệm. Giờ tôi mệt mỏi không biết phải làm sao?
Theo Dân Việt
Tôi chỉ ước mình tìm được một người chồng tốt như vậy!
Chị tôi sinh con, anh vừa buôn bán vì sợ mất khách, vừa trông nom vợ ở cữ. Anh rể không cho mẹ tôi đụng vào quần áo sinh của chị.
Chị tôi bất chấp tất cả để làm vợ một người nghèo, công việc lại bất ổn như anh. (Ảnh minh họa)
Nhà tôi có truyền thống chạy chợ mưu sinh. Mẹ tôi bán cá, chị tôi bán trái cây. Chỉ có tôi được đặc quyền đi học với hy vọng có thể ngẩng mặt lên với đời. Chị tôi dù hàng ngày phơi mặt ngoài chợ bụi bặm, nắng nôi nhưng vẫn không thể làm sạm đi nước da trắng. Ai cũng phải công nhận chị rất đẹp. Có người còn dựa vào vẻ đẹp của chị mà bắt lỗi mẹ tôi. Họ cho rằng mẹ tôi tham tiền nên bắt chị nghỉ học đi buôn bán sớm. Nhưng họ không hề biết rằng khi chị nghỉ học cũng là lúc bố tôi qua đời vì tai nạn giao thông.
Khi chị 29 tuổi mới gặp và yêu anh rể tôi. Lúc đó cả tôi và mẹ đều phản đối anh dữ lắm. Nhà anh cũng nghèo, thậm chí nghèo hơn nhà tôi mà lại còn đông anh chị em. Anh còn làm xe ôm, cái nghề thức khuya dậy sớm và cũng không thể quản lí được. Thế mà chị tôi bất chấp hết để làm vợ anh.
Sống bên nhà chồng được vài tháng thì anh chị dọn đồ về bên nhà tôi. Chị tôi không thể chịu được mẹ chồng và những cô em chồng tai quái. Chồng chị thương chị nên cũng bỏ nhà theo chị về ở rể.
Hai vợ chồng chị lấy hết tiền vàng cưới mở một sạp trái cây khá lớn ngoài chợ. Vừa bán vừa làm mâm cỗ cưới cho người ta cũng được đồng vào đồng ra. Khi nào rảnh rang, anh rể tôi lại chạy xe kiếm thêm đóng tiền học cho tôi. Chính anh cũng chủ động bảo mẹ tôi ở nhà để vợ chồng anh chị bươn chải.
Khi chị tôi bầu đứa đầu, anh rể tôi bắt đầu học bán trái cây và làm mâm cỗ. Anh khéo tay, làm còn đẹp hơn chị tôi nên khách càng lúc càng đông. Nhiều đêm, anh pha sữa đem lên phòng cho chị tôi uống rồi lại xuống nhà dưới ngồi tỉ mỉ làm mâm cỗ đến tận khuya mới ngủ.
Chị tôi sinh con, anh vừa buôn bán vì sợ mất khách, vừa trông nom vợ ở cữ. Anh không cho mẹ tôi đụng vào quần áo sinh của chị. Anh nói vợ con anh, anh sẽ tự lo liệu chứ nhất quyết không để mẹ tôi khổ.
Bán tới 8 giờ tối về, anh ăn uống chút rồi lại giặt giũ quần áo cho hai mẹ con chị. Sau đó ngồi làm mâm cỗ cho người ta. Gần như tôi chưa từng thấy anh có một giấc ngủ nào đúng nghĩa 8 tiếng.
Con trai được hơn 1 tuổi thì chị tôi có thai lại. Không may thai ngoài tử cung nên phải bỏ đứa bé. Sức khỏe chị cũng xuống dốc không phanh. Thương vợ, anh không cho chị làm nhiều nữa, chỉ việc ngồi trên sạp, ai mua thì bán. Còn việc chuyển hàng, giao hàng đều do anh làm hết. Mẹ tôi còn hay nói rằng nếu ngày xưa cứ nhất quyết bắt ép chị bỏ anh, chắc bây giờ chị tôi đã không có được một người chồng tốt như thế.
Khi rảnh rang anh lại bóp vai cho vợ hoặc đút con ăn. (Ảnh minh họa)
Anh rể tôi ít nói nhưng rất được lòng hàng xóm. Ai quen biết đi mua hàng anh đều bán rẻ hơn hoặc thêm cho vài trái. Mọi người cứ gặp mẹ tôi là khen lấy khen để anh. Có người còn nói thấy anh cả buổi trưa không ngủ chỉ ngồi làm. Khi rảnh thì thấy anh bóp vai cho vợ hoặc đút con ăn.
Giờ anh chị đang lấy hết tiền dành dụm bấy lâu để xây nhà. Tiền học của tôi cũng do anh chị cấp cho. Dù là con rể nhưng anh đối với mẹ tôi chẳng khác nào ruột thịt. Mẹ tôi bệnh, anh sẵn sàng nghỉ bán để đưa mẹ tôi vào Sài Gòn khám. Anh còn động viên tôi cố học cho thật giỏi, có việc làm ổn định để lấy được một người chồng tài giỏi. Anh cứ hay đùa: "Bé út đừng lấy chồng bán trái cây như anh nha, khổ lắm à".
Thật ra, nhìn anh, tôi chỉ mong mình sẽ tìm được một người như anh để nương tựa cả đời. Chứ nhiều người tài giỏi mà không thương vợ thương con, không xem nhà vợ ra gì thì cũng chẳng tốt đẹp gì.
Theo Afamily
Mới cưới, 'thiếu gia' đã nhận quả lừa cay đắng Trước sự nhiệt tình, hồ hởi của người yêu tôi, bố, chị gái và em trai tôi rất ưng nhưng mẹ tôi thì không. Vừa cưới tôi đã cảm thấy ân hận vì cuộc hôn nhân này. Ảnh: Huffingtonpost Tôi năm nay 30 tuổi. Ở tuổi này, tôi vẫn muốn có thêm thời gian để lập nghiệp nhưng vì một sự cố nhỏ...